XtGem Forum catalog
Bát Nhã Thần Chưởng - Vương Triệu Anh

Bát Nhã Thần Chưởng - Vương Triệu Anh


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 20
5 sao 5 / 5 ( 96 đánh giá )

Bát Nhã Thần Chưởng - Vương Triệu Anh - Chương 9 - Gặp quái nhân trỏ tài học vấn

↓↓

Quần hùng lại ồ lên. Sử Văn Long vạch áo ra. Trên ngực lão vẫn còn inn vết một bàn tay đủ cả năm ngón hằn sâu vào trong thịt.

bạn đang xem “Bát Nhã Thần Chưởng - Vương Triệu Anh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


... Khiếp quá! Khiếp quá! Có tiếng kêu lên. Võ công Sử bang chủ....


- Lão phu không địch được gã, thoát chết được là may...


- Không lẽ y ghê gớm đến thế sao?


- Y còn ghê gớm hơn các vị nghĩ nhiều. Lão phu chỉ chống được có...


mười chiêu...


Ngọc Long chân nhân kinh ngạc vô cùng, lão không tin ở tai mình nữa nên gặng hỏi:


- Bang chủ chỉ chịu được có mười chiêu?


- Đúng vậy đấy. Sử Văn Long xác nhận.


Tức thì... Lâm Tử Dương, chưởng môn phái Không Động lắp bắp nói:


- Võ công Sử Văn Long đâu phải tầm thường mà thảm bại nhanh như vậy thì... thì...


Lão hỏi tiếp Sử Văn Long:


- Sử Văn Long! Gã đã luyện đươc...


- Lão phu không rõ nhưng chính gã nói là gã đã luyện được môn thần công này rồi.


- Chính vì thế. Sử Văn Long nói tiếp. - An nguy của võ lâm đang bị đe dọa. Nếu như gã luyện thành công thì... sẽ chẳng còn võ lâm nào nữa mà chỉ tồn tại một Thanh Long Bang mà thôi!


- Dã tâm của gã là tiêu diệt các môn phái phải không?


- Đúng vậy! Lão phu nghĩ rằng sở dĩ giang hồ chưa xảy ra sóng gió vì ba lẽ :


Một, có thể gã chưa luyện được môn võ học đó thành công. Hai, gã còn e ngại chúng ta liên thủ lại thì gã chưa chống cự nổi. Ba, gã vẫn còn sợ phát Thiếu Lâm, có... nhiều hảo thủ, nhất là Bất Nghi đại sư với "Bát Chiêu Đại Ma Công" đã luyện được ba phần.


- Vậy Sử bang chủ có cao kiến gì không?


- Theo thiển ý của lão phu, các môn phái phải liên lạc thường xuyên với nhau, tung người dò la tung tích bọn Thanh Long Bang. Vì cái khó nhất cho đến nay, chúng ta cũng chưa biết được Tổng Đàn của chúng đặt ở đâu.


- Đúng vậy! Phương Lâm đại sư thủng thẳng nói - Nếu thế, Sử bang chủ người nhiều thế mạnh có thể đảm đương công việc chung được không?


- Rất tiếc, lão phu đang bị nội thương... hơn nữa.... lão ngập ngừng rồi nói tiếp, còn việc quan trọng của bổn bang phải giải quyết!


- Việc gì vậy? Nếu không có gì gấp, sử bang chủ hoản lại có được không?


- Không, không được, nhưng đây mới là điều quan trọng nhất lão phu muốn nói. Trong lần giao đấu với bang chủ Thanh Long Bang, tín vật bang chủ của bổn bang đã... đã bị mất...


- Gậy "Đả Cẩu" đã thất lạc rồi sao?


- Phải, lão phu đã bị chưởng lực của giáo chủ Thanh Long Bang đánh rớt xuống vực... ngất đi. Lúc tỉnh dậy không biết cây gậy đã bị văng đi chỗ nào...


- Vậy... vậy... bang chủ tính sao hả? Có tiếng một gã đệ tử Cái Bang hỏi.


- Ta biết phải xử trí sao rồi. Theo luật lệ của bổn bang từ ngàn đời nay, ai có trong tay tín vật trấn sơn của bổn bang, lại biết Đả Cẩu Bổng Pháp thì người đó có quyền sai khiến các đệ tử Cái Bang... nghĩa là bang chủ rồi vậy...


- Nếu như không ai có tín vật trong tay thì sao?


- Nếu như không có ai có bảo vật ấy... thì tạm thời phải bầu lại... người nào thành sẽ tạm lên ngôi bang chủ điều hành công việc.


- Việc đã lỡ rồi, hơn nữa Sử bang chủ vẫn làm bang chủ lâu nay ai chả biết, cần gì phải rắc rối thế?


- Không được! Mọi việc phải rõ ràng minh bạch, nếu không có báu vật trong tay ai mà nghe mệnh lệnh?


- Đúng đấy! Đúng đấy. Bang chủ nói phải lắm... Mấy gã đệ tử Cái Bang tranh nhau nói.


- Sở dĩ hôm nay lão phu mời chưởng môn các phái đến đây là để các vị chứng kiến cuộc bầu bang chủ mới, để tiện sau này liên lạc với các phái...


- Bần tăng không dám xen vào chuyện riêng của Cái Bang, song theo thiển ý thì Sử bang chủ cứ tạm thời điều hành công việc, đợi chừng nào tìm được bảo vật... - Phương Lâm đại sư nói.


- Xin cảm ơn hảo ý của đại sư. Sử Văn Long khẽ nói:


- Nhưng việc này lão phu không thể quyết định được, đó là chuyện lớn.


- Bang chủ đã quyết định như vậy thì bây giờ tính thế nào đây? Một trưởng lão Cái Bang nói.


- Dĩ nhiên là bằng võ công. Sử Văn Long nói. - Tất cả mọi người ai cũng có quyền thi đấu miễn là đệ tử Cái Bang là được.


Nói xong, Sử Văn Long quay về phía mấy chưởng môn nói tiếp:


- Có lẽ lão phu xin mời tất cả dùng cơm đã, sau đó mới tính.


- Ún uống là việc phụ. Tùng Lâm dạo trưởng đáp. - Sử bang chủ cứ sắp xếp việc nội bộ đâu vào đấy rồi sau chúng ta ăn cũng chưa muộn.


Sử Văn Long gật đầu, lão nói lớn:


- Các bằng hữu Cái Bang. Vừa rồi ta đã nói cách thức thi đấu để tạm thời bầu bang chủ mới. Anh em nào muốn dự thi võ công, xin mời bước lên đây.


Đám đệ tử Cái Bang im lặng. Từ trưởng lão trở xuống, ai mà không biết bang chủ Sử Văn Long lợi hại đến mức nào.


Bỗng một vị trưởng lão vào hàng sáu túi bước ra nói:


- Thưa Sử bang chủ, có lẽ chúng ta nên kết thúc ở đây là được rồi... Tại hạ nghĩ rằng chẳng có ai phản đối gì đâu.


- Không nên thế. Sử Văn Long vội nói. - Ta hiểu ý ngươi muốn nói ta vẫn làm bang chủ... Song như vậy sợ anh em không phục.


- Tại sao lại không phục? Bang chủ xem có ai lên đòi tỷ thí với bang chủ đâu? Như thế đương nhiên...


- Nhưng ta sợ anh em còn có người chưa đến kịp. Hãy chờ thêm một chút nữa cũng không sao.


- Bang chủ khỏi phải chờ lâu. Có tại hạ đây. Một thanh âm khàn khàn cất lên rồi một bóng người từ phía dưới bay vọt lên đứng nhẹ nhàng trước mặt Sử Văn Long. Bộ pháp gã xử dụng có tên là Bạch Hạc Lượng Xí, một công phu thượng thừa.


Mọi người vô cùng sửng sốt. Chu Cẩm Sơn lại còn kinh ngạc hơn nhiều.


Gã nắm lấy tay Lư Lệ Quân nói khẽ:


- Lưu muội! Lưu muội! Nhìn xem ai kia!


Lưu Lệ Quân đâu có để ý gì đến câu chuyện mọi người đang nói. Cô đang vẫn vơ nghĩ đến song thân bị giết hại, đến cuộc đời từ nay sẽ chìm nổi không biết đi về đâu? Rồi cô liếc nhìn sang Chu Cẩm Sơn, giờ đây gã thân thiết với cô biết bao.


Lòng suy nghĩ bỗng bị cắt đứt khi Chu Cẩm Sơn hỏi. Lưu Lệ Quân như sực tỉnh giấc mơ, cô hỏi lại:


- Tiểu ca, tiểu ca, ngươi nói gì vậy?


- Tiểu muội hãy nhìn xem, lão già đòi tranh chức bang chủ kia là ai kìa.


Lưu Lệ Quân bị vướng một gã hán tử cao lớn đứng trước mặt. Cô nghiêng người sang bên rồi kinh ngạc thốt:


- Tiểu ca! Muội nhận ra lão là ai rồi... sao lại kỳ lạ như thế?


Chu Cẩm Sơn cũng lẩm bẩm:


- Quả là lạ thật, hóa ra lão là người của võ lâm... nhưng tại sao lão lại...


Lão già mà Chu Cẩm Sơn và Lưu Lệ Quân ngạc nhiên chính là lão già nhỏ bé mặt choắt đánh xe ngựa cho hai người đi nhờ đến Kim Sơn trấn. Tự nhiên, trong lòng thấy khẩn trương, gã bấm tay Lưu Lệ Quân rồi thì thầm:


- Tiểu muội! Chúng ta hãy theo dỏi xem lão là ai?


Lúc đó, ở phía trên Sử Văn Long đột nhiên thấy một bóng người nhảy xuống trước mặt lão, thân pháp nhẹ nhàng không thể tả. Lão trợn tròn mắt rồi hỏi:


- Tại hạ Sử Văn Long, không hiểu có hân hạnh được tiếp kiến ai vậy?


- Hà.. hà... hà... Lão già nhỏ bé cười gằn. - Họ Sử kia, ngươi không nhớ ta sao?


Sử Văn Long nheo nheo cặp mắt rồi thốt lên:


- Không lẽ lại là ngươi? Ngươi còn sống hay sao?


- Phải! Ta bị rớt xuống vực nhưng may mắn thoát chết để có ngày hôm nay gặp ngươi.


- Ngươi muốn tỷ đấu với ta chăng?


- Tất nhiên! Hôm nay thì ngươi chẳng còn cơ hội như lần trước đâu.


- Điều đó không quan trọng bởi vì ngươi làm gì có quyền được tham gia vào công việc bổn bang.


Lão già cười nhạt, lão quay mặt xuống phía dưới quần hùng rồi lên tiếng nói:


- Các anh em Cái Bang, có ai còn nhớ Trần Bá Lưu này không?


Ba chử "Trần Bá Lưu" gã vận nội lực nên âm thanh thật là vang dội.


Đám đệ tử Cái Bang ở dưới nghe ba tiếng "Trần Bá Lưu" thảy đều chấn động. Trần Bá Lưu xưa kia vốn là sư đệ của bang chủ.


Có tiếng hỏi:


- Có phải Trần trưởng lão phái Thanh Y đó không?


- Chính là tại hạ. - Lão già cất tiếng nói.


Sử Văn Long nổi giận quát:


- Tên phản đổ kia, ngươi còn dám mở miệng nói sao? Chính năm xưa sư phụ đã khai trừ ngươi ra khỏi môn phái.


Trần Bá Lưu không chút bối rối. Lão hỏi lại:


- Ngươi bảo bang chủ khai trừ ta khỏi môn phái, vậy có ai làm chứng?


- Ta... chính ta có mặt ở đấy!


- Được! Tại sao bang chủ không để lại di ngôn?


- Ngươi thừa biết lại còn vờ vĩnh. Sư phụ chỉ nói miệng, vừa nói xong thì người đã mất!


- Nói láo! Ngươi nói vậy thì ai mà tin ngươi được.


- Ngươi... ngươi.... - Sử Văn Long tức giận nói không nên lời. - Ngươi đã đánh cắp "Giáng Long Thập Bát Chưởng" của sư phụ, nhưng người đã gia ơn chỉ trục xuất ngươi ra khỏi môn phái, lại còn lợi dụng lúc sư phụ mất đột ngột đánh lén ta để dành chức chưởng môn! Ngươi còn chối cãi hay sao?


Trần Bá Lưu không trả lời. Lão quay xuống hô to:

Chương trước | Chương sau

↑↑
Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Giới thiệu: Lộc Đỉnh Ký là bộ truyện tranh hành động nói về một cậu bé sống

09-07-2016 248 chương
Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Giới thiệu: Giọng ca của ca nữ, điệu múa của vũ giả, kiếm của kiếm khách, bút

11-07-2016 20 chương
Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Giới thiệu: Giọng ca của ca nữ, điệu múa của vũ giả, kiếm của kiếm khách, bút

11-07-2016 20 chương
Âm công - Cổ Long

Âm công - Cổ Long

Lời tựa: Bạch Bất Phục, người con hiếu thảo, lấy việc "đổi của chôn người"

12-07-2016 1 chương
Già cả rồi

Già cả rồi

Bà khẽ cầm tay ông bằng đôi tay đã nhăn nheo của bà. Tay ông to và thô ráp. Cánh tay anh

25-06-2016
Mess

Mess

"Có bao giờ bạn nghĩ, tin nhắn kéo ta lại gần nhau? Bởi vì vì ai đó TIN bạn, nên bạn

24-06-2016
Yêu Anh Không Hối Hận

Yêu Anh Không Hối Hận

Thẩm Bội Tuyền rất cảm động, không ngừng cảm ơn mọi người. Ân tình này dù cô có

22-07-2016 11 chương
Bí mật của Gấu

Bí mật của Gấu

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Nó

25-06-2016
Sau tất cả

Sau tất cả

Bắt gặp anh trên đường, giữa những con phố ngày nào ta vẫn hay lui tới, nên cười,

23-06-2016
Bài hát cho em

Bài hát cho em

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Ai cũng có một chuyện tình để

28-06-2016