Disneyland 1972 Love the old s
Cục Cưng Từ Trên Trời Rơi Xuống Mẹ Lơ Mơ Ba Lạnh Lùng

Cục Cưng Từ Trên Trời Rơi Xuống Mẹ Lơ Mơ Ba Lạnh Lùng


Tác giả:
Đăng ngày: 21-07-2016
Số chương: 132
5 sao 5 / 5 ( 68 đánh giá )

Cục Cưng Từ Trên Trời Rơi Xuống Mẹ Lơ Mơ Ba Lạnh Lùng - Chương 17

↓↓
Cố Bảo Bảo gật đầu, lại lắc đầu, thống khổ cắn môi, nước mắt rơi như mưa.

bạn đang xem “Cục Cưng Từ Trên Trời Rơi Xuống Mẹ Lơ Mơ Ba Lạnh Lùng ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

"Bảo Bảo!"

Công Tôn Diệp trong lòng đau xót, kéo cô vào lòng, hy vọng ngực hắn có thể mang lại cho cô chút ít cảm giác an toàn.

****************************************************************

Mục Sơ Hàn đi vào nhà, trong miệng không ngừng oán trách: "Ba, ba vội vã gọi con tới đây làm gì, rốt cuộc xảy ra chuyện gì hả?"

Mục Phong Minh đứng lên, tức giận trừng mắt nhìn con gái: "Con bé chết tiệt kia, đã xảy ra chuyện gì mà con cũng không biết? ! Con có phải người Mục gia hay không hả!"

"Ba, đừng nói khó nghe vậy có được không."

Cô liếc trắng mắt, đặt mông ngồi xuống, "Cho dù anh đột nhiên có thêm đứa con trai, trời cũng chẳng sụp xuống được!"

Mục Phong Minh thở dài một hơi: "Con nói đứa bé kia là thế nào? Đúng lúc lại xuất hiện trên đài truyền hình, lần này báo chí được dịp náo nhiệt."

Mục Sơ Hàn hừ lạnh một tiếng, "Còn có thể thế nào? Cố Bảo Bảo đúng là có tâm kế, trước đây cô ta lén trộm đi một đứa, không phải vì ngày hôm nay hay sao? Mọi chuyện ngoại trừ cô ta, còn có thể là ai bày ra đây?"

Nói đến đây, cô rất là bất mãn, "Ba nói đi, ở đâu lại có người phụ nữ như vậy chứ, vì có thể chiếm được một người đàn ông mà lại lợi dụng cốt nhục của mình diễn trò."

Nghe vậy, Mục Phong Minh nặng nề suy tư rồi mới nói: "Con nói Cố Bảo Bảo có phải cô gái mà lúc nào cũng quấn lấy Tư Viễn hay không?"

"Còn có thể là ai đây!"

Mục Sơ Hàn khoanh tay trước ngực, mặt xem thường: "Trước đó ở công ty đã thấy cô ta, cô ta còn trà trộn vào công ty làm thư kí nữa chứ! Lúc đó con đã cảnh cáo cô ta, không nghĩ tới cô ta tính toán mọi cách là vì điều này a. Lần này thì hay rồi, xem truyền thông lợi hại kia không cần ba ngày là có thể đào móc được thân phận hai mẹ con họ. Đến lúc đó a, cô ta có thể danh chánh ngôn thuận quấn lấy anh con!"

"Con đừng nói nữa!"

Mục Phong Minh đối với lời con gái bán tín bán nghi, con bé này từ nhỏ ông đã nuông chiều, trong mắt nó, trừ người mình thích ra thì đều là loại người âm hiểm giảo hoạt hết!

"Con đi đi, " Ông dặn, "Tới chỗ anh con làm rõ mọi chuyện, rồi quay về nói lại cho ba!"

"Đi thì đi," Mục Sơ Hàn cầm túi xách đứng dậy, "Ba dữ gì chứ!"

*****************************************************************

Cố Bảo Bảo đi rồi, vú Vương lại mở cửa phòng tắm ra, Hoan Hoan lập tức mặc quần áo tử tế chạy xuống tầng, "Ba!"

Bé lại giả bộ vô tri, nhào tới Mục Tư Viễn, "Vừa rồi là ai vậy ba?"

Thấy ba cau mày, bé lập tức giải thích, "Con với Nhạc Nhạc lúc nghịch nước trong phòng tắm thì vô tình nghe thấy."

"Không là ai cả!"

Mục Tư Viễn lấy khăn lông lau khô tóc cho bé, "Nhạc Nhạc đâu?"

Hoan Hoan quay đầu, nhìn hướng cầu thang, Nhạc Nhạc đứng trên cầu thang chứ đâu!

Mục Tư Viễn ngẩng lên, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn giống hệt Hoan Hoan, hai mắt thật to, trong lòng liền dịu lại.

"Tới đây nào, Nhạc Nhạc! Tới cạnh ba này!"

Hắn dịu dàng gọi Nhạc Nhạc lại.

Nhưng Nhạc Nhạc dường như không nghe được lời hắn, ngược lại ngồi xuống bậc thang, cúi đầu nhìn bàn tay nhỏ của mình.

Trong lòng Hoan Hoan gấp lên, bé không thể nói cho ba biết Nhạc Nhạc mắc chứng tự bế cường độ thấp được, bằng không ba sẽ biết đây đều là mưu kế của bé, không đánh nát cái mông nhỏ này của bé là không xong!

Mục Tư Viễn cười, cho là bé đang tức giận chuyện hắn đuổi mẹ đi, lại đứng dậy tới cầu thang, "Nhạc Nhạc, tới đây," Hắn đưa tay ra ôm lấy bé, "Ba lau tóc cho con, được không?"

Tiếp xúc với ngực hắn, cơ thể nhỏ bé của Nhạc Nhạc cứng đờ, bất thình lình, bé cúi xuống cắn vào tay Mục Tư Viễn!

"Nhạc Nhạc!"

Bé hầu như dùng hết sức, Mục Tư Viễn đau đến không chịu nổi, vội thả bé xuống.

"Con là cún sao?"

Hắn tức giận vỗ đầu Nhạc Nhạc, "Thích cắn người vậy hả?"

Nhạc Nhạc trợn mắt nhìn hắn một cái, chạy ra góc tường, cuộn tròn mình lại.

"Nhạc Nhạc, con..."

Mục Tư Viễn đứng dậy, chuẩn bị bắt bé lại, vú Vương chợt đi vào nói: "Thiếu gia, tiểu thư tới."

Hắn quay lại liền thấy Mục Sơ Hàn đang hừ với hắn: "Yêu, anh à, lại thêm một đứa con trai chắc vui sướng lắm hả, ban ngày lại ở nhà nữa cơ đấy."

"Em tới làm gì?"

Mục Tư Viễn hai tay chống nạnh, "Giờ này không phải em còn đang ở trong chăn ngủ ngon hay sao?"

Mục Sơ Hàn không để ý tới hắn, đi tới trước mặt Nhạc Nhạc, nhìn bé, lại quay ra nhìn Hoan Hoan, có chút ý tứ.

"Anh," Cô cười: "Anh đừng nói, mặc dù anh không thích Cố Bảo Bảo, nhưng anh để cô ta sinh con cho anh thật quá chính xác, em thấy Tâm Du không nhất định có thể sinh ra hai cục cưng đáng yêu thế này đâu!"

"Đừng nói những lời này trước mặt trẻ con,"

Mục Tư Viễn quát em gái, "Đứa bé em cũng thấy rồi, em ở đâu thì quay về đó đi!"

Hắn cũng biết cô nhất định là do ông cụ phái tới tìm hiểu tình huống.

"Em đi làm gì?" Mục Sơ Hàn lần này không đi, "Em là cô ruột bọn nhỏ, bây giờ em phải chơi thật vui với chúng!"

Nói rồi, cô ôm lấy Nhạc Nhạc, hôn lên khuôn mặt trắng nõn một cái, "Chậc chậc, đứa bé này thật đáng yêu!"

Hoan Hoan ở một bên mặt đầy vệt đen, cô ruột?

Bé muốn té xỉu, bé rất rõ ràng Nhạc Nhạc trông thế nào a, cô cô bình thường đâu có nói bé đáng yêu đâu, lúc này lại vừa ôm vừa hôn Nhạc Nhạc, coi tướng mạo hai đứa ** vậy ư.

Bé dắt Nhạc Nhạc đi, "Đi, chúng ta đi chơi đi!"

Nói rồi, dẫn theo Nhạc Nhạc như một làn khói chạy lên gác.

"Này," Mục Sơ Hàn đuổi theo, "Cô cũng đi."

Mục Tư Viễn nhìn thấy, lông mày nhăn lại, Nhạc Nhạc thân với Hoan Hoan, đối với cái ôm của Sơ Hàn cũng không phản kháng, vừa rồi vì sao lại cắn hắn?

Là bởi vì thấy hắn đuổi mẹ đi sao?

Thế nhưng bé cũng không ầm ĩ cũng không nháo, bé dường như có phần...

Không đúng lắm!

Hắn không nghĩ ra chỗ nào không ổn, chỉ có thể quy kết vì đứa trẻ sau khi tới một nơi xa lạ thì sợ người lạ.

"Vú Vương," Hắn mặc áo khoắc, dặn dò: "Bà trông trừng tiểu thư với hai đứa bé, tôi tới công ty xử lí một ít chuyện, tối sẽ về."

Suy nghĩ một chút, hắn nhấn mạnh lại: "Nhất định phải đóng kỹ các cửa, để bảo an tùy thời tuần tra, tuyệt đối không để cho một nam một nữ vừa rồi bước vào!"

***************************************************************

Hai đứa bé chơi rất vui, Hoan Hoan thì lúc nào cũng đấu võ mồm với cô, Nhạc Nhạc thì mặc cô đùa thế nào cũng không phản kháng, Mục Sơ Hàn chơi mãi cho tới khi bụng réo lên mới đứng dậy.

"Được rồi," Cô ra lệnh: "Vú Vương khẳng định đã làm xong cơm rồi, chúng ta đi ăn cơm thôi!"

Ba người vào nhà ăn, cơm nước quả nhiên đều đã dọn ra, thấy cô mang theo hai tiểu thiếu gia ngồi xuống, vú Vương vội nói: "Tiểu thư, thiếu gia nói tối cậu ấy sẽ về, có cần chờ rồi cùng ăn không?"

Mục Sơ Hàn hừ một tiếng: "Ai thèm chờ anh í? Chẳng lẽ muốn Hoan Hoan và Nhạc Nhạc đói meo sao?"

Cô gắp đùi gà vào bát hai đứa trẻ, "Tới đây, chúng ta ăn thôi!"

Chương trước | Chương sau

↑↑
Phản Nghịch

Phản Nghịch

Thêm một truyện ngôn tình của tác giả Điểm Tâm mình giới thiệu cho các bạn, nếu ai

22-07-2016 9 chương
Thằng Nghiện.

Thằng Nghiện.

Tô đau đáu nhìn vào làn khói trắng mê hoặc đang toả ra từ mồm thằng Phát Mặt Sẹo,

29-06-2016
Trò đùa trẻ con

Trò đùa trẻ con

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp hết yêu nhau

26-06-2016
Ám

Ám

(khotruyenhay.gq) Tham gia viết bài cho tập truyện "Truyện kinh dị số 1" Màn đêm bao trùm

28-06-2016
Nhà Nàng Ở Cạnh Nhà Tôi

Nhà Nàng Ở Cạnh Nhà Tôi

Tên truyện: Nhà Nàng Ở Cạnh Nhà TôiTác giả: Li Ni Thông MinhThể loại: Truyện Teen, Hài

18-07-2016 24 chương
Một đêm mùa xuân

Một đêm mùa xuân

Canh khuya đêm đó gió rất ấm áp. Một mình ra ngoài tản bộ, đi rất lâu, cứ đi mãi

24-06-2016