Hoàng Chung Công, Ngốc Bút Ông, Ðan Thanh tiên sinh ngơ nhác nhìn nhau. Họ đều biết rằng Bảo Ðại Sở nói thế là đúng sự thật.
bạn đang xem “Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!
Bọn trưởng lão ở trong Ma giáo lâu ngày đã biết trong những viên "Tam thi não thần đan" có giống thi trùng bình thường chúng không phát tác thì chẳng có chi khác lạ. Nhưng cứ đến giờ ngọ ngày tết Ðoan Ngọ mà không uống thêm thuốc của Nhậm Ngã Hành không được.
Nguyên chất thuốc đó kiềm chế thi trùng đã hết hiệu nghiệm thì con trùng lại hoạt động xuyên vào trong óc khiến cho người hành động như yêu quái lý tính khác thường. Khi lý tính đã thất thường, thì cắn cả cha mẹ vợ con để ăn thịt. Hiện nay chất độc đến thứ này là tệ nhất.
Mọi người còn đang ngần ngừ, Hắc Bạch Tử bỗng lớn tiếng:
- Giáo chủ từ bi! thuộc hạ xin được uống một viên trước.
Hắn nói xong gắng gượng đi tới bên bàn, với tay lên định lấy thuốc.
Nhậm Ngã Hành khẽ phất tay áo một cái. Hắc Bạch Tử chân đứng không vững ngã nằm ngửa xuống đánh huỵch một tiếng. Ðầu đụng vào tường khá mạnh.
Nhậm Ngã Hành cười lạt bảo:
- Ngươi đã mất hết công lực biến thành phế nhân thì còn uống linh đan diệu dược của ta thế nào được?
Rồi y quay lại hỏi:
- Tần Bang Vĩ! Vương Thành! Tang Tam Nương! các ngươi không muốn uống linh dược của ta chăng?
Thiếu phụ trung niên là Tang Tam Nương khom lưng đáp:
- Thuộc hạ xin thề từ nay trở đi tận trung giáo chủ, quyết chẳng hai lòng.
Một lão nữa người béo chùn béo chụt là Vương Thành nói:
- Thuộc hạ cũng xin kính cẩn tuân theo mệnh của giáo chủ.
Hai người liền đến bên bàn, mỗi người thò tay lấy một viên nuốt.
Nguyên hai người này từ trước nay vốn úy kỵ Nhậm Ngã Hành. Nay thấy y vượt ngục ra được thì chẳng còn hồn vía nào nữa. Vì sợ quá nên hai người không dám ho he phản kháng.
Còn Tần Bang Vĩ ở lấy đầu mục hạng giữa mới được thăng lên. Lúc Nhậm Ngã Hành nắm giữ quyền bính, hắn đi trông coi mấy huyện trong tỉnh Giang Tây chưa biết thủ đoạn lợi hại của Nhậm Ngã Hành. Vừa thấy Vương Thành và Tang Tam Nương tiến lại lấy thuốc uống, hắn liền la lên:
- Ta xin kiếu đây!
Hắn chí đầu ngón chân xuống nhảy vọt ra cửa sổ ngoài.
Nhậm Ngã Hành bật lên tiếng cười khanh khách. Y không đứng lên ngăn cản, chờ cho Tần Bang Vĩ chuồn qua cửa sổ rồi mới phất tay một cái. Một cây trường tiên màu đỏ từ trong tay áo vọt ra.
Mọi người vừa hoa mắt lên bỗng nghe Tần Bang Vĩ "ối" lên một tiếng. Cây trường tiên từ trong cửa sổ vọt ra đã quấn lấy chân hắn kéo ngược trở lại.
Cây trường tiên này chỉ lớn bằng đầu ngón tay út, thế mà Tần Bang Vĩ bị nó quấn lấy mắt cá chân trái, đành nằm lăn lộn dưới đất không lối nào đứng lên được.
Nhậm Ngã Hành nói:
- Tang Tam Nương! Ngươi hãy lấy một viên thi não thần đan bóc cẩn thận lần vỏ ngoài đi!...
Tang Tam Nương dạ một tiếng rồi cầm một viên thuốc trên bàn, mụ đưa mấy ngón tay nhỏ nhắn ra bóc lần vỏ màu hồng bên ngoài. Bên trong lộ ra một viên tròn nhỏ mầu xám.
Nhậm Ngã Hành nói:
- Nhét cho nó uống đi!
Tang Tam Nương đáp:
- Dạ!
Rồi chạy đến Tần Bang Vĩ quát:
- Há miệng ra!
Tần Bang Vĩ xoay mình lại phóng chưởng véo một cái nhằm đánh Tang Tam Nương.
Võ công Tần Bang Vĩ so với Tang Tam Nương chỉ kém một chút nhưng hai người cách nhau khá xa, chân hắn lại bị cây trường tiên quấn lấy, huyệt đạo bị kiềm chế nên kình lực ở cánh tay bị giảm sút rất nhiều.
Tang Tam Nương phóng chân trái đá vào cổ tay hắn. Mụ giơ chân phải lên nện trúng ngực hắn đánh "binh" một tiếng. Tiếp theo chân trái mụ thi triển thế Uyên ương liên hoàn đá vào bả vai hắn.
Tay trái Tang Tam Nương giữ bóp má Tần Bang Vĩ còn tay phải nhét viên thuốc đã bóc vào miệng hắn.
Chương trước | Chương sau