Khi Tate xong việc, Kẻ Săn Đêm mặc lại áo sơ mi và áo khoác. Ông trượt nhẹ ra khỏi cáng tránh làm động vết thương bên hông.
bạn đang xem “Night pleasure (18+) - Sherrilyn Kenyon” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!
Máy nhắn tin của Tate réo lên. "Xin lỗi tôi ra ngoài một chúng. Hai đứa bé này có cần gì không ?"
"Ổn cả," Kẻ Săn Đêm nói. "Nhưng chắc là cô ta cần bữa sáng và một cái điện thoại."
Amanda nhíu mày nghĩ về những gì anh vừa nói. Sao bây giờ lại chịu đưa điện thoại cho cô thế ?
Tate nhanh chóng dọn dẹp đống bừa bộn. "Điện thoại thì nằm ở trong góc tường đằng kia, bấm số 9 để gọi ra ngoài. Để tôi ghé ngang canteen mua chút gì cho cô, tôi sẽ quay lại ngay khi xong việc. Cứ ở đây và nhớ khóa cửa đó."
Khi chỉ còn lại hai người với nhau, Kẻ Săn Đêm dịch sang một bên để cô có thể ngồi lên cái ghế nhỏ đặt bên cạnh điện thoại.
Kẻ Săn Đêm nhấp nháy rồi đưa tay lên dụi mắt như thể anh khó chịu bởi ánh sáng đèn huỳnh quang. "Phải có kế hoạch mới được," anh nói nhỏ. "Cô có biết trong thành phố này có ai có thể phá cái còng được tạo bởi các vi thần Hy Lạp không ?"
Đã quá quen với cách nói mai mỉa của anh ta, cô chỉ mỉm cười. "Thật ra tôi nghĩ là có đó."
Gương mặt anh bỗng chốc sáng bừng lên. Nếu không cau có trông anh thật dễ thương và thông minh. "Không phải một trong mấy người chị em của cô chứ ?"
"Một trong số bạn của họ."
Anh gật đầu. "Tốt. Chúng ta phải làm thế thôi, tốt nhất là trước hoàng hôn, hoặc là sau đó một chút. Cô cũng nên gọi cho Tabitha, báo cho cô ta biết cô phải vắng mặt một vài ngày."
"Làm ơn nhớ giùm một việc là tôi ghét bị ra lệnh. Nhưng !" Amanda cắt ngang trước khi anh anh tiếng. "Tôi muốn nổ tung lên được rồi đây. Anh không biết là tôi ghét mấy trò siêu năng lực này thế nào đâu. Cho nên, tôi sẽ không nghe anh nói đâu. Lần này tôi sẽ nghe theo anh nhưng anh nên học cách đối xử với tôi như một con người chứ không phải một con búp bê vô tri vô giác."
Cô lấy chiếc nhẫn ra khỏi ví trả lại cho anh. "Còn chuyện này nữa, giờ tôi muốn đi nhà vệ sinh."
Kẻ Săn Đêm cười to.
"Chả có gì buồn cười cả." Cô quạt lại khi anh lấy chiếc nhẫn đeo lại. "Anh có cách nào để tôi có thể giải tỏa mà không bất tiện lắm không ?"
"Còn hơn cả thế chứ, cô có cách nào là chuyện đó mà tôi không bị bắt vì cái tội chạy vô toilet nữ không ?"
Cô liếc anh sắc lẻm. "Nếu anh nghĩ là tôi sẽ bước vào toilet nam thì đừng hòng.
"Vậy thì cố nhịn đi."
"Tôi không muốn vào toilet nam."
Năm phút sau, cô bước vào toilet nam trong khi không ngừng làu bàu nguyển rủa Kẻ Săn Đêm "Anh sinh ra là để bắt nạt người khác sao ?"
"Đó là mục đích sống của tôi," anh nói vẻ chán chường khi đứng quay lưng về phía cô. Tay anh vòng ra sau để cô thấy thoải mái hơn với cái còng.
Amanda nhìn anh trừng trừng. Bụng dưới của cô như muốn vỡ ra nhưng bước vào toilet như một miếng sandwich bị kẹp giữa anh và cánh cửa thì đúng là cực hình.
Tất cả chỉ vì Tabitha không nhớ thả cái con chó chết tiệt của mình ra. Nếu thoát ra khỏi chuyện này, cô nhất định sẽ giết chết con bé. Chết tiệt. Đi chết hết đi.
"Sao mà lâu thế ?" Anh ta lớn giọng hỏi.
"Anh đứng lù lù ở đây thì làm sao mà tôi đi được."
"Thì cứ đi đi."
"Anh coi chừng đó, trước sau gì tôi cũng trả lại món nợ này. Để coi lúc đó anh chết như thế nào."
Lời đe dọa của cô chẳng có tý tác dụng nào với anh. "Cô em, cô định làm thế nào để cho tôi chết được đây."
Giọng nói lạnh lùng của anh lại khiến cô hoảng sợ.
Phải mấy phút sau cô mới xong việc cần làm, và lúc này mặt cô đỏ lựng như mặt trời mùa hạ ở vùng nhiệt đới. Cô rửa tay, cố không nhìn Kẻ Săn Đêm.
"Giấy vệ sinh dính trên giày kìa," gã nói, nhìn chăm chăm vào chân cô.
"Oh, tất nhiên rồi." cô nói. "Còn gì có thể khiến tôi xấu hổ hơn nữa không ? Còn chỉ trích cá nhân nào nữa không ?"
Mắt anh ánh lên tia quỷ quái. Và cái nhìn đen tối đó dần chuyển xuống môi cô. Cô thề là cô có thể cảm thấy cơn đói của anh ta, có thể cảm thấy cảm giác mong muốn được chạm vào cô tỏa ra từ anh ta.
Trước khi kịp nhận ra điều gì khác thì bàn tay không bị còng của anh ghì chặt lấy đầu cô, ngón tay cái của anh chà sát lên môi cô, và anh cúi đầu, chiếm hữu môi cô.
Choáng váng, Amanda không thể nghĩ ra được chuyện gì, cũng không thể di chuyển trong khi đôi môi ấm áp của anh cọ sát, tách môi cô ra.
Mùi của da và mùi của ma cà rồng xâm chiếm các giác quan của cô. Trong đời mình cô chưa bao giờ cảm thấy thế này. Nụ hôn của anh khốc liệt và nóng bỏng, anh gí sát cô vào lòng và cưỡng đoạt môi cô như một con thú săn mồi.
Từng hóc môn trong cơ thể cô như cháy bùng lên. Cô rên rỉ nho nhỏ trong cổ họng. Ôi trời, người đàn ông này có thể hôn. Và cái cảm giác cả cơ thể rắn chắc kia ghì sát vào người quá rõ ràng đến nỗi cô phải giữ chặt vai anh, tất cả chỉ còn một ham muốn mãnh liệt duy nhất, cô muốn hơn thế nữa. Chiếc lưỡi anh khiêu vũ trong miệng cô trong khi các cơ bắp của anh không ngừng chuyển động ngay dưới tay cô, và khi lưỡi cô chạm vào chiếc răng nanh của anh, một cảm giác vui sướng bất ngờ chạy dọc trong cơ thể.
Kể từ khi biết sự thật về anh, cái hình ảnh anh cúi người cắn phập vào cổ cứ luôn ám ảnh cô.
Nhưng hơn cả suy nghĩ đó là ham muốn kéo anh nằm xuống sàn nhà lạnh lẽo, khô cứng và khiến cho cả hai trở nên nóng lên, đẫm mồ hôi với tất cả khoái lạc.
Kyrian cảm thấy thật căng thẳng. Trong suốt hai ngàn năm đây là lần đầu tiên anh nếm trải lại cái cảm giác thiên đường. Anh có thể cảm nhận được những đường nét mềm mại áp sát vào cơ thể rắn chắc của mình. Tận hưởng mùi hương của hoa và của mặt trời tỏa ra từ cô – đó là những thứ mà anh đã không thể cảm thấy hàng thế kỷ nay.
Nụ hôn của cô như ẩn chưa ma thuật. Một đam mê rất nguyên sơ và nồng nhiệt. Có thể trước đây cô cũng đã từng hôn nhưng anh dám chắc không ai có thể khiến cô cảm thấy như thế này.
Cơ thể anh nóng ran, bàn tay anh chạy dọc theo lưng cô, kéo cô sát vào mình. Từ khi trở thành bất tử, chưa bao giờ anh có cảm giác thế này đối với bất cứ người phụ nữ nào khác. Chạm vào cô khiến anh đau đớn, nhưng anh vẫn nhẹ nhàng chạm nhẹ mấy chiếc răng nanh lên cổ cô và rồi lên ngực cô.
Cảm thấy cô cong người trong vòng tay mình....
Anh nhắm mắt, tận hưởng mùi hương ngọt ngào đầy nữ tính tràn ngập khắp xung quanh với tất cả những xung động hoang dại nhất.
Amanda thở hổn hển khi tay anh trượt xuống một bên ngực cô, rồi chuyển dần xuống dưới, mơn man trên mông cô. Cô không phải loại phụ nữ dễ dàng để đàn ông dẫn dắt nhưng có một điều gì đó ở Kẻ Săn Đêm này khiến cô không cách nào kháng cự.
Khi anh kéo cái cơ thể hừng hực của cô ép chặt vào tường sau khi xoay mấy vòng, cô tưởng như mình sắp nhũn ra.
Ngực anh ép chặt lấy ngực cô, khiến cô cảm thấy rõ hơn cả cơ thể rắn chắc và những cơ bắp cuồn cuộn. Anh dùng đùi mạnh mẽ lòn vào giữa hai chân cô, tiến sâu lên trên khiến cả cơ thể cô run lên. Amanda rên rỉ trong đam mê khi nụ hôn anh trở nên nóng bỏng hơn, nồng nàn hơn.
Cô choàng cánh tay còn lại vòng ra sau cổ anh, kéo anh sát hơn.
Làm tình với một kẻ mạnh mẽ và nhiệt thành như một con thú săn mồi có cảm giác thế nào đây ? Bàn tay cô lướt dọc trên các cơ bắp rắn chắc với những đường cong mạnh mẽ khiến anh căng cứng.
Anh buông môi cô, lưỡi anh lướt dọc từ miệng xuống đến tai. Cô có thể cảm thấy những chiếc nanh sắc nhọn nằm trên cổ.
Đầu ngực cô căng lên, khát khao đáp trả những cái vuốt ve mạnh mẽ. Phần đùi lèn giữa hai chân, chạm sâu vào vùng nhạy cảm khiến cơ thể cô như muốn bùng cháy. Hai đầu gối cô rung rẩy đến không đứng nổi khi cô chìm sâu vào bên trong anh.
Bất thình lình, vang lên tiếng gõ cửa và Tate đẩy bật cửa bước vào. "Nè, hai người. Có người đến đó."
Kẻ Săn Đêm buông cô ra với một tiếng gầm gừ. Đến lúc đó cô mới nhận ra chuyện mình vừa làm.
"Chúa ơi," cô hổn hển. "Tôi vừa hôn một con ma cà rồng."
----------------------
Translator note:
Tate thiệt là biết vô đúng lúc mà. Mình hận.... Đang tới lúc cao trào, chỉ xíu nữa thôi.
"Chúa ơi, còn tôi thì mới vừa hôn một con người.
Amanda nhíu mắt. "Anh chế nhạo tôi đấy à ?"
"Thôi nào hai người." Tate kêu lên lần nữa.
Kẻ Săn Đêm nắm lấy tay cô kéo ra cửa. Người quét dọn nhìn họ kỳ dị, nhưng không nói gì khi ông bước vào phòng tắm nằm phía sau họ.
Tate dẫn cả hai đến văn phòng mình nằm bên ngoài nhà xác.
Một cái bàn gỗ cũ kê sát tường, bên cạnh là hai chiếc ghế. Phía bên phải cô là một cái sofa với một tấm chăn được xếp gọn gàng, bên trên là đặt một cái gối, phía bên trái cô là một tủ đựng hồ sơ bằng kim loại. Tate chỉ cô cái điện thoại đặt trên bàn rồi bỏ đi làm việc để mặc hai người bọn họ với nhau.
Cố quên đi chuyện vừa xảy ra trong phòng tắm và cái cảm giác tuyệt vời mà Kẻ Săn Đêm để lại, Amanda gọi cho Tabitha trong khi Kẻ Săn Đêm đứng choàng ngay trên cô.
Tất nhiên, điều đầu tiên Tabitha bật ra là sao cô không thả cho con chó ra ngoài.
"Thôi nào," Amanda cáu kỉnh. "Chị xin lỗi vì đã khiến cho Terminator làm bậy trên cái ổ của em."
"Tất nhiên phải thế," Tabitha nói. "Vậy tối qua đã xảy ra chuyện gì thế ?"
"Sao vậy ? Bộ khả năng thông linh của em bị làm sao rồi à ? Chị đã bị bắt cóc bởi một trong mấy người bạn ma cà rồng của em đó."
"Cái gì ?" Tabitha rít lên. "Chị có sao không ?"
Amanda nhìn lên Kẻ Săn Đêm, cô không biết phải trả lời thế nào. Xét về vật chất thì cô ổn, nhưng anh ta đã làm một điều gì đó, và cô thì vẫn không thể lý giải nổi điều đó là điều gì. "Chị vẫn còn sống. Nhưng bọn chúng đang tìm em đó, cho nên em phải tìm một nơi nào đó an toàn trốn tạm mấy ngày đi."
"Em không nghĩ thế đâu."
Kẻ Săn Đêm giành lấy điện thoại trong tay cô. "Nghe này, cô em. Chị gái cô đang trong tay tôi, nếu cô không rời khỏi nhà và biến mất trong vòng ba ngày, tôi sẽ khiến cho chị cô phải cầu nguyện phải chi cô em biết nghe lời một chút."
"Anh mà đụng đến chị ấy thì tôi sẽ giết chết anh."
Anh ta cười cay đắng. "Cứ ở đó mà làm cái gì cô muốn đi. Giờ thì rời khỏi chỗ đó, mọi chuyện đã có tôi giải quyết."
"Amanda thì sao ?"
"Chỉ cần cô nghe lời tôi thì cô ấy sẽ an toàn."
Anh đưa trả lại điện thoại cho Amanda.
"Chị đây, Tabby," Amanda ngượng ngùng nói.
"Anh ta đã làm cái trò gì với chị rồi ?" Tabitha chất vấn.
"Không gì cả," cô trả lời nhưng gương mặt cô lại nóng bừng khi nhớ lại nụ hôn khi nãy. Anh ta không làm gì ngoài việc khiến cô căng cứng toàn thân.
"Được rồi, nghe em nói đây," Tabitha nói. "Em sẽ đến chỗ Eric, mọi người sẽ tập hợp lại và đi tìm chị."
"Không!" Amanda nói khi cô nhìn thấy gương mặt tối sầm vì giận dữ của Kẻ Săn Đêm. Tim cô như ngừng đập khi cô nhận ra anh có thể nghe rõ những lời ở đầu dây bên kia.
Anh có thể nghe những gì nó nói đúng không ? Cô mấp máy môi.
Anh gật đầu.
Một cảm giác ớn lạnh chạy dọc cơ thể. "Nghe này, Tabby, chị an toàn. Chỉ cần làm như anh ta nói được. Ok ?"
"Không biết."
"Làm ơn tin chị đi mà."
"Chị, thì em tin. Nhưng anh ta ? Khốn nạn thật, em thậm chí còn không biết anh ta là ai."
"Nhưng chị biết," Amanda nói. "Em đến chỗ của mẹ đi, chị sẽ liên lạc lại sau. Ok ?"
"Ok." Tabitha càu nhàu, "nhưng nếu trước tám giờ tối nay mà em không nghe tin tức gì của chị thì em sẽ đi lùng chị đó."
Chương trước | Chương sau