Pair of Vintage Old School Fru
Hoa vô lệ - Suly

Hoa vô lệ - Suly


Tác giả:
Đăng ngày: 15-07-2016
Số chương: 69
5 sao 5 / 5 ( 103 đánh giá )

Hoa vô lệ - Suly - Chương 46

↓↓

Bích An nghe máy :

bạn đang xem “Hoa vô lệ - Suly” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Vâng, tôi nghe đây ạ...


- ...


- Được, tôi sẽ qua ngay bây giờ.


- ...


- Vâng, cảm ơn.


- ...


Bích An cúp máy. Cuối cùng chuyện cô lo lắng cũng không xảy ra, miệng Bích An hơi cười thở phào nhẹ nhõm...sau bao ngày chờ đợi kết quả bên Hàn thị đã đồng ý kí hợp đồng.


Cô nhanh chóng cầm túi xách và khoá xe đi thẳng tới Hàn thị.


...


- Mĩ Chi, tôi đã nói với cô bao nhiêu lần rồi.


- ...


- Đừng nghĩ tôi là thằng ngu mà cô quan hệ với ai tôi không biết hiểu chưa.


- ...


- Cô đang đe doạ ai vậy...


- ...


- Haha...muốn chết à, được tôi sẽ giúp cô.


Tiếng gấp máy nghe khô khốc giữa không gian vắng lặng ...Bích An đứng ngoài cửa nghe cũng giật mình, cô lạnh toát sóng lưng..trán lấm tấm vài giọt mồ hôi...


Qúach giám từ sau đi đến :


- Mời cô Triệu vào.


Bích An cười gượng gạo, miệng cười mà tay toát mồ hôi khi vô tình đứng chờ Qúach giám lấy hợp đồng mà nghe được cuộc nói chuyện điện thoại thì phải...


- Ờ vâng...


Qúach giám mở cửa cùng Bích An vào trong...


- Hàn thiếu, cô Triệu đã đến.


Bích An nhìn gương mặt Tuyết Y vẫn còn đăm đăm hai hàng mày vẫn còn chau lại tay di di thái dương lạnh lùng nói :


- Cậu thay tôi giải quyết đi.


Nói xong cậu đứng dậy cầm áo vest trên thành ghế đi ra ngoài, vẻ mặt như sát thủ liên hoàn bước đi...


Cậu đi ngang qua, khiến Bích An cảm giác như có một luồng hàn khí toát lên ngùn ngụt...


...


- Nghe tin gì chưa....đêm qua cô Mĩ Chi bị tai nạn chết tại chỗ...


- Là người làm Hàn thiếu bỏ Nhã thư à...


- Ừ đấy...nghe nói là một xác hai mạng/


Cô gái rùng mình nói :


- Khiếp, kinh thế...không biết Hàn thiếu có sốc với cái chết này không nhỉ...


Bích An đi đến nghe được câu chuyện, hai hàng mày cô khẽ nhíu lại...cảm giác cả kinh làm cô rợn tóc gáy...


- Cô Triệu...


- Cô Triệu...


Mọi người đi ngang qua Bích An đều chào cô thân thiện, Bích An cười vô thức chào lại họ rồi về thẳng phòng...


Đầu cô nghĩ đến cảnh tượng cô gái đó bị tai nạn rồi cả cuộc nói chuyện mà cô vô tình nghe được nữa chứ...chẳng nhẽ...


Bích An đột nhiên rùng mình...cô không nghĩ Tuyết Y lại có thể làm ra những chuyện trời không dung đất không nạp như vậy...chuyện đó súc vật chưa chắc đã làm. Cô không hiểu giữa hai người đó có vấn đề gì mà tại sao lại có chuyện đấy nhưng dù gì cũng không thể ra tay hại chết người như vậy chưa...càng ngày thú tính của Tuyết Y càng cao lên như vậy sao...


- Cô Triệu, có người bên Huỳnh thị đến.


Bích An tròn mắt hết từ sốc trước tin cô gái kia đến chuyện có người bên Huỳnh thi xang côngty...


Chẳng nhẽ San Phong đã biết tin cô trở lại.


Bích An cắn môi nói :


- Được rồi, cho họ vào đi.


Không tránh được nữa rồi, dù gì cũng sẽ phải đối mặt.


San Phong bước vào trong, người thư kí đóng cửa lại cho họ. Cậu nhìn cái dáng mảnh mai đang ngồi trên ghế giám đốc kia từ sau lưng, một cảm giác thân thuộc tràn về...


- Tử Di...


Miệng cậu bật thốt trong vô thức.


Từ từ...thật chậm, Bích An hít một hơi thật sâu, cô đứng dậy, quay người lại, nụ cười nhẹ nhàng đến thanh thản toả ra nhìn San Phong...


Ánh nắng bên ngoài chiếu vào nụ cười đó, mọi thứ như bừng sáng trong mắt San Phong...cô tựa như thiên thần tái thế. Vậy là Tử Di của cậu vẫn còn...vẫn còn trên trần gian này...


San Phong sững người trong giây lát...mắt cậu như nhoà đi. Một người đàn ông lại có thể rơi lệ khi biết một người con gái còn sống thì đúng là cô gái đó có một vị trí rất quan trọng.


Tử Di bước lại gần San Phong, khẽ cười :


- Anh vẫn khoẻ chứ.


- Sao, sao em lại xuất hiện vào lúc này...- Măt cậu rưng rưng nước như sắp khóc khiến Tử Di thấy bứt rứt, cô bối rối vì vẻ mặt bi ai của cậu :


- Em...


San Phong ôm chầm lấy Bích An, miệng cậu nhẹ nói :


- Sao không về sớm hơn...sao bây giờ mới về...


Tiếng nói như nỉ non thân tình nửa như trách móc của San Phong khiến Bích An thấy như mình là tội đồ vậy. Cô đứng im trong vòng tay cậu, mịêng nói :


- Xin lỗi, em...


Cạch...


Tiếng mở cửa vang lên, cô thư ký cùng Tuyết Y đứng sững nhìn hai người đang tình tứ ôm nhau...


Bích An giật mình vội nhẹ đẩy San Phong ra, cô trố mắt nhìn Tuyết Y đang sầm mặt nhìn mình, môi mím chặt gắt gao...đuôi mắt nheo lại như trăng non ẩn ý cười chế giễu, thật lâu sau mới bật thốt :


- Tôi đến không đúng lúc thì phải. Cô Triệu.


Gịong nói chứa đựng đầy hàn khí...trong đáy mắt như có lửa điện nhìn xoáy vào Bích An khiến cô thoáng rùng mình.


San Phong nhìn Tuyết Y, vẻ mặt vẫn còn chút ưu thương lên tiếng :


- Cậu đã biết rồi à?


Tuyết Y cười nhạt, nhìn Bích An nói :


- Cô Triệu Bích An – Từng tiếng thốt lên thật lạnh lùng – cô giỏi thật, biết đóng kịch từ khi nào vậy.


Từng lời từng chữ của Tuyết Y như đang mỉa mai Bích An, San Phong cau mày nói :


- Cậu nói gì vậy?


Bích An lấy lại bình tĩnh, cô quay xang San Phong nói :


- Anh ở đây chờ em một lát nhé.


San Phong thụ động gật đầu, cô lại lấy vẻ mặt bình thản hít một hơi thật mạnh xoay xang chiếu tin nhìn vào Tuyết Y :


- Chúng ta ra ngoài nói chuyện.


Tuyết Y quay mặt bước đi trước, cô thư ký vội vàng nép xang một bên nhường đường, mắt láo liên quan sát từng nét tâm trạng phức tạp biểu hiện trên mặt họ...


...


Tuyết Y đứng dựa người vào cửa xe chờ Bích An xuống, cô nói :


- Xang bên kia nói chuyện được rồi.


Cô nhìn xang quán café bên đường, hất mặt nói.


Tuyết Y cau mày nhìn cô :


- Lên xe đi.


Tuyết Y mở cửa kéo cô vào trong rồi đóng sầm cửa lại, Bích An giật nảy mình...vẻ mặt đáng sợ của Tuyết Y khiến cô lạnh gáy.


...


Trên đường đi Tuyết Y không hề mở lời, cậu cứ thế nhìn thẳng miệng khoá chặt...Bích An lén đưa mắt nhìn xang cậu...nửa gương mặt nghiêm nghị, khí chất phái lạnh nhìn nét đàn ông đó vẫn ảo hoặc như ngày nào...


...


Tuyết Y cho xe rẽ vào một lối vắng vẻ...những hàng cây xanh đồi cỏ mọc bát ngát...những tia nắng cuối ngày dần tắt đi...cậu dừng xe lại, cả hai bước xuống..


Tuyết Y đi trước, Bích An bước từng bước theo sau lòng bất an...không biết Tuyết Y định đưa mình đi đâu.


Cậu dẫn cô đến trước ngôi mộ..Bích An đưa mắt nhìn lên tấm hình trên đó, cô nuốt khan khi thấy ảnh mình...


Cô nhìn xang cậu dò xét :

Chương trước | Chương sau

↑↑
Hoàng Hậu Xấu Xí

Hoàng Hậu Xấu Xí

Trích đoạn:Dám động vào Vương phi tương lai, không có chém đầu của nàng ta đã xem

20-07-2016 10 chương
Gả Hạnh Không Hẹn

Gả Hạnh Không Hẹn

Mời bạn đọc truyện Gả Hạnh Không Hẹn của tác giả Trùng Tiểu Biển và viết cảm

23-07-2016 37 chương
Kiêu sủng - Đinh Mặc

Kiêu sủng - Đinh Mặc

Văn án: Trong ánh sáng mờ ảo của ngọn đèn đường, người đàn ông quay mặt lại,

09-07-2016 23 chương
Cảm Thụ Mập Mờ

Cảm Thụ Mập Mờ

Trích đoạn:Vì vậy lúc này, tất cả nhân viên của công ty mới lý giải được vì sao

23-07-2016 11 chương
Kiêu sủng - Đinh Mặc

Kiêu sủng - Đinh Mặc

Văn án: Trong ánh sáng mờ ảo của ngọn đèn đường, người đàn ông quay mặt lại,

09-07-2016 23 chương
Chúc Mừng Sinh Nhật

Chúc Mừng Sinh Nhật

Truyện Chúc Mừng Sinh Nhật của tác giả Điệp Chi Linh thuộc thể loại tiểu thuyết

23-07-2016 10 chương
Vị Hôn Phu Tuyệt Tình

Vị Hôn Phu Tuyệt Tình

Vị Hôn Phu Tuyệt Tình là một truyện ngôn tình của tác giả Mễ Nhạc được đăng tải

22-07-2016 9 chương
Vì anh bất chấp yêu em

Vì anh bất chấp yêu em

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp hết yêu nhau

26-06-2016
Quy luật của xe rác

Quy luật của xe rác

Anh giải thích rằng nhiều người cứ như là xe rác vậy. Họ chạy vòng quanh mang theo

01-07-2016
Sự cố

Sự cố

Cô im lặng. Anh thì đang nhớ xem là lần thứ bao nhiêu dắt cô vào đây. Lần nào anh cũng

30-06-2016
Cha

Cha

20h30phút, nó vừa kết thúc một cuộc gọi về nhà, và cũng như những lần khác sau khi

24-06-2016