Teya Salat
Sai lầm nối tiếp - Lam Bạch Sắc

Sai lầm nối tiếp - Lam Bạch Sắc


Tác giả:
Đăng ngày: 12-07-2016
Số chương: 42
5 sao 5 / 5 ( 7 đánh giá )

Sai lầm nối tiếp - Lam Bạch Sắc - Chap 32 - Do dự

↓↓

Một lúc sau, hắn buông tôi ngồi dậy, ngây người một lát, xuống giường.

bạn đang xem “Sai lầm nối tiếp - Lam Bạch Sắc” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Ánh mắt tôi theo hắn đi đến bên cửa sổ. Hồ Khiên Dư ngồi lên đó.


Nơi ấy ánh đèn không thể chiếu đến, âm u một vùng, tiếng bật lửa "xoẹt xoẹt", ánh lửa lóe lên trong đêm.


Trong mùi thuốc phảng phất, giọng Hồ Khiên Dư vang lên: "Đêm nay em rất kì quái, không giống em."


"......"


"Lý Mục Thần nói gì với em có phải không?" Bóng Hồ Khiên Dư trong đêm bất động, giọng nói lạnh lùng.


Một câu này của hắn, người tôi một chút một chút bắt đầu lạnh đi.


Hắn thông minh như vậy, luôn có thể đào bới những bí mật tôi chôn kín trong lòng.


Hắn thông minh, đem tôi ép một bên là vách đá đen, một bên là vực sâu không đáy.


Tôi ngồi dậy, dựa đầu vào giường, buộc chính mình nhìn chằm chằm đốm lửa bên cửa sổ.


Nghĩ đến những lời mình nói với Thác Ni lúc ban ngày – cỡ nào buồn cười!


"Em muốn rời khỏi nơi này, trở về Mỹ."


Đốm lửa đó run mạnh lên, nhưng rất nhanh liền một lần nữa ổn định lại.


Người đàn ông ý chí sắt đá này thực sư chưa một lần vì tôi mà dao động?


"Không được." Hắn quả quyết cự tuyệt.


Tôi nhắm mắt lại để cho trước mắt mình tối đen mới tiếp tục mở miệng: "Tất cả cổ phần em có được ở Hằng Thịnh, chờ sau khi đến Mỹ sẽ mời luật sư thảo hợp đồng chuyển nhượng cho anh."


Im lặng.


Cả phòng đột nhiên rơi vào tĩnh mịch.


Không có gì ngoài tiếng tôi hít thở, không nghe thấy hắn có động tĩnh gì.


Nhưng, giây tiếp theo là tiếng bước chân vội vã, rất nhanh tiến gần, Hồ Khiên Dư đi vào bên giường hung hăng giữ lấy vai tôi: "Không được! Lâm Vi Linh em có nghe thấy không? Anh nói không được!!!"


Tôi khó khăn cong khóe miệng: "Vì sao không cho em đi? Anh còn muốn cái gì? Hoàn Cầu? Không, Hoàn Cầu em không có tư cách cho anh ..."


Tay hắn xiết vai tôi càng chặt, tôi đau nhưng ngay cả ngước mặt nhìn hắn cũng không muốn.


"Mẹ kiếp, Lý Mục Thần nói với em cái gì?! Vi Linh, nhìn anh ... anh muốn em nhìn anh!"


Hắn rất ít khi nói những lời thô tục, tôi không phải nên cảm thấy may mắn?


Nhưng sao tôi một chút cũng không? Có lẽ ... muốn trách chỉ trách hắn từ trước đến giờ chưa từng ở trước mặt tôi bộc lộ con người thật của mình.


Tôi từng nghĩ, người đàn ông này tuy không từ bất kì thủ đoạn gì để đạt được mục đích, nhưng làm người cũng không tàn nhẫn.


Nhưng sự thật trước mắt là hắn đã dùng thủ đoạn tàn nhẫn nhất âm mưu giải quyết Thác Ni, mặc dù đã sớm biết Thác Ni là ba ruột của tôi.


Mỗi bước hắn đi chưa bao giờ vì tôi mà lo lắng.


Lúc này, hắn tức giận, cũng là giả?


Hắn máu lạnh như vậy, căn bản cũng không thèm để ý đến tôi sẽ hận hắn, thậm chí ba chữ "em yêu anh" này ... cũng không cho phép tôi nói ra miệng ...


Tôi đem chiếc nhẫn ở ngón áp út tháo xuống, trước mặt hắn, đặt trên tủ đầu giường.


Hắn rốt cuộc buông tay, cầm lấy chiếc nhẫn kia, khuôn mặt hồi phục bình tĩnh. Một hồi lâu, rốt cuộc ngước nhìn tôi.


"Chung quy là em không thể ..." Giọng nói hắn trầm thấp chưa bao giờ có, như là thất vọng, thoáng như mục sư đang đọc điếu văn, lộ ra một chút bi phẫn, tiếc nuối.


Nhưng sự bình tĩnh này của hắn lộ ra một chút kì lạ, đó là ...


Dấu hiệu nguy hiểm.


Đầu óc tôi căng ra, đột nhiên chấn động.


Hồ Khiên Dư cũng không nhiều lời nữa, đem nhẫn thu vào lòng bàn tay, gắt gao nắm chặt.


Hắn đứng lên, vẫn như trước bình tĩnh, chậm chạp đi ra khỏi phòng ngủ.


Trước khi rời đi, nhẹ nhàng đóng cửa.


Bên tai, tiếng sập mỏng manh truyền đến.


Tôi miễn cưỡng nằm xuống, gối lên tay mình, trong lòng chua xót nhưng khóe mắt vẫn khô cạn.


Tôi không khóc. Tốt lắm.


Tự vỗ vỗ mặt mình, bức bản thân tỉnh tao một chút.


Thác Ni, Hồ Khiên Dư, Hằng Thịnh, Hoàn Cầu ... Tôi cảm thấy mình như đã già, bất cứ thứ gì cũng cảm thấy nhạt nhẽo, không còn hứng thú. Những người này, việc này, sau khi trở về Mỹ tôi sẽ chậm rãi quên đi. Nếu không quên cũng không sao, tôi cũng ...


Tôi cũng không trở lại nơi này.


Như vậy, tôi nên sớm dập tắt hy vọng.


Ra đi, đó mới là lựa chọn tốt nhất.


Nhưng tại sao, vẫn có giọng nói như trước ở bên tai nhắc nhở tôi: Tôi phải gọi điện cho Thác Ni, cho dù thế nào cũng được, nhất định phải bảo toàn tính mạng cho Hồ Khiên Dư, cho dù hắn từ trên đỉnh cao của Hằng Thịnh ngã xuống cũng được, đó chính là sự trả giá nhẹ nhàng nhất ...


Quần áo của tôi ở trên ghế, tôi lấy chúng mặc vào, chuẩn bị mở cửa ra ngoài.


Đến cạnh cửa, tay cầm nắm vặn, tôi quay đầu nhìn lại căn phòng này.


Lưu luyến một phút, sau đó sẽ quên đi tất cả.


Dù sao cũng chỉ lãng phí một phút đồng hồ ...


Sau một phút này, tôi quay đầu.


Vặn tay nắm ...


Thế nhưng bất động!!!


******


Tôi bị Hồ Khiên Dư khóa ở trong.


Trong phòng không có điện thoại, di động của tôi để trong túi dưới lầu.


Tôi hoàn toàn không dự đoán được, tại sao khi đó Hồ Khiên Dư tức giận như vậy lại vẫn nhớ rõ đóng cửa phòng.


Đây mới là Hồ Khiên Dư tôi biết không phải sao? Ngoan cố không bao giờ chịu buông tha người khác.


Bây giờ, tôi muốn rời đi, hắn không thể giữ, lại khóa tôi như vậy. Hắn không hề thử thuyết phục tôi ở lại, trực tiếp dùng cách này, làm cho tôi muốn đi cũng không thể.


Chỉ có thể ngơ ngác đứng trong phòng.


Lúc đầu tôi còn đập cửa hét đinh tai nhức óc. Nhưng tôi ở bên trong làm loạn đến mức nào, bên ngoài cũng không hề có chút động tĩnh.


Tôi định đến bên cửa sổ, nhưng cửa sổ chặn chấn song, không có lỗ hổng đi xuống.


"Hồ Khiên Dư!!! Thả tôi ra ngoài!!!"


Tôi biết hắn ở thư phòng bên cạnh, tôi mở cửa sổ hét chói tai.


Đáng tiếc, đáp lại tôi chỉ có đêm hè tịch liêu oi bức với tiếng côn trùng kêu rất nhỏ.


Trong thể giới không tiếng động, tôi đột nhiên ý thức được, Hồ Khiên Dư cũng từng như vậy giam lỏng Lộ Tây.


Tôi bật cười: Hồ Khiên Dư rốt cuộc là dạng đàn ông gì? Đối với phụ nữ lừa gạt, lợi dụng, hết lần này đến lần khác. Kết quả không phải cuối cùng cũng chỉ là một chữ: Lợi.


Nhưng tôi đã chết lặng. Sau khi nhìn thấy Thác Ni, trái tim đã trở nên chai sạn, khiếp sợ hay đau khổ giờ phút này dường như đã bị miễn dịch.


"Hồ Khiên Dư! Không phải anh muốn biết Lý Mục Thần nói với tôi cái gì? Anh ta nói cho tôi biết tôi không thể tiếp tục mang thai!! Bởi vì hôm đó anh không chịu đỡ tôi, tôi sẽ không bao giờ nữa có thể sinh con!!! Nhất định anh cả đời đều mơ ước cổ phần trong tay tôi, đáng tiếc, không có cách nào nữa rồi!"


Hai tay tôi làm thành loa ở bên miệng, ngẩng đầu lên trời kêu điên dại. Thì ra có thể đem tất cả những bí mật nói ra lại vui đến như vậy.


"Ha ha ha!!! Anh có nghe thấy không!!! Hồ Khiên Dư, cho dù anh nhốt tôi cả đời cũng không thể động đến một phần của Hoàn Cầu!!!"


Tôi ghé vào cửa sổ giống như điên rồi.


Phía sau truyền đến tiếng mở cửa.


Tôi quay đầu, Hồ Khiên Dư đứng ở bên ngoài. Phía sau hắn, hành lang sáng rực, lưng hắn sáng lên, đồng thời cũng làm mặt hắn phủ trong bóng tối.


Tôi từng bước từng bước đi đến phía hắn.


Chúng tôi nhìn nhau, không hề có phản ứng gì.


Cuối cùng, vẫn là Hồ Khiên Dư mở miệng.


Khóe môi hắn run lên một chút, "Cho dù không thể có đứa bé em cũng đừng mơ rời đi."


Giọng nói rất nhẹ lại nghiến răng nghiến lợi như mang đầy phận hận.


Hận?


Rốt cuộc là ai nên hận ai?!


Tôi không muốn tranh cãi, thắng, thua có gì khác biệt?


Hồ Khiên Dư cũng giống Thác Ni không chịu buông tha tôi. Một lần lại một lần bức tôi lui về phía sau.


Đúng lúc này hắn đột nhiên mở miệng hỏi: "Không phải em yêu anh? Yêu tại sao lại phải bỏ đi? Em không thể làm như vậy."


Tôi thật không rõ hắn nghĩ thế nào. Vừa rồi chặn miệng không chịu cho tôi nói, bây giờ lại có thể dùng một từ "yêu" trước mặt bức tôi.


Rất tiếc, ba chữ đó vốn chưa nói ra miệng, bây giờ cùng chẳng cần thu hồi.


Tôi nghiêng người lướt qua hắn, muốn đi ra cửa.


Hắn đưa tay ngăn lại.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Shock tình - Kawi

Shock tình - Kawi

Giới thiệu: Sự trở lại của một Kawi độc đáo hơn, cá tính hơn và sắc nhọn

15-07-2016 127 chương
Chiến Lang

Chiến Lang

Chiến Lang là một tiểu thuyết ngôn tình của tác giả Hắc Khiết Minh có nội dung xoay

22-07-2016 50 chương
Truy đuổi - Nhan Tiểu Ngôn

Truy đuổi - Nhan Tiểu Ngôn

Giới thiệu: Mỗi thành phố đều có một tên vô lại một tay che trời, Tiêu Trạch vừa

09-07-2016 74 chương
Thiên Hậu Của Ông Chủ

Thiên Hậu Của Ông Chủ

Cô là ca sĩ nổi tiếng trong giới showbiz rốt cuộc lại là Thiên Hậu Của Ông Chủ, bất

23-07-2016 10 chương
Shock tình - Kawi

Shock tình - Kawi

Giới thiệu: Sự trở lại của một Kawi độc đáo hơn, cá tính hơn và sắc nhọn

15-07-2016 127 chương
Làm Sủng Phi Như Thế Nào

Làm Sủng Phi Như Thế Nào

Trích đoạn:Mà cả nhà Ôn đại nhân lúc tiếp chỉ nghe được câu ”Quá mức được

23-07-2016 121 chương
Cuộc Sống Đơn Giản

Cuộc Sống Đơn Giản

Trích đoạn:“Mẹ, con chỉ biết đó là bạn sơ trung với Đông Mặc.” Lâm Dương nói

23-07-2016 73 chương
Nghe bằng trái tim

Nghe bằng trái tim

"Nếu đôi tai không thể lắng nghe, hãy cảm nhận bằng trái tim" *** Alice là nhạc công

23-06-2016
Con heo gàn dở

Con heo gàn dở

Thế là mọi sự bắt đầu từ chuyện con heo mà vợ tôi mua cách đây sáu

27-06-2016
Cái bẫy chuột

Cái bẫy chuột

Một con chuột nhìn qua vết nứt ở vách tường và trông thấy bác nông dân cùng với

24-06-2016