Sai lầm nối tiếp - Lam Bạch Sắc

Sai lầm nối tiếp - Lam Bạch Sắc


Tác giả:
Đăng ngày: 12-07-2016
Số chương: 42
5 sao 5 / 5 ( 74 đánh giá )

Sai lầm nối tiếp - Lam Bạch Sắc - Chap 31 - Đa suyễn

↓↓

Hồ Khiên Dư nói chuyện thanh âm vừa phải, tôi ngồi ở vị trí này vừa vặn nghe thấy.

bạn đang xem “Sai lầm nối tiếp - Lam Bạch Sắc” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Nghe hắn nói, Hồ Khiên Dư cùng vị phu nhân này lúc ở Thụy Sỹ trượt tuyết tình cờ gặp được. Vừa lúc lại về nước cùng một ngày. Cô ấy mới hắn làm bạn đi cùng, đến tham gia tiệc đính hôn của chồng trước.


Không ngờ máy bay hạ cánh muộn, bọn họ chưa kịp tham gia tiệc đính hôn, trực tiếp đến pub.


Hôm qua Hồ Khiên Du từ Hongkong khởi hành đến Thụy Sỹ, đêm nay đã trở lại Singapore. Ngồi trên máy bay đã chiếm đại bộ phận thời gian. Tôi muốn cười, Hồ Khiên Dư hắn chẳng nhẽ thật sự chỉ ở lại Thụy Sĩ vài tiếng, như vậy coi là đi nghỉ phép? Tại sao phải vội vã quay trở về?


(P3)


Ngay lúc tôi nghĩ như vậy, phía sau lưng chợt lạnh, một thứ chất lỏng từ bờ vai trần của tôi chảy xuôi xuống phía dưới.


Người phụ nữ kia hô lên, hướng tới phía sau tôi thấp giọng than vài tiếng.


Tôi cuống quýt đứng dậy nhìn phía sau mình.


Chén rượu trong tay Hồ Khiên Dư còn lại một nửa, thấy tôi nhìn, hắn thản nhiên đáp lại một câu: "Xin lỗi, rượu nghiêng."


Diêu Khiêm Mặc chạy nhanh đến đem khăn tay cho tôi, chính hắn cũng lấy khăn cho tôi lau, nhưng bất đắc dĩ, rượu đã thấm vào trong quần áo.


Tôi ngăn tay Diêu Khiêm Mặc lại, liếc nhìn anh ta một cái: "Xin lỗi, tôi đến toilet!"


Nói xong nhanh bước rời đi.


Đi đến nửa đường, tay tôi nắm thành quyền quay đầu, chỉ thấy Hồ Khiên Dư cũng đang nhìn mình, giơ chén rượu chỉ còn một nửa lên, cười khẽ.


************************** ******************************


Tôi đi đến toilet, thấm khăn lau rượu trên lưng, nhưng bây giờ, quần áo bên trong cũng ẩm ướt, rượu chảy xuống đến cả eo, mặc cho lau thế nào, thôi cứ là mặc kệ, chỗ này có Hồ Khiên Dư, tôi phải mau chóng chạy đi.


Bộ quần áo vất vả mới có được, bị Hồ Khiên Dư một chén rượu hủy mất.


Đâu chỉ là một bộ váy? Tất cả những gì tưởng như đã nắm được trong tay đều bị hắn làm hỏng.


Dù có tức giận bao nhiêu, tôi vẫn là bất lực. Hồ Khiên Dư quá lợi hại, đối mặt hắn, tôi cuối cùng cũng thua thật thảm hại.


Quên đi, tôi bức chính mình không được suy nghĩ, an ủi chính mình, rằng Hồ Khiên Dư cũng không phải thần, hắn cũng sẽ có nhược điểm.


Tự an ủi, trong lòng cũng nhẹ đi một ít, lúc này, cửa toilet bị đẩy ra.


Tôi thoáng nhìn trong gương.


Hồ Khiên Dư tiến vào, đưa tay đóng cửa lại.


Hắn rất nhanh đi đến phía sau tôi.


Tôi bị cánh tay hắn vây giữa hắn và bồn rửa tay.


Hắn cúi xuống gáy tôi, ngửi ngửi: "Ưm, mùi hồng rượu." Nói xong, dùng đầu lưỡi khẽ liếm. Tôi lui lại, cố gắng tránh đi, nhưng có đường nào để lui?


Tôi hít sâu một hơi, cố gắng nói: "Đi ra ngoài, được không?"


Hắn nhìn tôi ngẩn ra, lại lập tức cười: "Em cũng biết dịu dàng như vậy? À, không sai."


Tâm trạng hắn xem ra đã tốt hơn nhiều, tôi thở phào một hơi, thử giãy ra khỏi hắn, động tác cố gắng cẩn thận. Nhưng hắn nhìn thấy tôi muốn thoát ra, tay bỗng trở nên căng thẳng, đảo mắt một cái đã đem tôi vây trở lại.


"Chiếc váy này rất đẹp."


Hắn nhìn tôi trong gương nói.


Hai tay tôi nắm lại thành quyển, không thể để cho hắn thấy, phải dấu phía sau lưng.


Tôi thử quay đầu, rốt cuộc cười lên được: "Cảm ơn."


Tầm mắt hắn dời khỏi gương, chuyển đến trên người tôi: "Diêu Khiêm Mặc đưa?"


"......"


Mắt hắn tối lại, giống như đáy hồ sâu: "Cậu ta nói, vì bộ lễ phục này em chấp nhận làm bạn gái cậu ta?"


"Chúng ta đừng căng thẳng được không?" Giờ phút này tôi chỉ muốn nhanh nhanh thoát thân, "Đi ra ngoài thôi."


Hắn lại càng tiến đến gần, dính sát vào tôi, nhẹ nhàng kéo khóa váy: "Đàn ông tặng phụ nữ quần áo vì muốn cởi nó, có biết hay không?"


Tôi đã không thể nhịn được nữa, nhưng lúc trước cũng là hắn nói cho tôi biết, đắc tội với hắn, không có lợi, trong lòng tôi phân vân, cuối cùng chỉ có thể như trước làm bộ dáng hờn dỗi, thấp giọng nói một câu: "Ngụy biện."


Hắn làm như thật, đưa ngón tay đến trước mặt tôi lay lay: "Nhắc nhở em một lần, từ sau không cần gây chú ý với những người bên cạnh anh, cũng không được cho những người đó chú ý đến em."


Nói xong, hắn ôm lấy tôi nhấc lên, muốn tôi ngồi lên mặt bồn rửa tay.


Tôi không kịp kêu lên, tay hắn đã cầm lấy váy tôi xé xuống.


Ngực tôi lập tức lộ ra, theo bản năng muốn tránh. Vừa tránh một chút, hắn liền nhìn chằm chằm bra của tôi, uy hiếp: "Đừng để cho anh đem cả thứ này xé xuống."


***************************** ************************************


Tôi thật sự sợ, ánh mắt hắn như mang theo màu máu, tôi cuống quýt giữ lấy cổ tay hắn.


Đáng tiếc tôi ngăn không được, chỉ có thể tùy hắn nâng mình dậy, đem cả bộ lễ phục trên người tôi kéo xuống.


Tôi trơ mắt nhìn hắn đem nó ném tới một góc: "Vậy anh muốn tôi thế nào đi ra ngoài?!"


Anh dựa vào cái gì? Dựa vào cái gì? ... Trong lòng tôi mắng, nhưng rất tiếc, ngay cả chính tôi cũng có thể trả lời câu hỏi này: Tôi là tình nhân của Hồ Khiên Dư, là tiền đặt cược tôi đưa cho hắn, đó chính là cái hắn dựa vào để đối đãi với tôi như vậy.


Hắn nhìn cơ thể tôi, ánh mắt buồn bã, tôi giật mình, giơ tay che lấy ngực.


Bả vai của tôi dưới tay hắn run lên.


Hắn thở dài, lấy di động ra gọi: "Mang một bộ quần áo đến đấy ... đồ nữ ... Đúng, ở Pub tầng thượng tập đoàn Hoàn Cầu ... toilet nữ ... Cái này không cần lo ..."


Nói xong, hắn cúp điện thoại, cơ thể vẫn như cũ không rời khỏi tôi.


Hắn nhìn mặt tôi, nhìn hồi lâu, cuối cùng mở miệng an ủi: "Đừng lo, cửa anh đã khóa trái, người khác không vào được."


Hắn nghiêm túc nói cho tôi như vậy, tôi lại muốn bật cười.


Nhưng bản thân đang ở trong hoàn cảnh này, tôi sao có thể cười được?


Đợi một lát, tôi sốt ruột: "Quần áo khi nào thì mang đến?"


Hắn lắc đầu, ôm lấy eo tôi, ngón tay không an phận bắt đầu di chuyển, đi xuống dò xét.


Tôi như bị chọc giận, đẩy bả vai hắn, nhưng hắn không chút nào để ý, tay kia tiến đến lưng tôi nhẹ nhàng trêu chọc.


Tôi mặc kệ hắn, nghĩ đến hắn sẽ thỏa mãn nhưng không phải như vậy. Hắn làm quá, cắn vai tôi, tôi không kịp ngăn cản. Hắn ngẩng đầu lên, giọng nói như dỗ dành: "Nào, cho anh hôn, nhớ em..."


Mặc dù hắn nói như vậy nhưng cũng không đợi tôi đáp lại, ngầng đầu ngậm lấy miệng tôi. Tôi không trốn, đối với việc này đã thành quen, hắn hôn vừa lòng tự nhiên sẽ thả.


Tôi phối hợp như vậy, ít nhất cùng làm cho chính mình không bị thương.


Rốt cuộc hắn buông ra, tôi gần như hít thở không thông, hô hấp dồn dập, ngực phập phồng. Một bên hắn vỗ lưng tôi, một bên lại tiến đến gần. Tôi vẫn chưa lấy hơi bình thường, nghiêng đầu tránh đi, hắn liền bắt được cằm: "Đừng nhúc nhích, còn chưa đủ ..."


Nói xong hắn lại áp gần, một chiếc hôn sâu.


Tôi mơ màng nghĩ, hẳn là không phải hắn đi Thụy Sỹ mà là Pháp? Nếu không vì sau nụ hôn kia của hắn lại nồng nhiệt đến vậy, dường như động đến nơi sâu nhất trong tôi.


Hồ Khiên Dư đem tôi gắt gao ôm trong lòng, ngực tôi dán vào người hắn, nóng lại đau. Không biết khi nào tay hắn đã di chuyển đến, cách một lớp bra khẽ vuốt ve. Hắn liếm liếm môi tôi, cuốn lấy đầu lưỡi tôi, mãnh liệt mà cường ngạnh. Tôi bất lực, không thể chống cự, tay nắm thành quyền để ở ngực hắn, ngoài việc cảm giác được nhịp tim của hắn không thể làm gì.


Tay hắn theo xương sống tôi muốn trượt xuống phía dưới. Tôi kinh hãi, cánh tay nhanh chóng vòng về phía sau giữ lấy.


Hắn nhanh nhẹn, không chỉ né được, ngược lại còn bắt lấy cổ tay tôi giữ lại ở phía sau.


Ngực của tôi vì tư thế như vậy mà bị bắt nhô lên đưa đến trước mặt hắn, miệng hắn cười khẽ, ánh mắt lại chấp nhất đến đáng sợ nhìn chằm chằm đường cong trước ngực tôi.


Ngay khi dây thần kinh tôi căng lên, ngoài cửa truyền vào tiếng đập.


"Cộc! cộc! cộc!"


Không khí xung quanh nóng bỏng, Hồ Khiên Dư rời khỏi, ánh mắt vẫn giằng co trước ngực tôi.


"Thật muốn ngay tại nơi này......"


Nói xong, hắn liếc nhìn tôi một cái, sau đó xoay người đi mở cửa.


***************************** **********************************


Cửa bị Hồ Khiên Dư mở ra ¼, như vậy bên ngoài không nhìn thấy bộ dáng tôi lúc này.


Người bên ngoài ...


Tôi cứ nghĩ rằng đó là người đưa quần áo tới, nhưng giọng nói lại là của Diêu Khiêm Mặc?


"Tại sao anh ở Toilet nữ?"


Hồ Khiên Dư không trả lời.


Tôi kinh ngạc nhưng cũng không thể di chuyển, chỉ ngơ ngác nhìn Hồ Khiên Dư. Tôi rất sợ hắn sẽ làm ra chuyện gì đó khác người.


Nếu hắn mở cửa ra ....


Tôi không dám nghĩ.


Ngay lúc tôi đang tâm tâm niệm niệm, Hồ Khiên Dư đột nhiên quay đầu, hướng tôi thản nhiên cười một cái, sao đó nhặt lên bộ lễ phục sớm đã không còn ra hình dạng gì, quay trở lại cửa.


Giọng nói của Hồ Khiên Dư không đổi, nhưng tôi nghe ra lại có vài phần âm trầm độc ác.


Hắn nói: "Cái này của cậu."


Nói xong liền đem chiếc váy kia ném ra ngoài.


Một lát sau, Hồ Khiên Dư đóng cửa, cài khóa.


Hắn nhếch môi cười, không lại gần tôi, mà ngồi trên bồn rửa tay cùng tôi đối diện.


"Em có biết khi Diêu Khiêm Mặc nhìn thầy quần áo của em thái độ thế nào không?" Hắn hỏi.


Tôi cắn răng, quay đầu sang một bên, không để ý đến hắn.


"Thế nào? Đau lòng?" Giọng nói của hắn mang theo ý cười, tôi nghe thấy lại nổi da gà.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Cô dâu mạo danh - Kinny

Cô dâu mạo danh - Kinny

Giới thiệu: Tôi -Hạ Phi Khanh- 19t, cao 1m59, có khuôn mặt dễ thương. Năm tôi 10t ba mẹ

13-07-2016 33 chương
Trời Xanh, Biển Cũng Xanh

Trời Xanh, Biển Cũng Xanh

Truyện ngôn tình hoàn Trời Xanh, Biển Cũng Xanh, câu chuyện kể về chuyện tình cảm của

23-07-2016 38 chương
Tình yêu quý tộc - Luxu

Tình yêu quý tộc - Luxu

Giới thiệu: Diệp Xuân (17 tuổi) : nữ nhân vật chính, là một người hiền lạnh nhưng

14-07-2016 97 chương
Ngày ấy sẽ đến

Ngày ấy sẽ đến

Tình yêu một ngày. Yêu nháp. Yêu thử. Một ngày trọn vẹn. Phi vào vai như chính mình

30-06-2016
Người Đẹp Trả Thù

Người Đẹp Trả Thù

Lòng hận thù của con người rồi cũng đến lúc kết thúc, tình yêu đã giúp Tiểu Nê

20-07-2016 28 chương
Nụ hôn cuối cùng

Nụ hôn cuối cùng

Gặp gỡ nhau đôi khi là do định mệnh, gắn bó bên nhau không phải là do định mệnh,

24-06-2016
Hoa hồng vàng

Hoa hồng vàng

Tôi không còn nghe nàng nói gì nữa, bởi trước mắt tôi chỉ toàn một màu vàng của

25-06-2016
Cá Tháng Tư đáng nhớ!

Cá Tháng Tư đáng nhớ!

Đến bây giờ, nó và những người bạn cũ không còn gặp nhau nhiều nữa vì mỗi người

26-06-2016
Vụ cá cược ngày ấy

Vụ cá cược ngày ấy

Thời gian dù có mang những tháng năm đi nhanh qua khung cửa cũng chẳng thể nào cuốn đi

24-06-2016
Hai chiếc USB

Hai chiếc USB

Sáng nào cũng vậy, trước giờ đi làm, Diệp Thư lại đứng trước gương, cẩn thận

30-06-2016
Mình yêu nhau đi chị!

Mình yêu nhau đi chị!

  (khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình bất chấp hết yêu nhau

26-06-2016
Chỉ là để yêu

Chỉ là để yêu

(khotruyenhay.gq - Truyện ngắn dự thi cho tuyển tập: "Rồi sẽ qua hết, phải không?') Có

25-06-2016

pacman, rainbows, and roller s