XtGem Forum catalog
Hoa vô lệ - Suly

Hoa vô lệ - Suly


Tác giả:
Đăng ngày: 15-07-2016
Số chương: 69
5 sao 5 / 5 ( 81 đánh giá )

Hoa vô lệ - Suly - Chương 46

↓↓

- Anh muốn gì?

bạn đang xem “Hoa vô lệ - Suly” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Rốt cuộc chuyện này là sao, nói đi.


Giọng nói sắc lạnh vẻ mặt cương nghị nhìn xoáy vào tâm can Bích An khiến cô trở nên lúng túng không biết nói gì, Tuyết Y im lặng một lúc rồi tiếp :


- Em thích trơi trò trốn tìm lắm à? 4 năm...4 năm đi rồi xuất hiện với một đứa bé...rồi lại thân mật với hai người đàn ông khác...- Không kìm chế được, câu nắm lấy vai cô lắc mạnh, mắt trừng lên đầy kích động – Rốt cuộc cô muốn gì...nói...nói đi.


- Buông tôi ra...- Bích An không chịu được cánh tay rắn chắc của cậu bóp mạnh vào vai mình nữa – Anh có tư cách gì mà hỏi tôi như vậy?


- Tư cách à...- ánh mắt cậu hằn những tia máu đỏ, khoé môi nhếch lên cười nhạt – Cô đừng quên mình nợ tôi rất nhiều...


Đến lúc này những uất ức dồn nén trong bao năm nay của Bích An được bùng phát, cô cố gắng hết sức thoát khỏi hai bàn tay như gọng kìm kia ...:


- Nợ à...nếu có nợ thì anh nợ tôi mới đùng....- Cô lắc đầu cười nhạt – mà thôi cứ coi như tôi nợ anh, nói đi, anh muốn gì mới chịu buông tha cho tôi hay muốn tôi chết đi thật như cô gái kia...


Tuyết Y nhìn cô trân trân, Tử Di bây giờ không còn ngoãn ngoãn im lặng cam chịu nữa rồi...đáy mắt tĩnh lặng, khuôn mặt thanh tú không tránh né nhìn thẳng Tuyết Y, cậu nhíu mày nhìn cô không hiểu hàm ý trong câu nói đó :


- Ý em là sao?


- Không phải anh đã hại chết Mĩ Chi vì cô ta bắt anh có trách nhiệm về cái thai đó à? – Gịong nói có phần chế giễu.


- Hại chết...- Tuyết Y bật cười khan nhìn Tử Di. – Em nghe lén tôi nói chuyện à?


- Chỉ vô tình thôi - Tử Di nhìn đi hướng khác, nét mặt bướng bỉnh hất lên kiêu hãnh cho mình là không có lỗi khi vô tình nghe lén chuyện người khác.


Vẻ mặt Tuyết Y đột nhiên đổi sắc, hai hàng lông mày giãn ra trả lại khoảng cách vùa vặn như cũ, nở nụ cười vạn người mê nói :


- Nếu em đã biết, tôi cũng không dấu. Đúng là có chuyện đấy. Cho nên.


Bích An mở lớn mắt nhìn cậu không dám tin Tuyết Y lại dám công khai với cô như vậy sau khi hại chết một...không phải là hai sinh mạng mới đúng.


- Anh không phải là người nữa rồi...


Ánh mắt vừa sợ vừa cả kinh nhìn cậu, chân thụt lại vài bước.


- Nếu biết như vậy thì ngoan ngoãn bên tôi đi.


- Không bao giờ có chuyện đấy – Bích An quay mặt định bỏ đi thì Tuyết Y tiếp :


- Đứa bé đó...- Gịong cậu mập mờ mang đầy tính châm trọc..- Tôi không chắc nó sẽ bình an đâu.


Bích An quay phắt lại nhìn trừng trừng cậu, cô gằn từng chữ :


- Anh dám.


- Em sẽ làm gì nếu tôi đụng đến nó ?- Cậu nhìn cô đầy vẻ chế giễu.


- Tôi...tôi sé nói chuyện giết người của anh cho mọi người biết.


Tuyết Y cười nhạt, vẻ mặt đểu giả rõ vai đểu :


- Có ai tin em không...Mà nếu tôi có chết thì cũng sẽ kéo theo em đi cùng, còn nếu em chết...- cậu nhấn mạnh – tôi sẽ bắt người thân duy nhất còn lại của em chết theo. Cho nên, tốt nhất là ngoan ngoãn trở về bên tôi đi.


Bích An trợn mắt nhìn vẻ mặt ngông nghênh coi trời bằng vung của Tuyết Y...lòng uất nghẹn nói không ra lời.


Tuyết Y bỗng nói:


- Tôi sẽ chấp nhận đứa trẻ đó, chỉ cần em ở bên tôi là đủ.


Gịong cậu nửa như xa cách nửa như van lơn khiến timTử Di loạn nhịp...gương mặt đó bỗng chốc trở nên yếu mềm, nụ cười tà mị không còn nữa, mà thay vào đó khoé môi mím nhẹ lại như chờ đợi sự kì tích nào đó...


Cô không thể mềm lòng một lần nào nữa...bên cạnh người đàn ông này chỉ toàn đau khổ thôi, cô chỉ muốn được bình yên sống bên con- quà tặng duy nhất ông trời đã ban cho cô. Bích An quay lưng bước đi tránh không nhìn vào gương mặt người đàn ông đã khiến cô vừa yêu vừa hận đó...


- Đừng biến mất một lần nữa...4 năm là quá đủ rồi, tôi rất mệt mỏi em hiểu không...- Tiếng nói như oán trách ưu thương phả bên tai Bích An.


Vòng tay ấm áp của Tuyết Y khẽ ôm lấy cô từ sau lưng, giọng nói mềm mại đến thấu lòng người...


Gío...gío cứ mãi thối...những lọn tóc xoã dài khẽ bay theo làn gió mát...cô cảm giác được có thứ dung dịch lỏng nào đó đang rơi nhẹ xuống bàn tay mình...


Cả không gian lẫn thời gian lúc đó như ngừng đọng lại giây phút đẹp như tranh này...đúng là một bức tranh hoàn mĩ...


Một khoảng cách gần kề trong gang tấc...một giọng nói ôn nhu...vẻ mặt ưu thương đầy chân thành...


Chương trước | Chương sau

↑↑
Nắng gắt - Cố Mạn

Nắng gắt - Cố Mạn

Văn án: - Nếu như nhiều hơn thích một chút gọi là yêu, thì nhiều hơn yêu

11-07-2016 41 chương
Cô dâu mạo danh - Kinny

Cô dâu mạo danh - Kinny

Giới thiệu: Tôi -Hạ Phi Khanh- 19t, cao 1m59, có khuôn mặt dễ thương. Năm tôi 10t ba mẹ

13-07-2016 33 chương
Vẫn mơ về em - Hỗng Cửu

Vẫn mơ về em - Hỗng Cửu

Văn án: Tối nào em cũng ngồi trên khung cửa ngẩng đầu ngắm trăng. Em đúng là ngốc

15-07-2016 75 chương
Sinh linh xóm nghèo

Sinh linh xóm nghèo

"Phá nó đi. Ngày mai đi phá liền cho tao." "Nhưng nó là con ông mà?" "Làm sao tao biết nó

23-06-2016
Giữa Cơn Gió Lốc

Giữa Cơn Gió Lốc

Duy ngửng lên, buông thõng hai tay và buồn bã quay sang ngó vợ, người vợ nắm lấy tay

22-07-2016 20 chương
Ngọn nến không cháy

Ngọn nến không cháy

Trong thành phố nọ có hai cha con sống với nhau rất vui vẻ, hạnh phúc. Một hôm, đứa

01-07-2016