Snack's 1967
Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung

Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung


Tác giả:
Đăng ngày: 09-07-2016
Số chương: 226
5 sao 5 / 5 ( 26 đánh giá )

Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung - Chương 217 - Điền Bá Quang cũng có biệt tài

↓↓

Mụ nghiêng người nhường lối cho Lao Ðức Nặc chạy đồng thời mụ vung cước đá vào đít cho hắn chạy nhanh hơn.

bạn đang xem “Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Lao Ðức Nặc khác nào được lệnh đại xá, cắm đầu chạy xuống núi.


Phía sau bà bà một nhà sư đi theo chính là Bất Giới hòa thượng.


Lão cười khà khà vừa tiến gần lại vừa nói:


- Thiếu gì chỗ vui thú mà sao ngươi lại chui vào lưới cá để đùa giỡn?


Nghi Lâm ngó thấy Bất Giới hòa thượng mừng quá la lên:


- Gia gia ơi! Mau gỡ lưới để tha đại ca cùng tỷ tỷ ra đi!


Bà bà sầm nét mặt hỏi:


- Thằng giặc non đó ta chưa trả hận sao lại buông tha?


Lệnh Hồ Xung cười khì khì nói:


- Vợ chồng khi đã lên giường ông mai tất phải qua đường mà ra. Hai vợ chồng mụ được tái hồi đoàn tụ sao lại không đa tạ ông mai còn coi là thù?


Mụ kia nghĩ tới Lệnh Hồ Xung đã bày kế cho Bất Giới hòa thượng trêu cợt mình mụ giận quá phóng cước đá chàng một cái rồi nói:


- Ta tạ ơn ngươi đó!


Lệnh Hồ Xung vừa cười vừa hô lớn:


- Ðào Cốc lục tiên! Mau mau đến cứu tại hạ!


Bình sinh bà bà chỉ sợ Ðào Cốc lục tiên.


Mụ nghe Lệnh Hồ Xung hô hoán không khỏi giật mình kinh hãi quay đầu nhìn lại.


Lúc này Lệnh Hồ Xung đã cởi được lưới cho Doanh Doanh chui ra, chàng toan chuồn ra thì bà bà quát lên:


- Ngươi không thể ra được!


Lệnh Hồ Xung thấy bà bà bảo không cho ra liền cười đáp:


- Không ra được thì thôi! Trong lưới cá cũng có trời đất riêng biệt. Bậc đại trượng phu phải có lúc co lúc duỗi ra. Co thì chui mình vào lưới, duỗi thì nhảy ra ngoài.


Lệnh Hồ Xung này...


Chàng còn muốn nói ba hoa bỗng để mắt tới thi thể Nhạc Bất Quần nằm phục dưới đất liền ngừng lại.


Nhạc Bất Quần tuy có dã tâm mấy lần toan giết chàng nhưng chàng nghĩ tới lão có công nuôi dưỡng mình hơn hai chục năm, ân thâm nghĩa trọng không lúc nào quên nếu không vì pho Tịch tà kiếm phổ thì thầy trò chẳng khi nào biến thành thù nghịch.


Chàng nghĩ tới đây nét mặt tươi cười biến thành buồn rầu. Lòng chàng se lại, nước mắt chảy quanh rồi tuôn ra tầm tã.


Bà bà không hiểu tâm tình Lệnh Hồ Xung mụ tức giận lớn tiếng:


- Tên tiểu tặc kia! Mi là một đứa đại gian ác! Ta phải đánh mi một chập mới hả được mối căm giận này.


Mụ vừa giơ tay trái lên toan tát Lệnh Hồ Xung thì Nghi Lâm la hoảng:


- Má má! Má má đừng...


Lệnh Hồ Xung vung tay mặt lên. Trong tay chàng đã cầm trường kiếm.


Nguyên lúc Lệnh Hồ Xung ngẩn người ra nhìn thi thể Nhạc Bất Quần, Doanh Doanh đã cầm trường kiếm nhét vào tay chàng.


Lệnh Hồ Xung giơ kiếm lên nhằm đâm vào yếu huyệt bên phải bà bà, bức bách mụ phải lùi lại.


Bà bà thấy Lệnh Hồ Xung dám vung kiếm phản kích càng căm tức bội phần.


Mụ chuyển động thân hình rất mau lẹ, chưởng phóng, quyền đánh, chân đá loạn xà ngầu.


Chỉ trong chớp mắt mụ đã đánh liền bảy tám chiêu.


Lúc này Lệnh Hồ Xung tuy người còn ở trong lưới cá nhưng đã múa vung trường kiếm tự do. Chiêu nào cũng nhằm đâm vào yếu huyệt bà bà. Song mũi kiếm chưa đụng tới người mụ chàng đã biến chiêu phóng ra chỗ khác.


Ðộc Cô cửu kiếm là một kiếm pháp thiên hạ vô địch. Nếu Lệnh Hồ Xung định giết bà thật thì mụ đã uổng mạng đến mấy lần.


Sau khi trao đổi mấy chiêu nữa bà bà buông tiếng thở dài. Mụ tự biết võ công mình còn thua kém đối phương nhiều liền dừng tay lại, lúc này vẻ mặt mụ càng nhăn nhó hơn.


Bất Giới hòa thượng liền kiếm lời khuyên giải, lão nói:


- Nương tử! Chúng ta đây đều là chỗ thân tình, hà tất nương tử phải nóng giận?


Bà bà bực mình quát:


- Lão đừng lắm miệng nữa!


Bà bà không nơi phát tiết nỗi oán hờn, mụ giận cá chém thớt toan trút hận lên đầu Bất Giới hòa thượng.


Lệnh Hồ Xung buông kiếm chui ra khỏi lưới.


Chàng cười nói:


- Bà bà muốn tiết hận thì cứ tại hạ đây mà đánh!


Bà bà vung chưởng lên tát đánh bốp một cái vào mặt Lệnh Hồ Xung.


Lệnh Hồ Xung vẫn cười ha hả chịu đòn chứ không né tránh.


Bà bà càng tức giận hỏi:


- Sao ta đánh mi lại không tránh?


Lệnh Hồ Xung cười đáp:


- Tại hạ tránh không kịp thì đành chịu đòn chứ biết làm sao?


Bà bà hừ một tiếng rồi vung chưởng lên nhưng không đánh xuống.


Doanh Doanh nắm tay Nghi Lâm hỏi:


- Tiểu sư muội! May được sư muội đến nơi kịp thời giải cứu cho chúng ta, không thì chết hết. Nhưng sao tiểu sư muội lại biết chúng ta ở đây?


Nghi Lâm đáp:


- Tiểu muội cùng các vị sư tỷ đều bị bọn thủ hạ của Nhạc tiên sinh bắt hết. Chúng đem tiểu sư muội cùng ba vị sư tỷ giam riêng vào một sơn động. Bọn tiểu muội vừa được gia gia và má má cứu ra. Kế đó gia gia, má má ba vị sư tỷ thêm vào gã "Bất khả Bất Giới" chia nhau đi các ngả để cứu chúng bị sư tỷ bị giam hãm ở nơi khác. Tiểu muội chạy đến chân đỉnh núi này thì nghe phía trên có tiếng người nói mà thanh âm lại giống Lệnh Hồ đại ca nên chạy lên coi, quả nhiên được gặp đại ca cùng tỷ tỷ.


Doanh Doanh nói:


- Lệnh Hồ đại ca cùng ta lên Hoa Sơn rồi đi tìm khắp nơi chẳng thấy một ai, té ra các vị bị giam vào sơn động.


Lệnh Hồ Xung sực nhớ tới Lao Ðức Nặc liền nói:


- Tên lão tặc mặc áo hoàng bào đó là con người rất quái ác, để hắn trốn thoát tiểu huynh chẳng yên tâm chút nào.


Chàng lượm trường kiếm lên nói tiếp:


- Bây giờ chúng ta phải mau mau rượt theo để trừ khử hắn đi.


Cả đoàn năm người liền rời khỏi núi sám hối đi xuống. Mới chạy được vài chục trượng thì gặp Ðiền Bá Quang và bảy tám tên nữ đệ tử phái Hằng Sơn, trong bọn này có cả Nghi Thanh. Họ đang từ cửa động trèo lên.


Mọi người gặp nhau xiết nỗi hân hoan.


Lệnh Hồ Xung thấy nơi đây có sơn động chàng ngơ ngẩn lẩm bẩm:


- Ðịa thế núi Hoa Sơn ta đã thuộc lòng. Thế mà bên hang núi này còn một sơn động mình lại không hay. Ðiền Bá Quang là người ngoài lại biết tới mới thật là kỳ.


Chàng nắm tay áo Ðiền Bá Quang sóng vai đi theo sau mọi người. Trong lòng thắc mắc ở chỗ Ðiền Bá Quang biết nơi đây có sơn động lần vào cứu người, chàng liền nói:


- Ðiền huynh! Bên hang núi này còn có mật động, tiểu đệ ở đây mấy chục năm trời chưa hay mà Ðiền huynh mới đến lại biết thật là đáng phục.


Ðiền Bá Quang tủm tỉm cười đáp:


- Cái đó có chi là lạ?


Lệnh Hồ Xung nói:


- À phải rồi! Ðiền huynh bắt được bọn đệ tử phái Hoa Sơn rồi tra hỏi chúng chứ gì?


Ðiền Bá Quang đáp:


- Không phải thế đâu.


Lệnh Hồ Xung hỏi:


- Vậy sao Ðiền huynh lại biết được?


Ðiền Bá Quang ra chiều bẽn lẽn cười đáp:


- Vụ này có chuyện bất nhã chẳng nói đến làm chi nữa.


Lệnh Hồ Xung càng lấy làm kỳ, khi nào chàng chịu bỏ qua, nét mặt vẫn tươi cười chàng lại hỏi:


- Hai chúng ta đều là những hạng du tử trên chốn giang hồ hơn nữa lại là con nhà võ, hà tất Ðiền huynh phải rụt rè e ngại điều bất nhã với không bất nhã. Ðầu đuôi thế nào cứ nói thật cho tiểu đệ hay!


Ðiền Bá Quang nghe Lệnh Hồ Xung hỏi vậy liền đáp:


- Tại hạ nói rồi, xin Lệnh Hồ chưởng môn đừng quở trách.


Lệnh Hồ Xung cười nói:


- Ðiền huynh đã cứu thoát những vị sư tỷ muội trong tệ phái tiểu đệ chưa biết lấy gì tạ ơn, khi nào còn quở trách Ðiền huynh?


Ðiền Bá Quang khẽ nói:


- Chẳng dấu gì Lệnh Hồ chưởng môn, tại hạ xấu tính xấu nết thế nào chưởng môn đã biết rồi. Từ ngày thái sư phụ cạo trọc đầu tại hạ và cho pháp hiệu là "Bất khả Bất Giới" tại hạ không được phạm vào sắc giới...


Lệnh Hồ Xung nghĩ đến Bất Giới hòa thượng trừng giới gã một cách cổ quái thì không khỏi mỉm cười.


Ðiền Bá Quang biết trong lòng Lệnh Hồ Xung đang nghĩ gì, gã đỏ mặt lên nói:


- Nhưng trước kia tại hạ đã học được một bản lãnh suốt đời không quên. Bất luận ở cách xa bao nhiêu mà có đàn bà con gái quần tụ là tại hạ... tại hạ có thể phát giác ra ngay.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Trích đoạn: Dưới Địa Song, là một sơn cốc hình như cái bồn, từ miệng động nhìn

11-07-2016 72 chương
Liên Thành quyết - Kim Dung

Liên Thành quyết - Kim Dung

Giới thiệu: Liên thành quyết là câu chuyện kể về chàng trai Địch Vân thật thà,

08-07-2016 49 chương
Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Trích đoạn: Dưới Địa Song, là một sơn cốc hình như cái bồn, từ miệng động nhìn

11-07-2016 72 chương
Anh sẽ đi cùng em chứ?

Anh sẽ đi cùng em chứ?

Con gái khi yêu, đúng là điên, chẳng lo cho bản thân mình, chỉ lo không về gặp được

26-06-2016
Yêu thương thầm lặng

Yêu thương thầm lặng

- Cha không nghĩ rằng con có thể đền đáp được cho người đó đâu...Nhưng con vẫn

27-06-2016
Áo bông chần ngày Tết

Áo bông chần ngày Tết

Hồi bà nội tôi còn sống, gần đến tết, vào những ngày nắng ráo, nội thường mang

27-06-2016
Lá bùa Bỉ Ngạn hoa

Lá bùa Bỉ Ngạn hoa

Lúc hoa Bỉ Ngạn nở thì không thấy lá, khi có lá thì không thấy hoa, cùng một cành

29-06-2016