Ring ring
Thông Điệp Cuối Cùng

Thông Điệp Cuối Cùng


Tác giả:
Đăng ngày: 19-07-2016
Số chương: 23
5 sao 5 / 5 ( 24 đánh giá )

Thông Điệp Cuối Cùng - Chương 08

↓↓
Mắt xích

Đang mơ màng trong giấc ngủ bổng tôi thấy có tiếng đập cửa bên ngoài.

- Anh Sơn, về nhanh đi, gia đình có chuyện gấp. –Tiếng đập cửa vang lên làm Sơn thức dậy.

Tôi mơ màng thấy Sơn đứng dậy mở cửa, ánh sáng bên ngoài chiếu vào cùng với cơn buồn ngủ làm tôi không thể thấy được gì nữa. Tôi nghe qua loáng thoáng là giọng của một người con gái, có lẽ là em gái của Sơn.

bạn đang xem “Thông Điệp Cuối Cùng ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

- Chú gặp tai nạn rồi, anh mau về nhà đi. –An vừa khóc vừa trả lời.

- Cảm giác của mình đêm qua. –Sơn vừa lẩm bẩm vừa ngồi phịch xuống giường.

- Chuyện gì vậy. –Tiếng Thành vọng lên ở đầu giường, tôi cũng bắt đầu ngồi dậy.

Tôi từ từ mở mắt, ánh sáng từ cửa chiếu vào làm mắt tôi nheo lại. Tôi thấy Sơn với lấy cái áo khoác trên tường rồi lao vụt ra ngoài, em gái của Sơn cũng chạy theo cậu ấy. Thành nói từ ngoài cửa vọng vào.

- Anh à, hình như có chuyện rồi.

- Biết chuyện gì không. –Vừa nói tôi vừa đứng dậy tìm cái áo khoác của mình.

- Là chú anh Sơn. Anh thay đồ đi, em về phòng thay đồ rồi qua ngay.

Vừa nói Thành vừa chạy về phòng còn tôi loay hoay mặc cái áo với cái quần dài vào. Tiếng nói của thằng Thành còn vọng sang bên phòng tôi.

- Dậy hết đi, có chuyện rồi.

- Gì vậy.

- Tai nạng hay án mạng đây. –Nhàn nói với giọng ngái ngủ.

- Dậy hết đi, hình như người nhà anh Sơn, qua đó xem thế nào.

Tôi tới trước nhà xả cái vòi nước đã hoen rỉ, hắt vội từng ngụm nước mát vào mặt rồi phóng như bay về phía nhà Sơn. Mấy người còn lại cũng chạy theo sau lưng tôi. Chưa tới căn biệt thự đồ sộ của Sơn trên đồi tôi đã thấy Sơn quỳ bệt xuống bên cạnh một cái xác bê bết máu. Ở đây cách căn biệt thự khoảng 60 đến 70 mét là cùng nhưng nằm hơi lệch về phía cánh đồng. Một vài người ăn mặc giống như người nấu bếp và làm vườn còn đứng đó. Bố Sơn mặt trắng bệt và nhợt nhạt. Ông cũng quỳ xuống bên cạnh Sơn.

- Thành, liên lạc với cơ quan công an gần đây nhất. Báo cho họ tình hình. –Tôi nói.

- Nhưng em không có số công an ở đây.

Tôi quay lại nhìn nó cáu gắt.

- Gọi về cơ quan hỏi thăm số của công an tỉnh, rồi báo lại công an huyện hoặc số riêng của đồng chí nào đó. –Tôi nói như ra lệnh.

- Rõ.

- Tất cả bảo vệ hiện trường, không để ai được lại gần. –Tôi ra lệnh cho đồng đội của mình.

Nhã, Nhàn và Nam đang ra sức đẩy mọi người ra xa còn Thành thì gọi điện thoại trong khi tôi đang xem xét hiện trường vụ án. Vì cũng hiểu rõ bản chất công việc nên Sơn cũng kéo bố cậu ta ra xa để cho mọi người làm nhiệm vụ.

- Anh Liêm, họ nói sẽ tới ngay.

- Được rồi.

Vừa trả lời Thành thì ngay lập tức tôi cảm thấy một cảm giác lạnh người chạy dọc sóng lưng. Một cảm giác quen thuộc. Cách tay nạn nhân chừng 1 mét là một con dao ngắn, cán khắc nhiều hoa văn và quan trọng là hình mũi tên chỉ ra bốn hướng. Con dao này hình dạng rất giống con dao đã giết chết vợ của tôi. Tôi tiến về phía con dao, vì không có dấu túi đựng vật chứng nên tôi lấy cái khăn tay của mình ra và cầm nó lên.

- Giống y hệt. –Tôi thầm nghĩ. –Có lẽ là cùng một loại với con dao giết chết vợ mình. Phải chăng đây là lí do cô ấy dẫn dắt mình tới đây.

Nạn nhân đang nằm ngửa, mặt bê bết máu, cổ họng bị xé toạt ra. Trên người nạn nhân có rất nhiều vết cào xước, máu thấm đỏ cả cái áo sơ mi trắng mà ông ta đang mặc. Chiếc áo rách tả tơi, qua vết rách tôi nhìn thấy một vệt mực màu xanh trên ngực ông ta. Tôi vội vàng đặt con dao lại vị trí cũ rồi chạy nhào tới cái áo, quên hẳn nhiệm vụ vủa một người cảnh sát tôi vội vàng xé banh cái áo sơ mi của ông ta ra và trên bộ ngực rắn chắc ấy là một hình xâm, hình xâm dấu mũi tên chỉ ra bốn phương giống như y trên ngực của vợ tôi hiện ra.

- Thêm một mắt xích mới, cảm ơn em Mai Thi. –Tôi nói nhỏ.

Bản năng của một cảnh sát cho anh biết rằng vụ án này ắt hẳn liên quan đến vụ của vợ tôi, một mắt xích vô cùng quan trọng. Giờ thì tôi đã hiểu ra vì sao vợ tôi lại dẫn dắt tôi về đây rồi.

- Mấy giờ rồi? –Tôi hỏi và nhìn về phía Thành.

- Mới 5 giờ sáng thôi anh ạ. Lúc này là gần thay ca hơn nữa lại rất sớm, em nghĩ cảnh sát địa phương sẽ tới hơi muộn đấy. Chưa kể pháp y của tỉnh ở cách mấy chục cây số nữa.

Tôi đang đắn đo suy nghĩ không biết có nên tự ý điều tra trước khi cơ quan chức năng đến không thì Sơn nói vọng lên từ đằng sau.

- Liêm!

Tôi quay phắt người lại. Sơn nhìn thẳng vào mắt tôi rồi lên tiếng.

- Tôi muốn kiểm tra xác chết, tôi muốn giám định sơ bộ và chính tay giải phẫu xác chết.

Làm sao tôi có thể để Sơn làm việc này được nhưng làm sao tôi có thể từ chối cậu ta. Tôi im lặng không nói, Sơn vẫn nhìn thẳng vào mắt tôi. Tôi không thể cố tình né tránh ánh mắt của cậu ta mãi được. Vốn dĩ cậu ta có chứng cứ ngoại phạm vì cả đêm nay đã ở cạnh tôi. Nhận thấy khó khăn của đồng nghiệp, Thành cất tiếng.

- Theo nguyên tắc thì anh là người nhà nạn nhân anh không thể giám định xác chết được.

- Hôm qua tới giờ tôi ngủ cùng mọi người. Tôi có chứng cứ ngoại phạm khá rõ ràng.

- Nhưng anh không thể. Nguyên tắc là thế.

- Để cậu ta vào đi. –Tôi nói. –Nhưng cậu chỉ được giám định sơ bộ thôi còn giải phẫu thì tôi không có đủ thẩm quyền cho phép cậu làm việc đó và phải làm việc dưới sự giám sát của tôi.

- Tôi đồng ý. –Sơn nói sau một hồi suy nghĩ.

- Được rồi, Nam và Thành lấy lời khai mọi người đi, Nhàn lại đây giúp anh nào.

Tiếng thằng Nhàn từ xa vọng lại. –Rõ. Trong những lúc quan trọng như thế này thì tính đùa dai của thằng Nhàn cũng biến mất thay vào đó là bộ mặt sắc lạnh của một cảnh sát hình sự đầy sắc lạnh.

Sơn tiến lại gần xác chết, cậu ngồi xuống bên cái xác, không để lộ ra sắc mặt đau buồn của mình. Tôi nhìn về hướng Nhàn, ra hiệu cho nó tốc kí lại những gì liên quan. Sơn nâng tay nạn nhân lên.

- Bên cạnh cánh tay phải đang duỗi thẳng có ghi hai chữ dưới đất ngang với mông nạn nhân, dù mờ nhạt nhưng vẫn có thể nhận ra hai chữ đó là chữ V lộn ngược và số 7. –Sơn nói.

Tôi ngồi xuống nhìn về phía đó, đúng là vậy. Lúc sáng tôi hơi chú ý tới con dao và hình xâm nên không để ý tới hai chữ cái này. Tôi nhìn về hướng Nhàn như muốn nó ghi vào.

- Lúc sáng tôi để ý ngoài dấu giày của mọi người ở đây ra còn có dấu chân chó, nhưng nó lại mất dạng ở đám cỏ bên kia vì không có đất. –Vừa nói tôi vừa chỉ vào đám cỏ. – từ chiều và những vết máu khô còn sót lại trên số 7 có thể hai chữ này do nạn nhân để lại..

Sơn kéo áo nạn nhân ra để lộ bộ ngực rắn chắc. Anh nói. –Bây giờ tôi sẽ xác định thời điểm tử vong.

- Hay quá, anh có thể dùng phương pháp hiện đại của ông gì Black gì đó cho tụi em chiêm ngưỡng được không.

Sau câu nói quá vô duyên của thằng Nhàn, tôi trừng mắt nhìn nó. Nhàn im bặt. Mắt nhìn vào cuốn sổ tay đang ghi để tránh ánh mắt của tôi.

- Là phương pháp dựa vào đồng vị chì 210 hoặc poloni 210 có thời gian bán rã tương ứng là 22 năm và 138 ngày của Stuart Black nhưng chúng ta không có đủ điều kiện để áp dụng nó hơn nữa nó chỉ áp dụng cho những xác chết có thời gian chết lâu ngày. –Sơn nói. –Cách đơn giản nhất lúc này là đo nhiệt độ cơ thể hoặc độ ẩm gan.

- Nhưng chúng ta không có nhiệt kế. Tôi nói.

- Có rồi đây.

Tôi quay lại thấy An từ phía căn biệt thự đang chạy ra, mặt đầy mồ hôi nhễ nhại.

- Là tôi bảo An đi lấy đấy. – Sơn nói và nhìn tôi. Sơn kéo quần nạn nhân xuống sau đó cho nhiệt kế vào hậu môn. Mọi người xung quanh quay mặt đi. Sau vài phút chờ đợi Sơn nói. –Nhiệt độ cơ thể còn 30.5 độ c, có thể thời gian chết của nạn nhân trong khoảng 0 giờ đến 1 giờ 30 phút sáng hôm nay. Trên người nạn nhân có rất nhiều vết cào xước, có thể là do móng vuốt của một loại động vật nào đó gây ra.

- Có thể là chó chăng. –Tôi cắt ngang lời Sơn.

- Cũng có thể.

Sau câu trả lời của Sơn mọi người bỗng rì rầm hẳn lên, bây giờ không chỉ có người nhà Sơn mà còn có nhiều người dân trong làng hiếu kì đến xem. Mọi người xôn xao bàn tán khi nghe thấy được câu trả lời của Sơn. Họ cho rằng đó là do con chó săn trong truyền thuyết gây ra, họ rì rầm vào tai nhau những câu nói, những cái nhìn lén lút về phía Sơn. Tôi loáng thoáng nghe mấy người giúp việc nhà cậu ta đang nhắc tới việc nạn nhân vừa mới bước chân vào cấm địa mấy ngày trước nên mới dính phải lời nguyền, tôi quay sang nhìn Sơn.

- Nạn nhân vừa mới bước chân vào bãi cỏ hoang mấy ngày trước ư.

Sơn ngước lên nhìn tôi gật đầu. Tôi hỏi tiếp. -Tại sao vậy.

-Cái này tôi sẽ nói sau.

Tôi quay sang phía Nhã. Như hiểu ý tôi Nhã tiến về phía cô giúp việc nọ để lấy lời khai về việc nạn nhân đã từng vào bãi cỏ hoang mà gia đình cậu ta gọi là cấm địa ấy.

Bỏ ngoài tai những lời xầm xì đó, Sơn tiếp tục.

- Nguyên nhân tử vong là do động mạch chủ ở cổ bị cắt đứt dẫn đến mất máu quá nhiều làm nạn nhân tử vong. Có dấu hiệu giằng co, ngoài ra trên người nạn nhân không còn vết thương nào khác cho đến thời điểm này.

- Cho đến thời điểm này? –Tôi hỏi. –Có nghĩa là sao?

- Có nhiều vết thương sau khi nạn nhân chết nhiều ngày mới lộ ra được, nhưng ở đây nguyên nhân chính là do động mạch chủ ở cổ bị cắt đứt.

- Động mạch chủ bị cắt đứt bởi con dao kia ư. –Tôi chỉ vào con dao.

- Không phải, mà là do móng vuốt của một loài động vật nào đó gây ra.

Một lần nữa, đám đông lại xì xào ầm ĩ, họ đang bàn tán, đang nói về con chó săn trong truyền thuyết.

“Ta đã nhìn thấy, ta đã nhìn thấy, ta đã thấy con chó săn trong truyền thuyết”. Tiếng nói phát ra từ đám đông, mọi người quay lại nhìn về hướng ấy, chỉ thấy bóng dáng một người ăn mặt rách rưới chạy vụt vào đám cỏ đồng ven đường rồi mất dạng.

- Để em đuổi theo. –Thành lên tiếng.

- Không cần đâu. Chỉ là tên điên thôi. –Tôi giơ tay ra cản lại.

Nam cũng định đuổi theo nhưng đã bị tôi ngăn lại. –Ông ta vốn dĩ bị điên lâu nay nên không cần để ý làm gì.

- Tôi nghĩ ông ta không bị điên đâu. –Sơn nói. –Hôm trước khi tôi đi ngang qua nhà cậu có ghé vào đó thì phát hiện thấy ông ta đang theo dõi tôi. Tôi bám theo đến cấm địa thì ông ta nhảy vào đó mất hút.

- Có chuyện này sao, theo tôi biết thì ông ta bị điên cũng phải mấy năm nay rồi.

Sơn ngước mặt lên nhìn tôi nói.

- Tôi nghĩ là giả vờ thôi, vì một nguyên nhân nào đó, nhất định tôi phải tìm ra hắn.

Tôi ngồi xuống lại gần bên Sơn rồi chỉ về phía con dao nọ.

- Tạm thời bỏ qua chuyện này đã. Vậy con dao dính máu này phải chăng là của máu của hung thủ.

- Có lẽ phải kiểm tra lại.

Sơn vừa dứt câu thì một chiếc Roll Royce đời cổ phanh gấp trước đám đông, từng làn đất đỏ bốc lên mù mịt. Một người mặc vét mở cửa xe tiến vào trong đám đông.

- Cháu chào bác. –Người thanh niên chào ông Hoàng với vẻ lịch sự rồi gật đầu với Sơn sau đó tiến về phía An. An ngả người vào cậu người đó rồi khóc.

- Đó là bạn trai của Kim An. –Sơn nói.

Vừa lúc đó công an địa phương cũng đã đến nơi, họ dẹp đám đông đi vào. Tôi gặp họ để trình bày sự việc.

- Làm sao anh có thể để người nhà nạn nhân khám nghiệm tử thi được hả, anh nghĩ đây là thành phố Hồ Chí Minh chắc. Mà nếu có là thành phố đi nữa thì anh cũng không có quyền đó đâu.

Người đàn ông lên tiếng mắng tôi sau khi nghe tôi trình bày mọi việc. Liếc nhìn bảng tên tôi thấy ông ta tên Trà, cấp bậc thiếu tá, cao hơn tôi nên tôi cứ nghiễm nhiên đứng chịu trân. Ông ta là hình sự của huyện nhưng có vẻ có uy thế lắm.

- Tôi xin chịu mọi trách nhiệm ạ.

- Không cậu thì ai vào đây nữa. –Giọng người đó có vẻ dịu lại khi thấy tôi nhận mọi trách nhiệm. –Tiến hành phong tỏa khu vực, bảo vệ hiện trường chờ pháp y đến và lấy lời khai.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Âm Láy Ma Quỷ

Âm Láy Ma Quỷ

Nếu bạn muốn tìm một cuốn truyện mà bạn không thể cưỡng lại sức hút của nó,

19-07-2016 72 chương
Nếu Ốc Sên Có Tình Yêu

Nếu Ốc Sên Có Tình Yêu

Một tiểu thuyết ngôn tình kết hợp với trinh thám hấp dẫn của Đinh Mặc, tuy

20-07-2016 77 chương
Thiên Văn

Thiên Văn

Những bí ẩn chưa được tháo gỡ, những nhân vật kì lạ xuất hiện trong tập một seri

20-07-2016 16 chương
Âm Mưu Thay Não

Âm Mưu Thay Não

Và có lẽ nhiều bạn đọc đang băn khoăn không hiểu cuộc sống của nhân vật Hà Phan

20-07-2016 48 chương
Người Đẹp Trả Thù

Người Đẹp Trả Thù

Lòng hận thù của con người rồi cũng đến lúc kết thúc, tình yêu đã giúp Tiểu Nê

20-07-2016 28 chương
Cuồng Vọng Phi Nhân Tính

Cuồng Vọng Phi Nhân Tính

Câu truyện rất logic và hợp lí, miêu tả sâu sắc tâm lí nhân vật nhất là những

19-07-2016 38 chương
Đề Thi Đẫm Máu

Đề Thi Đẫm Máu

Tên truyện: Đề Thi Đẫm MáuTác giả: Lôi MễThể loại: Truyện Ngôn TìnhTình

20-07-2016 43 chương
Âm Láy Ma Quỷ

Âm Láy Ma Quỷ

Nếu bạn muốn tìm một cuốn truyện mà bạn không thể cưỡng lại sức hút của nó,

19-07-2016 72 chương
Thiên Văn

Thiên Văn

Những bí ẩn chưa được tháo gỡ, những nhân vật kì lạ xuất hiện trong tập một seri

20-07-2016 16 chương
Đề Thi Đẫm Máu

Đề Thi Đẫm Máu

Tên truyện: Đề Thi Đẫm MáuTác giả: Lôi MễThể loại: Truyện Ngôn TìnhTình

20-07-2016 43 chương
Mẹ

Mẹ

Con nhỏ trong mắt tôi bỗng lớn vút lên. Cao tới mức để nhìn thấy cái trán dồ

23-06-2016
Me hài ola ngày 28-06-2016

Me hài ola ngày 28-06-2016

Có lẽ những status hài hước mà me ola đả cập nhật chúng ta sẽ không bao giờ quên

28-06-2016
Cứ yêu đi đã

Cứ yêu đi đã

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp hết yêu nhau

26-06-2016
Chợt...

Chợt...

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp hết yêu nhau

26-06-2016
Lợn đi chợ

Lợn đi chợ

Ông chủ lùa một con Lợn béo, một con Dê và một con Cừu lên xe ngựa mang ra chợ.

24-06-2016