XtGem Forum catalog
Bát Nhã Thần Chưởng - Vương Triệu Anh

Bát Nhã Thần Chưởng - Vương Triệu Anh


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 20
5 sao 5 / 5 ( 20 đánh giá )

Bát Nhã Thần Chưởng - Vương Triệu Anh - Chương 9 - Gặp quái nhân trỏ tài học vấn

↓↓

Chu Cẩm Sơn thấy khuôn mặt Vương Sở Hồng rất thành thật, chứng tỏ cô tỏ ra rất quan tâm đến gã. Tự nhiên trong lòng gã dâng lên một tình cảm khó tả. Gã nói:

bạn đang xem “Bát Nhã Thần Chưởng - Vương Triệu Anh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Người dậy ta chiêu kiếm đó là một gã thiếu niên.


- Gã thiếu niên? Vương Sở Hồng nhắc lại. - Tên gã là gì vậy?


- Ta không biết tên, song trông gã đúng là một trang thiếu niên anh tuấn.


Chu Cẩm Sơn cố tình ca ngợi mình nhằm mục đích chọc tức Cao Thiên Thái.


Gã nghĩ bụng:


Mình phải thử xem vị tiểu cô nương này có thật lòng nhớ đến gã không, nên nói tiếp:


- Gã thiếu niên đó có nói với tại hạ rằng y cũng được một vị cô nương dung nhan khả ái dạy cho.


Vương Sở Hồng bỗng đỏ mặt lên, khiến Cao Thiên Thái tỏ ý nghi ngờ.


- Tiểu sư muội, không biết có phải tên phản đồ đó không? Ngày trước hắn không được học võ công, chỉ có mỗi sư muội là thân thiết với gã, không lẽ sư muội dám trái lời sư phụ...


- Đừng có nghĩ bậy! Vương Sở Hồng gạt đi. - A Tứ, cô nói - Gã kia có nói vị cô nương đó trông thế nào không?


Thấy giọng Vương Sở Hồng tỏ ra quan hoài, gã thấy hỡi lòng hỡi dạ. Gã định bụng sẽ chọc tức Cao Thiên Thái cho bõ ghét:


- ã! Có. Tại hạ có hỏi y vị tiểu cô nương đó là ai và dung mạo xinh đẹp như thế nào, thì gã nói vị cô nương ấy... vị cô nương ấy ngoài bố mẹ nàng ra, gã còn thân thiết với nàng hơn tất cả những gì trên cõi đời này.


Những câu vừa rồi, Chu Cẩm Sơn đã nói thật nỗi lòng mình. Gã muốn cho Vương Sở Hồng hiểu được lòng gã.


- Ngươi... Ngươi... Vương Sở Hồng ấp úng - Ngươi nói thật đấy chứ?


- Tại hạ xin thề... Chu Cẩm Sơn nghiêm trang nói:


- Nếu nói sai xin trời tru đất diệt.


Vương Sở Hồng sung sướng trong lòng. Cô định hỏi nữa thì Chu Cẩm Sơn lại nói tiếp:


- Gã còn nói với tại hạ rằng gã yêu thương vị cô nương đó chừng nào thì lại càng căm thù gã đại sư huynh của vị cô nương chừng ấy, bởi vì gã đó chỉ là một tên đê tiện.


Câm mỏm lại. Cao Thiên Thái quát to - Ngươi mà còn nói nhăng nói cuội nữa thì hối hận không kịp đấy.


- Ta nói chuyện với cô nương đây, có nói với ngươi đâu hả!


Cao Thiên Thái nghiến răng nói:


- Lõi con, thật ra ngươi là ai? Ta phải bắt ngươi theo để điều tra mới được.


- Đại ca! Sao lại thô lỗ thế? Vương Sở Hồng dịu dàng ngăn lại.


- A Tứ... Ngươi nói ta.. ta... rất... Cô định nói - Ta rất thỏa mãn song vội chữa thành ta... rất tin là đúng sự thật, ta muốn nhờ ngươi một việc.


Cao Thiên Thái tức giận. Gã nắm lấy cổ áo Chu Cẩm Sơn lắc mạnh rồi nói:


- Ngươi đừng hòng qua nổi mắt ta, ngươi chính là Chu Cẩm Sơn có phải không?


Chu Cẩm Sơn bình tỉnh nói:


- Chu... Ngươi nói Chu... gì... cái tên ấy nghe hay thật đấy. Hay là ta đổi tên quách cho xong. A Tứ nghe chẳng ra làm sao cả.


Vương Sở Hồng xen vào:


- Đã bảo đại huynh đừng có nóng nảy thế, gã không phải là...


Chu Cẩm Sơn biết là hai người không nhận ra gã. Phần vì gã đã hóa trang, phần vì gã trông tìều tụy hơn trước nhiều.


Cao Thiên Thái hậm hực nhưng khuôn mặt vẫn lộ vẻ nghi ngờ. Gã nói:


- Thôi được, ta tạm tha cho ngươi lần này, nếu quả thật đúng là ngươi là tên phản đồ đó, ta sẽ xé xác ngươi ra...


Gã nói xong nắm lấy tay Vương Sở Hồng kéo đi. Hai người đi khuất, Chu Cẩm Sơn mới thấy toàn thân đau đớn vô cùng, cơ hồ không chịu đựng nổi. Gã gắn gượng lết đến một tiệm ăn lớn gần đó mua bốn cái bánh bao mang về.


Vừa trông thấy gã, Lưu Lệ Quân đã kêu lên:


- Tiểu ca! Sao ngươi đi lâu thế! Ta... lo muốn chết đi được! Có chuyện gì xảy ra phải không?


Chu Cẩm Sơn giấu không muốn Lưu Lệ Quân biết chuyện vừa rồi nên gã gượng cười nói:


- Không có chuyện gì đâu, chẳng qua tiểu huynh thấy người hơi mệt một chút nên phải ngồi nghỉ một lát mới về được. Tiểu muội ăn đi, xem có ngon không?


Chỉ có một loáng, hai người đã an hết bốn cái bánh bao. Chu Cẩm Sơn nói:


- Lưu muội này! Bọn ta đi đến chỗ nhà lão Vương di.


- Làm gì vậy?


- Tiểu ca thấy có nhiều nghi vấn lắm. Gã không nói cho Lệ Quân biết hồi nãy gã trông thấy Vương Sở Hồng cùng Cao Thiên Thái đi về hướng nhà Vương phú gia nên nảy sinh mối quan tâm - Không hiểu họ đến đấy làm gì?


- Việc giang hồ can chi đến mình! Tiểu ca còn bao nhiêu việc....


- Không phải như vậy! Bởi tiểu ca thấy rất đông cao thủ tụ họp. Hơn nữa, lần trước lúc ngồi trong quán ăn tiểu ca nghe thấy chúng bàn bạc xì xào dường như muốn ám hại ai đó. Nếu may mắn phát hiện chuyện gì, mình đến báo mọi người đề phòng có phải hay hơn không?


- Thôi được, nhưng lần sau nhất định tiểu muội không để huynh dây dưa vào những chuyện giang hồ nữa.


Chu Cẩm Sơn và Lưu Lệ Quân lại men theo lối cũ tới trang viện của họ Vương. Quả nhiên, lúc này bên trong đã rất đông người. Ngoài đệ tử Cái Bang chiếm đa số còn rất nhiều cao thủ các môn phái khác mà Chu Cẩm Sơn không biết mặt. Mấy gã hán tử đứng ngoài thấy Chu Cẩm Sơn lớ ngớ dòm ngó thì nạt:


- è! Thằng nhóc, ngươi làm gì ở đây thế hả? Hôm nay Cái Bang đãi tiệc quần hùng, ngươi làm gì có phần ở đây?


Gã đứng bên cạnh vội nói:


- Thôi mà! Thằng lỏi này có phải người võ lâm đâu mà sợ. Nó đói nên đến kiếm chút gi vào bụng thôi.


Rồi gã bảo Chu Cẩm Sơn:


- Đồ ăn thì chưa dọn đâu. Ráng chờ lúc nữa ăn xong, bọn ta cho một ít.


Chu Cẩm Sơn đâu có để ý gì đến lời gã nói. Gã chỉ tìm xem Vương Sở Hồng và Cao Thiên Thái có mặt ở đây không.


Bỗng thấy quần hùng ồ lên, rồi không biết từ đâu xuất hiện mấy lão già.


Chu Cẩm Sơn nhận ra Tùng Lâm đạo trưởng, chưởng môn phái Thanh Thành, Ngọc Long chân nhân, chưởng môn phái Côn Luân và Lâm Tử Dương, chưởng môn phái Không Động. Ngoài ra còn một lão già nữa mà Chu Cẩm Sơn không biết là ai. Gã thấy lão già đó cất tiếng cười, thanh âm vang rất xa, chứng tỏ chân khí của lão rất xung mãn.


- Tại hạ Sử Văn Long, Bang Chủ Cái Bang xin cung hỉ các vị. Lão vỗ hai tay vào nhau, tất cả mọi người bỗng im lặng. Sử Văng Long cất tiếng sang sảng nói:


- Thưa các vị anh hùng hảo hán. Hôm nay Cái Bang chúng tôi may mắn được Vương phú gia giúp đỡ cho mượn địa điểm để họp mặt với các vị. Trước hết, thay mặt các anh em Cái Bang xin được cám ơn tất cả các vị có mặt hôm nay.


Quần hùng xung quanh vỗ tay rền rền, có tiếng nói ồm ồm:


- Sử bang chủ hôm nay rườm rà quá, xin vào đề ngay cho, bọn tại hạ vừa nóng ruột lại vừa đói rồi đây!


Sử Văn Long đưa cặp mắt sắc lạnh ngó nhìn phía phát ra tiếng nói. Lão thong thả nói tiếp:


- Xin quý bằng hữu nào đó cứ yên yâm, đồ ăn, thức uống Sử Văn Long này đã phải cho chở từ Lạc gia thôn đến đây để bồi tiếp quý vị. Nhưng trước hết xin phép các quý bằng hữu để Sử Văn Long này công bố cùng các vị một vài việc quan trọng.


Lão ngừng lại để xem phản ứng của quần hùng. Bỗng nghe tiếng của Ngọc Long chân nhân:


- Sử bang chủ nói phải lắm. Công việc là quan trọng, chúng ta nên bàn trước. Chẳng hay sao không thấy Bất Nghi đại sư?


- Chùa Thiếu Lâm đường xá xa xôi lại có nhiều công chuyện của môn phái nên đại sư có cho người đến thay mặt... Sử Văn Long chỉ tay vào một nhà sư đứng đằng sau - Vị này là Phương Lâm đại sư, là tam sư đệ..


Lúc đó, mọi người mới để ý đến Phương Lâm. Lão bước ra chắp tay nói:


- Bần tăng Phươong Lâm, bái kiến tất cả các vị.


Quần hùng hốt hoảng. Võ công của Bất Nghi đại sư chưa ai hiểu rõ mấy, song lão này là tam sư đệ mà lão chỉ bước có hai bước chân mà mặt đất đã thấy rung chuyển, hiển nhiện nội lực của lão không sao tưởng được.


Sử Văn Long nhìn quanh rồi lưỡng lự nói:


- Đến giờ này mà vẫn không thấy giáo chủ Thần Quyền Môn?


- Thưa Sử bang chủ, lệnh sư bữa nay có việc không thể đến được nên sai tại hạ đi thay.


Mọi người nhìn xem ai nói, thì ra là một gã thiếu niên mặt non choẹt.


Chu Cẩm Sơn giật mình, thì ra Vương Nhất Minh cử Cao Thiên Thái đến họp thay mình. Gã nghe Sử Văn Long lầu bầu trong miệng, tuy nhỏ nhưng ai cũng nghe thấy:


- Quái lạ, việc hệ trọng thế này mà lão lại cử một đệ tử còn non nớt thế kia thì lạ thật!


Câu nói đó chạm tự ái của Cao Thiên Thái khiến gã đỏ mặt lên vì tức giận, song gã không nói gì cả. Sử Văn Long sau khi đảo mắt một lượt, cất tiếng nói:


- Thưa chư vị anh hùng, hôm nay lão phu mời các vị đến đây là có hai việc muốn nói. Việc thứ nhất có nhiều liên quan đến vận mệnh võ lâm, còn việc thứ hai... là việc riêng của bổn bang.


Hẳn là các vị cũng biết rằng lâu nay trên giang hồ đã xảy ra biết bao nghi án. Nhất là việc toàn gia của Chu Đại Cẩm bị sát hại...


Tất cả những vụ thảm sát đó, thực ra chỉ nhằm một mục đích duy nhất là tìm cho ra và chiếm đoạt một kỳ công võ học ngày nay "Bát Nhã Thần Chưởng" có liên quan đến kỳ thơ "Mai Hoa Phổ".


Vậy ai là kẻ đã làm tất cả những việc ấy? Giờ đây lão phu có thể khẳng định chắc chắn rằng đó là người của Thanh Long Bang!


Chúng ta may mắn biết được nhiều bí ẩn của pho bí kíp này nhờ hai vị Tạ Vân Hùng và én Thiên Trọng, hai người cao đồ của Thái Ất chân nhânvà cũng là sư huynh đệ với Chu Đại Cẩm.


Có tiếng nhao nhao từ bên dưới hỏi:


- Hai lão én, Tạ ấy hiện đang ở đâu?


- Từ từ rồi lão phu sẽ nói tiếp. Sử Văn Long giơ một tay lên. Trông lão có vẻ mệt mỏi khác thường.


- én Thiên Trọng và Tạ Văn Hùng hiện đang tá túc tại Thần Quyền Môn.


Trang trại của hai vị đó cũng bị phá hủy và tàn sát nhân mạng. Thì ra bọn chúng đã cướp đi hai mảnh Thái Cực Đồ còn phần thứ ba và cuốn Mai Hoa Phổ thì... chưa lấy được... Nếu như có đầy đủ thì có hy vọng tìm ra được pho bí kíp bí ẩn đó.


- Thế phần thứ ba ở đâu vậy? Có tiếng một lão già sốt ruột hỏi.


- Tất nhiên là nằm trong tay Chu Đại Cẩm, song lão già đã biết được mối nguy hiểm nên đã gửi đi cất dấu ở một chỗ khác.


- Tại sao bang chủ lại khẳng định việc này do Thanh Long Bang? - Phương Lâm đại sư hỏi.


- Chúng ta đều biết những dấu tích do thủ phạm để lại đều là dấu ấn của một kẻ có võ công cực cao. Trên bức tường nhà của Chu Đại Cẩm, có một vết bàn tay in sâu mấy tấc vào mặt đá đen sì. Chưởng lực này, lão phu cũng không biết gọi là gì?


- Nhưng những cái đó cũng đâu có tố cáo là của Thanh Long Bang!


- Còn nữa, điều này mới quan tyrọng, chính lão phu đã động thủ với giáo chủ của bọn chúng.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Giới thiệu: Giọng ca của ca nữ, điệu múa của vũ giả, kiếm của kiếm khách, bút

11-07-2016 20 chương
Liên Thành quyết - Kim Dung

Liên Thành quyết - Kim Dung

Giới thiệu: Liên thành quyết là câu chuyện kể về chàng trai Địch Vân thật thà,

08-07-2016 49 chương
Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Giới thiệu: Trung Nguyên Tứ Tuyệt là bốn người có võ công siêu tuyệt trong võ

11-07-2016 40 chương
Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Mở đầu: Bốn đại cao thủ Thiên giáo vận y phục bó chẽn, màu xám ngoét sầm sập

12-07-2016 50 chương
Là chính mình

Là chính mình

“Tuổi trẻ lạc lối. Cuộc đời này, gặp nhau đã là một mối duyên...”. *** Phương

23-06-2016
Mùa vàng hoa cải

Mùa vàng hoa cải

Ông khách ngà ngà bắt đầu với tay ra tóm lấy tay nó, nó bắt đầu run lên vì sợ hãi.

30-06-2016
Yêu lại người cũ

Yêu lại người cũ

Đừng ngại ngần, cũng đừng tự day dứt, nếu tình yêu đã chọn bạn, cũng có nghĩa là

30-06-2016
Em nợ anh

Em nợ anh

- ''Em nợ anh nhiều lắm, trả cả đời chưa hết đâu!'' ***** Nó biết anh trong một

29-06-2016
Những cơn mưa rửa lá

Những cơn mưa rửa lá

Trong thâm tâm, tôi bâng khuâng không rõ những cơn mưa trở buồn hay vui vẻ, chỉ biết

24-06-2016