Polly po-cket
Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung

Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung


Tác giả:
Đăng ngày: 09-07-2016
Số chương: 226
5 sao 5 / 5 ( 141 đánh giá )

Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung - Chương 142 - Phái Tung Sơn bại lộ âm mưu

↓↓

Lệnh Hồ Xung vung trường kiếm lấp loáng đánh véo một tiếng.

bạn đang xem “Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Thế là gã kia cả cánh tay mặt cùng thanh đơn đao đều bị đứt rời rớt xuống.


Bỗng nghe bên ngoài có tiếng con gái kêu thét lên. Dĩ nhiên đó là một cô nữ đệ tử phái Hằng Sơn đã bị độc thủ.


Lệnh Hồ Xung cả kinh vội nhảy qua vòng lửa mà ra. Chàng ngó thấy trên sườn núi, chỗ này một tốp, chỗ kia một đám, có đến mấy trăm người đang chiến đấu một cách rất cấp bách.


Quần đệ tử phái Hằng Sơn bảy người một đội, tổ chức thành những kiếm trận để chống địch. Nhưng cũng có nhiều người bị lạc lõng không kịp hợp thành kiếm trận đã phải động thủ với địch nhân. Những tổ chức kiếm trận tuy không chiếm được thượng phong nhưng còn giữ vững được trong nhất thời, chưa có gì đáng ngại, còn những người chiến đấu riêng rẽ thì thật nguy hiểm vô cùng. Có hai cô mới trong khoảnh khắc đã chết thây lăn mặt đất.


Lệnh Hồ Xung đảo mắt nhìn khắp chiến trường một vòng thì thấy hai cô Nghi Lâm và Tần Quyên tựa lưng vào nhau để chiến đấu với ba tên đệ tử và bị chúng uy hiếp rất dữ. Chàng liền đề khí nhảy xổ về phía hai người.


Ánh thanh quang vừa lóe lên.


Một thanh trường kiếm phóng ra rất mau đâm trúng vào ngực một tên đón đường.


Chân Lệnh Hồ Xung vẫn không dừng bước, đồng thời vung kiếm đâm vào cổ họng tên nữa, thế là xong đời gã.


Chàng nhô lên thụp xuống mấy cái đã chạy tới trước mặt Nghi Lâm. Chàng đâm một kiếm vào sau lưng một tên hán tử, lại một kiếm đâm suốt qua nách hán tử thứ hai.


Tên hán tử thứ ba giơ cây cương tiên lên toan đánh xuống đầu Tần Quyên, Lệnh Hồ Xung vội xoay kiếm lại đón. Gã này liền bị chém suốt từ vai xuống cánh tay.


Nghi Lâm sắc mặt lợt lạt nở nụ cười nói:


- A Di Ðà Phật! Lệnh Hồ đại ca!...


Lệnh Hồ Xung nói:


- Các cô cứ đứng đây đừng đi đâu cả.


Chàng thấy Vu Tẩu bị hai tên hảo thủ đánh rất gấp, liền tung mình vọt lại.


"Sột sột" hai tiếng! Một tên trúng bụng, một tên đứt mất cổ tay. Thế là hai tay cao thủ đối phương lại chết nghẻo.


Lệnh Hồ Xung xoay mình lại thấy ba tên hán tử đang đánh với bọn Nghi Hòa, Nghi Thanh. Chàng đưa trường kiếm tới. Cả hai tên rú lên một tiếng ngã lăn ra.


Bỗng có tiếng một lão già hô lên:


- Phải hợp lực mà trừ thằng cha này đi!


Ba bóng xăm nhảy vọt tới, đồng thời ba chiêu kiếm đánh ra nhằm vào cổ họng, trước ngực và bụng dưới Lệnh Hồ Xung.


Ba chiêu kiếm này rất tinh kỳ, đúng là kiếm pháp của tay cao thủ bậc nhất.


Lệnh Hồ Xung giật mình kinh hãi bụng bảo dạ:


- Ðây là kiếm pháp phái Tung Sơn. Chẳng lẽ bên địch lại là phái này?


Những tay cao thủ đấu chiêu không được sơ hở chút nào. Chàng chỉ phân tâm chớp mắt liền bị ba mũi kiếm của địch nhân uy hiếp ba chỗ trọng yếu.


Lệnh Hồ Xung liền phát huy "Phá kiếm thức" trong phép Ðộc cô cửu kiếm, xoay đi một vòng giải khai được cả ba thế kiếm của địch nhân. Dư lực chưa hết, chàng còn bức bách địch nhân phải lùi lại hai bước. Bây giờ chàng mới nhìn rõ gã mé tả là một đại hán tử ngoài bốn chục tuổi, dưới cằm có để bộ râu ngắn. Người đứng giữa là một lão già, nước da đen nhẻm, hai mắt lấp loáng ánh hàn quang.


Lệnh Hồ Xung chưa kịp ngó người thứ ba, chàng nghiêng mình chuồn qua rồi xoay tay lại vung kiếm veo véo.


Hai hán tử trúng kiếm ngã lăn ra.


Hai gã này đang giáp công Trịnh Ngạc.


Ba người kia gầm lên một tiếng đuổi tới.


Lệnh Hồ Xung đã sắp đặt chú ý:


- Kiếm pháp ba người này rất cao thâm, không thể phát lạc chúng trong khoảnh khắc được. Nếu ta đánh giữ cầm chừng thì đồ đệ phái Hằng Sơn lại bị tổn thương rất nhiều.


Chàng liền vận nội lực, chân không dừng bước, đâm bên này một nhát, chém bên kia một chiêu. Thanh trường kiếm của chàng lướt tới đâu tất một tên địch bị thương ngã lăn tới đó, nhiều tên trúng kiếm mà chết.


Ba tên cao thủ vừa la vừa rượt mà thủy chung vẫn cách chàng đến hơn trượng không sao đuổi kịp. Chỉ trong khoảng thời gian uống cạn tuần trà đã có đến ngoài bốn chục tên địch đã bị tử thương dưới lưỡi kiếm của chàng. Phép Ðộc cô cửu kiếm quả là lợi hại không ai chống nổi một chiêu thức nào.


Trong khoảnh khắc, bên địch bị tổn thương hơn bốn mươi người. Cục diện liền thay đổi. Cứ mấy tên địch bị chết thì đệ tử phái Hằng Sơn lại đỡ mệt được một ít. Người rảnh tay chạy tới viện trợ đồng môn bị uy hiếp. Lúc trước số ít chống với số đông, sau dần dần chuyển thành mình mạnh địch yếu, vượt hẳn lên chiếm lấy thượng phong.


Lệnh Hồ Xung nghĩ bụng:


- Cuộc chiến bữa nay là cuộc đấu sinh tử, quyết không thể dung tình chút nào được. Nếu trong vòng một thời gian ngắn mà không đánh lui được bên địch thì hai vị sư thái cùng mọi người bị hãm trong thạch động không tài nào thoát hiểm.


Chàng liền chạy nhanh như bay có lúc cứ thẳng mà tiến, có lúc chênh chếch lao đi. Chỗ nào vết chân chàng đã tới thì trong vòng một trượng khó có tên địch khỏi bị tử thương.


Chẳng bao lâu lại hơn hai mươi tên địch ngã lăn ra.


Bên địch chỉ còn lại sáu bảy chục tên. Chúng thấy Lệnh Hồ Xung khác nào ma quỷ, không thể lấy nhân lực chống đối được.


Ðột nhiên chàng quát lên một tiếng!


Lại hơn hai chục tên địch vội chạy trốn vào những lùm cây rậm.


Lệnh Hồ Xung chém giết mấy tên nữa. Thế là những tên còn lại hết nhuệ khí chiến đấu. Chúng chạy trốn hết sạch. Chỉ còn ba tên vẫn lẽo đẽo đuổi theo, nhưng lúc này chàng cách xa hơn, hiển nhiên chúng đã khiếp sợ.


Lệnh Hồ Xung dừng bước quay lại quát hỏi:


- Các ngươi có phải là người phái Tung Sơn không?


Ba người kia vội nhảy lùi lại.


Tên hán tử cao lớn cũng quát hỏi:


- Các hạ là ai?


Lệnh Hồ Xung không trả lời nhìn bọn Vu Tẩu la lên:


- Các vị mau mau dẹp đường lửa để đi cứu người chứ.


Bọn đệ tử liền dùng cành cây dập lửa.


Lúc cỏ khô cành nỏ bốc lửa lên đập lửa không tắt thì mười mấy cô hợp lực mà đập. Vòng lửa đã hở ra một chỗ khuyết.


Bọn Nghi Hòa liền nâng đỡ mấy vị ni cô bị thương nặng chỉ còn thoi thóp thở chạy ra.


Lệnh Hồ Xung cất tiếng hỏi:


- Ðịnh Nhàn sư thái ở đâu?


Bỗng nghe thanh âm khàn khàn đáp lại:


- Thật làm nhọc lòng các hạ quan hoài!


Một vị lão ni người vừa tầm thước từ trong vòng lửa thủng thẳng bước ra. Bà này áo vẫn trắng bóng đã không huyết tích, lại không bụi bám. Bà không mang binh khí gì hết, tay trái cầm chuỗi hạt châu, tướng mạo từ hòa, tinh thần trấn tĩnh.


Lệnh Hồ Xung lấy làm kỳ nghĩ bụng:


- Ðịnh Nhàn sư thái giữa lúc gặp đại nạn mà vẫn trấn tĩnh như thường, tuyệt không mất vẻ phong lưu. Quả nhiên danh bất hư truyền.


Chàng liền khom lưng thi lễ nói:


- Ðệ tử là Lệnh Hồ Xung xin bái kiến sư thái.


Ðịnh Nhàn cũng cúi mình chắp tay đáp lễ nói:


- Có người đánh lén đấy phải coi chừng.


Lệnh Hồ Xung vâng một tiếng rồi quay lại vung kiếm lên gạt.


"Choang" một tiếng!


Chàng đã gạt được kiếm của tên đại hán tử. Rồi lại nói:


- Ðệ tử đến cứu viện chậm trễ, xin sư thái tha lỗi cho!


Lại mấy tiếng choang choảng liên thanh, chàng đã gạt được hai thanh kiếm đâm tới sau lưng.


Lúc này mười mấy vị ni cô ở trong vòng lửa chạy lại tới, có người cõng xác chết mà ra.


Ðịnh Dật sư thái rảo bước chạy lại lớn tiếng quát mắng:


- Quân gian đồ vô liêm sỉ kia! Thật là tuồng dã man lòng lang dạ thú...


Góc áo bào của bà đã bị lửa lém đang cháy, mà bà chẳng để ý gì tới.


Vu Tẩu vội chạy lại dập lửa cho bà.


Lệnh Hồ Xung nói:


- Hai vị sư thái không việc gì thật là đáng mừng!


Phía sau có tiếng gió vù vù. Ba thanh trường kiếm đồng thời đâm tới.


Lúc này kiếm pháp Lệnh Hồ Xung chẳng những tinh diệu vô song mà nội công lại thâm hậu không ai sánh kịp. Chàng vừa nghe tiếng khí giới phóng tới, nội lực liền cảm ứng tự nhiên biết ngay địch phóng chiêu phía nào. Thanh trường kiếm của chàng vung lên phải kích đâm vào cổ tay địch nhân.


Ba người kia võ công cực cao, lại biến chiêu mau lẹ, chúng tránh được cả. Tuy nhiên hán tử cao lớn sau lưng cũng bị vạch một đường máu tươi rươm rướm chảy ra.


Lệnh Hồ Xung nói:


- Thưa hai vị sư thái! Tưởng phái Tung Sơn là phái đứng đầu trong Ngũ nhạc kiếm phái. Họ cùng phái Hằng Sơn như cây liền cành mà sao lại đánh lén? Ðiều đó thực khiến cho người ta không ai hiểu được.


Ðịnh Dật sư thái hỏi:


- Còn sư thư đâu? Sao không thấy đến?


Tần Quyên vừa khóc vừa nói:


- Sư phụ của đệ tử bị gian nhân gia hại rồi. Một mình gia sư không chống lại đông người... Nên đã uổng mạng rồi...


Ðịnh Dật sư thái vừa bi thương vừa phẫn hận, lớn tiếng thóa mạ:


- Thật là quân giặc cướp.


Bà cất bước tiến lại nhưng mới đi được hai bước, người bà lảo đảo rồi té nhào, miệng bà máu tươi phun ra như suối.


Ba tên cao thủ phái Tung Sơn biến chiêu liên tiếp, thủy chung vẫn chẳng làm gì được Lệnh Hồ Xung.


Chúng thấy chàng quay lưng về phía mình, mà xoay tay lại ra chiêu, mà kiếm pháp cũng thần diệu khôn lường, liền tự nghĩ:

Chương trước | Chương sau

↑↑
Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Giới thiệu: Lộc Đỉnh Ký là bộ truyện tranh hành động nói về một cậu bé sống

09-07-2016 248 chương
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Nửa đời

Nửa đời

Bắt anh bỏ mặc Kim, anh không đành, nhưng bắt anh lừa dối Kim, anh càng không làm

24-06-2016
Giá như...

Giá như...

(khotruyenhay.gq) Thoa đã đánh đổi tuổi xuân cho cái sự nghiệp vô nghĩa này mà, giá như

30-06-2016
Đen

Đen

Có những chuyến trở về, để mà đi mãi mãi…   *** Không còn ai nói với tôi về

29-06-2016
Hãy nắm lấy tay tớ

Hãy nắm lấy tay tớ

Ngày đầu gặp cậu, tớ không mấy ấn tượng về cậu bạn "lạnh như băng"ngồi ngay

23-06-2016
Con bò khóc

Con bò khóc

Khi anh ta nhìn mà không tin vào mắt mình, anh ta thấy ở con mắt bên phải của con bò, bên

29-06-2016
Hương lúa

Hương lúa

Lụa tựa lưng bên anh tút từng cọng rơm vàng óng hít hà mùi thơm của hoa đồng cỏ

28-06-2016