XtGem Forum catalog
Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung

Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung


Tác giả:
Đăng ngày: 09-07-2016
Số chương: 226
5 sao 5 / 5 ( 132 đánh giá )

Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung - Chương 130 - Mượn bồ câu, Định Tĩnh đưa thơ

↓↓
"Kịch" một tiếng. Ðầu túi đao đụng vào huyệt khí hải ở bụng dưới gã này.


Gã chỉ kịp thở rốc lên một tiếng rồi té nhào xuống.


Lệnh Hồ Xung la lên:


- Úi chà! Chàng nhảy lùi lại một bước. Ðốc đao lại đụng vào huyệt Thần đường trên bả vai một người khác.

bạn đang xem “Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Người này té xuống không ngớt lăn long lóc dưới đất.


Lệnh Hồ Xung hai chân vấp lên người hắn. Chàng lại cất tiếng thóa mạ:


- Mẹ quân khốn kiếp này!


Người chàng bắn ra. Túi đao lại đâm trúng vào mình một tên giáo chúng cầm đao.


Gã này là một trong ba tên hảo thủ vây đánh Ðịnh Tĩnh sư thái. Lưng gã bị đụng mạnh, thanh đao cầm tay bị tuột ra văng đi.


Ðịnh Tĩnh sư thái cơ linh cực kỳ mau lẹ, bà phóng chưởng đánh vèo một cái vào trước ngực gã khiến gã miệng thổ máu tươi, coi chừng khó sống được.


Lệnh Hồ Xung lại la lên:


- Coi chừng! Coi chừng!


Chàng lùi lại mấy bước, lưng chàng hướng về phía một người sử Phán quan bút.


Người này liền phóng bút nhằm điểm vào huyệt Thần đạo ở xương sống chàng.


Lệnh Hồ Xung lảo đảo người đi xông về phía trước. Túi đao của chàng lại điểm trúng huyệt đạo hai tên giáo chúng.


Người sử Phán quan bút chân tay mau lẹ dị thường, nhảy xổ tới phía chàng.


Lệnh Hồ Xung la hoảng:


- Ối mẹ ôi!


Rồi chạy về phía trước. Người kia băng mình rượt theo.


Lệnh Hồ Xung đột nhiên dừng bước lại. Ðốc đao cắp dưới nách thò ra một nữa.


Người kia không ngờ chàng đang chạy trốn rất gấp đột nhiên đứng sững lại. Tuy võ công hắn cao cường nhưng biến chiêu không kịp. Trong lúc hấp tấp, huyệt Thông cốc ở giữa chỗ ngực và bụng giáp nhau bị đụng vào đốc đao của Lệnh Hồ Xung thò ra.


Người kia lộ vẻ cực kỳ cổ quái. Ðối với việc xảy ra hắn không tin là sự thực, nhưng người hắn dần dần mềm nhũn rồi té xuống.


Lệnh Hồ Xung xoay mình nhìn lại thấy cuộc đánh nhau trên sườn núi đã dừng tay. Gần một nữa trong bọn đệ tử phái Hằng Sơn đã lên đến đỉnh núi đang đứng đối lập với giáo chúng Ma giáo. Còn một nữa nửa đang thoăn thoắt leo lên.


Lệnh Hồ Xung lại hô lớn:


- Những quân giặc cỏ kia! Ðã thấy bản tướng đến đây, sao không quỳ cả xuống mà xin đầu hàng? Thế thì kỳ thiệt! Lạ thiệt!


Chàng múa túi đao quát lên một tiếng rồi xông về phía giáo chúng.


Người cầm đầu bọn giáo chúng cũng không khám phá ra được lai lịch của Lệnh Hồ Xung. Lập tức bọn chúng vung gươm đao lên đoán đỡ.


Quần đệ tử phái Hằng Sơn đều muốn tiến lên trợ lực, nhưng Lệnh Hồ Xung vội la:


- Bọn giặc cỏ này rất lợi hại và hung hăng lắm.


Người chàng đã từ trong đám đông chạy ra. Chân bước trầm trọng, lúc chạy thì lôi thôi lốc thốc thỉnh thoảng lại trượt chân té huỵch xuống đất. Lúc vung túi đao lên thường khi đụng cả vào trán mình đến ngất đi. Nhưng mỗi lần chàng xông vào đám đông hoặc ở trong đó chạy ra là lại đánh ngã năm sáu tên hảo thủ.


Cả hai phe thấy tình trạng như vậy đều không khỏi kinh ngạc đến thộn mặt ra.


Nghi Hòa và Nghi Thanh song song tiến lại la hỏi:


- Tướng quân! Tướng quân làm sao vậy?


Lệnh Hồ Xung hai mắt nhắm nghiền tựa hồ mê man bất tỉnh.


Lão già cầm đầu Ma giáo thấy mới trong khoảnh khắc mà bên mình một người bị chết, mười một người bị điểm huyệt té nhào về tay một viên võ quan điên khùng. Vừa rồi lúc võ quan xông vào trận chính lão đã ra hai chiêu cầm nã mà xuýt nữa bị đối phương điểm trúng huyệt đạo, trong lòng lão ngấm ngầm kinh hãi, miệng lẩm bẩm:


- Bản lãnh người này cao thâm không biết đến đâu mà lường, bên mình trong mười một người bị điểm ngã thì năm người bị phái Hằng Sơn bắt giữ. Cuộc diện hôm nay biết thu xếp cách nào cho được?


Lão liền lớn tiếng hỏi:


- Ðịnh Tĩnh sư thái! Những đệ tử quý phái trúng ám khí có cần lấy thuốc giải không?


Ðịnh Tĩnh sư thái thấy mấy tên đệ tử bên mình bị trúng ám khí đều mê man bất tỉnh. Vết thương tím bầm máu đen chảy ra thì biết rằng ám khí có chất kịch độc. Bà vừa nghe đối phương hỏi câu này đã hiểu ý lão ngay liền đáp:


- Lấy thuốc giải ra, bên này sẽ trả lại người!


Lão kia gật đầu. Lão nói khẽ mấy câu thì thấy một tên giáo chúng cầm chiếc bình sứ đi tới trước mặt Ðịnh Tĩnh sư thái. Hắn khom lưng đưa bình thuốc lên.


Ðịnh Tĩnh sư thái đón lấy bình thuốc rồi lớn tiếng tuyên bố:


- Hễ thuốc giải phát sinh hiệu nghiệm thì bên này thả người ngay.


Lão già bên Ma giáo đáp:


- Ðược lắm! Ðịnh Tĩnh sư thái phái Hằng Sơn chắc không phải là kẻ nuốt lời hứa.


Rồi lão vẫy tay một cái. Hai người chạy ra khiêng thi thể người bị chết về. Hai người khác lại nâng gã sử Phán quan bút dậy. Cả bọn Ma giáo theo mé Tây xuống núi.


Chỉ trong khoảnh khắc bọn Ma giáo rút lui hết chẳng còn một ai.


Lệnh Hồ Xung dần dần hồi tỉnh. Chàng la lên:


- Ðau quá!


Chàng đưa tay lên sờ chỗ trán bưu rồi đảo mắt nhìn quanh ra chiều kinh ngạc cất tiếng hỏi:


- Ô hay! Những quân đầu trộm đuôi cướp chạy đâu hết cả rồi?


Nghi Hòa cười khanh khách nói:


- Ông tướng này thật ly kỳ cổ quái! Vừa rồi nhờ có tướng quân xông vào trận địch đánh loạn một hồi, khiến cho bọn giặc đó phải một phen bở vía, bỏ chạy siểng liểng.


Lệnh Hồ Xung cười ha hả nói:


- Hay tuyệt! Hay tuyệt! Ðại tướng quân ra trận oai phong lẫm liệt, sát khí đằng đằng quả nhiên khác bọn tầm thường. Bọn giặc cỏ kinh hồn táng đởm cúp đuôi mà chạy. Úi chao!


Chàng đưa tay lên sờ chỗ trán bướu rồi nhăn mặt lại, ra chiều đau đớn vô cùng.


Nghi Thanh hỏi:


- Tướng quân! Tướng quân bị thương chăng? Bọn bần ni có đem theo thuốc dấu, lấy rịt cho tướng quân nhé?


Lệnh Hồ Xung đáp:


- Không sao! Không sao đâu! Bậc đại trượng phu da ngựa bọc thây cũng là chuyện thường ...


Nghi Hòa bĩu môi cười nói:


- Không khéo thì bọc thây da ngựa. Còn câu "da ngựa bọc thây" nghĩa là gì?


Nghi Thanh đưa mắt nguýt Nghi Hòa nói:


- Ngươi còn muốn bày trò, nói chuyện đó làm chi?


Lệnh Hồ Xung nói:


- Bọn ta người phương Bắc đọc là "da ngựa bọc thây". Các vị phương Nam đọc có khác đôi chút.


Nghi Hòa quay lại cười nói:


- Bọn bần ni cũng là người phương Bắc.


Ðịnh Tĩnh sư thái đưa thuốc cho những tên đệ tử đúng bên để đem chữa thương cho mấy người bị trúng ám khí.


Rồi bà đến trước Lệnh Hồ Xung khom lưng thi lễ nói:


- Lão ni là Ðịnh Tĩnh ở phái Hằng Sơn không dám hỏi đến oai tính đại danh thiếu hiệp.


Lệnh Hồ Xung nghe bà nói vậy run lên, nghĩ thầm trong bụng:


- Bà này là tiền bối trong phái Hằng Sơn quả nhiên có cặp mắt khác thường. Bà biết rõ mình còn nhỏ tuổi và giả làm một vị tướng quân.


Chàng liền khoanh tay đáp lễ nói:


- Kính chào sư thái! Bản tướng họ Ngô, tên gọi Thiên Ðức, được bổ làm Tham tướng ở Phủ Toàn Châu! Hiện giờ bản tướng đang trên đường phó nhiệm.


Ðịnh Tĩnh sư thái bụng bảo dạ:


- Người này có võ công tuyệt thế quyết chẳng cam tâm làm tôi mọi cho triều đình. Nhưng y đã nói vậy là không muốn lộ chân tướng. Bữa nay phái Hằng Sơn ta mà không nhờ được y cứu viện thì toàn quân tất bị tan rã. Ơn đức cao cả này không biết phải tìm cách nào báo đáp mới được.


Nghĩ vậy bà liền nói:


- Cổ nhân đã có câu "Bậc đại ẩn lánh mình ở chốn triều trung, bậc trung ẩn náu mình ở giữa chợ, còn hạng tiểu mới ẩn lánh mình ở chốn thâm sơn". Té ra tướng quân là một cao nhân ẩn ở triều đình. Bản lãnh tướng quân tinh thâm đến mức độ khôn lường. Lão ni từng trải giang hồ đã lâu ngày mà không nhận ra được tướng quân ở môn phái nào. Sư thừa là ai, nên lại càng kính phục.


Lệnh Hồ Xung cười ha hả đáp:


- Thực ra võ công bản tướng lợi hại vô cùng! Trên có thể đánh tuyết hoa phủ núi, dưới đánh cây già rể cái, giữa đánh hắc hổ lấy tim... Úi chà! Úi chà!


Chàng vừa nói vừa khoa chân múa tay vung quyền đánh ra. Ðoạn chàng lại làm như dùng quá sức để đôi xương đau đón như dần.


Lệnh Hồ Xung liếc mắt nhìn trộm Nghi Lâm thấy nàng kinh hãi ra chiều rất quan tâm, thì nghĩ bụng:


- Cô tiểu sư muội này thật là người có lương tâm. Giả tỷ cô nhận ra mình thì chẳng hiểu cô nghĩ sao?


Ðịnh Tĩnh sư thái dĩ nhiên biết chàng giả vờ như vậy.


Bà mỉm cười nói:


- Tướng quân là chân nhân không muốn lộ bản tướng. Vậy bần ni chỉ còn biết ngày đêm thắp nến tâm hương cầu chúc cho tướng quân phúc thể khang cường mọi sự tốt lành.


Lệnh Hồ Xung nói:


- Ða tạ! Ða tạ! Sư thái cầu đức Bồ tát phù hộ cho bản tướng mau đặng thăng quan phát tài, cờ bạc đánh đâu được đấy, lấy cả chục bà vợ trai gái đầy đàn đầy đống. Ha ha!


Ðoạn chàng nỗi lên tràng cười rồi chắp tay từ biệt dông tuốt.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Trích đoạn: Mặt trời sắp lặn, đàn quạ đang bay về tổ. Trên con đường cái quan

11-07-2016 1 chương
Âm công - Cổ Long

Âm công - Cổ Long

Lời tựa: Bạch Bất Phục, người con hiếu thảo, lấy việc "đổi của chôn người"

12-07-2016 1 chương
Chơi vơi xứ người

Chơi vơi xứ người

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") - Nếu

25-06-2016
Hãy cứ bước đi

Hãy cứ bước đi

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Đúng

25-06-2016
Mật khẩu trái tim

Mật khẩu trái tim

"Nếu trái tim anh đã cài password, thì em sẽ cố gắng trở thành hacker chuyên nghiệp. Em

01-07-2016