Dạ Ngưng Tịch - Phi Yên

Dạ Ngưng Tịch - Phi Yên


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 66
5 sao 5 / 5 ( 132 đánh giá )

Dạ Ngưng Tịch - Phi Yên - Chương 55 - Xé mây

↓↓

Tôi thở dốc, tay chống lên ngực hắn, lắc đầu cười khẽ "Đừng vào nữa, em hết chịu nổi rồi."

bạn đang xem “Dạ Ngưng Tịch - Phi Yên ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


"À" lên một tiếng, hắn vẫn chưa thỏa mãn hôn phớt tôi một cái, "Vậy đi tắm đi..."


Tôi đứng dậy, nhặt áo ngủ dưới đất lên, khoác lên người, đi về hướng phòng tắm.


"Ngưng Tịch, nhanh lên nhé, anh chờ em cùng ăn sáng."


Quay người lại nhìn hắn, cơ thể cao lớn cường tráng như đắm chìm trong nắng sớm, da thịt trần trụi chỗ nào cũng vàng óng, cơ bắp rắn chắc, gân cốt rõ ràng


Giống như một con dã thú, biếng nhác, gợi cảm, dã tính, vẻ mê hoặc rất tự nhiên.


Ai bảo hắn chỉ thuộc về bóng tối, hắn ở trong nắng sớm còn đẹp hơn...


Tôi cười, "Không cần ăn, nhìn anh là no rồi."


"Hả?" Hắn cúi đầu tự nhìn mình, nghiêm túc hỏi "Anh giống thức ăn ở chỗ nào?"


Tôi cười phá lên, đóng cửa phòng tắm lại.


Đứng trước tấm gương rất to trong phòng tắm, nụ cười đọng lại rồi dần dần biến mất


Tôi cởi áo ngủ, nhìn mình trong gương, trên cơ thể đang khỏa thân bao la những vết xanh tím


Cái mới là thuộc về Hoàn Tư Dạ. Còn cái cũ thuộc về Truyền Chi.


Tay đặt lên mặt kính, tôi hỏi người trong gương


"Mày vui không?"


Cô ta không nói gì, chỉ khẽ nhướn môi


"Mày phải vui. Ai cũng hy vọng mày vui vẻ, mày chẳng có lý do gì để buồn rầu cả."


"Anh ấy dùng cả tính mạng để thành toàn cho mày, là hi vọng mày sống thật tốt. Đừng tiếp tục đắm chìm trong thù hận và tự trách nữa."


Tôi nhìn chằm chằm người trong gương, "Anh dùng tính mạng mình đặt cược, là muốn em vui vẻ, phải không?"


"Nhưng vì sao chứ? Nếu anh thực sự muốn em vui vẻ, vì sao cuối cùng lại nói với em câu đó?"


Tay tôi dần siết chặt thành nắm đấm...


Sương mù tràn ngập trong phòng tắm, trong mơ hồ, trước mắt dường như hiện lên bóng dáng Truyền Chi, còn có vết thương như giọt nước mắt trong đôi mắt xinh đẹp tràn ngập buồn phiền, dường như muốn nói gì đó nhưng lại chỉ biết thở dài.


Tôi vuốt ve mắt anh, thì thầm "Lừa gạt, anh đang lừa em phải không? Khoảnh khắc cuối cùng đó, anh cũng mâu thuẫn cũng hỗn loạn, phải không?"


Anh không nói gì, chỉ lẳng lặng nhìn tôi, tôi mỉm cười


"Em sẽ coi như anh đang lừa em. Em không còn hơi sức, cuối cùng là không còn sức lực đi hận hay báo thù bất kì ai nữa. Là anh muốn em quên đi, là anh muốn em quên đi tất cả. Vậy em quên cả câu nói đó, quên hết tất cả có được không?"


Không ai trả lời, sương mù dần dần biến mất, trong gương chỉ còn khuôn mặt một người phụ nữ, cô ta cười nhạt, nụ cười gượng gạo, yếu ớt và lạnh lùng...


Tóc vẫn còn nhỏ giọt, tôi đã từ phòng tắm đi ra ngoài, giống hệt như một con mèo rơi vào chậu nước đầy.


Hắn nhìn tôi nhíu mày, "Sao không sấy tóc đi?"


Tôi mỉm cười với hắn "Em đói."


Tôi ngồi trên giường hưởng thụ bữa sáng, người bên cạnh chậm rãi sấy tóc cho tôi


"Vì sao không để tóc dài hơn một chút?" Hắn hỏi


"Bất tiện..." Tôi gặm sandwich, hàm hồ nói


"Để dài đi, để dài một chút nữa sẽ đẹp hơn."


Tôi gật gật đầu, cầm cốc nước trái cây, "Sẽ thử xem."


"Lúc nào em trở về Xích Vũ?" Hắn đột nhiên hỏi


"Hôm nay, Vũ đã sốt ruột rồi." Tôi nhìn hắn


"Ờ, vậy tối mới về được không?" Vẻ mặt hắn có chút gượng ép


"Anh có sắp xếp gì à?" Tôi hơi tò mò


"Chúng ta... đi hẹn hò "


Choang! Cái cốc trong tay rơi xuống, nước trái cây bắn lên người chúng tôi...


Hà Lan là một đất nước du lịch nổi tiếng, được gọi là đất nước của cối xay gió, đất nước của hoa tulip.


Đất nước xinh đẹp này được kết hợp từ cối xay gió, guốc mộc, hoa tulip, tất nhiên những nơi hẹn hò phù hợp cho các đôi tình nhân cũng sẽ không thiếu.


Ngôi làng cối xay gió cổ kính, có hồ nước xanh lam, khu vườn hoàng gia với thiên nga cao quý, còn có khu vườn trồng toàn hoa tulip – niềm tự hào của người Hà Lan.


Chọn bất cứ nơi nào cũng đều là nơi rất thích hợp để hẹn hò, là thiên đường tình yêu.


Chỉ là khi tôi đứng trước cửa lớn khu vui chơi, tôi thật sự không nghĩ ra được mối quan hệ của nó với chuyện hẹn hò.


"Anh thực sự muốn đi vào bên trong sao?" Tôi hỏi với đầy hy vọng


"Ừm." Hắn gật đầu, "Nghe nói đây là khu vui chơi lớn nhất Hà Lan."


Hắn lập tức cầm tay tôi kéo vào trong, tôi hơi kéo hắn lại "Đây là nơi dành cho trẻ con tới chơi, làm gì có đứa trẻ nào lớn như chúng ta ở trong này?"


Hắn chỉ vào đôi nam nữ phía trước, "Ai bảo không có? Họ xem ra còn lớn tuổi hơn chúng ta nhiều."


Tôi cười, để mặc hắn lôi vào trong.


Người không thiếu, vô cùng nhộn nhịp, đông đến mức chỉ thấy đầu người


Nhìn kĩ thì những đôi tình nhân trẻ không thiếu, dính chặt lấy nhau, như keo như sơn


Ngẩng đầu, nhìn bốn phía xung quanh


Những bánh xe cao chọc trời, những vòng xoay ngựa gỗ hoa lệ, những roller coaster lướt qua cực nhanh, còn có cả những tiếng thét chói tai của người ngồi trên đó...


Đây là một thế giới như trong mộng ảo, muôn màu muôn vẻ, rực rỡ tươi đẹp, hơi thở hạnh phúc tràn ngập trong không khí, tiếng cười và niềm vui hòa vào thành biển lớn.


Thế giới này và thế giới của tôi cùng tồn tại trong một không gian, cùng tổ tiên cùng nguồn gốc, nhưng lại bị ngăn cách nhau, không bao giờ cùng xuất hiện


Giống như cá và chim, một loài trên trời, còn một loài lại ở dưới biển.


Chăm chú nhìn nhau, tò mò về nhau, nhưng chẳng cách nào tiến vào thế giới của nhau.


Cũng giống như tôi bây giờ không phù hợp với quốc gia trong truyền thuyết này, tiếng cười vui vẻ của họ khiến tôi khó xử...


Trong lúc thất thần, đột nhiên bị người ta khoác lên vai


Quay sang, nhìn thấy một đôi mắt biết cười, giờ phút này hắn lại có thể bình thản mà cười tươi như thế...


"Đây là cái gì?" Tôi nhìn thứ hắn đặt lên vai tôi


"À, em nhìn đi, ở đây ai cũng làm như vậy", Hắn chỉ chỉ đôi tình nhân phía trước.


Tôi không cười nổi, hắn bắt chước nhanh thật.


Có điều suy nghĩ một chút, chúng tôi đã làm tình vô số lần, nhưng vai chạm vai như bây giờ lại là lần đầu tiên.


"Tư Dạ, sao lại muốn đến đây?"


"Muốn cùng với em, xây dựng quá khứ đã mất của chúng ta. Hôm nay, chúng ta sẽ quên tất cả đi, chơi thật vui ở chỗ này..."


Hắn kéo tay tôi chạy đi, tiếng cười của chúng tôi như một giọt nước, hòa vào biển cả vui vẻ này...


Hắn của ngày hôm nay khiến tôi rất lâu vẫn không thể quên nổi


Hắn đáng yêu như một cậu bé, tò mò với tất cả mọi thứ, trò chơi nào cũng khiến hắn cảm thấy mới mẻ.


Tôi cũng giống như một cô bé, đứng trước một ngã rẽ của số phận, một cô bé mờ mịt không biết nên làm gì, mãi đến khi hắn kéo tay tôi, bước vào thế giới mộng ảo kia.


Chúng tôi là hai đứa trẻ chơi đến quên trời đất, ngày hôm ấy, chúng tôi đều đã quên đi tất cả hỗn loạn, trong mắt chỉ có bóng dáng của nhau.


Chơi một lượt các trò chơi, mặt trời đã ngả về phía tây, chúng tôi ngồi nghỉ ngơi dưới dù nghỉ mát, lúc chơi chẳng cảm thấy mệt, lúc ngồi xuống mới cảm giác được thấm mệt rồi.


Hai bộ quần áo đã thấm ướt mồ hôi, chúng tôi nhìn nhau cười.


Tư Dạ gọi đồ uống thanh nhẹ và món ăn nhẹ ngon miệng, tôi cầm chai nước uống rất chậm, ánh mắt lại đưa về bãi tập bắn phía trước


"Nhìn cái gì vậy?" Hắn quay đầu nhìn


"Họ đang chơi gì thế?" Tôi chỉ về phía đó


"Chắc là trò bắn bia, bắn trúng thì có thể được phần thưởng, em thích không?"


"Ừm" ta gật đầu, "Hình như rất thú vị "


"Haha" Hắn cười, kéo tôi từ trên ghế xuống "Vậy đi thôi..."


Người chơi không ít, chúng tôi chen lên phía trước, thấy có một cô bé cầm súng hơi, mắt đo đỏ.


Tôi hơi tò mò, đi qua cúi người xuống hỏi cô bé "Sao em lại khóc?"


Cô bé xịt xịt mũi chỉ vào con gấu bông trên quầy, "Em rất muốn cái này, nhưng mãi vẫn không bắn trúng."


Tôi mỉm cười, lấy khăn tay lau nước mắt cho cô bé, "Đừng khóc nữa, em nín đi chị sẽ lấy được nó xuống cho em."


Cô bé đưa ngón tay tròn vo của mình ra lau nước mắt, đôi mắt long lanh nhìn tôi đầy mong đợi "Thật ạ?"


"Ừ, ngoắc tay."


"Vâng" Cô bé cười to.


Tư Dạ nhìn tôi, vẫn cười


Tôi cầm lấy khẩu súng hơi, rất nhẹ, chỉ để cho trẻ con chơi, không có cảm giác tay, tôi hơi nhíu mày


Bắn một phát, không trúng!

Chương trước | Chương sau

↑↑
Heo Con Say Giấc

Heo Con Say Giấc

Cá nhân mình thấy truyện ngôn tình Heo Con Say Giấc rất hay còn không biết mọi người

21-07-2016 48 chương
Ôn Thôn Nương Tử

Ôn Thôn Nương Tử

Trích đoạn:Đan Ty Tuấn nhìn Tô Tích Nhân, tim vì nàng mà nhói đau. Từ khi mới quen, ấn

21-07-2016 41 chương
Phản Nghịch

Phản Nghịch

Thêm một truyện ngôn tình của tác giả Điểm Tâm mình giới thiệu cho các bạn, nếu ai

22-07-2016 9 chương
Nô Lệ Của Vợ

Nô Lệ Của Vợ

Nô Lệ Của Vợ là một tiểu thuyết ngôn tình khá hay của tác giả Kim Cát - tác giả

23-07-2016 10 chương
Miền biển

Miền biển

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Biển hiền

27-06-2016
Gặp gỡ nhau ngày mưa

Gặp gỡ nhau ngày mưa

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện: Tháng năm không ở lại) Có những

27-06-2016
Niềm tin nơi em

Niềm tin nơi em

(Tham gia dự thi viết truyện ngắn theo chủ đề : "Rồi sẽ qua hết, phả

25-06-2016
Yêu em là định mệnh

Yêu em là định mệnh

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") "Cô gái

25-06-2016
Trăng lạnh (Phần 2)

Trăng lạnh (Phần 2)

Cháu sợ bà già đó không còn là người nữa rồi, cháu thường nghe người ta kể về

24-06-2016
Gõ quả cầu sắt

Gõ quả cầu sắt

Thành công đơn giản chỉ là làm đi làm lại một việc, với nghị lực kiên cường; lúc

30-06-2016
Không có tiết canh mèo

Không có tiết canh mèo

- Sao cơ ạ? – Tớ hét lên hoảng hốt – Chú sẽ giết con mèo này á? *** Tớ thấy bên

30-06-2016
Bố và nó

Bố và nó

Cuộc sống ngày nay như một chiếc tàu điện, người ta đi qua nhau mà chẳng có thể để

29-06-2016

The Soda Pop