Pair of Vintage Old School Fru
Bát Nhã Thần Chưởng - Vương Triệu Anh

Bát Nhã Thần Chưởng - Vương Triệu Anh


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 20
5 sao 5 / 5 ( 124 đánh giá )

Bát Nhã Thần Chưởng - Vương Triệu Anh - Chương 9 - Gặp quái nhân trỏ tài học vấn

↓↓
Lưu Lệ Quân nói với gã:


- Chu huynh, biết đi đâu bây giờ. Chúng ta chẳng có một đồng trong túi.


- Ta định tìm đến núi Ngũ Nhạc, trước hết tìm Thần Quang đạo nhân để lấy thuốc chữa bệnh đã.


- Nhưng lấy đâu ra tiền ăn đường bây giờ? Lệ Quân lo lắng hỏi.

bạn đang xem “Bát Nhã Thần Chưởng - Vương Triệu Anh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Để tiểu huynh nghĩ cách xem, bây giờ cứ đến một thị trấn đông đúc đã, thiếu gì công viêc làm thuê.


- Tiểu huynh còn đang bệnh, lại còn vết thương tiểu muội gây ra nữa. Lệ Quân nói giọng hối hận. - Làm sao?


- Muội muội đừng lo, ta còn khỏe lắm mà! Cứ đi rồi tính sau.


Lệ Quân trỏ một con đường mòn chạy theo phía tây con sông rồi nói:


- Cứ đi thẳng con đường này sẽ tới Kim Sơn, một nơi thị tứ lắm. Song còn khá xa, phải mấy chục dặm làm sao đi được đây?


Bỗng từ phía xa, lọc cọc một chiếc xe ngựa trên chỡ đầy rau quả. Chu Cẩm Sơn mừng rỡ nói:


- Kia, có xe rồi, chúng ta xin họ đi nhờ đi!


Chiếc xe ì ạch chạy tới. Trên xe là một lão gia mặt choắt chỉ bằng hai ngón tay đan chéo, đang ra sức cầm roi quất vào mông con ngựa gầy trơ xương.


- Đi! Nhanh lên nào... vút... vút....


Chu Cẩm Sơn đứng ngay giữa đường, gã cung kính nói:


- Lão bá! Chẳng hay người có đi về trấn Kim Sơn không?


- Ta đi đâu thì mặc ta! Mắc mớ gì mà ngươi hỏi?


- Vãn bối muốn nhờ lão bá cho quá giang đến đó được không ạ?


- Qúa giang à? Lão già nheo cặp mắt lại - Ngươi có tiền không đấy?


- Xin lão bá thương tình, chúng cháu có việc rất gấp phải đến đó. Còn một cô nương nữa, lại đang bịnh!


- Ta hỏi có tiền không thôi. Nếu thêm người nữa thì phải gấp đôi đấy.


- Lão bá, Chu Cẩm Sơn năn nỉ, hay lão bá có việc gì cho chúng cháu làm thuê vậy. Có phải chở rau quả này đi bán hay không? Chúng cháu có thể phụ giúp.


- Đúng rồi... ta chở những thứ này cho một vị phú gia có một nhà hàng lớn ở Kim Sơn trấn. Ngươi đã năn nỉ thì ta cũng thương tình song trông ngươi yếu ớt thế kia thì có làm nổi công việc không hả? Rồi lão làm ra bộ dễ dãi bảo tiếp:


- Thôi được, ta cũng gia ơn cho hai người, lên xe di, nhớ đừng có làm nát thực phẩm của ta đấy!


Chu Cẩm Sơn cả mừng, cùng Lưu Lệ Quân leo lên xe ngồi ở phía sau.


Chiếc xe lọc cọc chạy đi để lại đằng sau một đám bụi mù.


Qúa trưa, lão già bỗng dừng xe lại, lão nhảy xuống rồi bảo Chu Cẩm Sơn:


- Tiểu tử, ta bỗng nhớ tới một việc phải đi gấp. Nhờ ngươi chuyển tới nhà Vương phú gia hộ ta. Ngươi cứ đến Kim Sơn, hỏi lão thì ai cũng biết.


- Được, được, lão bá cứ yên tâm, chúng tôi sẽ giao đến tận nơi.


Chu Cẩm Sơn ngồi lên xe, gã cho ngựa chạy chừng nửa giờ thì tới một thị trấn đông đúc. Gã bảo Lệ Quân:


- Tiểu muội, bọn chúng đã hãm hại sư bá tất sẽ tìm tiểu muội để diệt khẩu. Chúng ta phải cải trang đừng để lộ diện thì hơn.


Gã lấy ít bùn đất xoa lên người và mặt cho xấu xí rồi mới hỏi một người qua đường:


- Xin lão trượng chỉ dùm, nhà Vương phú gia...


- Ngươi cứ theo lối này đi thẳng. Nhà lớn nhất là nhà lão đấy.


Chu Cẩm Sơn cảm tạ lão rồi theo con đường lão già đã chỉ. Quả nhiên, chẳng bao lâu, gã trông thấy một tòa nhà đồ sộ, sân vườn rộng rãi, lố nhố rất nhiều người, phần đông là dân Cái Bang.


- Quái lạ, hôm nay bọn chúng làm gì ở đây thế nhỉ? Không lẽ Vương phu nhân đãi tiệc?


Gã cho xe đến trước cổng. Có mấy gã lập tức chạy ra.


- Đây rồi! Làm gì mà bây giờ mới tới? Một gã nói. - Lão Tứ đâu rồi mà lại ngươi chở đến? - Gã hỏi Chu Cẩm Sơn.


- Lão Tứ nhờ tại hạ.


- Hừ, gã kia lầu bầu. - Không hiểu lão di đâu không biết. Thôi... ngươi cho xe vào đi.


Chu Cẩm Sơn cho xe vào sân. Một gã ăn mặc theo lối gia nhân móc trong túi ra một đỉnh bạc đưa cho gã rồi nói:


- Đây, thưởng cho ngươi rồi đi cho lẹ.


Chu Cẩm Sơn cảm ơn rồi bước ra ngoài, gã giơ đỉnh bạc lên khoe:


- Này Lưu muội! Chúng ta có tiền rồi, chúng ta đi ăn thôi.


- Không được, Lệ Quân nói. - Tiểu muội dơ dáy thế này...


- Hay là thế này vậy. Chu Cẩm Sơn nói - Tiểu muội ngồi tạm ở đây, ta vào nhà hàng mua mấy cái bánh bao mang về đây cho tiểu muội nhé!


- Ừ, nhưng tiểu ca đừng có đi lâu đấy! - Lệ Quân căn dặn.


- Về ngay mà! - Chu Cẩm Sơn nói.


Gã chạy như bay về phía trung tâm thị trấn. Đang chạy bỗng Chu Cẩm Sơn thấy đầu váng mắt hoa, gã không tự chủ được nữa, ngã lăn quay xuống đất ngất đi. Lúc tỉnh dậy, gã thấy một đôi nam nữ đang tiền về phía gã. Gã giật mình nhận ra một người là Vương Sở Hồng còn gã kia là Cao Thiên Thái, sư huynh của nàng.


Chu Cẩm Sơn vốn không ưa Cao Thiên Thái, bởi tính gã nhỏ nhen lại hay ỷ mình có võ công bắt nạt gã...


Chu Cẩm Sơn vội lấy nón kéo che nửa mặt rồi dựa vào tường đưa chân ra.


Gã cầm cây gậy dọc đường để giả làm Cái Bang cũng để bên cạnh.


Cao Thiên Thái và Vương Sở Hồng đi tới. Tự nhiên tim của Chu Cẩm Sơn đập loạn lên. Vương cô nương hồi trước thân thiết với gã biết bao, gã ước gì nếu mối thù đã được rõ ràng minh bạch, gã sẽ đứng bật dậy để cầm lấy tay nàng.


Vương Sở Hồng và Cao Thiên Thái đâu có để ý đến gã Cái Bang nhỏ tuổi, bẩn thỉu đang ngồi dưới đất nên bình thản bước qua.


Lúc Cao Thiên Thái đi qua, tự nhiên Chu Cẩm Sơn thấy căm ghét gã khôn tả, nhất là thấy cặp mắt Cao Thiên Thái nhìn Vương Sở Hồng có vẻ tình tứ. Gã thấy y qua mặt bất giác không nén được cơn giận nên đưa chân ra. Cao Thiên Thái vì vô tình vấp phải chân gã ngã xóng xoài. Gã lồm cồm bò dậy rồi tức giận chỉ tay vào mặt Chu Cẩm Sơn rồi mắng:


- Thằng khốn nạn này, mày ngáng chân tao hả, tao sẽ cho mày một trận nhớ đời. Gã nói đoạn cúi xuống định vung tay tát cho Chu Cẩm Sơn một cái thật mạnh.


Chu Cẩm Sơn bất chợt nhớ lại mấy thế võ Vương Sở Hồng dậy gã. Sẵn cây gậy bên cạnh, gã chụp lấy rồi sử chiêu "Nhật Nguyệt Tranh Huy", cây gậy đánh đến bốp một cái vào vai Cao Thiên Thái.


Thực ra đối với Cao Thiên Thái, chiêu này chẳng làm gì được gã, song bất ngờ bị tấn công nên gã không kịp phòng bị nên bị trúng đòn của Chu Cẩm Sơn.


Gã tức giận quát to:


- Thằng lõi này hỗn láo thật, dám đánh trộm ta, hôm nay ngươi tới số rồi.


Gã vung quyền đấm liên hồi vào ngực và mặt Chu Cẩm Sơn khiến máu miệng và mũi trào ra.


Vương Sở Hồng thấy thế vội chạy lại can:


- Đại huynh, thôi đừng đánh nữa, gã có biết võ công đâu.


- Đánh cho chừa thói côn đồ. Cao Thiên Thái vừa nói vừa tiếp tục vung quyền đánh túi bụi.


Chu Cẩm Sơn đau quá, gã cố gượng đứng dậy tay vẫn cầm gậy khiến Cao Thiên Thái nổi điên lên:


- Ngươi... Ngươi tưởng cầm gậy thì chống nổi ta sao, để ta...


Gã chưa dứt lời đã xông vào vươn tay chụp lấy cổ tay của Chu Cẩm Sơn.


Chu Cẩm Sơn sực nghĩ đến hai chiêu nữa của Vương Sở Hồng, gã cầm gậy đâm vào bụng Cao Thiên Thái.


Cao Thiên Thái cười nhạt nói:


- ã thì ra ngươi cũng biết võ công, đừng trách ta nhé. Gã thừa biết Chu Cẩm Sơn chẳng có nội lực gì cả. chiêu vừa qua có thể gã học lóm của ai đó nên đánh bừa. Gã định bụng sẽ cho Chu Cẩm Sơn một bài học nhớ đời.


Cao Thiên Thái đợi cho đầu gậy của Chu Cẩm Sơn gần tới bụng mình mới thu tay về chụp lấy. Ai ngờ, Chu Cẩm Sơn là một gã nhanh trí. Tự nhiên gã nhớ lại lần trước Vương Sở Hồng dạy võ cho gã rồi mà khi đánh lại gã vẫn bị đâm trúng một gậy vào má. Thì ra điều bí mật là ở chỗ người xử dụng có biết biến hóa hay không mà thôi.


Chu Cẩm Sơn thấy Cao Thiên Thái xòe bàn tay ra liền biến chiêu. Đầu gậy bỗng thu về rồi đột ngột đưa chếch lên, đó là chiêu thứ ba gã biết có cái tên gọi là "Kim Long Hí Thủy" (Rồng vàng giởn nước) Diễn biến này xảy ra quá đột ngột khiến Cao Thiên Thái bất ngờ. Vô tình Chu Cẩm Sơn đã xử dụng được một chiêu thức tầm thường nhưng chỉ có những cao thủ mới làm được. Cao Thiên Thái bị trúng ngay một gậy vào má, đúng y như Vương Sở Hồng đã đâm gã bữa trước.


Vương Sở Hồng đứng ngoài vô tình vỗ tay reo lên:


- Hay quá! Hay quá! Chiêu Kim Long Hí Thủy thật là tuyệt diệu!


Cao Thiên Thái thấy Vương Sở Hồng không ủng hộ mình lại khen gã tiểu tử bẩn thỉu thì tức lộn ruột lên. Gã cố nhịn đau, nhào tới đá liên tiếp mấy cái vào ngực Chu Cẩm Sơn, khiến máu mồm máu miệng gã lại trào ra.


- Cho ngươi chết, cho ngươi chết. Gã vừa đánh vừa gào lên như điên dại.


Vương Sở Hồng vội nhảy vào can:


- Dừng tay, đại ca, thế là đủ rồi...


- Gã... Cao Thiên Thái tức quá nói không nên lời. Gã cố vung chân đá thêm vào người Chu Cẩm Sơn một cái nữa.


- Gã đâm đại ca một gậy, đại ca đánh gã như thế còn chưa đủ sao? - Vương Sở Hồng nói.


Đột nhiên, Vương Sở Hồng như chợt nhớ ra điều gì. Cô hỏi:


- Tiểu tử, ngươi có phải là... Vương Sở Hồng định nói Chu Cẩm Sơn song kịp nén lại.


- Ta là A Tứ - Chu Cẩm Sơn buột miệng nói. Gã vô tình nói cái tên mà gã đã nghe được hồi nãy ờ nhà Vương phú gia.


- A Tứ à! Ngươi đừng có nói dối. Vương Sở Hồng lắc đầu vẻ không tin. - Tại sao ngươi lại biết những chiêu thức này?


- Tại hạ... Chu Cẩm Sơn lấy tay áo lên lau máu ở miệng. - Tại hạ... học được của một người.


- Ai! Ai dậy ngươi? Cao Thiên Thái quát to:


- Ngươi có biết những chiêu đó là chiêu gì không? Nói dối thì đừng trách ta ra tay độc ác.


- Ta học của ai là chuyện của ta, việc gì đến ngươi. - Chu Cẩm Sơn tức giận nói.


- Thôi... Đại huynh. Vương Sở Hồng dàn hòa rồi ngọt ngào hỏi:


- Ngươi... ngươi nói thật đi, ai đã dạy cho ngươi những chiêu kiếm đó...


Ngươi đừng có ngại. Việc này đối với ta rất hệ trọng.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Giới thiệu: Trung Nguyên Tứ Tuyệt là bốn người có võ công siêu tuyệt trong võ

11-07-2016 40 chương
Phong Vân - Đan Thanh

Phong Vân - Đan Thanh

Giới thiệu: Bạn là người yêu thích truyện kiếp hiệp? Bạn là người yêu thích đến

09-07-2016 70 chương
Hoàng tử Mèo

Hoàng tử Mèo

Từ nhỏ, tôi đã thích mèo. Thích một cách cuồng si. Nhưng tiếc là, bố mẹ tôi lại

28-06-2016
Giả Dung

Giả Dung

Giả Dung là một trong những tiểu thuyết ngôn tình của tác giả Lâu Vũ Tình nói về

26-07-2016 1 chương
Tháng ngày đã mất

Tháng ngày đã mất

Tôi khác Viễn, tôi thích đắm mình trong những điều đã vụn vỡ, còn Viễn thì vứt

23-06-2016
Giả Dung

Giả Dung

Giả Dung là một trong những tiểu thuyết ngôn tình của tác giả Lâu Vũ Tình nói về

26-07-2016 1 chương
Lạnh...

Lạnh...

Có lẽ trong suốt cuộc đời một con người, cơ hội để làm được điều gì đó tốt

24-06-2016
Ghen...

Ghen...

Trên đời này, nếu có cuộc thi coi ai ghen tuông dữ nhất thì chắc vợ tôi thể nào cũng

29-06-2016
Thằng Sẹo

Thằng Sẹo

Thằng bạn tôi - Tùng Sẹo. Hôm nay nó ra tù sau năm năm cải tạo vì tội mua bán ma túy.

24-06-2016
Những ngón tay

Những ngón tay

Một hôm, những ngón tay tranh luận với nhau xem những ngón nào là quan trọng hơn cả.

24-06-2016
Muỗi và sư tử

Muỗi và sư tử

Một con Muỗi rất muốn trở thành Chúa sơn lâm, bèn nghĩ: "Trong khu rừng này Sư tử là

24-06-2016