XtGem Forum catalog
Vong Hoàng Lan

Vong Hoàng Lan


Tác giả:
Đăng ngày: 23-07-2016
Số chương: 55
5 sao 5 / 5 ( 114 đánh giá )

Vong Hoàng Lan - Chương 04

↓↓
Vừa xảy ra một trận động đất 9 độ richter?

Tiếng động lớn khủng khiếp là tiếng của một tòa cao ốc sụp đổ?

Mọi người hoảng loạn, vừa chạy lánh nạn vừa la hét inh ỏi?

Không. Tất cả đều không phải.

bạn đang xem “Vong Hoàng Lan ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Nguyên nhân: Có một vụ nổ lớn xảy ra tại nhà máy sản xuất trà atiso Tinh Khiết (nhà máy nằm đối diện khu chung cư Thạch Anh, nơi Khôi Nguyên đặt văn phòng thám tử), may mắn không có thiệt hại về người, nhưng một phen gây chấn động cư dân sống trong vùng lân cận.

- Bây giờ tôi mới thấm thía câu nói: “Thần thánh cũng mắc sai lầm”. Em cố tình chọc Khôi Nguyên, để xem lần này anh ấy có còn kiêu ngạo được nữa không.

- Cô xem tôi là thánh thần sao? - Anh ấy bình tĩnh phản công lại.

- Hi hi, coi vậy mà anh cũng “nhạy cảm” nhỉ? - Em phải trêu anh ấy đến cùng, để xem anh ấy giỏi đóng mặt lạnh được bao lâu.

- Thà, quyết đoán mà sai lầm, còn hơn sai lầm do thiếu quyết đoán. - Khôi Nguyên vẫn bình tĩnh đáp.

- Tôi đùa đấy, anh đừng giận tôi nhé!

- Cô Ngọc Diệp à! Thay vì thử thách tôi, hãy để thời gian quý báu mà giải quyết vấn đề cô đang gặp phải.

Chạm trán bức tường băng Khôi Nguyên, em đành bó tay; không thể xuyên thủng được lớp vỏ bao bọc cảm xúc của anh ấy.

- Anh muốn đến đó ngay đêm nay sao?

- Đúng vậy. Cô và tôi sẽ cùng đi.

- Hả? Tôi nữa ư? - Em thốt lên.

- Hay là cô muốn ở lại căn nhà này một mình? Tôi phải công nhận căn nhà đẹp một kiểu rất ma quái. - Khôi Nguyên ngước mặt nhìn lên trần nhà, chắc anh ấy thích thú lắm vì mới dọa được em.

- Không. Anh đã hứa với tôi rồi, ban đêm anh không được đi đâu cả, đừng quên anh có trách nhiệm phải bảo vệ tôi đó. - Em sốt vó khi nghe anh ấy nói sẽ bỏ em lại căn nhà ma quái, còn anh thì đi điều tra một mình.

Khôi Nguyên nhìn em suốt từ đầu đến chân.

Em chợt nhận ra mình đang bấu víu cánh tay anh ấy.

Em vội buông tay ra.

- Xin lỗi anh! - Em cúi mặt giấu đi sự ngượng ngùng.

- Lát nữa tôi sẽ đi xem xét lại căn nhà này. Cô có đi đâu cũng phải về trước lúc trời tối đấy.

- Căn nhà này có gì mà phải xem xét? - Em tò mò hỏi anh ấy.

- Trực giác nghề nghiệp mách bảo cho tôi biết, tôi có một linh cảm rất đáng sợ khi ở đây. Tạm thời tôi chưa biết có điều gì ẩn khuất đằng sau cảm giác đó, nhưng chắc chắn tôi sẽ tìm ra.

- Ừm, hy vọng mọi chuyện sẽ tốt đẹp.

- Cô không muốn đi đâu sao? - Anh ấy quay sang hỏi em.

- Có, tôi muốn qua nhà trọ đem mớ hành lý về, tiện thể ghé vào chợ mua thứ gì đó về nấu bữa tối cho anh.

- Cho cô nữa chứ!

- Ờ thì...anh đúng là thích bắt bẻ người khác mà. - Em bực mình nói.

- Bệnh nghề nghiệp thôi cô đừng để bụng. - Nét mặt con người băng giá đó vẫn trơ trơ như đá. Không biểu hiện một chút cảm xúc gì.

- Nói đi, anh thích ăn gì? - Em hỏi khô khốc, đã đến lúc phải lấy độc trị độc rồi.

- Rau luộc chấm nước mắm.

- Hả? Chỉ vậy thôi sao?

- Có gì đâu mà cô phải ngạc nhiên vậy?

- Anh là tín đồ Phật giáo?

- Tôi là tín đồ Satan giáo.

- Có không đó anh? Thế sao anh ăn chay?

- Tôi ăn chay hồi nào?

- Rau luộc chấm nước mắm thôi, không phải sao?

- Nước mắm là đồ chay đó hả?

Em nhận ra mình thật ngớ ngẩn, để lấp đi sự xấu hổ em cố tình đánh trống lãng:

- Anh ăn uống đơn giản vậy hèn gì ốm là phải.

- Cô không cần phải quan tâm đến tôi như vậy đâu. Tôi dễ nuôi lắm!

- Nhưng tôi thì không. Ăn uống phải đảm bảo đầy đủ chất dinh dưỡng mới tốt cho sức khỏe.

- Cô thích gì thì tùy cô. Nói tóm lại, cô nấu gì tôi ăn đó.

- A, hay là anh sợ... - Em nhìn anh ấy tinh quái.

- Sợ gì cơ?

- Sợ tôi đòi tiền nhà và tiền ăn chứ gì? - Em nói vui.

- Sau khi kết thúc vụ án này, nhận được tiền thù lao từ cô chủ xinh đẹp, tôi sẽ trả đủ cho cô.

Anh ta vừa nói em là cô chủ xinh đẹp. Ồ! Coi bộ anh ấy cũng không “khô khan” lắm đâu.

- Tôi nói đùa thôi anh đừng tưởng thật nhé! Tôi không đến mức tính toán vậy đâu. - Em giải bày với anh ấy, sợ anh ấy nghĩ không tốt về em.

- Tôi biết.

- Hành lý của anh để ngoài kia tôi sẽ đem vào phòng cho anh.

- Cám ơn cô! Nhưng cứ để đó tôi tự lo lấy. Cô cứ làm việc của mình đi.

- Anh thấy căn phòng này thế nào? Buổi tối anh sẽ ngủ ở đây.

- Nó sát vách với phòng của cô đúng không?

- Vâng.

- Ừ, như thế sẽ tiện hơn.

- Còn một phòng nữa cũng ở lầu hai, và sát vách với phòng của tôi; nếu muốn anh có thể ở đó. Nhưng trước hết phải dọn dẹp lại đã, vì phòng đó đã lâu rồi không có ai ở.

- Vậy thì tốn công quá! Tôi sẽ ở phòng này.

- Ok, thống nhất vậy nha. Bây giờ tôi đi chợ, còn anh cứ làm công việc của mình.

- Nhớ về trước khi trời tối đấy!

- Tôi có phải trẻ con đâu mà anh nhắc hoài.

- Cô có bệnh đãng trí nên đừng trách tôi chứ.

- Ơ, anh... - Em bị chọc tức nghẹn cả họng. - Hừ, được lắm! Tôi không thèm nói chuyện với anh nữa.

Em bỏ đi cho khuất mắt anh ấy, con người đáng ghét, kiểu gì cũng nói được.

7h tối,

Đêm đó, em “đãi” anh ấy món cà ri. Để nấu được một nồi cà ri đậm đà cần những nguyên liệu phổ biến như: khoai tây, khoai môn, cà rốt, thịt nạt...Nấu làm sao nước phải ngon ngọt, không quá béo nhưng cũng không được nhạt nhẽo. Cần một vài bí quyết nho nhỏ, và đó là sở trường của em.

Tô cà ri thơm phức được bưng lên, cà ri sẽ được ăn kèm với bánh mì nóng giòn.

Trên bàn còn có món rau cải luộc ưa thích của “anh chàng lập dị”, một chén nhỏ nước mắm hảo hạng với những lát ớt thái mỏng, để anh ấy chấm với thịt luộc rau sống.

Em bưng lên một tô cơm với những hạt trắng, dẻo, thơm lừng; và một nồi canh khổ qua độn thịt nạc xay; nước ngọt mặn mà, bảo đảm "húp" vô là ghiền.

Cà ri được múc ra chén, sau đó đưa sang cho anh ấy.

- Anh thử đi, đây là “tác phẩm” được đầu tư rất bài bản và công phu đấy.

Khôi Nguyên nhận lấy chén cà ri, anh ấy nhìn sang em nói:

- Cô không ăn đi?

- Thì anh ăn trước đi đã, tôi muốn xem anh thưởng thức tay nghề nấu nướng của tôi. - Em chống tay lên cằm, nhìn anh ấy.

- Cô cứ nhìn chằm chằm thế sao tôi ăn được. - Anh ấy đặt đôi đũa xuống bàn.

- Được rồi, anh cứ tự nhiên đi, tôi ăn trước nhé! Tôi mời anh rồi đó.

Em ăn trước làm gương để anh ấy học theo.

- Ưm, ngon quá! - Em chấm mẫu bánh mì nóng giòn vào chén cà ri thơm phức rồi cho vào miệng nhai. Nếm thử nước sốt, rồi đến khoai môn vừa dẻo vừa bở.

- Cô ăn thế sẽ béo ngậy lên đấy!

Em vừa vén tóc dài bên tai, vừa chấm bánh mì ăn với cà ri làm Khôi Nguyên để ý. Đúng là nuốt không trôi khi mình ăn mà có người cứ nhìn mình chằm chằm.

- Ơ, nãy giờ anh chưa ăn sao? - Mặt em đỏ bừng lên, chắc chắn trong đầu anh ấy nghĩ em là đồ tham ăn rồi.

- Cô vừa ăn vừa nhai rau ráu thế sao tôi nuốt nổi.

- Nè, đừng có ở đó mà bày đặt kiểu cách, anh không ăn thì để tôi ăn, tôi sẽ ăn cho bằng hết. - Em tức quá, dù gì cũng lỡ rồi, cùi không sợ hủi nữa.

- Tôi đùa mà cô cũng tưởng là thật à? Tôi dại gì mà không ăn. Để xem tài nghệ của cô như thế nào đã.

Thái độ của anh ấy thật phách lối. Em chỉ mong cho anh ấy bị sặc một trận, xem ảnh có còn lên mặt được nữa không.

Khôi Nguyên bắt chước em, múc nước sốt nếm thử, rồi gắp khoai tây cho vào miệng.

- Anh ăn sai rồi, phải chấm bánh mì vào nước sốt thưởng thức trước, thế mới đúng bài bản.

- Cô làm như tôi lần đầu ăn cà ri không bằng. - Khôi Nguyên nhếch mép.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Nụ Hôn Đầu Tiên

Nụ Hôn Đầu Tiên

Tên truyện: Nụ Hôn Đầu TiênTác giả: Baby Hip - HopThể loại: Truyện TeenTình trạng:

27-07-2016 10 chương
Lấy Chồng Xứ Lạ

Lấy Chồng Xứ Lạ

Kim Thy rất siêng năng chơi thể thao nên tuy dáng dấp thanh mảnh nhưng lại khá mạnh

22-07-2016 16 chương
Adeline Bên Sợi Dây Đàn

Adeline Bên Sợi Dây Đàn

Adeline bên sợi dây đàn là một câu chuyện về cô gái tên Hiểu Tranh và xung quanh cô lúc

22-07-2016 10 chương
Yêu Nhầm Người Gỗ Đá

Yêu Nhầm Người Gỗ Đá

Tên truyện: Yêu Nhầm Người Gỗ ĐáTác giả: Tiểu LiênThể loại: Truyện TeenTình

26-07-2016 10 chương
Tôi Ghét Thần Tượng

Tôi Ghét Thần Tượng

Tên truyện: Tôi Ghét Thần TượngTác giả: mysweetlovelydayThể loại: Truyện TeenTình

28-07-2016 22 chương
Nắng rơi bên thềm

Nắng rơi bên thềm

  - Hôm nay ai cũng có đôi, vì sao chúng ta không thành một đôi nhỉ? *** - Mình yêu

27-06-2016
Đàn ông tốt ở đây

Đàn ông tốt ở đây

Phụ nữ hay than phiền đàn ông tốt ở đâu? Tìm hoài chẳng thấy. Đàn ông tốt còn

24-06-2016
Trăng lạnh (Phần cuối)

Trăng lạnh (Phần cuối)

Ngôi nhà nằm im lìm, cô độc nơi cuối con đường, bây giờ Cường mới thấy rõ sự âm

24-06-2016
Hai mặt của thời gian

Hai mặt của thời gian

(khotruyenhay.gq) "Hãy tin vào điều kỳ diệu của thời gian, còn nếu không, hãy tin vào sự

30-06-2016
Người con

Người con

(truyengan.com.vn) Mấy tháng nay, mẹ An bệnh ngày càng nặng, không thể đi làm nữa. Ngoài

28-06-2016