Có lẽ Ái Sa quen cô ta.
bạn đang xem “Nụ Hôn Đầu Tiên ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!“Bây giờ học sinh mới sao vô phép thế? Thấy chị học lớp trên mà cũng không chào hỏi?”.
(Chú thích: Đó là thói quen của học sinh Hàn Quốc, thấy ai học trên lớp mình đều phải chào hỏi).
“Chào chị”. Ái Sa miễn cưỡng nói một tiếng.
Tôi cũng vội kêu lên: “Chào chị”. Nhưng tôi chào có thành ý hơn.
“Nó có đánh em không?”. Cô ta hỏi tôi.
“Dạ, không!”.
“Nó có mắng em không?”.
“Dạ không”.
“Vậy nó tìm em làm gì?”.
“…”.
“Nói cho em biết, đại bàn này là của Phác Tuệ, bây giờ thì không sao! Mới bắt đầu năm học mà đã ngang tàng rồi!”.
Thì ra chị ấy tên là Phác Tuệ.
“Ồ, chị Phác Tuệ, em và cô ấy có chút hiểu lầm, nhưng không có chuyện gì đâu, chị đừng giận”.
Tôi vội giải thích.
Tôi không thích tưởng tượng như trước nữa, bây giờ tôi chỉ muốn ở bên cạnh Triết Dân, tôi cũng không muốn gây sự với bọn Ái Sa, càng không muốn có xích mích với họ!
“Có phải vậy không?”. Phác Tuệ họi tôi.
“Phải, phải!”. Tôi vội nói.
Nếu tôi nhớ không lầm, có một nhà triết học đã nói, nên cố gắng né tránh chiến tranh giữa phụ nữ.
“Chị Phác Tuệ, không có chuyện gì vậy chúng em đi đây”. Ái Sa cố giữ bình tĩnh nói.
Bọn con gái đứng phía sau cô ta cũng đi theo.
Khi đi cô ta còn liếc mắt về phía tôi.
“Em không sao chứ?”. Phác Tuệ nói với tôi.
“Ồ, không sao. Hôm nay thật là cám ơn chị!”.
“Vậy chị đi trước đây, sau này có ai dám ăn hiếp em, cứ nói với chị, chị học lớp 12 -2”.
Chả trách lời nói của chị ấy có trọng lượng đến thế, thì ra đã học đến lớp mười hai rồi.
Thật là hâm mộ! Nếu chuyện này cứ tiếp tục, không biết tôi có thể học đến lớp mười hai hay không?
“Dạ, cám ơn chị Phác Tuệ”. Tôi cảm động đến rơi nước mắt.
Tôi hy vọng mình có một người chị như thế, khi tôi cô đơn chị ấy có thể chơi cùng, khi tôi buồn bã chị ấy có thể nghe tôi tâm sự, khi tôi gặp khó khăn chị ấy có thể giúp tôi.
Phác Tuệ định quay người bỏ đi.
“Khoan đã!”. Không biết tôi lấy đâu ra dũng khí mà nắm lấy tay chị ấy.
“Chị Phác Tuệ, em… em nhận chị làm chị kết nghĩa nhé? Bao lâu nay em mong có một người chị như chị.”.
“Hả?” Có thể chị ấy thấy hơi bất ngờ nhưng rồi mỉm cười.
“Được thôi, có thêm một người bạn cũng tốt”. Thế là tôi làm quen được một người bạn đầu tiên ở trường Thừa Nguyên.
Những chuyện sau đó cho thấy quyết định của tôi là đúng đắn.
Chị Phác Tuệ như một quyển bách khoa toàn thư trong cuộc sống của tôi.
Bởi vì nhờ chị chỉ bảo, tôi đã chính thức bắt đầu thực hiện kế hoạch thay đổi của mình.
Chẳng hạn một vấn đề mà tôi cảm thấy khó khăn lâu nay là giảm cân. Tôi không thích vận động, lại không thể nhịn ăn, hơn nữa vì trời dần dần lạnh, tôi và Bảo Nhi rất ít đi bơi, cho nên chuyện giảm cân trở thành vấn đề khó khăn.
Chị Phác Tuệ dạy tôi mấy tuyệt chiêu:
Khi giảm cân cần phải nhớ một điều: thức ăn có tinh bột không thể ăn với thịt, chỉ cần kiên trì điều này, thể trọng sẽ giảm xuống.
Thích ăn vặt cũng không sao, nhưng phải chọn loại có xơ, bởi vì loại này ít năng lượng, là loại thức ăn ăn vặt tốt nhất khi giảm cân.
Sợ vận động cũng không sao, có một phương pháp cũng có thê giảm cân, đó là: sau bữa ăn không nên lập tức ngồi xuống, hoặc tản bộ nửa tiếng cũng sẽ đạt được hiệu quả giảm cân.
Trước khi ngủ phải đặt chân lên tường nửa tiếng sẽ có thể làm cặp đùi thon thả lại.
Còn nữa, về việc trang điểm, chị Phác Tuệ cũng dạy tôi rất nhiều.
“Y Nghiên, em không cao, không nên để tóc dài, cắt tóc ngắn trông sẽ sáng sủa hơn!”.
“Mặt em vuông quá, đeo hoa tai vòng tròn sẽ đẹp hơn!”.
“Y Nghiê, làm ơn đi! Sau này đừng dùng màu son môi này nữa! Màu môi của em hơi thâm, dùng màu hồng trông cứ như bị sưng lên đấy, chẳng đẹp tí nào!”.
“Đùi của em không dài, mặc quần bò ống loe là đẹp nhất, mang giày cao gót sẽ cao hơn!”
“Y Nghiên, sau này hãy thử dùng dầu BB, đây là loại mỹ phẩm rất tốt, tắm xong có thể thoa lên người”.
“Y Nghiên, sau này em đừng tắm nắng bừa bãi, mũi em hơi tẹt, có làn da trắng tương đối đẹp hơn. Nếu mũi em cao, da đen một chút sẽ đẹp hơn”.
Nhờ chị PhácTuệ chỉ bảo, con vịt xấu xí như tôi dần dần biến thành một con thiên nga.
Nhưng tuyệt chiêu mà chị Phác Tuệ dạy cho tôi để đối phó với bọn con trai đáng ghét hình như không công hiệu lắm! Bùi Kỷ Trung vẫn là một mối lo lớn trong lòng tôi.
Chương trước | Chương sau