Pair of Vintage Old School Fru
Lấy Chồng Xứ Lạ

Lấy Chồng Xứ Lạ


Tác giả:
Đăng ngày: 22-07-2016
Số chương: 16
5 sao 5 / 5 ( 47 đánh giá )

Lấy Chồng Xứ Lạ - Chương 01

↓↓
Ông Đồng Thịnh gật đầu lia lịa, tiếgn ông nỉ non, vuốt ve:

bạn đang xem “Lấy Chồng Xứ Lạ ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

- Anh nói chuyện với con bé . Dĩ nhiên là do anh rồi, làm sao em liên quan chứ . Đúng không nào ?

- Tùy anh . - Bà Trúc Lệ ngừng ngay tiếng khóc - Miễn sao đừng để con bé hiểu lầm rằng tôi ghét bỏ nó nên xúi giục anh...

- Bà chẳng cần phải lo lắng đề phòng rào đón kỹ càng thế . Tôi sẽ thay ba tôi để hứa với bà, chắc chắn tôi sẽ không để hiểu lầm bà về bất cứ điều gì đâu.

Sự xuất hiện đột ngột của Đồng Phi khiến cả ông Đồng Thịnh và bà Trúc Lệ đều giật nảy người lên.

Riêng bà Trúc Lệ mặt tái mét hẳn đi . Nhưng là một người đàn bà chẳng vừa, nên ngay tức khắc, bà trấn tĩnh thật nhanh, môi nở nụ cươi ngọt:

- Kìa, Đồng Phi ! Con đã về rồi đấy hả ? Vào trong tắm táp, thay đồ rồi ra dùng cơm con ạ . Dì và ba đợi con từ chiều đến giờ.

Đồng Phi lạnh lùng:

- Dì không cần phải đóng kịch với tôi, tôi không bao giờ tin lời dì đâu . Dì là một kẻ dối trá nhất trên đời mà tôi đã gặp.

- Đồng Phi ! - Ông Đồng Thịnh quát - Con không đươc. nặng lời với dì . Dì Trúc Lệ lúc nào cũng thương yêu và quý con như với Trúc Ly con dì vậy.

- Ba bảo dì ấy thương con như con Trúc Ly ư ? - Đồng Phi bật cười chua chát - Ba quá mù quáng, mê muội nên mới tin lời bà ta . Còn con, chớ hòng . Lòng dạ bà ta vô cùng độc ác và hiểm độc , chỉ có ba là không thấy thôi.

Đồng Phi vừa dứt câu, bà Trúc Lệ đã ré lên:

- Đấy, đấy! Anh thấy rõ chưa, nghe rõ chưa hả Đồng Thịnh ?

- Đồng Phi ! Ta cấm con . - Ông Đồng Thịnh có vẻ giận dữ - Con hỗn nhiều rồi . Dì Trúc Lệ cũng như mẹ con...

Đồng Phi cũng chẳng vừa, cô hét inh ỏi:

- Ba không được so sánh mẹ con với bà ta . Mẹ con hơn bà ta rất nhiều . Mẹ con là một phụ nữ hiền thục đứng đắn, lại có giáo dục . Mẹ con không hề dùng sắc đẹp để mê hoăc. quyến rũ đàn ông nhẹ dạ.

Bốp! Bốp!

Thì ra, nghe con gái riêng xúc phạm đến Trúc Lệ, người vợ yêu mà chính bản thân ông chưa một lần dám buông lời nặng nhẹ, nói chi là mắng mỏ thế kia, ông Đồng Thịnh vừa sợ vừa tức . Sợ là sợ bà Trúc Lệ giận dỗi, tức là tức con gái không biết thương cha mà nhường nhịn và ông đã không dằn được.

Hai cái vung tay nảy đom đóm của ông, khiến Đồng Phi tưởng chừng hai má cô nhừ ra rát buốt.

Chẳng dè bị ăn đòn, Đồng Phi quên cả khóc . Cô cứ đứng ngây người ra, mắt ráo hoảnh, giương to thao láo về phiá ông Đồng Thịnh, miệng lắp bắp:

- Ba... ba... nỡ... đánh con ư ?

Mặt ông Đồng Thịnh từ tím xanh chuyển sang đỏ bừng, rồi lại trở nên tái ngắt . Ông mấp máy đôi môi:

- Đồng Phi con! Ba không... không...

Ngắc ngứ, ông Đồng Thịnh không sao nói được thành lời, bởi ông đang hối hận cho hành động vừa rồi của mình . Nhưng Đồng Phi đâu còn tỉnh táo để nhận rõ được điều ấy . Đồng Phi chỉ biết một điều, cô mới vừa bị ăn đòn, ăn liền một lúc hay cái tát tay đích đáng do chính ông ban tặng, và quan trọng hơn nữa là ông đã đánh cô trước mặt bà Trúc Lệ . Nhìn ánh mắt hả hê cu/a bà ta, Đồng Phi như điên tiết lên, cô hét đến lạc giọng:

- Ông không phải là ba của tôi! Tôi không có môt. người cha như ông!

- Đồng Phi ! - Măt. Ông Đồng Thịnh trắng bệch - Hãy nghe ba nói đã...

- Tôi xin ông... - Tay xoa má, môi mím chặt căm hờn, Đồng Phi la lên - Ông đừng nói thêm lời nào nữa hết, tôi không nghe, tôi sẽ không nghe đâu.

Đồng Phi ôm đầu, xoay người chạy vụt ra cửa cổng . Một chiếc xe đêm trờ tới, Đồng Phi phóng lên chẳng cần ngó hoặc hỏi xem xe sẽ đi về đâu.

Xe chạy một đoạt khá xa, chừng đó cô mới sực nhớ.

- Bác ạ! - Đồng Phi rụt rè hỏi bác lái xe - Xe này về đâu vậy hả bác ?

- Trời đất! - Bác tài xế già trợn mắt kêu lên - Thế lúc nãy trước khi lên xe, cô không nhìn biển tên hay biển số gì hết sao ?

- Không bác ạ!

Che đôi má sưng đỏ - Đồng Phi nghĩ vậy - cô ấp úng thú nhận: - Lúc nãy cháu quên.

Bác tài xế càu nhàu:

- Chưa thấy ai như cô cả! Thôi, cô nói đi, cô về đâu ? Nếu đúng xe thì tốt, bằng không tôi sẽ giúp cô sang xe.

Đồng Phi nói nhanh:

- Cháu lên thành phố!

Bác tài "à" lớn:

- Vậy là hên cho cô đó, xe này đang trên đường đi lên đó . Nhưng mai mốt cô làm ơn nhớ giùm cho nhé, lên xe phải nhìn rõ, hỏi kỹ . Nếu hôm nay xe này đi ngược lại, hoặc đi khác tuyến thì làm thế nào ?

Đồng Phi chỉ còn biết cười trừ một cách gượng gạo:

- Dạ, cám ơn bác . Lần sau cháu sẽ cẩn thận hơn.

Xe lại tiếp tục lao vun vút trong màn đêm tối đen, bỏ lại sau lưng Đồng Phi những gì mà cô không muốn nhớ nữa.

Một năm, hai năm rồi ba năm đã trôi qua... học hay nghỉ hè hoặc lễ, Đồng Phi cũng mặc . Cô vẫn chưa quên hai cái tát tay ấy, dù hàng tháng ông Đồng Thịnh vẫn biên tư gọi cô về và tiền bạc thì luôn chu cấp đầy đủ.

Tháng đầu tiên, Đồng Phi định không nhận, định trả về cho đã nư, nhưng Kim Thy nhất quyết ngăn chặn . Chẳng những thế Kim Thy còn mắng cho Đồng Phi một trận:

- Cứ tưởng mi thuộc dạng thông minh vốn sẵn tính trời . Nào ngờ mi chỉ là một kẻ đại ngốc tử.

- Ơ! Sao khi không lại mắng ta ?

- Bộ ta mắng không đúng à ? - Kim Thy sừng ngay - Giận người chắc sẽ thiệt mình, mi thừa biêt'' điều đó mà . Vả lại, của cải trong nhà tất cả là của mi, tội gì lại không nhận . Mi mà trả về, bà ta lại còn cười vào mũi mi nữa là khác.

- Nhưng nếu ta nhận, họ sẽ xem thường ta . - Đồng Phi cau mày hằn học.

- Nhằm nhò gì chứ ?

Vừa nói, Kim Thy vừa thản nhiên dúi xấp tiền dầy cộm, thẳng nếp vào chiếc cặp da của Đồng Phi , vừa rắn giọng nói:

- Nghèo mới chết! Đói mới chết! Mi đã nghe ai bị xem thường mà chết chưa ? Theo ta... - Kim Thy nhíu nhíu trán - Trước mắt, mi nên tập trung cho viêc. học . Còn những thứ râu ria: danh dự, lòng tự trọng hay tự ái chi chi đó đối với cha mi, tạm thờ mi cứ dẹp quách chúng sang bên cho rảnh trí, nhẹ lòng để nhét tài liệu, sách vở vào . Sẽ không ai cười mi hết . Cha con mà lị.

- Này! - Đồng Phi khựng lại, cô trừng mắt khó chịu - Ai bảo với mi ta với ông ấy là cha con ? Ta đã nói rồi, ta nhớ mãi những gì mà ông ấy đã giành cho ta . Đừng nói là cha con, nhìn mặt ông ấy thôi ta cũng không teh`m . Không mẹ, giờ thêm không cha nữa có sao đâu.

Vậy mà hôm nay, chỉ một cú điện thoại cầu cứu của ông Đồng Thịnh - ba Phi - là cô lại quên đi tất cả, hối hả trở về.

- Ối! Chị Đồng Phi ! Chị về rồi đấy à ?

Trúc Ly, cô con gái cưng của bà Trúc Lệ đang nửa nằm nửa ngồi trên ghế vừa xem tivi vừa đọc tiểu thuyết . Nghe tiếng động nơi cửa, ngẩng đầu lên, thấy bóng dáng Đồng Phi , mắt cô ta sáng rực lên, vẻ mừng rỡ không giấu được.

- Chị biêt'' không ? Cả nhà mong chị ghê gớm, cứ lo chị không về.

Cử chỉ vồn vã khác thường của Trúc Ly chẳng những không làm cho Đồng Phi vui lên hoặc xúc động lên chút nào . Trái lại, còn tạo trong Đồng Phi một cảm giác bất ổn . Vì thế, không nói rằng ngoài cái nhếch môi chào hỏi, Đồng Phi lách người đi thẳng vào phòng trong.

Trúc Ly bương bả đuổi theo:

- Chị Phi! Ba mẹ ra ngoài cả rồi . Họ đi từ chiều, nhà chỉ có mỗi mình tôi thôi.

Đồng Phi quay phắt al.i, cô hỏi cộc lốc:

- Họ đi đâu ?

- Đi dự tiệc... - Trúc Ly ngoẻo cổ.

- Đi dự tiệc ư ? - Đồng Phi thoáng nhăn mặt, cô hừ nhỏ trong cổ họng - vậy mà mình đã ba chân bốn cẳng chạy về đây.

Trúc Ly rất tinh ý . Nét mặt lạnh hẳn đi của Đồng Phi đã không qua được cô . Ngồi troỞ lại ghế, Trúc Ly ôn tồn:

- Chị không được vui hả ? Thật ra ba mẹ đi dự tiệc cũng vì để giải quyết việc nhà thôi . - Nở nụ cười tinh quái, Trúc Ly nói tiếp - Ông ta mời tiệc, ba mẹ không thể từ chối.

- "Ông ta" mà cô nói là ai thế ? - Đồng Phi nhạt giọng.

- Chị không biết, không nghĩ ra à ?

- Không . - Đồng Phi lắc đầu.

- Là anh trai ấy, bà chị thân yêu ạ . - Trúc Ly so vai.

Mặt mũi Đồng Phi tối sầm lại:

- Họ vẫn thưỜng xuyên đi với nhau như thế, phải không ?

- Không! Không phải . - Trúc Ly nguầy nguậy phủ nhận - gần đây vì cần bàn bạc đến việc cưới xin nên mới vậy.

- Cưới ? - Đồng Phi nhíu mày, hỏi gặng - Bao giờ cưới ?

Trúc Ly nhoẻn miệng:

- Tôi nghe... hình như... nếu không có gì thay đổi, thì sẽ tổ chức lễ hỏi ngay khi chị về đến, và sau đó là lễ cưới.

- Cái gì ? - Chân Đồng Phi như bị hẫng đi - Tại sao phải gấp vậy ?

Trúc Ly nhún vai:

- Bởi vì họ sắp ra nước ngoài để chữa bệnh cho chồng chị đấy.

Đồng Phi hầm hừ gạt ngang:

- Nói bậy! - Cô lừ mắt nhìn Trúc Ly - Hắn ta không phải là chồng tôi.

Trúc Ly rụt cổ:

- Không phải chồng thì thôi, làm gì chị khó chịu dữ vậy ? Nhưng có điều...

Trúc Ly nghiêng ngƯời, môi mím lại ranh mãnh:

- Tôi nghĩ là chuyện trước sau thôi.

Đồng Phi vẫn khôgn thay đổi sắc mặt . Trúc Ly vỪa dứt câu, cô đã cự ngay:

- Cô còn nói bậy nữa, đừng trách tôi đấy.

- Không nói thì không nói . - Trúc Ly cười khảy - Là tôi kể lại những điều tôi nghe người lớn bàn bạc với nhau để chị chuẩn bị tinh thần trước một bước, sao chị lại cự tôi ? Ích lợi gì chứ ? - Trúc Ly bĩu môi - nếu chị không muốn biết, tôi sẽ không nói thêm đâu.

Trúc Ly ấm ức lặng thinh, nửa không, nửa muốn biết . Cuối cùng, chẳng nén được tò mò, Đồng Phi đành gượng gạo hạ giọng:

- Tôi xin lỗi . Trúc Ly cứ nói tiếp đi.

Trúc Ly hếch mặt dằn dỗi:

Chương sau

↑↑
Ai Mới Là Con Trai

Ai Mới Là Con Trai

Ai Mới Là Con Trai một truyện teen đầy hài hước mà KhoTruyenHay.Gq muốn giới thiệu

21-07-2016 69 chương
Lấy Chồng Xứ Lạ

Lấy Chồng Xứ Lạ

Kim Thy rất siêng năng chơi thể thao nên tuy dáng dấp thanh mảnh nhưng lại khá mạnh

22-07-2016 16 chương
Hận Thù

Hận Thù

Truyện teen Hận Thù là câu chuyện xoay quanh Hoàng Anh Tuấn - thiếu gia tập đoàn Hoàng Gia

22-07-2016 16 chương
Mật Mã Cuối Cùng

Mật Mã Cuối Cùng

Tên truyện: Mật Mã Cuối CùngTác giải: Ry Hanna (Lệ Quỳnh).Thể loại: Truyện Teen Hài,

27-07-2016 18 chương
Đôi Cánh

Đôi Cánh

Đôi Cánh là một câu chuyện kể về cuộc đời của cô, những thử thách, những sóng

22-07-2016 50 chương
Vong Hoàng Lan

Vong Hoàng Lan

Tác phẩm này được đổi tên những ba lần. Lần đầu tôi đặt tên là “Bóng Hoàng

23-07-2016 55 chương
Em Đã Là Thiên Thần

Em Đã Là Thiên Thần

Tên truyện: Em Đã Là Thiên ThầnTác giả: mrxau (vozer)Thể loại: Truyện Teen, VOZTình

22-07-2016 22 chương
Một cuộc trò chuyện

Một cuộc trò chuyện

Sinh viên: Có ai nghe được não của Giáo sư chưa? Có ai sờ được, cảm nhận được hay

01-07-2016
Oan gia

Oan gia

1. Tôi ghét Nguyên, thật sự rất ghét, vì đúng là từ nhỏ nhỏ đến lớn cậu ấy chỉ

23-06-2016
Hai chiếc USB

Hai chiếc USB

Sáng nào cũng vậy, trước giờ đi làm, Diệp Thư lại đứng trước gương, cẩn thận

30-06-2016
Yêu không hối tiếc

Yêu không hối tiếc

Tình yêu rút cuộc là gì, lại khiến những kẻ trong cuộc cam tâm từ bỏ bản

24-06-2016
Vì ta quá yêu chủ nhân

Vì ta quá yêu chủ nhân

(khotruyenhay.gq) - Đây là câu chuyện về một cậu bé với ánh mắt lương thiện, cậu bé

01-07-2016
Gần chiều

Gần chiều

Bạn biết đấy, bình thường, thậm chí đôi lúc phải tầm thường, thì mới an ổn

25-06-2016
Khúc định mệnh

Khúc định mệnh

(khotruyenhay.gq) - Nếu bạn thích một người coi bạn như người vô hình thì bạn sẽ làm

27-06-2016