Âm Dương Giới - Khuyết Danh

Âm Dương Giới - Khuyết Danh


Tác giả:
Đăng ngày: 12-07-2016
Số chương: 72
5 sao 5 / 5 ( 65 đánh giá )

Âm Dương Giới - Khuyết Danh - Chương 19 - Xử đại hình nơi Ngũ hành động

↓↓
Tiếng thét tuy trong trẻo nhưng lạnh lùng như băng giá, mọi người nghe qua đều rợn gáy.


Huyền Trung Tử cũng gọi lớn tiếp theo :


- Phiên Thiên Thần Cưu, mau mau ra tham kiến ngài Chí Tôn.


Tên U Linh lúc trước tự xưng là Phiên Thiên Thần Cưu rời hàng ngũ bước ra, khúm núm quỳ trước đài.

bạn đang xem “Âm Dương Giới - Khuyết Danh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Sau mành trúc, tiếng nói lại vang lên dõng dạc :


- Nhà ngươi giữ chức vụ gì trong bổn cốc?


Phiên Thiên Thần Cưu thưa :


- Mạt tòa xếp thứ mười trong hàng Địa Sát.


Tiếng của ngài Chí Tôn lại tiếp :


- Thiên Cương và Địa Sát đều thuộc hạng nhất đẳng U Linh. Cứ như hạng người trên thế gian bất quá cũng chỉ là một tên đạo tặc rừng xanh mà thôi. Như vậy bổn tòa đối với ngươi đâu có bạc đãi.


- Mạt tòa xin vạn đội ơn ngài Chí Tôn.


- Lời ấy có phải là câu nói chí thành trong thâm tâm nhà ngươi chưa?


- Mạt tòa không bao giờ dám dối trá lừa ngài Chí Tôn.


- Láo! Nhà ngươi cho rằng những lời nói bất mãn vừa thốt ra nơi Định Tâm động, bổn tòa không biết sao?


Huyền Trung Tử đứng lên nói :


- Hình phạt của bổn cốc, ngoài Ngũ Hành đại hình, chỉ còn có Tam quang chi hình mà thôi. Bắc mang bạo khách vì sơ ý mạo phạm một lần, xin ngài Chí Tôn niệm tình nhất thứ...


Chưa đợi y thưa dứt lời, sau màn trúc giọng ấy nghiêm nạt lớn :


- Cha chả, ngươi dám bênh vực kẻ bạo nghịch, cũng xem như tòng phạm.


Nhưng xét vì nhà ngươi có nhiều công khó, bổn tòa tạm dung một bận. Lần sau nếu tái phạm đừng trách bổn tòa có lòng cay độc.


Huyền Trung Tử sợ tái mặt mồ hôi toát đẫm mình, cúi đầu vâng dạ rồi kính cẩn lùi xuống, đồng thời tung ra năm luồng chỉ phong điểm huyệt Bắc mang bạo khách.


Sau màn trúc một tiếng thét ra lệnh :


- Hành hình!


Lập tức hai tên đại hán áo đỏ xông ra rồi cùng áp dụng đúng thủ tục như đã hành hình Phiên Thiên Thần Cưu, thời gian kéo dài đến non một trống canh.


Văn Thiếu Côn và Lệ Minh Nguyệt, hai người song song ngồi trên ghế đá, cách nhau chừng hai trượng, tất cả mọi việc vừa qua đã chứng kiến rõ ràng.


Do lời nói của Niệp Sáp hòa thượng, Văn Thiếu Côn biết thân thế mơ hồ của mình có nhiều mối liên lạc với Vô Nhân cốc, chàng cũng có cảm giác giữa mình và vị Chí Tôn của hang này có quan hệ cùng nhau.


Nhưng lúc này, hy vọng của chàng hoàn toàn sụp đổ.


Cách một bức mành trúc, không thể nhìn rõ dung nhan của vị Chí Tôn hang Vô Nhân cốc, nhưng nhìn qua những hành vi tàn bạo vô nhân đạo của y vừa rồi đối với hai tên thuộc hạ, chàng có cảm giác như chán nản, căm thù và oán hận.


Bao nhiêu ảo mộng, bao nhiêu cảm tình nung nấu phút chốc đã tiêu tan theo tiếng rú não lòng của hai nạn nhân.


Việc hành hình vừa hoàn tất, không khí trở nên trầm lặng như xưa.


Sự yên lặng thật là nặng nề và khó thở. Người ta có thể nghe được rõ ràng tiếng đập của những con tim trong lồng ngực từng người. Nên tình hình cứ kéo dài như thế này không chịu nổi nữa.


Hồi lâu, từ bên sau màn trúc giọng nói vang lên :


- Các ngươi đã trông thấy chưa?


Văn Thiếu Côn nín thinh, Lệ Minh Nguyệt cũng lặng yên không nói gì hết.


Huyền Trung Tử la lớn :


- Ô kìa, sao hai ngươi không đáp lời của ngài Chí Tôn vừa hỏi?


Văn Thiếu Côn cười nhạt đáp :


- Trông thấy để làm gì chứ? Những thứ hình phạt bạo tàn dã man như vậy mà cũng chực đưa ra khen hay sao?


Huyền Trung Tử tái mặt nạt lớn :


- Khốn nạn, ngươi dám châm chọc kẻ bề trên sao? Ta...


Lão nói chưa dứt lời thì vị Chí Tôn đã quát lên :


- Nhà ngươi khỏi cần phải xen vào đây.


Ngưng chỉ một lát lại nói :


- Bổn tòa không có ý muốn khoe khoan nhưng muốn hỏi hai ngươi có thuận tình không?


Văn Thiếu Côn vừa buồn vừa hận, cố dằn cơn giận rồi dùng truyền âm nhập mật bảo Lệ Minh Nguyệt :


- Bọn yêu quái này vô cùng tham độc tàn ác. Có lẽ hôm nay chúng ta không thể nào thoát khỏi tay chúng. Chi bằng nên tự giải quyết mạng mình để khỏi mang nhục, bảo toàn khí tiết anh hùng hơn là bị bọn chúng dày vò thể xác.


Lệ Minh Nguyệt dùng cách ấy đáp :


- Cả hai tay đều bị trói, dẫu muốn tự vận cũng không biết làm sao cho được.


Văn Thiếu Côn hậm hực nói :


- Đập đầu xuống ghế đá cũng có thể chết được. Thà chết trước còn hơn để chúng hành hạ chà đạp.


Ngưng một lát chàng quả quyết nói :


- Nếu cô nương không tán đồng việc ấy, thì mỗi người hành động theo hướng riêng của mình cũng được.


Nói xong chàng dợm cúi xuống để đập đầu xuống đá.


Lệ Minh Nguyệt thất sắc vội vàng nói :


- Hãy thong thả đã. Có cái chết nặng hơn núi Thái Sơn, mà cũng có cái chết nhẹ như lông hồng. Cách chết như thế chưa phải lúc thì chết đâu đáng gì?


Huống chi chúng ta chưa chắc đã chết mà.


Văn Thiếu Côn nghe nói động tâm hồi lâu, nhớ lời Lệ Minh Nguyệt trước khi vào hang cho rằng mình với Cốc chủ Vô Nhân cốc có một quan hệ mật thiết, đồng thời chàng cũng nghĩ rằng khi đã chết rồi mọi việc đều hóa ra ảo mộng.


Thà kéo dài một lúc xem tình hình sẽ ra sao, chừng ấy sẽ tùy cơ xử trí.


Bao nhiêu ý nghĩ đó xua đuổi được ý tự sát trong đầu.


Bỗng vị Chí Tôn sau mành trúc từ tốn nói :


- Bổn tòa nghĩ rằng các người là người cương trực, bản chất tốt. Hơn nữa mới vào bổn cốc việc chưa am tường nên cũng có thể tha thứ được.


Nghĩ một chút lại nói tiếp :


- Chỉ cần các ngươi thực lòng quy phục chấp nhận "Thoát thai hoàn cốt", vĩnh viễn thành U Linh bổn cốc thì có thể kết nạp vào hàng Thiên Cang, Địa Sát.


Nếu không thì lấy hai chuyện vừa rồi mà di giới.


Lệ Minh Nguyệt cười dài đáp trước :


- Nghe lời của ngài Chí Tôn thì hình như trong hang và ngoài hang là hai thế giới cách biệt nhưng chưa phải là cửu u mà tại sao người trong này đều là U Linh?


Vị Chí Tôn hình như tức giận hét lớn :


- Bổn cốc tuy rằng cùng với người đời tương đồng, nhưng thật ra mỗi nơi một khác hết. Vậy tùy ý ngươi muốn gọi là địa ngục cũng được, muốn gọi là tiên cảnh cũng xong. Chỗ này tuyệt nhiên không phải là nhân thế, nên trong hang không thể là người được.


Lệ Minh Nguyệt bỗng ôm bụng cười ngất.


Vị Chí Tôn sau mành trúc không dằn được cơn giận hét lớn :


- Nhà ngươi nghĩ gì mà cười mãi như thế?


Lệ Minh Nguyệt cố nhịn cười nói :


- Nếu được ngài Chí Tôn tha lỗi, tôi xin mạn phép tìm một tên khác, thay thế cho hang Vô Nhân cốc, để xứng đáng hơn.


Tuy không hài lòng, nhưng vị Chí Tôn cũng muốn biết để thỏa tánh hiếu kỳ, hỏi :


- Tên gì?


Lệ Minh Nguyệt cười nói :


- Phong Nhân cốc.


Vị Chí Tôn nổi giận nói :


- Nhà ngươi dám dùng những lời nhục mạ bổn tòa ư? Hôm nay không thể nào dung tha được nữa.


Lệ Minh Nguyệt cười nói tiếp :


- Xin ngài Chí Tôn hãy khoan nổi giận, nếu tôi nói không đúng xin cam chịu hành hình theo luật Ngũ Hành đại hình của quý cốc...


Vị Chí Tôn cố nén giận bảo :


- Hãy nói coi nào.


Lệ Minh Nguyệt từ từ nói :


- Phàm U Linh nghĩa là yêu ma hay quỷ quái, bất quá chỉ là một hiện tượng của cõi âm, một kẻ U Linh khi thành hình tuyệt đối không còn hình dạng và thể chất nữa. Cứ theo trường hợp thọ hình vừa rồi của Phiên Thiên Thần Cưu và Bắc mạng bạo khách thì quả nhiên hai kẻ này đều có đủ hình hài thể xác đàng hoàng, tất nhiên là những người có đầy đủ sự sống của thế gian rồi. Như thế cứ gọi là U Linh há chẳng phải là điều mâu thuẫn, đáng buồn cười lắm sao? Nếu quý nương Chí Tôn và bao nhiêu kẻ nắm quyền trong hang này không điên rồ thì không bao giờ lại xưng hô một cách vô cùng cổ quái như vậy.


Sau bức mành tre lại có tiếng quát lảnh lót :


- Con tiện tỳ hãy câm mồm! Bổn tòa xử mày theo tội ngũ hành đại hình, hay muốn tinh khôi hơn sẽ áp dụng Tam quang chí hình ngay bây giờ.


Hình như chẳng quan tâm đến cơn thịnh nộ ấy, Lệ Minh Nguyệt cứ điềm nhiên cười nói :


- Xin ngài thong thả nghe tôi nói hết ý, sau đó muốn dùng hình phạt nào cũng được.


Liếc mắt một cái nàng nói luôn :


- Thuật thoát thai hoán cốt xét cho kỹ chẳng qua là một phương pháp để ép buộc người ta không thể nào rời bỏ được cái hang này. Lối cưỡng bách uống thuốc như thế quả nhiên là một thủ đoạn hành hạ bỉ ổi của kẻ bàn môn tà đạo.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Âm công - Cổ Long

Âm công - Cổ Long

Lời tựa: Bạch Bất Phục, người con hiếu thảo, lấy việc "đổi của chôn người"

12-07-2016 1 chương
Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Văn án: Mưa càng lúc càng nặng hạt. Đêm đã khuya, trên đường cũng đã vắng khách

10-07-2016 20 chương
Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Trích đoạn: Mặt trời sắp lặn, đàn quạ đang bay về tổ. Trên con đường cái quan

11-07-2016 1 chương
Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Văn án: Mưa càng lúc càng nặng hạt. Đêm đã khuya, trên đường cũng đã vắng khách

10-07-2016 20 chương
Vệt phấn trôi

Vệt phấn trôi

Anh ngoài 30, giám đốc chi nhánh nột nhãn hàng lớn tại Hà nội. Một vợ và 2 đứa con.

24-06-2016
Người Kia, Lão Bản

Người Kia, Lão Bản

Người Kia, Lão Bản là một tiểu thuyết ngôn tình khá hay của tác giả Kim Huyên mời

21-07-2016 10 chương
Đi qua miền thương

Đi qua miền thương

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Trong

25-06-2016
Bài hát cho em

Bài hát cho em

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Ai cũng có một chuyện tình để

28-06-2016

Lamborghini Huracán LP 610-4 t