Snack's 1967
Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung

Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung


Tác giả:
Đăng ngày: 09-07-2016
Số chương: 226
5 sao 5 / 5 ( 112 đánh giá )

Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung - Chương 210 - Bọn Ác ôn đột nhập LInh Quy Các

↓↓

Hoạt bất lưu thủ Du Tấn lên tiếng:

bạn đang xem “Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Sao Nhậm đại tiểu thư cũng có ở đây? Ồ! Lại một vị hòa thượng nữa!


Trương phu nhân hỏi:


- Không biết ai mà dám vô lễ với Nhậm đại tiểu thư như vậy?


Mụ đi tới bên Doanh Doanh định giải khai huyệt đạo cho nàng thì Du Tấn vội la lên:


- Trương phu nhân! Hãy khoan! Hãy khoan!


Trương phu nhân hỏi:


- Còn khoan gì nữa?


Du Tấn đáp:


- Hãy để tại hạ nghĩ một chút. Xem chừng Nhậm đại tiểu thư bị người trói không nhúc nhích được. Vụ này mới thật là kỳ.


Ngọc Linh chân nhân bỗng la lên:


- Ô kìa! Ðây không phải là một nhà sư mà là Lệnh Hồ chưởng môn. Lệnh Hồ Xung... Lệnh Hồ công tử.


Mấy người kia đều quay đầu nhìn lại ngó Lệnh Hồ Xung thì nhận ra chàng ngay.


Nguyên tám người này rất kính sợ Doanh Doanh mà đối với Lệnh Hồ Xung càng có điều úy kỵ. Chúng ngơ ngác nhìn nhau chưa biết quyết định ra sao.


Nghiêm Tam Tinh và Cừu Tùng Niên đột nhiên cất tiếng la:


- Công này mới thật là lớn.


Ngọc Linh chân nhân nói theo:


- Chính thế! Bọn họ có bắt được một tiểu ni cô thì cái đó lấy chi làm hy hữu? Bắt được chưởng môn phái Hằng Sơn mới đáng là công lao to tát.


Trương phu nhân vươn tay ra vẫn chưa rụt về. Mụ thấy mấy người bàn tán như vậy liền hỏi:


- Bây giờ làm thế nào?


Cả tám người xoay chuyển ý nghĩ trong lòng đều cảm nghĩ:


- Nếu chuyến này mà buông tha Nhậm đại tiểu thư thì đừng nói đến chuyện bắt Lệnh Hồ Xung nữa và đồng thời tính mạng của ta phải nguy khốn ngay. Biết làm thế nào bây giờ?


Nhưng chúng lại nghĩ rằng Doanh Doanh uy quyền rất lớn thì không buông tha nàng cũng không thể được.


Du Tấn cười khà khà nói:


- Người ta có câu: "lượng nhỏ phi quân tử, vô độc bất anh hùng". Hai câu này thật là đúng! Chà chà! Lượng nhỏ không thành người quân tử, không độc sao là bậc trượng phu? Chăng làm người quân tử thì chớ nhưng không làm bậc đại trượng phu thì thật là đáng tiếc.


Ngọc Linh chân nhân hỏi:


- Du huynh bảo thừa cơ hạ thủ giết người để bịt miệng phải không?


Du Tấn cãi:


- Tại hạ không nói thế! Ðó là lời nói của đạo trưởng đấy chứ?


Trương phu nhân lớn tiếng quát:


- Thánh cô đối với chúng ta ơn sâu nghĩa trọng. Kẻ nào dám ra chiều bất kính với thánh cô thì bản nhân là người đầu tiên nhất định phản đối.


Cừu Tùng Niên hỏi:


- Bây giờ mà phu nhân buông tha thánh cô, liệu thánh cô còn nghĩ đến ân tình với chúng ta không? Hơn nữa thánh cô có chịu để chúng ta bắt Lệnh Hồ Xung không?


Trương phu nhân đáp:


- Hay dở gì thì chúng ta cũng đã gia nhập phái Hằng Sơn. Lừa thầy phản phái là kẻ bất nghĩa.


Mụ nói rồi vươn tay ra toan cởi trói cho Doanh Doanh.


Cừu Tùng Niên lớn tiếng quát:


- Dừng tay!


Trương phu nhân tức giận hỏi:


- Ngươi lớn tiếng để hăm dọa ta chăng?


Cừu Tùng Niên rút thanh giới đao đánh soạt một tiếng.


Nhưng Trương phu nhân động tác rất mau lẹ. Mụ rút đoản đao ở trong bọc ra lia hai nhát cắt đứt hết giây trói chân tay Doanh Doanh.


Mụ tin rằng võ công của Doanh Doanh rất cao thâm. Bọn người này đều không phải là đối thủ của nàng. Chỉ cần sao cởi giây trói cho nàng thì dù bảy người kia có hiệp lực quần công cũng không đáng sợ.


Ánh đao lấp loáng. Cừu Tùng Niên đã vung đao chém tới.


Trương phu nhân cũng vung đoản đao lên đâm luôn ba chiêu veo véo, bức bách Cừu Tùng Niên phải lùi lại hai bước.


Những người kia thấy Doanh Doanh được cắt đứt giây trói rồi thì trong lòng đều có ý khiếp sợ lùi đến bên cửa toan chạy ra ngoài. Nhưng chúng thấy Doanh Doanh rớt xuống đất rồi không dậy được mới hiểu là nàng bị điểm huyệt. Bọn chúng liền quay lại.


Du Tấn cười hì hì nói:


- Tại hạ nghĩ rằng chúng ta là những người bạn tốt tại sao lại động gươm đao? Làm như vậy chẳng thương tổn đến hòa khí ư?


Cừu Tùng Niên la lên:


- Nhậm đại tiểu thư mà giải khai xong huyệt đạo thì liệu chúng ta còn sống được chăng?


Hắn cầm đao xông vào chém Trương phu nhân. Giới đao cùng đoản đao đụng nhau chát chúa diễn ra cuộc chiến đấu ác liệt.


Cừu Tùng Niên người cao sức mạnh lại sử thanh giới đao rất trầm trọng nhưng Trương phu nhân đánh xáp lá cà khiến cho tên đầu đà không chiếm được phần tiện nghi nào.


Du Tấn cười nói:


- Ðừng đánh nhau nữa. Có điều gì thủng thẳng thương lượng với nhau hay hơn.


Hắm cầm cây quạt tiến gần lại như để khuyên can hai bên.


Cừu Tùng Niên thét lớn:


- Tránh ra! Ðừng làm vướng chân tay ta nữa.


Du Tấn cười nói:


- Dạ dạ!


Lúc hắn xoay mình đột nhiên vung tay phải một cái.


Trương phu nhân bỗng rú lên một tiếng thê thảm, cây quạt trong tay Du Tấn đan bằng thép đúc đã đâm vào cổ họng mụ.


Du Tấn lại cười nói:


- Chúng ta là người một nhà. Tại hạ đã khuyên phu nhân đừng động đao kiếm mà phu nhân không nghe thì còn chút nghĩa khí gì nữa?


Hắn rút quạt về, máu tươi từ cổ họng Trương phu nhân vọt ra.


Diễn biến này ra ngoài sự tiên liệu của mọi người.


Cừu Tùng Niên cũng kinh ngạc lùi lại cất tiếng mắng:


- Mẹ kiếp! Té ra con rùa này giúp mình.


Du Tấn cười nói:


- Chẳng giúp Cừu huynh thì còn đi giúp ai?


Ðoạn hắn quay lại nhìn Doanh Doanh nói:


- Nhậm đại tiểu thư! Ðại tiểu thư là ái nữ của Nhậm giáo chủ. Mọi người có nể mặt gia gia của tiểu thư cũng chỉ nhường nhịn mấy phần, có điều mọi người kính sợ đại tiểu thư chân chính là vì trong mình đại tiểu thư có thuốc giải Tam thi não thần đan. Ðại tiểu thư mà hết thuốc giải đó rồi thì cái tiếng "Thánh cô" cũng không đáng kể nữa.


Sáu người kia đồng thanh nói:


- Phải đấy! Phải đấy! Lấy thuốc giải rồi giết y!


Ngọc Linh đạo nhân nói:


- Trước hết chúng ta ai nấy đều phải lập lời trọng thệ. Hễ kẻ nào tiết lộ nửa lời sẽ bị Tam thi não thần đan làm nổi cơn điên mà chết.


Bọn chúng nhận thấy không giết Doanh Doanh không được nữa rồi nhưng chúng chợt nhớ tới Nhậm Ngã Hành lại kinh hãi vô cùng. Vụ này mà bị bại lộ thì cõi giang hồ tuy rộng mênh mông chúng cũng khó lòng tìm được một chỗ để dung thân.


Thế là cả sáu người cùng tuyên thệ.


Lệnh Hồ Xung biết bọn này sau khi tuyên thệ xong tất vung loạn đao để hạ sát Doanh Doanh. Chàng hốt hoảng vận nội lực để khai thông những huyệt đạo bị phong tỏa nhưng không thấy phản ứng thì trong dạ bồn chồn không tả.


Chàng đưa mắt nhìn Doanh Doanh thấy cặp mắt trong suốt của nàng đang đăm đăm nhìn mình. Nàng không lộ vẻ chi sợ sệt khiến chàng cũng hơi yên dạ nghĩ thầm:


- Nếu có phải chết thì hai người cùng chết với nhau cũng chẳng có gì đáng ân hận nữa.


Cừu Tùng Niên giục Du Tấn:


- Du huynh động thủ đi!


Cừu Tùng Niên nóng nẩy lại muốn đổ trách nhiệm cho Du Tấn ra tay. Nhưng Du Tấn giảo quyệt hơn gã đáp:


- Cừu huynh vốn là người mau lẹ lại đầy chí khí anh hùng. Vậy vụ này phải nhường lại cho Cừu huynh động thủ mới xứng đáng.


Cừu Tùng Niên tức quá mắng liền:


- Ngươi mà không chịu ra tay thì ta hạ sát ngươi trước.


Du Tấn liền cười hỏi Nghiêm Tam Tinh:


- Cừu huynh đã nhát gan không dám động thủ thì Nghiêm huynh ra tay được chăng?


Cừu Tùng Niên lại mắng nhiếc:


- Mẹ kiếp! Quân khốn kiếp đừng nói càn! Khi nào lão gia lại không dám? Bất quá bữa nay lão gia không muốn giết người mà thôi.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Đơn Phương !!!

Đơn Phương !!!

Lời tựaKhi tôi bắt đầu đặt bút viết ra những dòng này cũng là lúc tôi thả mình

20-07-2016 3 chương
Vì núi đưa anh đến

Vì núi đưa anh đến

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp hết yêu nhau

26-06-2016
Chim ưng và cáo

Chim ưng và cáo

Chim ưng và Cáo quyết định sống với nhau như bạn bè và thoả thuận ở gần nhau cho

24-06-2016
Anh hai

Anh hai

Bây giờ, khi đã lớn tôi mới hiểu rõ cảm giác muốn về với thời ấu thờ, về với

24-06-2016