Em sẽ đến cùng cơn mưa - Ichikawa Takuji
Tác giả: Hoàng Kha
Đăng ngày: 09-07-2016
Số chương: 27
Tôi choàng tỉnh bởi giọng nói đàn ông quen thuộc văng vẳng bên tai.
"Xem này, ta mang quà đến cho cậu đây."
Có vẻ như tôi ngủ dậy muộn. Tôi chui ra khỏi chăn, tay dụi mắt đi về phía bếp. Trên bàn đã có sẵn bữa sáng, Mio đang đứng rửa gì đó bên bồn rửa.
bạn đang xem “Em sẽ đến cùng cơn mưa - Ichikawa Takuji” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!
"Chào em."
"Chào anh. Anh ngủ ngon không?"
"Anh ngủ say như chết."
"Thế à, tốt quá."
"Trời!" Tiếng của Yuji.
"Con lại bị lừa kìa."
"Thật ra," tôi nói khi ngồi vào bàn ăn," khi em ốm, anh đã cố gắng chu toàn mọi việc trong mà, nhưng mà ..."
"Anh làm không tốt lắm", tôi nói.
"Lúc anh quên, lúc lại không cẩn thận, có lúc lại lười vì mệt."
"Thế nên hai bố con mới mặc quần áo bẩn và để nhà cửa thế này?"
"Ừ."
Có vẻ Mio chưa hài lòng lắm với lời giải thích của tôi, tuy nhiên cuối cùng nàng cũng gật đầu.
"Em hiểu rồi. Nghĩa là kiểu gì em cũng không được ốm."
"Ừ."
"Em đã nói thế đúng không?"
"Hả?"
"Em đã nói là không sao đâu."
"À, ừ."
"Vậy thì em phải cố gắng thôi."
"Em hết đau đầu chưa?"
"Em ổn. Chỉ hơi đau chút thôi, giờ đỡ hơn rồi."
"Tốt quá."
"Cảm ơn anh."
Có chuyện này, tôi nói.
"Chiều nay em đi chợ cùng anh nhé?"
"Cùng anh?"
"Anh muốn em gặp một người."
"Em?"
Tôi gật đầu.
"Một người rất thân với gia đình mình. Biết đâu việc này sẽ giúp em phục hồi trí nhớ."
"Em thấy háo hức quá."
"Ừ."
"Đó là thầy Nombre," Yuji nói. "Nombre .."
"Người mà mẹ sẽ gặp chiều nay. Thầy Nombre."
"Là thầy giáo à?"
"Ngày xưa thôi," tôi nói. "Ngày xưa ông ấy là giáo viên tiểu học."
"Cả con Pooh nữa."
Mio nhìn tôi ngạc nhiên.
"Khi nào gặp em sẽ hiểu," tôi nói.
Buổi chiều, ba chúng tôi đến trung tâm mua sắm mua súp lơ xanh, thịt lợn muối, nấm và kem tươi. Trên đường về, chúng tôi ghé vào công viên số 17.
Thầy Nombre và con Pooh đã có mặt ở công viên. Tôi bảo Mio và Yuji đứng ngoài để tôi vào trước. Trông thấy tôi, thầy Nombre liền vẫy tay.
"Chào thầy."
"Ừ."
"Thầy chuẩn bị tinh thần chưa ạ?"
"Rồi. Tôi sẽ không bất ngờ đâu."
"Còn chuyện này nữa, cô ấy đã mất hết trí nhớ."
"Cậu có nói rồi."
"Cô ấy cũng không biết mình chỉ là hồn ma."
"Chuyện đó thì đương nhiên."
"Vì vậy mà em không nhắc đến chuyện một năm trước. Em vờ như vẫn sống với cô ấy suốt cả năm qua."
"Như vậy là hơn. Bởi sự thật đau buồn quá."
"Vậy nên."
"Tôi hiểu rồi. Cậu đừng lo."
Tôi gật đầu, quay lại vẫy tay gọi Mio và Yuji.
"Cô ấy sắp đến đấy ạ."
Tôi thì thầm với thầy Nombre.
"Ừ."
Mio dắt tay Yuji đi về phía chúng tôi. Đến nơi, Yuji sán lai chơi ngay với con Pooh.
"Em chào thầy," Mio nói.
"Chào em. Tôi nghe nói em chẳng nhớ gì cả?"
"Vâng. Phiền phức quá thầy ạ."
"Em cũng không nhớ tôi là ai?"
Xin lỗi thầy, Mio nói.
"Em biết thầy là thầy Nombre. Nhưng em không nhớ được."
Thầy Nombre mỉm cười.
"Đến chồng em còn chẳng nhớ, nếu em nhớ được tôi thì sẽ có vấn đề mất."
"Vâng."
Tôi có cảm giác rất lạ khi nhìn Mio và thầy Nombre trò chuyện. Dường như nàng vần hiện hữu trên thế giới này. Tôi đã ngỡ mình nằm mơ khi chỉ mỗi tôi và Yuji trông thấy nàng. Nhưng không phải.
Nàng đang ở đây.
Thầy Nombre và Mio đang nhắc lại chuyện lần đầu hai người gặp nhau.
"Em tết tóc hai bên. Mặc tạp dề, tay xách bịch túi ni lông đi chợ."
"Cũng tại đây ạ ?"
"Ừ. Vợ chồng em hồi ấy nhìn như học sinh cấp III. Giờ trông em vẫn trẻ lắm."
Hai em rất hạnh phúc.
Thầy Nombre nói.
"Ngày nào cũng ngập tràn hạnh phúc. Đó là hình ảnh hai em hồi ấy. Tôi chẳng có duyên được như thế nên cũng ghen tị lắm."
"Vì bọn em cố gắng lắm mới được ở bên nhau."
"À, chuyện đó tôi cũng có nghe. Lần đi xem pháo hoa phải không? Tôi gặp hai em vào mùa xuân năm sau đó."
Mio quay sang nhìn tôi.
"Đúng đấy em. Sau lần hội ngộ ấy, đến mùa xuân năm sau thì mình cưới. Năm chúng mình hai mươi hai tuổi. Anh xin được việc làm nên chúng mình chuyển đến thị trấn này."
"Em lúc nào cũng lo cho cậu Takkum. Kể cả lúc ngồi nói chuyện ở đây, chốc chốc em lại quay sang hỏi cậu ấy là có sao không?"
"Em ạ?"
"Em đấy Mio à. Vì cậu ấy mới đi làm, sức khoẻ lại không được tốt. Tôi hiểu là dù phải có gắng nhiều nhưng em rất hạnh phúc."
Mio lại nhìn tôi, tôi nhún vai.
Không đến mức đó đâu em.
"Rồi em có bầu. Em vui mừng báo tin cho tôi biết."
Như một cơn gió lạ - Mẫn
Giới thiệu: Một câu chuyện được viết dựa vào những kỉ niệm có thật của một
Gửi thương cho gió - Nhật ký Tiểu Hồ Ly
Giới thiệu: 1- Hồ Tuyết Ly- Hồ ly chính gốc, tu luyện 17 năm trên trần thế. Chiều cao
Sai lầm nối tiếp - Lam Bạch Sắc
Giới thiệu: Câu chuyện trong Sai lầm nối tiếp bắt nguồn từ một mối ân oán gia
9 Giấc Mộng Xuân Của Nữ Hái Hoa Tặc
Cẩm Dạ Lai Phủ
Truyện ngôn tình của Huyền Mật luôn mang lại cho độc giả những cái nhìn đầy chân
Cô vợ bỏ trốn của sát thủ tổng tài - Thiên Cầm
Giới Thiệu: Cô là một thiên kim tiểu thư xinh đẹp giàu có. Anh là một sát thủ tàn
Trâm – Nữ Hoạn Quan
Dù mới ra mắt nhưng Trâm – Nữ Hoạn Quan đã để lại những ấn tượng sâu sắc trong
Người Kia, Lão Bản
Người Kia, Lão Bản là một tiểu thuyết ngôn tình khá hay của tác giả Kim Huyên mời
Nơi thuộc về nỗi nhớ
(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tuyển tập truyện ngắn "Ai cũng có một chuyện tình
Ít ra còn có anh
(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Minh
Cậu bạn đặc biệt
(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Ai cũng có một chuyện tình để
Bạn trai tôi là Sói
P/s: Với sự trở lại, truyện ngắn của tớ nhân vật nam luôn có tên là Ju, nữ luôn
Truyện Tranh Em Làm Vậy Bởi Vì Em Yêu Anh
Em Làm Vậy Bởi Vì Em Yêu Anh Bởi vì yêu nhau nên mới sẵn sàng nhường nhịn, thấu
Hà Nội trong tôi
Hà Nội rất đẹp. Dù sau này tôi có qua bao miền đất khác thì Hà Nội vẫn là tình yêu
Nữ bộ thiên hạ - Phong Gian Danh Hương
Văn án: Nàng là tình nhân của lão đại xã hội đen, làm theo ý mình, cuồng vọng tự
Vị Hoàng đế và chim ưng
Thế nhưng, những gì nhìn thấy trong hồ khiẽn nhà vua khiếp đảm. *** Thành Cát Tư Hãn
Yêu thêm lần nữa
Ngày chủ nhật... Điện thoại reo. Một dãy số không có trong danh bạ. Ngạc nhiên và do
Trạm Kế Tiếp, Hạnh Phúc
Trạm Kế Tiếp, Hạnh Phúc là một truyện ngôn tình của tác giả Lương Uẩn Như được