Teya Salat
Lấy Chồng Xứ Lạ

Lấy Chồng Xứ Lạ


Tác giả:
Đăng ngày: 22-07-2016
Số chương: 16
5 sao 5 / 5 ( 117 đánh giá )

Lấy Chồng Xứ Lạ - Chương 01

↓↓
- Dĩ nhiên là ta không đồng ý . Nhưng ích lợi gì chứ ? Mi thừa biết tính ba ta, một khi ông đã quyết định thì đừng hòng ngăn cản hay chống đối.

bạn đang xem “Lấy Chồng Xứ Lạ ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

- Vậy là khó rồi . - Kim Thy thừ người ra nghĩ ngợi.

Lát sau, cô chợt hỏi:

- Mi và anh con trai nhà đó có quen biết nhau không ?

Đồng Phi gục đầu:

- Phải chi quen biết nhau trước cũng đỡ, may ra ta có thể tìm đến anh ta để dàn xếp . Đằng này... - Đồng Phi hiu hắt - ngay cả tên họ, mặt mũi anh ta còn chưa kịp nghe qua nữa là...

- Trời ạ! - Kim Thy thở hắt ra - Ta chẳng sao hiểu nổi ? Đã bước sang thế kỷ hai mươi mốt rồi lại còn có chuyện ép duyên con dị hợm thế . Chả lẽ ba mi không biết được một điều tối đơn giản: Hôn nhân là viêc. hệ trọng cả đời người . Gả đại, cưới đùa hậu quả sẽ khôn lường.

- Thì đã sao chứ ? - Đồng Phi cay đắng buông lời - Khổ Phan Đồng Phi này chứ có phải khổ bà Trúc Lệ, hay Trúc Ly con gái bà ta đâu.

- Trúc Lệ, Trúc Ly... - Đôi mày đang cau lại của Kim Thy lại càng cao tít hơn, cô thẳng người dậy - Phi nè! Sao ta nghi quá...

- Mi nghi gì ?

- Ta nghĩ trong viêc. gả bán này có bàn tay của bà Trúc Lệ nhúng vào.

Đồng Phi nhăn mặt:

- Mi nói rõ hơn đi!

Kim Thy chặc lưỡi:

- Thì bà ta ngọt nhạt, xúi giục ba mi với ý đồ tống cổ mi ra khỏi nhà một cách danh chính ngôn thuận mà không ai mở miệng nói ra được . Con gái có chồng phải theo chồng . Khi mi đi rồi bà ta tha hồ làm tình làm tội ba mi và tha hồ mà hưởng trọn gia tài.

- Ta nghĩ có lẽ... không đâu . - Đồng Phi lắc đầu:

- Mi dựa vào đâu để khẳng định điều đó . - Kim Thy cao giọng.

- Là vì còn có một viêc. nữa mà ta chưa kịp nói mi nghe... - Đồng Phi thở dài, vẻ chán nản không giấu được . Gần một năm nay, công việc làm ăn của ba tao có chiều hướng đi xuống . Thất bại, thua lỗ liên tục, lương trả công nhân có tháng phải nợ lại... Để cứu lấy sự sống còn của công tay, ba tao đành phải đi vay mượn... số tiền khá lớn, nên giờ vô phương thanh toán.

- Thôi, mi khỏi nói thêm nữa.

Môi dưới Kim Thy trề ra, cô cười nhạt:

- Lời nói bên ngoài và sự thật bên trong là hai chuyện hoàn toàn khác nhau, mà ta nghĩ dì ghẻ mi mới là người biết rõ nhất . Thử hỏi đi, ba mi là một giám đốc từng nức tiếng về khả năng kinh doanh và tài lãnh đạo, trong một sớm một chiều, ông ấy lại để công ty của mình suy sụp một cách dễ dàng như vậy . Nếu như mi cho rằng cuôc. hôn nhân này không có bà ta nấp sau lưng ba mi để sắp đặt, đốc thúc thì sụp đổ của công ty chắc chắn bà ta sẽ có phần . Chẳng hạn như bà ta giấu giếm, rút tỉa, tiêu xài phung phí... ba mi quá mê đắm bà ta thì còn biết công tư phân minh, phải trái đúng sai gì nữa.

- Mi làm ơn nhẹ lời một tí có được không Kim Thy ? - Đồng Phi xìu mặt - Dẫu sao ông ấy cũng là cha ta.

Có lẽ Thy cũng cảm thấy mình nói năng quá trớn, nên khi nghe Đồng Phi nhắc nhở, Kim Thy hơi khựng lại . Cô giả lả:

- Ta xin lỗi, chỉ vì ta quá ức cho mi nên lỡ lời . - Chép miệng Kim Thy nói tiếp - Nghĩ cũng lạ, nhìn mi lúc nào cũng vui vẻ cười nói, ai dám bảo mi có cuộc sống buồn nhiều hơn vui chứ ? Nhưng ta thì lại khác . Ngay từ đầu quen mi, ta đã mang máng nhận ra mi luôn sống nội tâm, hay che giấu nỗi buồn và sự bất hạnh của mình bằng những nụ cười khô không lệ . Làm thế chỉ tự chuốc lấy khổ cho bản thân thôi, Phi ạ.

Dừng một lát, Kim Thy lại hắng giọng:

- Hôm nay ta thấy mi khóc, ta không chối là ta rất lo lắng, có điều ta cũng nghe lòng nhẹ nhõm hẵn đi . Mi khóc, nước mắt rơi càng nhiều, nỗi buồn sẽ cạn đi càng nhanh . Tuy nhiên, không phải khóc để rồi xuôi tay chấp nhận, bất lực nhìn mọi thứ xảy đến . Ba mi thương mi, ta đồng ý . Nhưng trước một người đàn bà xinh đẹp, quyến rũ lại khôn ngoan như dì Trúc Lệ của mi thì ai dám chắc tình thương ấy không bị lung lay, biến dạng . Vì thế ta khuyên mi cần phải suy nghĩ cho thật kỹ rồi hẵng quyết định bất kỳ một gì có liên quan đến những con người ấy, chớ nên để tình cảm lấn át, đè bẹp lý trí... Ta nói thế, mi nghĩ sao hả Phi ?

Không trả lời bạn, Đồng Phi bó gối lặng thinh . Bởi suy cho cùng... những gì Kim Thy vừa mới nói ra không phải không có lý . Nhưng có lý thì sao ? Nghĩ đến nhức buốt cả đầu, Đồng Phi vẫn chưa tìm được cho mình câu trả lời . Không về ư ? Tức là cô đã trái ý ba cô, làm thế xem như dứt tình . Điều này thì Đồng Phi không muốn đâu . Dù giận dỗi, buồn phiền ông rất nhiều, thậm chí là oán hận ông nữa... nhưng đó vẫn là ba cô, người thân duy nhất của cô trên cõi đời này . Còn tuân theo, nghĩa là cô phải bỏ hoc., phải lấy chồng . Ôi! Chỉ mới nghĩ tới thôi là cô đã nghe lạnh buốt cả sống lưng rồi.

Nhìn vẻ măt. thẫn thờ của Đồng Phi , Kim Thy nhẹ giọng:

- Mi đang nghĩ gì vậy Phi ?

Đồng Phi chớp mắt thở ra . Sau đó, cô nhếch môi:

- Có lẽ ta phải về nhà một chuyến xem saso.

Kim Thy sa sầm mặt thật nhanh trước quyeết định của Đồng Phi . Cô nhăn nhó:

- Thế còn việc học hành, việc thi cử ? Chả lẽ mi làm theo lời ba mi ?

- Không có - Đồng Phi cười buồn.

- Ta về rồi ta sẽ trở lên . Nếu chưa giải quyết ổn thỏa việc rắc rối này, tâm trí đâu mà học với hành, nói gì đến chuyện bài vở, thi cử.

Kim Thy khựng lại, một thoáng trầm ngâm:

- Ừ nhỉ...

Sau đó, cô gật đầu với khuôn mặt chẳng mấy gì vui vẻ:

- Mi nói cũng phải . Đã vậy thì ta sẽ đi cùng mi.

Đồng Phi khoát tay từ chối:

- Có mi bên cạnh khiến ta vướng bận thêm thôi . Hơn nữa, nhỡ không may... một đứa đủ khổ rồi, kéo theo chi cả hai chứ ?

Kim Thy kêu lên bực dọc:

- Mi thật là rắc rối đó Phi . Thế này cũng không, thế kia cũng không, hễ ý kiến nào của ta đưa ra, mi đều chẳng nghe hoặc phản đối cả.

Dằn dỗi, Kim Thy nói lẫy:

- Từ nay tùy mi, ta không ép, cũng như không xen vào nữa.

Biết Kim Thy giận nhưng Đồng Phi vẫn không thay đổi ý định . Nuốt tiếng thở dài vào lòng, cô rắn giọng:

- Hãy thông cảm cho ta... Chuyện gia đình ta, ta hiểu rõ . Nếu ta không tự giúp lấy mình thì sẽ không ai giúp ta được hết . Ta đã mệt trí lắm rồi, mi đừng làm ta mệt trí thêm Thy ạ!

Kim Thy xụi lơ:

- Ta chỉ muốn tốt cho mi...

- Ta biết! - Đồng Phi cười buồn - Ta cám ơn mi thật nhiều nhé Kim Thy.

Thế là sáng hôm sau, lúc đường phố vẫn còn thưa người, trên chiêc'' mini đã cũ mèm, Kim Thy lại gò lưng, cọc cạch guồng chân đưa Đồng Phi ra bến xe Miền Tây.

Chiếc xe tốc hành Sài Gòn - Cần Thơ chuẩn bị rời bến . Giúp Đồng Phi ngồi vào chỗ xong, Kim Thy ghị lấy tay bạn, rưng rưng nước mắt:

- Mau chóng trở lên nha Phi.

Đồng Phi bí xị gật đầu:

- Xong hay không, chậm nhất là ngày kia ta sẽ lên, nhất định thế . Ta sẽ không để mi chờ lâu đâu.

Trên xe, hết suy nghĩ rồi lại ngủ vùi, hết ngủ vùi rồi lại thức dậy buồn rầu lo âu . Xe dừng hẳn . Người tài xế phải gọi ba bốn lần, Đồng Phi mới choàng tỉnh.

Bật dậy, thấy anh tài xế trạc tuổi cô đang ngó lom lom, Đồng Phi đỏ mặt kêu lên:

- Xin lỗi! Mệt quá nên tôi ngủ quên.

Anh tài xế so vai:

- Khách lên xe ngủ là chuyện thường . Có điều, ngủ kiểu cô, khi thức giấc đồ đạc không cánh mà bay đấy.

Bỗng dưng bị lên lớp ngon ơ, Đồng Phi xấu hổ đến... muốn độn thổ . Cô bối rối xốc lại chiếc ba lô con cóc lên vai rồi bước xuống đường.

Quê ơi là quê . Đồng Phi bặm môi nhủ thầm, khi trên xe chẳng còn thấy một ai ngoài cô và anh tài xế cụ non kia.

Vỗ nhẹ vào trán, Đồng Phi thở hắt ra:

- Ai đời con gái lên xe lại ngủ suốt thế này...

Dù vậy, cũng phải mất mấy giâu say, Đồng Phi mới thật sự tỉnh táo . Vẫy tay gọi chiếc xích lô vừa trờ tới, Đồng Phi lại lên xe, sau khi đã đọc đia. chỉ một cách cẩn thận và ngã giá lấy lệ với bác tài.

Hàng bờ tường quen thuộc với dày đặc dây tóc tiên đã hiện ra trước mắt Đồng Phi . Chợt dưng một nỗi lo âu, e dè chơt. đến với Phi, khi ngón tay trỏ của cô chạm vào chiêc'' nút nhỏ bằng nhựa tròn nằm khuất trong góc cổng.

- Hừ! Sợ gì chứ ? Chuyện gì đến nó sẽ đến . Hơn nữa, đã về tận nơi rồi còn ngại ngần gì nữa ?

Chút ngại ngần biến mất, Đồng Phi ấn mạnh và tiếng chuông vang lên.

Ra mở cổng cho Đồng Phi là một cô gái trẻ có vẻ quê mùa, Đồng Phi chưa lần nào biêt'' tới.

Người lạ, khung cảnh bên trong nhà cũng lạ... Đã ba năm rồi còn gì ? Đã ba năm, cô chưa một lần trở lại nơi mà trong mắt cô nó không còn là tổ ấm hạnh phúc của cô nữa, kể từ khi có chuyện đáng tiếc xảy ra giữa cô và bà dì ghẻ Trúc Lệ.

Đồng Phi không sao nén được tiếng thở dài lúc nhớ lại chuyện cũ.

Hôm ấy...

Cũng vào buổi lờ mờ thế này, Đồng Phi vừa tới nhà Thu Trinh, cô bạn thân hồi những năm trung học về . Bước vào cửa chưa kịp cất xe, Đồng Phi đã phải khựng lại vì giọng noí chua ngoa, chì chiết của bà Trúc Lệ từ phòng khách vọng ra:

- Anh nghĩ xem, em đâu phải ghét gì con bé, chỉ bởi nó quá cứng đầu, cứng cổ khó bảo vô cùng . Lẽ ra lâu lắm mới về nhà một lần, nó nên ngoan ngoãn ở nhà đỡ đần giúp em và con bé Trúc Ly một tay . Đằng này nó bỏ mặc tất cả . Nó không xem em là mẹ đã đành, còn anh nó cũng chẳng đếm xỉa gì tới . Nó tệ thế, vậy mà anh cứ làm ngơ . Em có cảm giác như anh đang bắt cầu cho con bé đi... Tại sao anh không dạy, bảo ban nó chứ ?

- Được rồi . Được rồi . - Ông Đồng Thịnh ậm ừ - Để anh sẽ nhắc nhở nó.

- Nhắc nhở à ? - Bà Trúc Lệ nặng nề - Nhắc nhở thì có tác dụng được gì, khác chi gió thoảng qua tai ấy.

- Thế em muốn anh phải làm gì ? - Giọng ông Đồng Thịnh thoáng bực bội - Đồng Phi về chơi đôi ba ngày lại đi . Anh không nỡ la rầy nó nhiều e nó mặc cảm và tủi thân . Trúc Lệ này! Thương anh, em không thể vì anh mà xí xóa với con bé được ư ?

- Ơ hay! - Quắc đôi mắt dài có đuôi lên, bà Trúc Lệ the thé: - Anh nói thê ''là ý gì ? Có phải trong thâm tâm anh, anh cho rằng tôi xắc mắc, nhỏ mọn với con bé không ? Chẳng ngờ dưới mắt anh, tôi lại xấu xa đê tiện đến như vậy . Được, để rồi anh xem, từ nay về sau, sống chết, nên hư mặc xác cha con nhà anh, tôi nhất định sẽ không màng tới nữa.

Rồi vừa giãy nãy, bà Trúc Lệ vừa bât. khóc bù lu bù loa như gặp phải điều oan ức, tức tối mà không thể nói được . Thấy vợ khóc, ông Đồng Thịnh hoảng hốt . Vội vã đứgn bật dậy đến bên vợ, ông dịu giọng dỗ dành:

- Kìa, Trúc Lệ! Anh nào có ý đó chứ . Anh chỉ muốn em và con bé, cả hai được vui vẻ thôi.

- Khỏi . - Bà Trúc Lệ xua tay gạt phăng - Anh khỏi phải phân trần giải thích gì nữa hết . Cho đến nay, tôi mới hiểu và thấm thía . Dẫu tôi có tốt tới đâu, mọi người vẫn quan niệm rằng tôi là một bà dì ghẻ... Phải thôi, đối với anh, tôi và Trúc Ly đều là người dưng nước lã . Còn mẹ con họ, dù gì cũng máu thịt ruột rà.

Ông Đồng Thịnh nhăn mặt:

- Trúc Lệ! Em chớ nên nói vậy...

Một lần nữa bà Trúc Lệ gạt lời ông Đồng Thịnh, giọng bà rin rít:

- Hừ! Hết "đường" rồi lại "chớ nên", tôi phải làm sao mới vừa lòng vừa dạ cha con nhà anh đây ? Trời ơi là trời! - Bà Trúc Lệ gào to - Sao tôi lại khổ thế này hả trời ? Được . Tôi sẽ đi, sẽ rời khỏi nơi này cho anh và con ranh ấy ở.

Nghe vợ đe doa. bỏ đi, giờ thì không còn hoảng hốt nữa mà là cuống cuồng, quýnh quáng . Ôm chầm lấy bà, ông lắp bắp:

- Mình à... Trúc Lệ à! Anh xin lỗi . Là anh, chính anh đã nói không đúng . Em an tâm . Anh hứa, lát nữa khi Đồng Phi về, anh sẽ rầy nó, buộc nó phải xin lỗi em.

- Tôi không cần ai xin lỗi cả . Chỉ biết trong nhà này nếu có nó là không có tôi . - Bà Trúc Lệ tức tưởi.

- Ứ, ừ... Anh hiểu . Rồi anh sẽ tìm cách bảo Đồng Phi mau thu xếp trở lên trường . Nào, em chịu không ?

- Tại sao tôi lại phải chịu hay không ? - Bà Trúc Lệ vùng vằng - Tôi đã nói đi hay không mặc nó, tôi không can dự vào . Tất cả đều do anh.

Chương sau

↑↑
Vợ Ơi, Em Đừng Chạy

Vợ Ơi, Em Đừng Chạy

Cô cũng không biết tại sao hôm đó hắn lại đi theo cô, không biết tại sao hắn vừa

23-07-2016 22 chương
Lời Ước Hẹn

Lời Ước Hẹn

Tên truyện: Lời Ước HẹnTác giả: Gakuen AliceThể loại: Truyện TeenTình trạng: Hoàn

27-07-2016 17 chương
Ai Mới Là Con Trai

Ai Mới Là Con Trai

Ai Mới Là Con Trai một truyện teen đầy hài hước mà KhoTruyenHay.Gq muốn giới thiệu

21-07-2016 69 chương
Hay Là Anh Cưới Em Đi

Hay Là Anh Cưới Em Đi

Hắn thoát khỏi vẻ uy nghiêm của một công tử nhà giàu ban nãy, khoác vào một vẻ phong

23-07-2016 45 chương
Cáo Sa Bẫy Cáo

Cáo Sa Bẫy Cáo

Tên truyện: Cáo Sa Bẫy CáoTác giả: SâuThể loại: Truyện TeenTình trạng: Hoàn ThànhCông

23-07-2016 29 chương
Em không đáng...

Em không đáng...

Anh nói đúng, cô không đáng, thực sự không đáng... Vậy để anh đi đi. Cứ để anh

24-06-2016
Nhật Ký Làm Bố

Nhật Ký Làm Bố

Tên truyện: Nhật Ký Làm BốTác giả: Đang cập nhậtThể loại: Truyện VOZTình trạng:

18-07-2016 13 chương
Nhật ký mùa chia tay

Nhật ký mùa chia tay

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Chuyện đời sinh viên") Bước trên

24-06-2016
Nhàn Thê Bất Hạ Đường

Nhàn Thê Bất Hạ Đường

Nhàn Thê Bất Hạ Đường là một trong những tiểu thuyết ngôn tình khá hay của tác giả

23-07-2016 10 chương
Bệnh viện dưới mưa

Bệnh viện dưới mưa

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Mối

25-06-2016
Khi người quay lưng

Khi người quay lưng

(khotruyenhay.gq) Căn nhà nhỏ bé nằm trong hốc của con hẻm nhỏ, cửa nhà luôn đóng im

28-06-2016
Cà phê sữa

Cà phê sữa

Cà phê sữa dễ thưởng thức, uống một lần như đã quen, sau đó dần cảm nhận, mới

25-06-2016