Disneyland 1972 Love the old s
Cổ Cồn Trắng

Cổ Cồn Trắng


Tác giả:
Đăng ngày: 20-07-2016
Số chương: 20
5 sao 5 / 5 ( 97 đánh giá )

Cổ Cồn Trắng - Chương 05

↓↓
- Anh mang về mở thì hơn... Mà tùy anh!

bạn đang xem “Cổ Cồn Trắng ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Cường mở hộp:

- A, cravát... chà của Pháp à? Tơ tằm chính hiệu đây. Màu rất nhã, rất sang. Tôi xin nhận... Còn gì đây? Bút máy à?

Cường xem cây bút:

- Thật tuyệt vời. Tôi xin nhận. Bút này chỉ để ký chứ viết thì nét to quá. Cây bút này, lẽ ra phải dành cho các bậc chính khách, các thương gia, các nhà doanh nghiệp... Vào tay tôi, không hợp lý.

- Sao không hợp lý?

- Nó vào tay tôi, chữ ký của tôi là gì? Là bắt, là tống giam, là có kẻ vào tù, là có kẻ khuynh gia bại sản, thậm chí là có kẻ phải ra dựa cột. Còn gì nữa? phong bì à? Thôi, cái này xin gửi lại người anh em.

- Ấy chết, gọi là có tý chút mừng sinh nhật. Anh làm thế là không coi tôi như bạn bè rồi.

- Vì là bạn bè, tôi mới không nhận. Anh làm vất vả, kiếm đồng tiền đâu có dễ... Tôi cứ gửi vào két của anh, khi nào cần tôi xin.

Tiên buồn thiu khi thấy Cường kiên quyết từ chối. Cường bảo:

- Tôi cũng cần thông báo để anh đề phòng. Lần này đích thân Phó giám đốc Hoàng Văn Trung chỉ đạo chuyên án, bọn tôi sẽ chỉ là quân đầu sai - chỉ đâu đánh đó - cho nên anh nên rà soát lại tất cả các hoạt động kinh doanh của mình, sơ hở chỗ nào bịt lại chỗ đó; sổ sách giấy tờ lo hợp thức đi; bọn đàn em đứa nào có chuyện, chi tiền cho rồi bảo biến ngay. Tôi sẽ có thông tin kịp thời cho anh.

- Cảm ơn anh. Nhân đây, tôi cũng phải tâm sự với anh vài điều. Thực sự tôi vốn là kẻ không ra gì? Hai tiền án, ba tiền sự. Vốn là lưu manh chuyên nghiệp, là tay đao búa... Nhiều người gọi tôi là trùm xã hội đen... Nghe nặng nề đấy, và có phần đúng nhưng cũng có phần hơi quá. Tôi nói thực, các vũ trường, nhà hàng của tôi nếu không có đội quân bảo vệ rắn mặt của tôi, liệu bọn khác có để yên không? Nếu bây giờ, tôi từ bỏ hết, hếu những kẻ từng ôm hận với tôi hàng chục năm qua có để tôi yên không? Khi tôi không có tiền, không có sức mạnh, thì có nghĩa là sẽ chết. Chết ngay tức khắc. Chỉ cần bọn chúng thuê một tên nghiện hút, rình tôi đi ngoài đường, xỉa cho nhát dao, thế là xong. Tôi rất muốn gạt bỏ hết ân oán giang hồ nhưng không được nữa rồi, muộn cả rồi, chậm cả rồi.

Cường an ủi:

- Anh cả nghi rồi. Theo tôi, tình hình có gì là bi đát đâu. Giới giang hồ tung tin, đồn đại là anh giết con Oanh... Đó chỉ là tin đồn. Chưa bao giờ cơ quan công an lại điều tra, xử lý theo lời đồn cả.

- Không, anh nhầm. Thời buổi này, nhiều khi chết về lời đồn đấy. Anh đã thấy bài học của ông Cương, chủ tịch tỉnh khóa trước chưa? Ông ấy là người liêm khiết, sống ngay thẳng... Vậy mà trước lúc bầu cử, ông ấy bỗng dưng có hàng ba hécta đất ở khu Công nghệ cao; có một biệt thự mi-ni ở Vũng Tàu; thằng con trai chỉ do xô đẩy nhau ngã vỡ đầu phải đi viện, thế là thành chuyện chơi với với trọn lưu manh, được nâng lên hàng thủ lĩnh... Và đó là cuộc thanh toán ân oán giang hồ. Rồi vợ chồng ông chỉ có mỗi một lần đi với mụ Dung, giám đốc Ngân hàng Cổ phần số 9 vào tham quan một siêu thị mới mở, thế là khi mụ Dung bị bắt, thì vợ ông Cương được coi là ô che, và sống bằng tiền do Dung cung phụng... Hậu quả là một loạt đơn nặc danh được gửi tán loạn đi các nơi, và tất nhiên... ông Cương về hưu ở tuổi năm sáu. Ồ, mà thôi, hôm nay sinh nhật anh, sao lại nói đến nhiều chuyện không vui. Nào, ta làm ly nữa. Rượu này là loại rượu ông uống bà khen đấy.

- Chả làm gì có thứ rượu đó đấu, tôi thử hết rồi. Nằm cạnh bà xã, nghe bà ấy than thở nào là hết tiền, nào là chuyện ông chú, bà bác, chuyện con, chuyện cái thì có uống rượu của Khang Hy cũng vô ích. - rồi Cường nghêu ngao - số tôi thật chẳng ra gì. Vợ thì đời cũ, tivi đời đầu... "

- Anh nói đúng. Vậy thì chúng ta sẽ uống rượu và xem những "tivi đời áp chót ", những "tivi" này chúng không biết ta là ai; không quan tâm đến bất cứ cái gì trên đời ngoài túi tiền của mình.

Cường xua tay:

- Hôm nay ư? Thôi, tôi xin phép. Để khi khác. Anh em mình có việc gì phải khách khí...

Tiên chưng hửng nhìn Cường kiên quyết ra vồ.

Lê Quang Cường trở về nhà. Đang đứng trước gương ướm thủ chiếc cravát Tiên mới biếu thì Huyền ra hỏi mỉa mai:

- Ai mới tặng quà thế? Chọn cravát mỹ miều thế kia, chắc là có cô nào hả?

- Mình chỉ suy diễn linh tinh. Tay Tiên tặng nhân sinh nhật đấy.

- Sao, anh vẫn đi chơi với thằng cha Tiên à? Em nghe cả thành phố đồn đó là một lão lưu manh hạng nhất đấy.

- Ngày xưa thi quả là có thế. Nhưng năm năm nay, hắn thay đổi nhiều rồi. Bọn anh có khi nào rời mắt khỏi hắn đâu...

- Nhưng mà dù thế nào anh cũng nên hạn chế chơi bời với hắn.

Nghe vợ nói thế, nhất là lại nhìn thấy chị trong bộ quần áo nâu xồng của nhà chùa, Cường phát bẳn:

- Không phải dạy khôn cho tôi. Tôi là Trưởng phòng Cảnh sát Hình sự, tôi lại không biết chọn người mà chơi hay sao? Làm cảnh sát hình sự, muốn hiểu lưu manh thì không thể không chơi với chúng. Rồi mình xem, khi hình sự đã ra tay thì không kẻ nào thoát.

- Ối dào? Em lạ gì tư tưởng "triệt" và "để" của các anh.

Có tiếng chuông điện thoại, Huyền nghe máy..

- Dạ... vâng, tôi nghe ạ. Vâng? Anh chờ tí chút... Anh Cường này, có điện thoại của anh.

Cường cầm máy:

- Tôi nghe đây?

Từ đầu dây đằng kia lại vang lên cái giọng kẻ cả và pha chút lạnh lùng:

- Thế nào, sao hôm nay tan cuộc sớm thế. Uổng công mấy con bé Trường múa chờ đợi...

- Ai đấy? Ông nói cho nghiêm túc nhé.

- Đùa tý chút thôi. Rất mừng là anh biết giữ mình. Tôi xin báo để anh biết, sáp có cuộc thanh toán ân oán giang hồ giữa băng của lão Tiên với bọn Hải Phòng đấy.

- Chúng thanh toán nhau về cái gì?

- Bắt nguồn từ kinh tế. Hàng của thằng Tiên bóp chết mấy chục doanh nghiệp rồi.

- Và cả anh nữa chứ?

- Không, tôi chưa chết. Nhưng mà này, tôi rất muốn anh sớm ra tay. Điều đó có lợi cho anh hơn đấy. Anh biết tin gì mới chưa?

- Chưa, tin gì?

- Bộ sẽ điều Hoàng Văn Trung về Tổng cục Hậu cần trong nay mai. Như vậy là ghế phó giám đốc đang trống đấy.

- Tưởng gì? Đã có quy hoạch cán bộ rồi. Trưởng phòng Cảnh sát Điều tra đang là ứng cử viên nặng ký đấy.

- Quy hoạch.... anh biết chuyện thằng Tiên đã làm thay đổi quy hoạch cả khu dân cư Đầm Quan không? Thôi chuyện đó để tôi lo. Còn anh, bây giờ là phải đánh thật hăng. Đừng quên khi nào ra quân, cho mấy tay nhà báo đi theo.

Cường buông máy và bất giác anh nghĩ đến những việc mình chuẩn bị làm sắp tới và cảm thấy có đôi chút bàng hoàng bởi lẽ làm cảnh sát hàng chục năm rồi nhưng chưa có lần nào đánh án cờ bạc mà lại có nhiều điều rắc rối đến thế này. Công bằng mà nói trong suốt bao năm qua, việc đấu tranh với tệ nạn cờ bạc đặc biệt là hoạt động của các sòng bạc lớn - chưa bao giờ được các cấp chính quyền và cả lực lượng công an coi trọng cả. Trong các chiến dịch truy quét tội phạm hình sự, bao giờ cấp trên cũng chỉ nhấn mạnh đến tấn công bọn trộm cắp, bọn đâm thuê chém mướn... Còn các ồ̉ nhóm cờ bạc, đơn vị nào biết, tổ chức trinh sát rồi phá tụ điểm thì tốt, bằng không thì cũng chả sao. Chưa có trưởng công an phường, hoặc cảnh sát hình sự nào mất chức vì để sòng bạc hoạt động.

Thực ra, việc coi nhẹ đấu tranh với bọn cờ bạc xuất phát chính là từ nhận thức về loại tội phạm này. Hầu như các đơn vị nghiệp vụ của Tổng cục Cảnh sát, các chuyên gia về tội phạm hình sự chưa có một nghiên cứu cụ thể về tính chất, đặc trưng và mức độ nguy hiểm của loại tội phạm cờ bạc. Ngay các cơ quan tố tụng như Điều tra, Viện Kiểm sát, Tòa án cũng không mấy khi "nặng tay" với tội danh cờ bạc. Luật hình sự cũng chỉ dành cho tội cờ bạc mức án vừa phải. Điều đó cũng dễ hiểu bởi vì người ta vẫn có ấn tượng chơi cờ bạc ở mức độ nào đó là một thú vui, thậm chí còn được coi là thú vui "tao nhã". Chả thế mà ngay từ ngày xưa, trong bài phú Tài Bàn - một kiểu đánh bài gần giống với tổ tôm, chắn đã có đoạn:

"Nơi thời: Lầu hồng gác tía, gió cuốn trăng soi, đèn pha lê thắp, sập vân mẫu ngồi. Đứa hầu bốc nọc, đứa chực chia bài. Trăm nghìn chẳng tiếc, chơi lấy kẻo hoài.

"Nơi thời: Mấy mặt làng nho, vài người bạn cũ, điếu thuốc miếng trầu, câu thơ vần phú. Ngày hãy còn dài, ta chơi cho bõ.

"Lại kia: Mấy cậu dẻo trai, mấy ả mày ngài. Đồng hồ túi áo, kim cương hoa tai. Ma-đam, me-sù, giắt lung cỗ bài. Chim chuột là cốt, được thua cũng lời

"Lại kìa: Nhà tranh rếch rác, giường tre lệch lạc. Thầng quần lồng bàn, đứa khăn mảnh bát. Thuốc khét râu kgô, nước bung chè hạt. Người mươi đồng xu, bài một cỗ nát. Ngọn đèn lờ mờ, năm canh xào xạc...

Người mà hiểu được tính chất nguy hiểm của tệ nạn cờ bạc, đặc biệt là cờ bạc có tổ chức chính là những cảnh sát hình sự. Do phải thường xuyên đấu tranh và đối mặt với bọn tội phạm hình sự nên họ hiểu hơn ai hết không có kẻ tội phạm nào mà không xuất phát điểm từ cờ bạc và ma túy, và cũng không có nơi nào dễ tụ họp, bàn bạc, dễ thống nhất ý chí... hơn là ở các xới bạc.

Lê Quang Cường rất hiểu về loại tội phạm cờ bạc bởi lẽ anh trưởng thành từ một trinh sát hình sự. Anh cũng rất biết là không một ổ cờ bạc nào có thể tồn tại mà không có sự bao che, dung túng hoặc đồng lõa của chính quyền cấp cơ sở, đặc biệt là công an phường và cảnh sát hình sự ở cấp quận, huyện. Từ khi nhận nhiệm vụ là Phó ban Thường trực Chuyên án, Cường tập trung nhiều công sức vào tìm hiểu cách tổ chức các sòng bạc của Tiên Chỉ và anh quyết tâm chọn điểm đột phá vào Tiên Chỉ là từ sòng bạc. Các trinh sát cho Cường biết mặc dù Tiên Chỉ đã cho dẹp hai sòng bạc để che mắt thiên hạ và tạo ra tiếng tốt là đã "gác kiếm rửa tay", nhưng thực chất, hai sòng bạc mà hắn cho dẹp chỉ là hai sòng nhỏ. Sòng bạc lớn nhất lại nằm ngay trung tâm thành phố, trong một khách sạn khá sang trọng.

Khách sạn này mang tên một nơi cờ bạc nổi tiếng của Mỹ là thành phố Las Vegas. Chủ khách sạn không ngần ngại cho thêm ngay chữ New, vì vậy tấm biển New Las Vegas Hotel lúc nào cũng sáng rực ánh đèn màu. Chủ khách sạn này là Toàn Híp, chỉ là bạn làm ăn với Tiên nhưng Toàn đã cho Tiên thuê toàn bộ tầng 3, tầng 4 của khách sạn để làm sòng bạc. Mỗi tầng có 8 buồng và mỗi buồng là một sòng bạc. Hình thức chơi ở đây có đủ kiểu, từ sóc đĩa đến đánh chắn, đánh ba cây và Roulette.

Toàn bộ công việc cai quản sòng do một đệ tử đặc biệt thân cận của Tiên là Tiến Trọc đảm nhiệm. Tiến Trọc liên lạc với Tiên qua một đường dây khác, vì vậy không ai biết sòng bạc này thực chất là của Tiên. Khách sạn vẫn nhận khách bình thường nhưng không bao giờ có khách nghỉ ở tầng 3 - 4 mà toàn ở từ tầng 5 trở lên. Tầng 1 là khu lễ tân, tầng 2 là nhà hàng... Tiến Trọc cấm các con bạc được xuống tầng 2 ăn nhậu kể cả khi thắng cuộc. Những con bạc nào giở trò đều bị đám tay chân của Tiến Trọc trừng phạt thích đáng. Những con bạc khi đến đánh phải có người bảo lãnh. Không một người lạ nào có thể đi lên tầng 3 hoặc 4 nếu như không có người đi kèm là vệ sĩ của Tiến hay người đã chơi bạc chuyên nghiệp ở đây.

Vì nghi có một số nhân viên hình sự của đội chống tệ nạn quan hệ với bọn Tiến Trọc nên Lê Quang Cường quyết định giao cho Đội Đặc nhiệm tổ chức trinh sát và dẹp sòng bạc này. Cường họp với Ban chỉ huy Cảnh sát Đặc nhiệm. Đội trưởng là Đại úy Quân.

- Lãnh đạo tỉnh giao cho tôi một nhiệm vụ đặc biệt quan trọng và tôi đã quyết định giao việc này cho cảnh sát đặc nhiệm. Các đồng chí phải giữ bí mật tuyệt đối. Ngay từ đêm nay, chúng ta sẽ tiến hành trinh sát khách sạn New Las Vegas.

° ° °

Trước cửa khách sạn New Las Vegas, phía đường bên kia bỗng xuất hiện một anh chàng bán bật lửa. Tuy nhiên anh ta suốt ngày ngồi đọc báo đọc sách và khi thấy có xe máy, ôtô chở khách đến thì anh ta ghi số xe, số người vào khách sạn... Vào một buổi chiều, có một đôi nam nữ đến thuê phòng. Đó là hai trinh sát hình sự. Họ cứ nằng nặc đòi thuê tầng 3.

- Thưa anh, xin anh nghỉ tầng 5, đi lại đã có thang máy... ở trên đó, ngắm thành phố về đêm đẹp tuyệt. - Anh nhân viên lễ tân từ tốn nói. Trong khi đó, một gã nhân viên lễ tân khác nhìn hai trinh sát với con mắt hết sức cảnh giác.

- Cô bạn tôi thì lại không muốn ở quá cao - Trinh sát nói - Nhưng thôi, tầng 5 cũng được.

Cô gái tỏ vẻ miễn cưỡng:

- Bảo ở đằng kia thì không nghe. Anh lấy phòng rộng nhé..

- Phòng rộng, Super Deluxe giá 30 USD/ngày đêm.

- Có vấn đề gì đâu?

- Anh chị lấy phòng 503.

Nhân viên lễ tân đưa thẻ khóa phòng cho hai người. Một nhân viên khác nhanh nhảu xách đồ đạc cho họ. Cô gái cầm khóa phòng bỗng reo lên:

- Anh ơi hôm nay đánh "bạch thủ" con 03 và con 50 đi.

- Ối dào, em chỉ mê cờ bạc, ừ thì đánh.

Trong cầu thang máy, cô gái đưa cho anh phục vụ hai tờ 20 USD:

- Tôi nhờ anh đi đổi tiền Việt rồi ra hàng lôtô, ghi cho tôi tất cả chỗ này, hai con 03 và 50. Còn nếu có chủ đề nào tin được thì ghi cho tôi.

Tay nhân viên mân mê hai tờ USD vẻ hờ hửng. Cô gái hiểu ý, đưa cho hắn tờ 50.000 đồng:

- Đây là công của anh.

Lập tức hắn tươi nét mặt:

- Nếu chỉ đánh đề thì đơn giản. Em ghi giúp anh chị ngay.

- Này ở đây có máy đánh bạc không?

- Dạ, không ạ. Trước kia có, sau phức tạp quá, ông chủ em bỏ rồi.

Trinh sát nam nói:

- Cô bạn anh đây máu cờ bạc loại một. Đi ra Hà Nội, chỉ máu kiếm chỗ nào chơi ba cây...

- Nếu anh chị muốn, tối nay, em bảo vài đứa lên chơi cho vui.

- Không cần, tối nay, bọn anh đi xới khác.

Nhận phòng xong, trinh sát nữ bỗng cười ngặt nghẽo:

- Bây giờ mà ông xã em mò đến đây thì ra sao nhỉ?

- Hừ, lão ấy làm an ninh, lạ gì kiểu trinh sát này.

- Này, em chuồn về cho con bú đây. Lát nữa tức sữa lắm.

Trinh sát nữ xuống thuê taxi đi luôn. Còn lại trinh sát nam, anh thong thả đi xuống tầng 4... và đi cầu thang thường. Vừa ngó ngó số phòng, anh để ý thấy camera đặt dọc hành lang. Ngay lập tức có hai nhân viên bảo vệ, nom rất to con đến:

- Xin lỗi, anh tìm ai ở đây?

- Không, tớ ở phòng 503 - Anh đưa chìa khóa ra - đi bộ tham quan khách sạn một tý.

- Có gì mà tham quan. Tầng nào cũng vậy.

- Thế à, thôi xuống tầng 2 kiếm lon bia...

Chương trước | Chương sau

↑↑
Tiệc Báo Thù

Tiệc Báo Thù

Nếu bạn đã từng đọc Kỳ Án Ánh Trăng của tác giả Quý Cổ Nữ thì sẽ biết tác

19-07-2016 40 chương
Truy Đuổi

Truy Đuổi

Tên truyên: Truy ĐuổiTác giả: Nhan Tiểu NgônChuyển ngữ: Lạc Dương (QT, google,

20-07-2016 74 chương
Hòe Viên

Hòe Viên

Tên truyện: Hòe ViênTác giả: Tổng Công Đại NhânThể loại:Truyện trinh thámTình trạng:

20-07-2016 53 chương
Cây Tỏi Nổi Giận

Cây Tỏi Nổi Giận

Cây tỏi nổi giận, vốn tên sách là Bài ca củ tỏi Thiên Đuờng, nhưng căn cứ vào cốt

20-07-2016 30 chương
Người Đẹp Trả Thù

Người Đẹp Trả Thù

Lòng hận thù của con người rồi cũng đến lúc kết thúc, tình yêu đã giúp Tiểu Nê

20-07-2016 28 chương
Tokyo Hoàng Đạo Án

Tokyo Hoàng Đạo Án

Hãy tới đây, hạ giới và vòm trời BombôTa sẽ giết các con và cháu taCắt thân thể

20-07-2016 29 chương
Cây Tỏi Nổi Giận

Cây Tỏi Nổi Giận

Cây tỏi nổi giận, vốn tên sách là Bài ca củ tỏi Thiên Đuờng, nhưng căn cứ vào cốt

20-07-2016 30 chương
Cây Tỏi Nổi Giận

Cây Tỏi Nổi Giận

Cây tỏi nổi giận, vốn tên sách là Bài ca củ tỏi Thiên Đuờng, nhưng căn cứ vào cốt

20-07-2016 30 chương
Trâm – Nữ Hoạn Quan

Trâm – Nữ Hoạn Quan

Dù mới ra mắt nhưng Trâm – Nữ Hoạn Quan đã để lại những ấn tượng sâu sắc trong

21-07-2016 17 chương
Gặp lại người cũ

Gặp lại người cũ

(khotruyenhay.gq) Vô tình gặp một người thương (đã cũ). Biết tình cảm không còn như

28-06-2016
Tình trong nắng

Tình trong nắng

Thực ra, anh tớ là người yêu cũ của chị cậu. *** Cái nắng gay gắt của mùa hè

25-06-2016
Thu về, tình tôi

Thu về, tình tôi

Em à, mình xa nhau bao mùa thu rồi em nhỉ? Mùa thu lá tìm về cội, lá vàng khẽ rụng trong

29-06-2016