XtGem Forum catalog
Âm Dương tam thư sinh - Ngọa Long Sinh

Âm Dương tam thư sinh - Ngọa Long Sinh


Tác giả:
Đăng ngày: 12-07-2016
Số chương: 27
5 sao 5 / 5 ( 62 đánh giá )

Âm Dương tam thư sinh - Ngọa Long Sinh - Chương 10 - Hận Thiên Nữ

↓↓

Đông Phương Thanh Vân đáp :

bạn đang xem “Âm Dương tam thư sinh - Ngọa Long Sinh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Hận Thiên Nữ.


- Ngươi muốn nói năm mươi năm trước Hận Thiên Nữ đã đoạt lấy ngôi vị Tổng giáo chủ của Thiên Tôn hả?


- Đúng vậy?


Lão quái bà trầm ngâm hồi lâu, nói :


- Thì ra là Hận Thiên Nữ, lão quỷ, chẳng lẽ hiện tại lão còn chưa tin sao?


Thiên Độc thư sinh ngơ ngác hồi lâu, mới gầm lên :


- Hận Thiên Nữ, lão phu bị ngươi hại quá thảm rồi.


Dứt lời, thân hình lão bỗng bay vọt lên không. Bỗng...


Một âm thanh dịu dàng, thánh thót vang tới tựa gió thoảng bên tai :


- Hận Thiên Nữ đang ở đây?


Trong nháy mắt, Đông Phương Thanh Vân cảm thấy một mùi hương kỳ dị xộc vào mũi, thần trí lập tức mê loạn, nhưng chàng vẫn gượng quay đầu nhìn thì thấy Hận Thiên Nữ đã đứng cách đó ba trượng.


Thiên Độc thư sinh từ lưng chừng trời cách đất khoảng năm trượng đột nhiên rớt bịch xuống đất, lão lồm cồm bò dậy, hai mắt trợn trừng nhìn Hận Thiên Nữ.


Chỉ nghe lão quái bà rít lên :


- Hận Thiên Nữ, ngươi phải chết...


Lời còn chưa dứt, quải trượng nhanh như chớp bổ tới. Hận Thiên Nữ chỉ khẽ hừ một tiếng, đứng im bất động. Một chiêu quải trượng của lão quái bà bổ xuống lại nhuư đánh vào khoảng không, lão quái bà cả kinh thất sắc, la lên :


- Hữu Ảnh Vô Hình...


Đúng lúc này có hai mươi bóng đen từ bốn phía ập tới, vây thành một vòng rộng chừng bốn trượng. Tiêu Phương Hoàng biết tình thế bất lợi vội lướt đến bên Đông Phương Thanh Vân, ôm xốc chàng lên. Đã nghe Hận Thiên Nữ nói :


- Hãy bỏ Đông Phương tướng công xuống.


Tiêu Phương Hoàng lại dịu dàng nói :


- Đừng bức người quá, có được không?


Hận Thiên Nữ bật cười nho nhỏ, nói :


- Cô nương, Khảm ly dẫn đạo mê ảnh của cô nương chỉ hữu dụng với người khác thôi, bổn Giáo chủ đã luyện thành Vô Tướng thần công, thì há có lý đâu bị mê hoặc, nếu chẳng phải Đông Phương tướng công có lòng yêu vì cô nương thì mạng cô nương e khó toàn rồi.


Tiêu Phương Hoàng biến sắc, lại nghe Hận Thiên Nữ tiếp :


- Cô nương tưởng bổn Giáo chủ không dám giết sao? Sai rồi, chỉ vì trong nhất thời phẫn nộ mà bổn phái Giáo chủ lỡ hạ độc thủ, giết chết mẫu thân của Đông Phương tướng công, chàng đã hận ta thấu xương nay lại giết cô nương, chỉ e... nhưng dù sao đi nữa, cô nương không khó thoát khỏi tội sống?


Ngưng một chút, Hận Thiên Nữ lại tiếp :


- Người đâu, hãy đem Thiên Độc thư sinh và Tiêu Sương La Sát bắt về giam tại Cầm Long động.


Trong tiếng dạ ran, có hai đại hán cùng hai thiếu nữ chạy ra. Hai đại hán lao về phía Thiên Độc thư sinh, chộp lấy định đem đi. Lão quái bà Tiêu Sương La Sát tuy kinh hoàng, nhưng khi thấy vậy bèn vung quải trượng đánh tới, miệng quát :


- Bỏ lão quỷ xuống?


Lúc ấy, hai thiếu nữ đồng thanh lên tiếng :


- Tiêu Sương La Sát...


Thanh âm ngân lên kỳ dị, ma quái khiến Tiêu Sương La Sát sững người, quay lại ngơ ngác. Một thiếu nữ bèn nói :


- Tiêu Sương La Sát, tới đây...


Nói đoạn thị vừa bước tới vừa đưa tay phải lên khẽ vẫy. Tiêu Sương La Sát tựa người mất hồn, ngoan ngoãn bước tới. Khi cả hai cách nhau không đầy hai thước, thiếu nữ nọ nhanh như chớp thò tay ra điểm vào mấy đại huyệt trên mình Tiêu Sương La Sát.


Lão quái bà ngã gục xuống.


Tất cả mọi diễn tiến xảy ra đều không lọt khỏi nhỡn tuyến của Đông Phương Thanh Vân, đây quả là một việc khiến người ta khó hiểu, thần quỷ khôn lường. Với nội lực cùng công phu tu luyện của Tiêu Sương La Sát mà còn bị sai khiến, chẳng lẽ đây là Ma Ấm thuật trong Huyền Mê ma kinh hay sao?


Nghe có tiếng hô :


- Bẩm Tổng giáo chủ, đã bắt được hai người, thuộc hạ cáo lui.


Hận Thiên Nữ bỗng nói :


- Hãy khoan, các ngươi đem chúng tới Ma cung vứt xuống Băng Sương Trì, bổn Giáo chủ muốn biến chúng thành nhân ma.


Đại hán nói :


- Tuân lệnh Tổng giáo chủ.


Nói đoạn, quay người xách Thiên Độc thư sinh và Tiêu Sương La Sát bỏ đi. Hận Thiên Nữ lúc này bỗng quay lại cất giọng như khóc như than :


- Cô nương, bổn Giáo chủ biết cô nương yêu Đông Phương tướng công, bổn Giáo chủ cũng vậy, song ta biết rõ chàng và ta có mối thù không đội trời chung... Nhưng ta vẫn yêu chàng, nghĩ ra cũng thấy vô cùng mẫu thuẫn, nực cười, bổn Giáo chủ đã luyện thành Hữu ảnh vô hình, đạt tới cảnh giới Vô sắc vô tướng, cần phải diệt bỏ mọi dục vọng, vậy mà phong độ quả cảm cùng khí phách anh hùng của Đông Phương tướng công khiến bổn Giáo chủ đem lòng yêu thương. Thực không ngờ bổn Giáo chủ đã ngoại lục tuần mà không thoát khỏi lưới tình, lại vì sắc điên đảo. Suốt đời ta đã gặp không biết bao nhiêu nam nhân, cũng không ít kẻ giống chàng, nhưng ta chưa hề động lòng, suốt sáu mươi năm nay ta chỉ có hận mà không có yêu thương, nhưng nay ta đã biết thế nào là mật ngọt cùng đắng cay của ái tình, ôi?


Ngưng một chút Hận Thiên Nữ lại tiếp :


- Đông Phương tướng công hận ta, đúng vậy, nợ máu phải trả bằng máu, sẽ có một ngày ta cam tâm tình nguyện để chàng lấy mạng ta, nhưng tướng công sẽ không bao giờ biết được cảm giác khi thuộc hạ phản bội lại mình. Thập Diễm, ôi, nhắc tới Thập Diễm, ta đã tốn không biết bao nhiêu tâm huyết để tạo tựu nên khi chúng còn bé ta đã phải dùng thủ đoạn để đoạt lấy Quỷ lâm, sau đó giả dạng là mẫu thân của chúng, rồi nuôi dưỡng chúng đến khôn lớn, cuối cùng chúng lại phản bội ta... Nhìn chiếc lá lìa cành mà biết được mùa thu, ta biết Thập Diễm kẻ nào cũng có dã tâm phản bội ta.


Tiêu Phương Hoàng dịu dàng hỏi :


- Như vậy ngươi hoàn toàn không phải là ngoại tổ mẫu của Đông Phương Thanh Vân ư?


Hận Thiên Nữ ủ rũ :


- Trên danh nghĩa thì đúng, nhưng kỳ thực hoàn toàn không có tình cốt nhục. Ôi?


Chưa bao giờ ta nói với ai nhiều như vậy, ta chỉ cần cô nương hiểu, Thiếu chủ của cô nương sẽ không hề bị nguy hiểm, xin hãy đưa chàng cho ta?


Tiêu Phương Hoàng bỗng cất giọng thê lương :


- Ngươi yêu chàng phải không?


- Đúng vậy?


- Ngươi có thấy chàng đáng thương không?


- Đáng thương ư, vì sao?


- Vì ngươi mà toàn gia dưỡng phụ mẫu cùng thân mẫu bị sát hại, hừ, vì sao ngươi tàn nhẫn như vậy?


- Phải, quá tàn nhẫn, ta không nên như vậy.


- Vậy thì bổn cô nương phải đi thôi?


Hận Thiên Nữ buồn bã gật đầu. Tiêu Phương Hoàng lẳng lặng ôm lấy Đông Phương Thanh Vân vượt khỏi trùng vây hoạt thi, cùng Lâm Nhật Hoa thi triển khinh công mà đi, nháy mắt đã biến mất vô tông tích. Hận Thiên Nữ đứng sững người như tượng đá lệ đẫm mặt, rất lâu sau chợt mụ sực tỉnh, kêu lên :


- Đi rồi, chúng đi rồi?


Dứt lời, mụ nghiến răng rít lên :


- Ta lại trúng Khảm ly dẫn đạo mê âm của tiểu nha đầu, nhưng đừng vội đắc ý, chưa ai từng thoát khỏi tay ta.


Nói đoạn thân hình mụ bay vọt lên không, ngó quanh quất hồi lâu mới đáp xuống quát :


- Người đâu?


Hai bên đại hán vội nhảy ra, tiến tới quì xuống hô :


- Thỉnh Tổng giáo chủ hạ lệnh.


Hận Thiên Nữ hỏi :


- Vừa rồi các ngươi có thấy tiểu nha đầu kia đi về hướng nào không?


- Bẩm Tổng giáo chủ, thuộc hạ vì thấy Tổng giáo chủ đáp ứng địch nhân, nên không lưu tâm theo dõi, nhưng chúng thuộc hạ đều biết hướng đi.


- Được, hãy phái mười hai tên hoạt thi, mười hai yêu nữ truy lùng tông tích rõ chưa? Khi phát hiện ra phải lập tức về báo cho ta hay, mau?


Trong một lữ điếm nơi thành Bạch Đế, đêm đã khuya, trong một gian phòng nhỏ vẫn le lói ánh đèn. Đông Phương Thanh Vân ngồi chống cằm nhìn ra ngoài trời, dáng vẻ vô cùng sầu thảm.


Tiêu Phương Hoàng lặng lẽ bước tới nói :


- Thiếu chủ đang buồn ư?


Đông Phương Thanh Vân khẽ gật đầu nói :


- Hận Thiên Nữ đã luyện thành Hữu Hình Vô Ảnh thần công.


Tiêu Phương Hoàng khẽ chau mày, dịu dàng nói :


- Tuy vậy, xưa nay chính luôn thắng tà, phải không?


- Đây chỉ là lời nói tự an ủi mình, nhưng chúng ta vẫn còn hy vọng có thể tìm được Huyền Mê ma kinh đệ tam, đệ tứ, ngũ bí kíp. Nếu chúng ta đoạt được một trong ba cuốn bí kíp này thì mới có thể đánh bại được Hận Thiên Nữ.


- Vậy chúng ta phải tới Thanh Chung ngay mới được.


- Không thể thất tín với Thiên Tôn lão nhân được.


- Thôi không nói tới chuyện này nữa.


- Tiêu cô nương có thăm dò được địa điểm của Giao Long bảo không?


- Có, ngoài thành Bạch Đế chừng mười dặm.


- Vậy thì hãy báo thù cho nghĩa mẫu trước rồi tính tiếp.


- Hãy khoan...


- Vì sao?


- Nên biết chúng ta vừa thoát hiểm, ắt chúng sẽ truy lùng tông tích, nếu bị giam lại ở Quỷ lâm, chỉ e Hận Thiên Nữ đã luyện thành thần công, chúng ta muốn vượt ngục cũng chẳng phải chuyện dễ...


Bỗng Đông Phương Thanh Vân khẽ quát :


- Bằng hữu phương nào?

Chương trước | Chương sau

↑↑
Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Mở đầu: Bốn đại cao thủ Thiên giáo vận y phục bó chẽn, màu xám ngoét sầm sập

12-07-2016 50 chương
Mối tình đầu

Mối tình đầu

Thế là chúng tôi chia tay nhau, chỉ tiếc rằng chúng tôi mới chỉ nắm tay nhau chạy nhảy

23-06-2016
Chết thử!

Chết thử!

Bước vào lớp, khuôn mặt hớn hở của tôi lập tức ỉu xìu khi nhìn thấy hai đứa

24-06-2016
Sự hoàn hảo của chúa

Sự hoàn hảo của chúa

Trong một bữa tối gây quỹ do trường Chush tổ chức, người cha một học sinh đang theo

29-06-2016