Ring ring
Âm Dương quái điện - Trần Thanh Vân

Âm Dương quái điện - Trần Thanh Vân


Tác giả:
Đăng ngày: 12-07-2016
Số chương: 34
5 sao 5 / 5 ( 29 đánh giá )

Âm Dương quái điện - Trần Thanh Vân - Chương 8 - Tranh giành tỵ độc châu

↓↓
Không chút lo sợ, Quan Vân Sơn xạ mắt nhìn thẳng mỹ phụ:


- Tại hạ khuyên tôn giá chớ nên vọng động. Còn nguyên nhân vì sao, có lẽ tôn giá đã tự hiểu rõ. Lời của tại hạ đến đây là hết, hy vọng tôn giá đừng cản lối tại hạ nữa thì hơn. Cáo biệt!


Xoay ngang người để tránh đường, Quan Vân Sơn thản nhiên bỏ đi.


Và thật lạ, mỹ phụ vẫn đứng nguyên vị, không hề có thái độ ngăn cản Quan Vân Sơn nữa. Nhưng ngay sau đó, mỹ phụ chợt gay gắt gọi Khưu Phúc Linh:

bạn đang xem “Âm Dương quái điện - Trần Thanh Vân” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Khưu điệt hãy mau thay a di ngăn y lại.


Khưu Phúc Linh giật mình:


- Để làm gì, a di? Không phải a di từng căn dặn, bảo tiểu điệt quan tâm và giúp đỡ Quan đệ đó sao? Hay bây giờ chủ ý của a di đã thay đổi?


Nhìn Quan Vân Sơn tuy chậm rãi bước đi nhưng khoảng cách cứ lớn dần, mỹ phụ thật sự nôn nóng:


- Ta không thể thay đổi chủ ý được sao? Hãy mau ngăn y lại.


Sau một lúc do dự bất quyết, Khưu Phúc Linh vội kêu:


- Quan đệ có thể chờ đại ca thêm một lúc, được không?


Quan Vân Sơn dừng chân và quay lại:


- Vì đại ca gọi nên đệ không thể không dừng. Đại ca hãy hỏi xem, lệnh di muốn gì ở đệ?


Khưu Phúc Linh vừa đảo mắt nhìn, liền nghe mỹ phụ bảo:


- A di muốn mượn y một vật. Khưu điệt hãy hỏi y, báu vật ẩn giấu trong bảo kiếm Tùng Văn nguyên của phụ thân y.


Quan Vân Sơn cười phá lên:


- Không phải tại hạ nói là đã tự ý ly khai Tứ Hải Bang rồi sao? Bảo kiếm Tùng Văn đang do Thường Đại Thành thu giữ, và có lẽ lúc này họ Thường phản phúc đó đã là Bang chủ Tứ Hải Bang, tôn giá muốn gì cứ sai người đến đây mà hỏi họ Thường.


Với diện mạo đang chuyển dần sang nhợt nhạt, mỹ phụ thè lưỡi liếm môi:


- Chuyện đó tuy có, nhưng báu vật ẩn giấu trong bảo kiếm chẳng còn. Không phải đã lọt vào tay ngươi rồi sao?


Khưu Phúc Linh nhăn nhó:


- A di! Vật là vật của người, sao a di lại tự ý hỏi mượn? Huống chi về chuyện bảo kiếm, chính tai tiểu điệt nghe Quan đệ thừa nhận là Quan đệ không hề biết gì cả.


Mỹ phụ cười lạnh:


- Ngươi tuy thông minh nhất đời, nhưng lại nhất thời hồ đồ, chẳng khác nào phụ thân ngươi. A di tin chắc vật đó đang do y cất giữ. Nếu không, Khưu điệt cứ hỏi y thì biết, là sao y vẫn an tường dù cũng bị nhiễm một loại độc như a di và như lão ma lúc nãy?


Khưu Phúc Linh thất sắc nhìn Quan Vân Sơn:


- Quan đệ đã bị nhiễm độc?


Mỹ phụ lắc đầu cười gượng:


- Chỉ có a di mới là người nhiễm độc, sao Khưu điệt chỉ quan tâm đến y, mà không mau làm theo lời a di nhờ vậy?


Khưu Phúc Linh đến lúc này mới nhận ra sắc diện tái nhợt của mỹ phụ:


- Nếu a di thật sự trúng độc sao không mau vận lực phong bế? Còn việc hỏi Quan đệ, không lẽ Quan đệ có biện pháp giúp a di giải độc sao?


Mỹ phụ liếc mắt nhìn và thấy Quan Vân Sơn tuy vẫn đứng nguyên chỗ, nhưng hai mắt đang khép hờ như đang vận công điều nguyên. Mỹ phụ thở dài:


- Theo di tự của Thái Âm Đại Tiên lưu lại thì ở di cốt của Âm Dương Nhị Tiên đều có hàm chứa chất độc. Hẳn y phải tự hiểu thấu điều này, nên lúc nãy ngay khi chạm mặt, y liền biết a di đã bị nhiễm độc vì đã sơ ý chạm vào bộ cốt khô của lão Thái Dương.


Khưu Phúc Linh kinh tâm:


- Hóa ra lúc nãy chui vào Thái Dương Động, a di đã hủy hoại thi thể của Thái Dương Nhị Tiên? Sao a di lại có thái độ bất kính đối với người đã khuất?


Chợt có tiếng Quan Vân Sơn vang lên:


- Đại ca cho đến lúc này vẫn chưa hiểu gì sao? Cũng như lão ma họ Triển khi nãy, lệnh di đã tìm cách chiếm hữu di học của Âm Dương Nhị Tiên. Những loạt chạm kình vừa rồi là do lệnh di vì chưa trúng độc nên có phần thắng lão ma. Thế nhưng vị tất lệnh di đã đoạt lại Hàn Nguyệt Châu. Vì thế lệnh di buộc phải ra tay chiếm hữu di học Thái Dương để có sự công bằng. Nếu vẫn chưa tin, sao đại ca không thử tiến vào Nhị Động để xem cho rõ hư thực?


Khưu Phúc Linh ngơ ngẩn nhìn mỹ phụ:


- Có chuyện này thật sao, a di?


- Đương nhiên là thật. Ha... ha...


Thanh âm vang lên đột ngột và nhân vật phát ra câu thừa nhận đó cũng xuất hiện đột ngột không kém.


Khưu Phúc Linh quay ngoắt người, nhìn một trung niên đại hán vừa xuất hiện:


- Tôn giá là ai? Sao lại tùy tiện...


Quan Vân Sơn chợt quát, át đi tiếng kêu hỏi của Khưu Phúc Linh:


- Là Thường Đại Thành? Sao lão cùng xuất hiện đúng lúc?


Thường Đại Thành vừa xuất hiện, liền đến ngay chỗ mỹ phụ:


- Kiều nương! Nàng bị trúng độc thật ư?


Vừa nghe Thường Đại Thành hỏi như thế, mỹ phụ chợt lả người và ngã đúng vào vòng tay vừa được Thường Đại Thành đưa ra:


- Lang quân! Thiếp cần ngay Tỵ Độc Châu. Hãy giúp thiếp...


Thường Đại Thành xạ mắt nhìn Quan Vân Sơn:


- Thiếu Bang chủ còn chờ gì nữa không giao Tỵ Độc Châu cho lệnh đường tạm mượn?


Quan Vân Sơn giật mình:


- Lão nói thế là có ý gì? Tại hạ làm gì có giữ Tỵ Độc Châu?


Khưu Phúc Linh cũng hoang mang:


- Sao lão dám có những lời hồ đồ? A di của Khưu mỗ sao lại là thân mẫu của Quan đệ?


Thường Đại Thành tỏ ra nóng nảy:


- Ta nói như thế, đương nhiên phải có ẩn tình. Nhưng bây giờ chưa phải lúc giải bày.


Phiền Thiếu Bang chủ cho ta mượn tạm Tỵ Độc Châu!


Quan Vân Sơn sa sầm nét mặt:


- Lão vẫn khăng khăng bảo tại hạ có cất giữ Tỵ Độc Châu ư?


Thường Đại Thành cười lạt:


- Đã bao phen Thiếu Bang chủ thoát chết, cho dù bị Ngũ Liên Giáo dùng độc hãm hại.


Chỉ bấy nhiêu đó cũng đủ biết sự thật là thế nào rồi.


Khưu Phúc Linh thật sự lo cho sinh mạng a di:


- Quan đệ, nếu có cất giữ Tỵ Độc Châu thì xin vì đại ca, hãy cho a di tạm mượn.


Quan Vân Sơn cố giữ bộ mặt thản nhiên:


- Đại ca...


Thường Đại Thành chợt gắt:


- Đó là báu vật vốn luôn ẩn giấu ở chuôi bảo kiếm Tùng Văn. Một vật giống như chiếc trâm cài với một đầu có khảm hồng ngọc, chính là Tỵ Độc Châu.


Khưu Phúc Linh trố mắt nhìn Quan Vân Sơn:


- Đúng là vật Quan đệ từng cho đại ca xem. Thì ra, bấy lâu nay Quan đệ vẫn chưa thật lòng với ta?


Câu nói của Khưu Phúc Linh làm cho Thường Đại Thành lập tức thay đổi thái độ. Lão giận dữ nhìn Quan Vân Sơn:


- Súc sinh! Ngươi nỡ nhìn thân mẫu ngươi chết vẫn không giao Tỵ Độc Châu ra sao?


Ngươi đừng tưởng ta không dám lấy mạng ngươi. Mau giao ra nào.


Quan Vân Sơn hít vào một hơi thật dài:


- Nếu lão còn tiếp tục xúc phạm đến vong linh tiên mẫu...


Thường Đại Thành bất ngờ tung mình lao đến chỗ Quan Vân Sơn, cũng mang theo thân hình như đã mềm oặt của mỹ phụ. Lão xuất chiêu:


- Ta là chứng nhân duy nhất, khẳng định mẫu thân ngươi chính là Kiều nương nương Tán Hoa Nữ. Ngươi còn không giao Tỵ Độc Châu, đừng trách ta nặng tay. Đỡ!


Quan Vân Sơn bật lùi theo bản năng. Nhưng do trong quá trình khổ luyện công phu Thái Âm đã gặp nhiều trở ngại nên có muốn lùi theo ý muốn cũng không thể toại nguyện.


Vì thế nhất kình của Thường Đại Thành có dịp quật mạnh vào Quan Vân Sơn.


Ầm...


Quan Vân Sơn lảo đảo, chực ngã.


Hự!


Thường Đại Thành nhanh nhẹn chồm đến:


- Còn không mau giao Tỵ Độc Châu ra!


Ào...


Khưu Phúc Linh sau nhiều loạt hoang mang vì những diễn biến hoàn toàn ngoài sức tưởng cứ liên tiếp xảy đến, chợt bật người cố gượng lao vào chỗ họ Thường:


- Muốn lấy Tỵ Độc Châu thì cứ lấy, cớ sao lão như muốn đoạt mạng người? Dừng tay!


Và Khưu Phúc Linh cố hất một lực đạo vào hậu tâm Thường Đại Thành.


Vù...


Thường Đại Thành nhẹ nhàng nghiêng người tránh chưởng:


- Nếu không nghĩ tình ngươi là nhi điệt của Kiều nương, một chưởng của ngươi ắt sẽ chuốc hậu quả khốc liệt.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Nếu mọi nhà ở thành Lạc Dương nao nức chờ đến một ngày mới trong cái Tết ròng

11-07-2016 51 chương
Liên Thành quyết - Kim Dung

Liên Thành quyết - Kim Dung

Giới thiệu: Liên thành quyết là câu chuyện kể về chàng trai Địch Vân thật thà,

08-07-2016 49 chương
Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Mở đầu: Bốn đại cao thủ Thiên giáo vận y phục bó chẽn, màu xám ngoét sầm sập

12-07-2016 50 chương
Hóa đơn

Hóa đơn

Ngày kia Peter nghĩ : mình cũng viết một hóa đơn gửi cho mẹ, trong đó viết rõ những

01-07-2016
Những chú chim gác mái

Những chú chim gác mái

Không gì bằng 1 buổi chiều thật đẹp, cậu con trai được ngồi xuống một góc mái

28-06-2016
Cái chén gáo dừa

Cái chén gáo dừa

Ngày xưa, ở một vùng nọ, có vợ chồng kia hiền lành và chăm chỉ, hai người lấy

24-06-2016
Tin tưởng nơi anh

Tin tưởng nơi anh

(khotruyenhay.gq) Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp yêu nhau

26-06-2016
Chỗ nào cũng nắng

Chỗ nào cũng nắng

Quá cái tuổi háo hức những món quà miệt vườn trong giỏ xách mẹ, mỗi bận bà lên

24-06-2016