- Dưới đó có bia tươi.. bia tươi kiểu Úc đấy.
bạn đang xem “Cổ Cồn Trắng ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!Nói rồi chúng khéo léo đưa anh vào thang máy và một tên theo anh xuống tận quầy, rồi chúng chạy xuống hỏi lễ tân:
- Thằng ở phòng 503 là thằng nào đấy?
- Ở Sài Gòn ra. Đi với con bồ xinh đáo để.
- Cũng là dân máu đỏ đen - tên phục vụ ban nãy nói và chìa ra hai tờ giấy ghi đề - Vừa đến đã sai đi đánh hai con này. Tối nay, chúng bảo nhau đi tìm xới...
- Chúng mày kiểm tra cẩn thận, nếu thấy đúng dân có tiền, dám chơi, thì cho nó xuống thử một tối. Nhưng đưa vào chỗ chơi tá lả cò con thôi. - tên vệ sĩ dặn như vậy.
° ° °
Mất mười ngày trinh sát, toàn bộ bí mật của các sòng bạc trong khách sạn được phơi bày. Lê Quang Cường quyết định tấn công khách sạn New Las Vegas vào tối thứ bảy.
12 giờ đêm, toàn thể đội đặc nhiệm bổ sung thêm hai chục cảnh sát cơ động đã chuẩn bị sẵn sàng. Mọi người ăn bánh mì và ngồi tại hội trường. Trung tá Cường ra lệnh cho trực ban:
- Đồng chí cho thu hết điện thoại di động.
Rồi Cường chỉ vào một tốp năm anh nhà báo, trong đó có ba phóng viên truyền hình:
- Xin các nhà báo thông cảm, chúng tôi cũng phải thu điện thoại của các đồng chí.
- Sẵn sàng thôi, nhưng xin đừng khóa máy kẻo vợ em gọi đến, "điện thoại ngoài vùng phủ sóng mà trong vòng phủ... váy" là chết đấy. Đề nghị trưởng phòng sau khi thu điện thoại di động thì có thể tiết lộ cho anh em tí chút được không? - Một nhà báo có bộ mặt rất ngầu nói với vẻ lo lắng thực sự.
- Các anh thứ lỗi, chúng tôi cho các anh đi theo thế này là ưu tiên đặc biệt rồi. Đêm hôm nay, các đồng chí nhớ là mở màn cho một chiến dịch tấn công tội phạm có quy mô lớn nhất, đánh vào các băng ổ nhóm lớn nhất ở tỉnh ta.
Một cảnh sát đặc nhiệm mặc áo giáp, cầm súng AK hỏi bâng quơ:
- Chả hiểu đánh nhóm nào mà chuẩn bị cứ như đánh giặc.
- Thì cũng phải phô trương lực lượng tạo uy thế cho hình sự chứ.
- Quái gì phải ầm ĩ, mấy thằng lưu manh, túm cổ, cho vài cái bạt tai là run ngay.
Cường ra khỏi phòng, một chiến sĩ nhìn theo:
- Chuyến này mấy ông nhà báo tha hồ mà có ảnh nóng tin nóng nhé. Mà này, lính chúng tôi rủi có chết còn được liệt sĩ, thế các anh có được không?
Một nhà báo trẻ lo lắng hỏi:
- Chúng có súng à?
Anh cảnh sát đặc nhiệm nói tỉnh bơ:
- Thế ông tưởng chúng tôi thích mặc áo giáp, đội mũ sắt à? Đi đánh tội phạm bây giờ rất nguy hiểm vì chúng dám chơi hàng nóng ngay. Tốt nhất là cá ông đứng ngoài khi nào chúng tôi trói chúng xong hãy vào quay phim, chụp ảnh. Như thế an toàn hơn.
12 giờ đêm, từ khách sạn một trinh sát trong vai người thuê phòng gọi điện từ ngay bàn lễ tân về cho Cường:
- Ông anh à, đến đây làm với em một chai đi.
- Tao không đến, muộn rồi.
- Vâng, thế thì em đi ngủ đây. - Trinh sát nói uể oải rồi lên phòng nghỉ ở tầng 6.
Cường nghe điện, ra lệnh tập trung quân dưới sân. Sau khi điểm danh các tổ xong, Cường dõng dạc:
- Các đồng chí! Thực hiện kế hoạch tấn công bọn tội phạm hình sự số 08 của Tổng cục Cảnh sát nhân dân, hôm nay chúng ta sẽ tấn công vào một sòng bạc lớn nhất eủa nhóm tội phạm Tiên Chỉ. Bây giờ tổ trưởng các tổ sẽ nhận nhiệm vụ. Trên xe ôtô, các đồng chí phổ biến cho chiến sĩ.
Các chiến sĩ cảnh sát hình sự lên ôtô, nhưng không phải là xe chở quân mà toàn xe 15 chỗ và xe du lịch. Trên một xe, một tổ trưởng đọc giấy rồi nói:
- Tổ của ta được lệnh trấn giữ cầu thang lên tầng.
Trên một xe khác, đồng chí tổ trưởng nói:
- Các đồng chí khám xét toàn bộ tầng ba và bắt giữ tất cả con bạc ở các phòng. Tầng ba có 8 phòng thì chúng ta chịu trách nhiệm các phòng số lẻ. Phòng số chẵn do bộ phận khác. Tên nào ngoan cố được dùng công cụ tấn công ngay.
Tại trụ sở phòng Cảnh sát Hình sự, Lê Quang Cường nai nịt gọn gàng, giày cao cổ, mũ sắt áo giáp, quần áo rằn ri của Cảnh sát Cơ động. Các nhà báo chụp ảnh, quay phim cảnh anh kiểm tra khẩu súng ngắn P. 64, đếm từng viên đạn... Chuẩn bị xong, Cường bảo:
- Nào, ta lên đường. Các nhà báo phải bám sát tôi, nhưng đề nghị tập trung quay anh em chiến đấu. Đừng đưa tôi lên màn hình, mặt báo.
Khi các phóng viên chuẩn bị lên xe thì anh chàng phóng viên lo lắng lúc nãy bỗng rên rỉ:
- Trời ơi, em đau bụng quá?
Cường sốt ruột:
- Vậy đồng chí ở nhà, chuẩn bị chụp ảnh lúc dẫn chúng về đây.
Tuy vậy, động tác giả vờ của anh chàng đó không qua nổi mắt các phóng viên khác, họ cười mỉa mai. Trong đó có một cô gái... Cô nói:
- Đúng là đồ... già cái của nợ mà... non hột.
Trên ôtô, Cường dùng bộ đàm sóng ngắn liên tục ra lệnh:
- Tất cả các mũi chú ý! Cho xe tập kết ở góc phố Trần Nhật Duật. Chờ tôi tới. Không một cảnh sát nào được ra khỏi xe. Trinh sát 1 báo cáo đi. Có hiện tượng gì mới không?
- Trinh sát 1 báo cáo: Vừa có thêm một xe mang biển của ủy ban nhân dân tỉnh đến. Có 3 người vào. Toàn các mẹ già cả.
- Báo cáo thủ trưởng, trinh sát 2 và 3 báo cáo: Chúng tôi vẫn trên tầng thượng của khách sạn ngắm trăng. Lưu ý, phòng 301 và 304 là phòng chơi Roulette hôm nay không có khách.
Đoàn xe đã tập kết góc phố. Xe của Cường vừa tới nơi, anh ra lệnh:
- Tấn công ngay. Trinh sát 2 và 3 chặn cầu thang. Trinh sát 1 áp sát quầy lễ tân, đề phòng chúng cắt điện.
Đoàn xe lao như cơn lốc vào cổng khách sạn. Tốp thì lao lên tầng 3, tốp lên tầng 2, tốp lên tầng 4. Một nhân viên khách sạn định cắt cầu dao điện thì bị trinh sát đóng giả là người chữa bật lửa chĩa súng bắt đứng im.
- Bỏ tay ra, ông em. Canh sát hình sự đây.
Nói rồi, anh nhảy vào lôi cổ hắn ra. Các cánh cửa phòng bị đạp tung, cảnh sát Đặc nhiệm, cảnh sát Cơ động ùa vào, nhanh như gió cuốn, hừng hực khí thế tấn công tội phạm, tạo nên thế áp đảo. Các con bạc im lặng úp mặt vào tường. Mấy tên bảo vệ định lao vào cứu một sòng bạc bị các trinh sát quật ngã, khóa tay ngay.
Tại một phòng chơi tá lả ăn tiền anh em thấy chỉ toàn phụ nữ mà người nom trẻ nhất trong họ cũng ngoài bốn mươi. Các bà nhìn cảnh sát đặc nhiệm bằng con mắt dửng dưng như không. Chưa ai kịp hoi gì thì một bà đứng lên chỉ tay vào mặt Cường:
- Anh Cường, mấy mụ già chúng tôi chơi vui, anh làm cái trò gì vậy? Làm gì có tiền.
Hóa ra đó là bà vợ ông Năm Chi, phó chủ tịch tỉnh. Bà móc ví lấy điện thoại di động gọi cho chồng:
- Alô... alô... mình à.
Cường nổi nóng, anh giật ngay máy điện thoại di động của bà:
- Alô, anh Chi ạ? Em Cường hình sự đây. Vâng, hôm nay thực hiện kế hoạch tấn công tội phạm hình sự của anh, chúng em đánh thằng Las Vegas. Bà chị đang chơi tá lả ở đây... tiền không biết bao nhiêu, chưa kiểm tra... Vâng, vâng, em sẽ lo. Vậy, anh yên tâm!
Cường tắt máy, nghiêm giọng:
- Bây giờ chị và mọi người ngồi im ở đây, chớ có ló mặt ra cửa. Lát nữa thì lẳng lặng mà về. Để nhà báo họ chụp được thì khổ đấy.
Vợ Năm Chi tái mặt, năn nỉ:
- Chú bảo mấy tay nhà báo, bỏ cái tấm hình của chúng tôi đi nhé.
Cuộc tấn công diễn ra rất bài bản. Ngoài số con bạc bị bắt là bọn vệ sĩ của sòng bạc. Tiến Trọc cũng bị bắt lúc hắn ở phòng riêng với bồ. Thấy động, hắn vội chụp bộ tóc giả lên đầu. Với thái độ nhũn nhặn hắn theo cảnh sát ra xe. Trên ôtô, hắn bảo một tên đàn em: "Nhắc tất cả là Tiến "trọc" đang đi Hải Phòng".
Sau khi áp giải tất cả số con bạc về phòng Cảnh sát Hình sự, Cường cho mời đại tá Trần Phúc giám đốc Công an tỉnh, phó giám đốc và đồng chí Chủ tịch tỉnh đến. Cường báo cáo sơ bộ kết quả:
- Thưa đồng chí Chủ tịch, thưa các đồng chí trong Ban giám đốc, thực hiện nghiêm túc chỉ thị của ủy ban nhân dân tỉnh về tấn công truy quét tội phạm hình sự và bắt truy nã, Phòng Cảnh sát hình sự đã lập án và xoá xổ sòng bạc có quy mô rất lớn ở khách sạn Las Vegas. Sau mười ngày trinh sát, lúc mười hai giờ đêm chúng tôi tấn công. Kết quả là bắt giữ hai mươi hai con bạc, sáu tên vệ sĩ của sòng, ông chủ khách sạn, thu tại chỗ hơn 600 triệu đồng, 20.000 USD, ngoài ra còn một số vàng, nhẫn, dây chuyền, đồng hồ quý, hơn 100 đăng ký xe máy và danh sách những con bạc đang nợ tiền... Kế hoạch tiếp theo là chúng tôi sẽ tách chúng ra để hỏi cung và tìm kẻ chủ mưu. Tuy nhiên, cho đến giờ này, qua khai thác nhanh, chúng tôi đã xác định chắc chắn được, chủ của sòng bạc chính là... là Tiên Chỉ.
- Rất tốt - Chủ tịch tỉnh đứng lên - Xin chúc mừng các đồng chí. Tỉnh sẽ thưởng nóng cho các đồng chí 20 triệu - Các nhà báo cho thông báo sớm tin này. Với Tiên Chỉ các đồng chí có kế hoạch gì chưa?
- Báo cáo các thủ trưởng, ngay sau khi xác định được chủ sòng bạc là Tiên Chỉ, chúng tôi đã cho trinh sát ém quân tại khu nhà của Tiên và một số cửa hàng điện tử... giám sát toàn bộ di biến động của Tiên cũng như các thành viên khác trong ban giám đốc Hưng Thịnh.
- Giỏi lắm. Chủ động tấn công thế là tốt. Các đồng chí cứ đánh thật mạnh. Ai xin xỏ, can thiệp cứ bảo lên chủ tịch tỉnh mà xin. Danh sách các con bạc nợ tiền, cho đăng trên báo tỉnh. Ban giám đốc nên sớm khen thưởng anh em và động viên kịp thời. Có lẽ phải bổ sung quân cho họ, bởi vì nếu ta tiếp tục tấn công, sẽ là chiến dịch dài ngày đấy.
Cường dẫn giám đốc và Chủ tịch tỉnh đi xem anh em hỏi cung các con bạc và bọn vệ sĩ. Đến chỗ Tiến Trọc, Giám đốc hỏi:
- Cậu tên là gì?
- Dạ... dạ thưa chú, cháu là... Tỵ, mới được anh Tiến... Tiến Trọc nhận vào làm.
- Làm gì?
- Thưa các chú, các anh, cháu chuẩn bị học làm bảo vệ.
- Thằng này đang hú hí với bồ thì anh em bắt được - Cường giải thích - Còn Tiến Trọc, thằng trực tiếp chỉ huy sòng thì lại đi Hai Phòng chiều qua.
Sáng mai chúng tôi sẽ phối hợp với công an Hải Phòng truy bắt hắn, đó là tên cực kỳ nguy hiểm.
Giám đốc Trần Phúc nhíu mày suy nghĩ rồi bảo anh em:
- Các đồng chí lấy lời khai nhanh, ai có chứng minh thư nhân dân, cho làm cam kết rồi thả về hẹn ngày lên giải quyết, nếu là tuổi vị thành niên thì mời gia đình đến nhận về. Bọn vệ sĩ thì phải hỏi cẩn thận, đặc biệt là nhớ truy tìm đường dây.
- Dạ, thưa chú, cháu có chứng minh nhân dân đây ạ - Tiến Trọc nghe giám đốc Công an tỉnh nói như vậy, hắn mừng như mở cờ trong bụng nhưng vẫn khúm núm đưa chứng minh. Một trinh sát đang hỏi hắn nói ngay:
- Thôi được rồi, viết bản tự khai rồi cho về. Khai rõ vào làm từ ngày nào, quan hệ với Tiến ra sao? Được giao làm việc gì?
Cố giữ vẻ bình tĩnh, Tiến Trọc xin giấy viết bản tự khai. Hắn còn lấy ra một chứng minh thư, đưa cho anh cảnh sát xem rồi cẩn thận ghi số chứng minh vào tờ khai. Với thái độ đó, hắn đã xóa đi mối nghi ngờ của cảnh sát. Hắn được tha về, ra đến cổng đã thấy có tên đi xe máy chờ sẵn. Nhanh như chớp, Tiến nhảy lên sau yên. Chiếc xe chồm lên, vút đi. Hắn ném bộ tóc giả lại ngay cửa phòng Cảnh sát Hình sự.
Một con bạc thấy hắn đi, vội vàng bảo trinh sát::
- Anh ơi, sao anh không giữ thằng ấy lại?
- Nhà giam đâu mà nhốt loại ấy.
- Nó... nó là thằng Tiến Trọc đấy, nó đội tóc giả. Em chơi thua nợ có hai triệu mà nó nện cho một trận gần chết.
- Hả, nó là... Tiến à. Sao mày không nói?
- Ối giời, để nó giết em à?
Anh trinh sát lao bổ ra ngoài và thấy mớ tóc giả vứt giữa đường.. Nghe anh em báo cáo Tiến Trọc "được thả", Lê Quang Cường nổi nóng:
- Mắt mũi để đi đâu hả? Làm cái gì mà thả vội thả vàng thế. Ngừng ngay việc cho các con bạc về. Cho họ gọi điện về nhà, bảo gia đình mang đồ ăn đến. Ai là cán bộ, gọi cơ quan đến nhận về.
Rồi Cường bảo đồng chí phó phòng:
- Thế nào thằng Tiến cũng báo tin cho tên Tiên, đồng chí cho anh em nghỉ ngơi, 6 giở sáng tập trung quân, 8 giờ ta tiếp tục khám đồng loạt tất cả các cơ sở làm ăn của Tiên. Tôi ký lệnh bắt khẩn cấp Tiến, Hòa và đám giúp việc của hắn.
° ° °
Chương trước | Chương sau