Ring ring
Dạ Ngưng Tịch - Phi Yên

Dạ Ngưng Tịch - Phi Yên


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 66
5 sao 5 / 5 ( 75 đánh giá )

Dạ Ngưng Tịch - Phi Yên - Chương 55 - Xé mây

↓↓

Không biết đã qua bao lâu...

bạn đang xem “Dạ Ngưng Tịch - Phi Yên ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Tiếng thở dài nặng nề quanh quẩn ở phía sau, tôi quay đầu, nhìn thấy một bóng dáng mơ hồ xinh đẹp, cả người như được dát màu ánh trăng, màu sáng rực thấm vào từng tế bào, giẫm lên bóng trăng tiến gần lại.


Tôi chăm chú nhìn hắn, thì thầm "Anh về rồi! "


Hắn cúi người xuống, tay vuốt mặt tôi "Em không đi sao?"


Tôi gật đầu, vùi cả người vào lòng hắn, "Vẫn đang chờ anh "


Hắn cười khổ "Em chẳng cần làm vậy đâu, đến tận bây giờ anh vẫn chưa hề gây hấn với Xích Vũ."


Tôi lắc đầu, "Không phải vì chuyện đó, là em muốn ở lại thôi. Tư Dạ, ôm em đi, lạnh quá."


Hắn yên lặng ôm tôi, gò má khẽ cọ vào tóc tôi.


Hắn đêm nay giống một cốc rượu nhẹ, mang theo mùi rượu thoang thoảng và một mùi hương thanh khiết nào đó, rót vào trong ánh trăng, lan ra khắp đất trời


Tôi ngà ngà say...


Ngón tay hơi lạnh tham lam thò vào trong áo hắn, cướp đoạt sự ấm áp của hắn.


Hắn giữ lấy tay tôi, "Đừng trêu trọc anh như thế, anh không thích em dùng cách này phát tiết nỗi lòng của bản thân đâu."


"Không phải phát tiết, mà là sợ hãi. Tư Dạ, em sợ lắm, đêm nay em không muốn ở một mình..."


Tôi đẩy hai tay hắn ra, ngón tay thăm dò vẫn quanh quẩn trước ngực hắn, cúi đầu, ngậm lấy hai điểm đỏ nho nhỏ đó


Hắn hít vào một hơi, bế bổng tôi lên, đi đến chiếc giường màu đen.


"Vẫn sợ à?" hắn hỏi, đầu vùi giữa hai chân tôi.


Tôi lắc đầu rồi lại gật đầu. Không biết nữa, loạn quá...


"Em đang sợ cái gì?" Hắn tiến vào, vẫn hơi đau


Tôi ngửa mặt lên, nhìn thấy đôi mắt đen láy đó "Linh hồn, em nghe thấy tiếng linh hồn đi lại trên trời."


Hắn dùng đầu mũi vuốt ve làn môi tôi, thì thào nói "Đừng sợ, không việc gì phải sợ cả. Xuống Địa ngục, cũng có anh đi cùng em."


Hắn động thân, có vẻ đã quên mất sự đau đớn của tôi.


Cố nén đau, tôi túm chặt bả vai hắn, bất đắc dĩ nói "Tư Dạ, em vẫn ở đây, không phải vội vàng như thế, nhẹ một chút."


Hắn dịu dàng, "Làm em đau à?"


Tôi gật gật đầu, "Ừm, anh vẫn luôn bừa bãi như thế, cơ thể em có lúc không chịu nổi, rất dễ bị thương."


"Xin lỗi..." Hắn ngừng lại một chút, thất bại nói "Anh không biết..."


"Gì cơ?" Tôi không hiểu hắn có ý gì


Hắn vùi đầu vào hõm cổ tôi, nói nhỏ "Trừ em ra, anh chưa từng cùng người khác."


"Anh..." Tôi ngạc nhiên, nhìn hắn với vẻ không thể tin nổi, khuôn mặt anh tuấn vì ngượng mà đỏ ửng, dùng tay chạm nhẹ lên đó, nong nóng, xem ra không phải là giả vờ


"Haha..." Tôi nằm trên giường, cười nhẹ, tiếng cười vui vẻ quanh quẩn trong căn phòng yên tĩnh, rất lâu không dứt. Thật không ngờ, hắn lại... Tôi cười đến mức không thở nổi.


Hắn đè tôi lại, nghiến răng nghiến lợi nói "Em rất đắc ý phải không?"


"Không, không có, không có..." Tôi cố gắng kiềm chế nỗi buồn cười, nhưng hai vai vẫn run lên


"Thôi, không làm nữa." Hắn giận dỗi, nói xong định rút ra ngay


Tôi kẹp chân lại, cười "Đừng, em không cười, không cười nữa."


"Vẫn là thôi đi, em lại khó chịu." Hắn quay đầu đi, âm điệu buồn rầu


Tôi cười lắc đầu, "Không đâu, em không khó chịu."


Hắn quay sang nhìn tôi, ngón tay thon dài lùa vào tóc tôi, hôn lên mặt tôi "Thật chứ?"


"Ừ, anh nhẹ một chút, để em dần thích nghi là được mà."


Hắn cúi đầu, dịu dàng hôn tôi, liếm cắn đôi môi tôi, tay nắn ngực, đầu ngón tay vuốt lên đỉnh mẫn cảm.


Hắn thăm dò, sờ soạng, dựa vào cảm giác để dỗ dành cơ thể tôi.


"Ưm..." Tiếng rên rỉ của tôi là cách cổ vũ tốt nhất, hôn từ trên xuống dưới, tôi bị nhột mà run cả lên.


"Còn đau không?"


Ánh mắt tôi xuyên qua làn sương mờ mịt, mơ hồ mờ mịt nhìn hắn, lắc lắc đầu


"Có thể không?" Giọng nói hắn vì kiềm chế mà khàn đặc.


Tôi cười khẽ đưa chân quấn quanh eo hắn, tư thế này tiêu biểu cho lời mời


Hít vào một hơi, thứ nóng rực của hắn lại một lần nữa tiến vào, rất chậm, sau khi tiến vào hoàn toàn, không làm gì thêm nữa


"Ngưng Tịch, có cảm giác không?"


Tôi gật gật đầu,


"Đau không?"


"Không... Ưm "Rên khẽ một tiếng, tôi bất giác kẹp chặt chân


Thất bại gầm nhẹ một tiếng, hắn lập tức cử động, kích tình khó nhịn hòa với một chút cẩn trọng, không nóng không vội, từng chút từng chút, mạnh mẽ mà dịu dàng.


Tim đập mạnh, thở dốc, hắn cúi xuống tai tôi hỏi khẽ


"Ngưng Tịch, Ngưng Tịch, nói cho anh biết, em có thỏa mãn không? Nói anh biết..."


Đắm chìm trong dục vọng và dịu dàng của hắn, tôi chẳng thể nói gì, tiếng rên khe khẽ bật ra khỏi bờ môi, tác dụng hơn nhiều so với lời nói.


Đêm tối tĩnh mịch, trong căn phòng ngủ rộng lớn, vang vọng tiếng gọi thanh thanh của hắn, tiếng rên rỉ khe khẽ của tôi, còn tiếng va chạm làm người ta đỏ mặt, hòa vào nhau thành một loại tạp âm rất thuận tai. (ặc!!!)


Lúc cao trào, hắn vùi đầu vào ngực tôi, giống một đứa trẻ, cắn cắn đỉnh ngực tôi, mơ hồ nói


"Ngưng Tịch, anh là của em, chỉ là của một mình em, em nghe thấy không?"


Tôi đưa tay vỗ nhẹ lên gáy anh, khẽ gật đầu, "Nghe rồi, anh là của em, là của một mình em."


Đêm đó, anh lặp lại câu nói kia rất nhiều lần, lên đỉnh rất nhiều lần trong cơ thể tôi...


* * *


Sáng sớm, ánh mặt trời đúng giờ soi vào phòng, tiếng chim hót mềm mại, chiếu sáng xuống mặt đất


Tôi tỉnh giấc trong một làn tia sáng, nhìn sang bên cạnh, trống không, người cùng tôi triền miên cả đêm đi đâu rồi...


Cử động cơ thể, cho dù đem tôi hắn tiến vào rất nhẹ, nhưng eo vẫn đau đớn.


Thứ làm thân dưới tôi căng lên đều là tinh dịch của hắn, cảm giác dinh dính khiến tôi nhíu mày.


Phải đi tắm nước nóng một chút, tôi nghĩ.


Đứng dậy xuống giường, vừa đặt chân xuống đất, chất lỏng trắng đục lập tức dọc theo bắp đùi chảy xuống.


"Em định làm gì?" Người vừa mới tiến vào phòng ngủ đã ăn mặc chỉnh tề, trong tay còn là bữa sáng thơm ngào ngạt.


"Tắm..." Tôi chỉ chỉ phòng tắm


"Haiz..." Hắn thở dài một hơi, đặt bữa sáng xuống, đi đến đầu giường cầm áo choàng khoác lên người tôi


"Sao không mặc quần áo vào, vừa vào phòng đã thấy em trần như nhộng đứng ở đây, cố tình quyến rũ anh hả?"


Tôi cười, "Có thành công không?"


Hắn kéo tôi vào lòng, "Anh lúc này có thể nuốt trôi em..." Nói rồi hôn lên cổ tôi


Tôi cười cười né tránh, đưa tay chỉ lên trán anh, "Để em tắm đã, khó chịu lắm"


"Hay là để bẩn luôn thể rồi lát nữa tắm..."


Nghe nói dục vọng của đàn ông buổi sáng là dào dạt nhất, xem ra không phải là giả.


Cả đêm qua triền miên rất nhiều lần, sáng nay vẫn có thể bùng nổ như thường, người đàn ông này chẳng những thể lực quá tốt mà còn... ăn mãi không biết no.


Sau khi làm xong, hắn vẫn không chịu rút ra, cứ như vậy đè lên người tôi, mặt vùi vào hõm cổ tôi, mồ hôi làm mặt tôi ướt nhẹp, rất ngứa ngáy.


"Nơi này còn khó chịu không em?" Hắn sờ lên lồng ngực trái của tôi


"..." Tôi không nói gì


Hắn thở dài, ngửa mặt lên nhìn tôi, khẳng định "Anh ta sẽ không vui đâu."


"Cái chết của Nhược Băng mới là nguồn gốc bi kịch của anh ta. Anh ta dùng chính tính mạng mình để thành toàn cho em, là hi vọng em sống thật tốt. Đừng tiếp tục đắm chìm trong hối hận và tự trách nữa."


"Là như vậy sao?" Ánh mắt tôi mơ màng


Hắn nhìn tôi, "Trả giá bằng cả tính mạng mình, không phải ai cũng làm được. Thực ra, anh cũng hơi khâm phục anh ta."


"Ngưng Tịch, em yêu anh ta à?" Hắn nâng mặt tôi lên, hỏi rất nghiêm túc


Tôi lắc lắc đầu, "Không biết nữa, từ lúc anh ấy chết đến giờ, lòng em vẫn chưa từng thanh thản. Anh ấy đã từng cho em một giấc mơ, một giấc mơ rất bình thường. Có lẽ, thứ em yêu là giấc mơ đó."


"Giấc mơ rất bình thường? Như thế nào?"


Tôi cười, ngón tay lướt qua khuôn ngực hắn, quanh quẩn nơi vết sẹo mà Lưu quang để lại


"Đó là một giấc mơ, một giấc mơ mà cả em và anh ấy đều biết là chẳng thể thực hiện, không nhớ nữa."


"Nếu là giấc mơ thì sẽ phải tỉnh giấc, em đã tỉnh chưa?" Hắn đè lên người tôi


"Tỉnh lâu rồi..."


"Ừm..." Hắn gật đầu, lại xông thẳng vào

Chương trước | Chương sau

↑↑
Nhàn Thê Bất Hạ Đường

Nhàn Thê Bất Hạ Đường

Nhàn Thê Bất Hạ Đường là một trong những tiểu thuyết ngôn tình khá hay của tác giả

23-07-2016 10 chương
Kiêu sủng - Đinh Mặc

Kiêu sủng - Đinh Mặc

Văn án: Trong ánh sáng mờ ảo của ngọn đèn đường, người đàn ông quay mặt lại,

09-07-2016 23 chương
Lưu Luyến Không Quên

Lưu Luyến Không Quên

Xuyên suốt câu chuyện là những yêu thương đang cần được tháo gỡ, những vướng mắc

20-07-2016 50 chương
Đêm Không Thể Tẩm

Đêm Không Thể Tẩm

Tiểu thuyết ngôn tình hiện đại Đêm Không Thể Tẩm của tác giả Chu Khinh có nội dung

27-07-2016 10 chương
Anh Chàng Ngọt Ngào

Anh Chàng Ngọt Ngào

Trích đoạn:Anh biết, cổ cô là nơi rất nhạy cảm, chỉ cần anh phà hơi thở vào, nó

21-07-2016 12 chương
Chị Quản Lý Dễ Thương

Chị Quản Lý Dễ Thương

Tên truyện: Chị Quản Lý Dễ ThươngTác giả: ThuocLa555Thể loại: Truyện VOZTình trạng:

18-07-2016 44 chương
Lá bùa Bỉ Ngạn hoa

Lá bùa Bỉ Ngạn hoa

Lúc hoa Bỉ Ngạn nở thì không thấy lá, khi có lá thì không thấy hoa, cùng một cành

29-06-2016
Tình trong biển tình

Tình trong biển tình

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp yêu nhau

26-06-2016