Snack's 1967
Nơi thuộc về nỗi nhớ

Nơi thuộc về nỗi nhớ


Tác giả:
Đăng ngày: 28-06-2016
5 sao 5 / 5 ( 125 đánh giá )

Nơi thuộc về nỗi nhớ

↓↓
(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tuyển tập truyện ngắn "Ai cũng có một chuyện tình để nhớ")


Thế kỷ 21, con người ta hiện đại, tiến bộ, chuyện hai người đồng giới yêu nhau đã trở nên không còn xa lạ, anh thường hay cười mỉa mai và chẳng quan tâm đến chuyện đó. Chỉ có điều anh không ngờ...


***


Thu vội vàng qua đi nhường chỗ cho đông tới, lặng lẽ đem theo cái lạnh và sự ấm áp.Trước cửa nhà, cây thường xuân xanh biếc đã trụi lá tự bao giờ?

bạn đang xem “Nơi thuộc về nỗi nhớ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Tuyết?


Một giọng nam trầm khẽ cất lên, nó vừa bước ra khỏi nhà, khẽ khàng quay mặt lại nhìn, tay vẫn không rời khỏi nắm cửa gỗ.


- Mình nói chuyện đi em!


Tuyết không nói gì, chỉ ấn mạnh một cái cho cánh cửa khít vào, quàng lại cái khăn cho thật ấm rồi xoay hẳn người lại. Anh nhìn vào đôi mắt đó, có gì đó thật lạnh, buốt đến cả trái tim anh, hít một hơi cho không khí tràn vào buồng phổi, đông cứng. Anh cố mỉm cười:


- Làm một ly cà phê nhé!


Rồi nắm lấy tay nó kéo đi, bàn tay không còn hơi ấm của ngày nào, cứng ngắc và không nắm lại tay anh, hờ hững để anh kéo đi. Lòng Đông chợt se lại và nhói lên một cái. Anh đang đau! Có phải chăng?


@hkha@images/Phuongvtm/2013.11/noi-thuoc-ve-noi-nho.jpg" alt="noi-thuoc-ve-noi-nho" />


Chẳng mấy chốc trước mặt anh và nó là quán cà phê "Hands in Hands", nơi mà Đông đã tình cờ gặp nó trong một ngày cuối tháng Mười, khi Tuyết đang ôm cây đàn guitar nâu trong lòng, vuốt ve và hướng mắt ra phía cửa sổ, ngắm nhìn dòng người ồn ào, tấp nập, bộn bề công việc, những lo toan cuộc sống, mỉm cười. Tuyết bình yên một cách thản nhiên, như vốn dĩ thế.


Anh ngồi đối diện với bàn của nó, bên cạnh cái lò sưởi kiểu cổ đang tí tách cháy những ngọn lửa màu vàng đậm, ánh sáng bập bùng quyện với ánh đèn vàng dễ chịu lan tỏa khắp nơi. Dường như bước vào quán là bước vào một thế giới khác, cách biệt hẳn với bên ngoài. Không đông đúc, không ồn ào và ấm lạ!


- Một cà phê nóng chị chủ quán nhé!


Hai giọng nói vang lên cùng lúc thu hút sự chú ý của hầu hết các cặp đôi trong quán. Một nam, một nữ ngồi đối diện với nhau, mang hai phong cách khác nhau, nhưng chứa đựng sự cô đơn lại gọi cùng một thứ đồ uống và nói cùng một câu y hệt nhau. Anh quay sang nó tò mò, nó chỉ đạp lại bằng cái gật đầu rồi khẽ cười, ngay lúc đó anh thấy có sự khác lạ trong trái tim mình.Nó - với mái tóc dài được búi gọn, nhuộm ánh tím, mang trên mình bộ đồ đen rất độc đáo, đôi giày lông cao cổ đế giày, nhẹ nhàng bước lên sân khấu nhỏ của quán và gảy một khúc ngẫu hứng. Nó say sưa hòa mình theo từng nốt nhạc, ngón tay nhanh, thoăn thoắt trên từng phím đàn. Nhạc buồn và trong, có gì đó thật trầm lắng, khơi gợi cảm xúc của người nghe. Bản nhạc kết thúc, thời gian như lắng đọng, khán giả như chìm trong thế giới do nó tạo ra rồi...


- "Bốp...bốp...bốp" tiếng vỗ tay vang lên không ngớt. Nó mãn nguyện bước xuống ngồi cạnh cửa sổ - chỗ mà nó ngồi từ trước đến giờ. Đông đã chuyển hẳn sang bàn nó ngồi và hai người cùng nhau thưởng thức ly cà phê sữa nóng hổi thơm phức của mình. Rồi như một thói quen, hai người không hẹn mà gặp, thường đến đây để uống cà phê và ngắm nhìn thành phố vào buổi sáng. Nó cứ thế, ít nói và trầm, chỉ thường để anh độc thoại một mình, kể về đủ thứ trên cuộc đời, Tuyết không có vẻ gì là hờ hững cũng chẳng thể hiện là đang chăm chú lắng nghe mà cứ đều đều, nhịp nhịp tay vào cây đàn. Tình yêu trong Đông cứ thế lớn dần.....


***


2 tháng sau..


Tại "Hands in Hands", trên sân khấu nhỏ, một chàng trai mặc quần bò tụt, áo len trắng bên trong và một chiếc áo khoác ba lỗ đen bên ngoài không kéo khóa, đang đàn bài "Bản tình ca đầu tiên" của ca sỹ Duy Khoa và miệng không ngừng hát.


Ngón đàn của anh chưa đạt đến mực độ hay như cô gái vẫn đàn hàng ngày ở quán.


Nhưng nó chất chứa trong giai điệu là tình yêu mãnh liệt, sự yêu thương chất chứa, chạm đến trái tim của từng vị khách đang thưởng thức cà phê sáng của mình.


- Tuyết...Anh yêu em...hãy làm bạn gái của anh nhé!!!!


Đông kết thúc bài hát, hướng ánh nhìn về phía Tuyết, trước sự vỗ tay hưởng ứng của mọi người. Nhưng biểu hiện của cô gái dường như là con số 0, thoáng có chút ngỡ ngàng qua đáy mắt, nó quay ra phía cửa mặc cho sự reo hò của những khán giả bất đắc dĩ xung quanh. Anh biết nó khó xử nhưng tình yêu của anh cứ nhức nhối, anh không thể không thổ lộ. Đông bước xuống ngồi đối diện với nó chờ đợi một câu trả lời, nhưng Tuyết vẫn im lặng.


Vì nó, anh đã cố gắng chơi guitar, cố học cho đến khi những ngón tay bật máu, bàn tay chai sạn vì tập quá nhiều. Thời gian trôi qua, cốc cà phê sữa đã nguội nhưng vẫn chẳng có ai trong hai người động tới.


- Anh...


- Ừm, được


Tuyết hơi cười rồi đứng dậy, đi thẳng không kịp cho Đông nói hết câu. Quán cà phê như bừng sáng hẳn giữa những ngày mùa đông. Một tình yêu bắt đầu...


↑↑
Cành hồng có gai

Cành hồng có gai

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Những thiên thần ngồi trên cán

26-06-2016
Ở lại phía sau

Ở lại phía sau

Anh luôn quay lại sau lưng để nhìn tôi đi từng bước. Từ khi tập đi cho đến khi vào

24-06-2016
Cành hồng có gai

Cành hồng có gai

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Những thiên thần ngồi trên cán

26-06-2016
Vì sao ta yêu nhau?

Vì sao ta yêu nhau?

Audio - Thực ra trong lòng Hân còn một lí do nữa để yêu gã. Đó là định mệnh. Định

01-07-2016
Vì núi đưa anh đến

Vì núi đưa anh đến

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp hết yêu nhau

26-06-2016
Tàn phai

Tàn phai

Ðã hơn một tháng nay, Giao cố sức chống lại với cái sức mạnh của ái tình, nó như

29-06-2016
Định mệnh trớ trêu

Định mệnh trớ trêu

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?) Trái

25-06-2016
Đánh đổi

Đánh đổi

Anh dùng chú chó nhỏ màu trắng đổi lấy nụ cười của cô. Còn cô dùng cả một đời

24-06-2016
Thiên thần của tôi

Thiên thần của tôi

Bệnh viện lớn hay trạm xá thì có gì khác nhau, chỉ cần hàng ngày được khoác áo

24-06-2016
Gió bay ngang trời

Gió bay ngang trời

Tôi một mình lên sân thượng. Nguyên đi rồi, sân thượng trống rỗng. Không có Nguyên

01-07-2016
Độc Ái Thuần Nam

Độc Ái Thuần Nam

Độc Ái Thuần Nam của tác giả Mị Dạ Thủy Thảo truyện ngôn tình sắc xoay quanh

21-07-2016 20 chương
Ai mà biết...

Ai mà biết...

- Ba ơi sao ba chết sớm thế, ba ơi con chưa kịp phụng dưỡng ba lấy một ngày ba đã đi

23-06-2016
Hương trà gừng

Hương trà gừng

Nguyên chắc chắn rằng mình sẽ quên. Dẫu cậu biết rằng sự lãng quên ngay cả bản

23-06-2016
Hoàng Hậu Xấu Xí

Hoàng Hậu Xấu Xí

Trích đoạn:Dám động vào Vương phi tương lai, không có chém đầu của nàng ta đã xem

20-07-2016 10 chương