- Tốt rồi! Trong đêm tối chỉ bấy nhiêu là đủ khiến cho cô tiểu sư muội của Xung ca không nhận ra được nữa. Có điều Xung ca phải cẩn thận chớ lên tiếng.
bạn đang xem “Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!
Lệnh Hồ Xung nói:
- Cần phải xoa đất cát lên đầu lên cổ tiểu huynh nữa mới được.
Doanh Doanh cười hỏi:
- Ai trông đến đầu cổ Xung ca làm chi?
Rồi nàng hiểu ngay Lệnh Hồ Xung muốn cho mình đưa tay lên sờ vào đầu vào cổ chàng nàng liền co ngón tay giữa lại khẽ gõ vào trán chàng một cái rồi trở về chỗ ngồi của người đánh xe.
Doanh Doanh vung roi lách cách cho lừa kéo xe đi.
Ðột nhiên nàng không nhịn được lại bật lên tiếng cười.
Tiếng cười mỗi lúc một vang dội. Nàng ôm bụng mà cười ngặt nghẽo đến nỗi không ngồi ngay lên được.
Lệnh Hồ Xung mỉm cười hỏi:
- Chắc Doanh muội vào nhà nông đó đã thấy được chuyện gì phải không?
Doanh Doanh cười đáp:
- Không phải tiểu muội nhìn thấy chuyện gì buồn cười đâu. Ông già với bà già đó là đôi vợ chồng...
Lệnh Hồ Xung bật cười ngắt lời:
- Té ra là đôi vợ chồng chứ không phải hai anh em.
Doanh Doanh nói:
- Nếu Xung ca còn làm nhộn thì tiểu muội không nói nữa.
Lệnh Hồ Xung vội chữa:
- Thế thì họ không phải là vợ chồng mà là anh em vậy.
Doanh Doanh nói:
- Xung ca đừng xen vào có được không? Tiểu muội vượt qua tường rồi, con chó bỗng sủa lên một tiếng, tiểu muội phóng chưởng đánh nó té xỉu nhưng tiếng nó sủa đã là cho hai ông bà tỉnh dậy.
Nàng ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Bà già liền cất tiếng gọi: "Này ông già! Có phải chú chích đến trộm gà chăng?". Ông già đáp: "Con đại hắc không sủa nữa rồi! Không phải có trộm đâu!". Bà già đột nhiên bật cười nói: "Chỉ sợ chú chích lại học lão bất tử ngày trước nửa đêm lần vào nhà người ta đem theo cả miếng thịt bò, thịt cừu đến cho nó ăn..."
Lệnh Hồ Xung mỉm cười ngắt lời:
- Bà già tệ quá! Bà nói quanh co để móc Doanh muội là tên đạo chích.
Chàng biết Doanh Doanh có tính cả thẹn, nàng nói tới hai vợ chồng lão nông tư tình với nhau trước nếu mình chỉ lẳng lặng hoặc giả vờ như không chú ý thì hoặc giả nàng còn nói bằng mình đưa ra câu gì có ý chớt nhả là lập tức nàng im miệng ngay.
Doanh Doanh cười nói:
- Ðây là bà già nói về chuyện khi họ chưa thành hôn....
Nàng nói tới đây bỗng ngồi ngay người lên giật cương cho lừa chạy.
Lệnh Hồ Xung nói:
- Trước khi hai ông bà chưa thành hôn chắc họ giữ quy củ lắm. Nửa đêm có ngồi trong cỗ xe lớn với nhau nhất định không dám ôm nhau hay kề cận nhau.
Doanh Doanh hừ một tiếng rồi không nói nữa.
Lệnh Hồ Xung lại dỗ dành:
- Hảo muội tử! Thân muội tử! Họ nói gì với nhau, Doanh muội kể lại cho tiểu huynh nghe.
Doanh Doanh không nói nửa lời. Trong đêm tối chỉ nghe tiếng vó lừa lộp cộp xuống đường quan đạo rất rõ ràng lọt tai.
Lệnh Hồ Xung nhìn ra ngoài thấy ánh trăng như nước chiếu xuống mặt đường quan đạo vừa rộng rãi vừa thẳng tắp.
Một lớp sương mù bao phủ lên những ngọn cây bên đường.
Cỗ xe lừa từ từ tiến vào trong làn sương mù nhìn ra xa không rõ sự vật gì hết.
Chàng thấy sau lưng Doanh Doanh cũng bao phủ một lớp sương mỏng.
Lúc này đang buổi đầu xuân những khóm hoa đã tỏa mùi hương nồng lạt.
Ngọn gió hiu hiu nhẹ nhàng thổi vào mặt khiến lòng chàng khoan khoái khôn tả.
Lệnh Hồ Xung lâu ngày chưa uống rượu hiện giờ hương tình cũng làm cho chàng ngây ngất.
Doanh Doanh tuy không nói gì nhưng nét mặt nàng vẫn mỉm cười. Nàng đang ôn lại chuyện của hai vợ chồng già nhà nông kia.
Ông già nói:
- Ðêm hôm ấy trong nhà mình không còn một chút thịt nào đành phải sang nhà bên cạnh ăn trộm một con gà giết thịt để đem cho chó nhà mụ ăn. Con chó đó tên là gì nhỉ?
Mụ già đáp:
- Nó tên là Ðại Hoa.
Ông già nói:
- À phải! Ðúng là con Ðại Hoa. Nó ăn nửa con gà xong ngoan ngoãn lắm không sủa nửa tiếng. Có thế ông bà già nhà mụ mới không biết câu chuyện ong bướm của chúng ta.
Mụ già nói:
- Lão bất tử chỉ cốt cho mình thỏa chí còn ai chết mặc ai, về sau bụng ta lớn ra gia gia đánh cho một trận chết đi sống lại.
Lão già nói:
- Cũng may mà bụng mụ lớn ra không thì chẳng đời nào ông bà già nhà mụ chịu đem mụ gả cho tên cùng kiết là ta. Khi đó ta chỉ mong cho bụng mụ chóng lớn.
Bà già đột nhiên nổi giận mắng nhiếc:
- Lão quỷ chết đâm kia! Té ra là lão cố ý mà cứ lừa gạt ta hoài... ta quyết không tha lão.
Ông già gạt đi:
- Ðừng làm nhộn nữa. Có chuyện đó mới sinh con chứ. Mụ còn la lối gì?
Doanh Doanh nghe tới đây sợ Lệnh Hồ Xung trông đợi không dám nghe thêm nữa, lấy cắp được quần áo rồi bỏ lại một đỉnh bạc lớn đoạn vượt tường trở ra ngay.
Nàng đã nhẹ chân nhẹ tay mà đôi vợ chồng già phần thì chậm chạp phần câu chuyện đang hứng thú nên chẳng biết gì hết.
Doanh Doanh nhớ tới câu chuyện giữa hai ông bà già bất giác mặt nàng đỏ ra đến mang tai. May mà trong lúc đêm tối không ai trông thấy, nếu Lệnh Hồ Xung nhìn rõ mặt nàng lúc này thì nàng muối chui xuống đất.
Doanh Doanh không giục lừa để nó đi chầm chậm một đoạn đường rồi chyuển một khúc quanh thì đến bờ một cái hồ lớn.
Bên cạnh hồ liễu buông rủ ánh trăng chiếu xuống nước.
Mặt hồ sóng gợn rung rinh, ánh ngân quang lóng lánh.
Bỗng Doanh Doanh cất tiếng dịu dàng hỏi:
- Xung ca! Xung ca ngủ rồi chứ?
Lệnh Hồ Xung đáp:
- Tiểu huynh ngủ rồi và đang nằm mơ.
Doanh Doanh hỏi:
- Xung ca mơ thấy gì?
Lệnh Hồ Xung đáp:
- Tiểu huynh mơ thấy mình lên Hắc Mộc Nhai đem theo miếng thịt bò để nuôi chó nhà Doanh muội.
Doanh Doanh cười nói:
- Xung ca không đứng đán thành ra nằm mơ thấy chuyện cũng không đứng đắn.
Hai người sóng vai ngồi trong xe nhìn ra hồ nước.
Lệnh Hồ Xung đặt tay phải lên lưng bàn tay trái Doanh Doanh.
Bàn tay Doanh Doanh khẽ run lên một cái nhưng không rụt về.
Lệnh Hồ Xung nhủ thầm trong bụng:
- Ước gì vĩnh viễn ta được ở trong hoàn cảnh này khỏi phải trở lại dấn thân vào làn gió tanh mưa máu trong võ lâm. Dù ta có được làm thần tiên cũng không sướng bằng.
Doanh Doanh thấy vẻ mặt chàng trầm ngâm liền hỏi:
- Xung lang đang nghĩ gì vậy?
Lệnh Hồ Xung liền đem những tâm nguyện nói cho nàng nghe.
Doanh Doanh xoay bàn tay trái lại nắm lấy tay mặt Lệnh Hồ Xung nói:
- Xung lang! Tiện thiếp rất lấy làm sung sướng!
Lệnh Hồ Xung đáp:
- Tiểu huynh cũng nghĩ vậy.
Doanh Doanh nói:
- Bữa trước Xung lang thống lãnh quần hùng đến đánh chùa Thiếu Lâm tuy tiện thiếp rất lấy làm cảm kích nhưng không được hoan hỉ bằng lúc này. Vì giả sử tiện thiếp là người bạn trai tốt của Xung lang mà bị giam hãm tại chùa Thiếu Lâm thì Xung lang cũng nổi lòng nghĩa khí giang hồ mà xả thân đến cứu viện còn hiện giờ Xung lang chỉ nghĩ đến tiện thiếp mà không nghĩ gì đến lệnh tiểu sư muội...
Nàng vừa nhắc tới mấy tiếng tiểu sư muội Lệnh Hồ Xung đã toàn thân chấn động. Chàng la thầm:
- Hỏng bét! Chúng ta phải đi mau mới được!
Doanh Doanh dịu dàng nói:
Chương trước | Chương sau