Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung

Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung


Tác giả:
Đăng ngày: 09-07-2016
Số chương: 226
5 sao 5 / 5 ( 77 đánh giá )

Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung - Chương 104 - Lão cao gầy mặc áo bạch bào

↓↓
Phương Chứng đại sư hơi nghiêng mình, giơ tay phải lên nói:


- Thiếu hiệp miễn lễ. Mời thiếu hiệp ngồi.


Lệnh Hồ Xung lạy xong ngồi xuống bồ đoàn mé dưới Phương Sinh.


Chàng thấy Phương Chứng phương trượng vẻ mặt sầu khổ, không hiểu người đã bao nhiêu tuổi, chàng hồi hộp trong lòng nghĩ thầm:

bạn đang xem “Tiếu ngạo giang hồ - Kim Dung ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Không ngờ vị cao tăng lừng lẫy tiếng tăm trên đời này mà dong mạo chẳng có vẻ chi ghê người.


Nếu gặp đại sư ở ngoài chùa thì không ai ngờ đây là chưởng môn một phái lớn nhất võ lâm.


Phương Sinh đại sư nói:


- Lệnh Hồ thiếu hiệp sau ba tháng điều trị nay đã khá nhiều rồi.


Lệnh Hồ Xung kinh hãi nghĩ thầm:


- Té ra mình hôn mê đã ba tháng trời mà cứ tưởng mới mười mấy ngày.


Phương Sinh nói:


- Hay lắm!


Rồi quay sang bảo Lệnh Hồ Xung:


- Thiếu hiệp! Tôn sư Nhạc tiên sinh cầm quyền phái Hoa Sơn là người nghiêm nghị thẳng thắn, thanh danh lừng lẫy giang hồ. Lão tăng vẫn hết lòng kính phục.


Lệnh Hồ Xung nói:


- Không dám! Vãn bối bị trọng thương, mê man chẳng biết gì, nhờ được Phương Sinh đại sư cứu chữa đã hơn ba tháng. Chắc sư phụ cùng sư nương vãn bối vẫn bình yên?


Kể ra sư phụ cùng sư nương chàng có bình yên hay không, chàng chẳng nên hỏi người ngoài.


Nhưng lòng chàng mong nhớ lâu ngày không nhịn được mà buột miệng hỏi Phương Chứng đại sư.


Phương Sinh đỡ lời đáp:


- Nghe nói Nhạc tiên sinh, Nhạc phu nhân và bọn đệ tử phái Hoa Sơn hiện giờ ở Phúc Kiến.


Lệnh Hồ Xung yên tâm nói:


- Ða tạ đại sư có lòng chỉ bảo.


Phương Chứng nói:


- Lão tăng nghe Phương Sinh sư đệ nói kiếm thuật của thiếu hiệp đã tinh thâm tuyệt diệu và được chân truyền của Phong lão tiên sinh về môn "Ðộc cô cửu kiếm". Thật là đáng mừng! Phong lão tiên sinh qui ẩn đã lâu, lão tăng tưởng lão nhân gia tạ thế rồi, mà té ra người vẫn còn sống ở nhân gian, khiến người nghe tin vui mừng khôn xiết.


Lệnh Hồ Xung nghe Phương Chứng nói vậy, chàng chỉ "dạ" một tiếng rồi nghĩ thầm trong bụng:


- Kể vai vế thì Phong thái sư thúc đứng vào bực trên hai vị cao tăng chùa Thiếu Lâm này. Hai vị còn phải kêu lão nhân gia bằng tiền bối mới phải.


Phương Chứng hai mắt hé mở nói:


- Sau khi bị thương thiếu hiệp lại gặp những người điều trị lầm lẫn nên nỗi trong người có nhiều luồng chân khí dị chủng xung kích nhau mà khó bề hòa tán được. Phương Sinh sư đệ đã nói cho lão tăng biết một cách tường tận. Lão tăng đã tham khảo kỹ càng thì chỉ còn cách luyện tập "Dịch cân kinh", một môn nội công kỳ bí của bản phái, mới có thể dùng công lực bản thân để hóa giải dần dần.


Bằng dùng ngoại lực miễn cưỡng điều trị thì tuy có thể kéo dài cuộc sống cho thiếu hiệp được thêm ít


ngày, mà thực ra chẳng khác gì lấy nước muối uống cho đỡ khát, mối họa càng sâu xa hơn. Phương Sinh sư đệ đã đem công lực trút vào để cứu mạng thiếu hiệp trong ba tháng nay, thế là trong người thiếu hiệp lại thêm một luồng chân khí dị chủng nữa. Thiếu hiệp thử vận khí mà coi sẽ rõ.


Lệnh Hồ Xung khẽ vận chân khí quả nhiên thấy khí huyết trong huyệt đan điền bành trướng lên.


Nếu không tự kiềm chế được thì cơn đau công kích trái tim kịch liệt đến toát mồ hôi trán.


Phương Sinh chắp tay nói:


- Bần tăng bất tài khiến cho thiếu hiệp thêm phần đau khổ.


Lệnh Hồ Xung nói:


- Sao Ðại sư lại nói vậy? Ðại sư đã vì vãn bối mà tận tâm kiệt lực, hao tổn đến nhiều công việc thanh tu. Vãn bối còn sống được phải đền ơn tái tạo của đại sư.


Phương Sinh đáp:


- Bần tăng không dám. Ngày trước Phong lão tiên sinh đã thi ân cho lão tăng nhiều lắm. Hành động của lão tăng chẳng qua gọi là báo đáp lão tiên sinh trong muôn một.


Phương Chứng ngững đầu lên nói:


- Còn chi nói đến chuyện ơn cao đức cả, thù sâu hận lớn? Ân đức là cơn duyên, còn cừu hận không nên để vào lòng. Bao nhiêu việc trần tục đều như khói tỏa mây bay. Sau cuộc trăm năm chẳng còn đâu là ân đức, cừu thù.


Phương Sinh đáp:


- Dạ! Ða tạ những lời chỉ điểm của sư huynh.


Phương Chứng thủng thẳng nói:


- Ðệ tử nhà phật lấy từ bi làm gốc. Thiếu hiệp đã bị thương như vậy, bọn lão phải tận tâm giải cứu. Pho "Dịch cân kinh" đó là của Ðạt Ma lão tổ sáng chế ra. Thiền nông nhị tổ Tuệ Khả đã lượm được ở dưới chân tường, chỗ lão tổ diện bích. Tuệ Khả đại sư nguyên pháp danh là Thần Quang, người thành Lạc Dương, thông suốt Khổng học và Lão học từ thuở nhỏ. Hồi Ðạt Ma lão tổ trụ trì ở bản tự, Thần Quang đại sư lên chùa xin thụ giáo thêm. Ðạt Ma lão tổ thấy những điều sở học của đại sư rất phức tạp mà đại sư lại ỷ mình thông minh, khó bề giác ngộ thiền lý, nên đã cự tuyệt không muốn thu nạp, Thần Quang đại sư năn nỉ mãi, thủy chung vẫn không được nhập môn. Thần Quang đại sư thấy mình năn nỉ cách nào Ðạt Ma lão tổ cũng không chấp thuận liền vung kiếm lên tự chặt đứt cánh tay trái.


Lệnh Hồ Xung ối" lên một tiếng rồi lẩm bẩm:


- Thần Quang đại sư kiên quyết đến thế ư?


Phương Chứng đáp:


- Ðạt Ma lão tổ thấy Thần Quang thành khẩn như vậy mới thu làm đệ tử và đổi pháp hiệu là Tuệ Khả. Sau đại sư được lão tổ truyền chức làm Thiền Tôn pháp thống. Ðời Tùy có nhà sư được phong làm Thiền Tôn phổ giác đại sư chính là vị này. Tuệ Khả nhị tổ lượm được "Dịch cân kinh" viết bằng chữ Phạm, nghĩa lý rất uyên thâm. Khi lượm được di kinh thì Ðạt Ma lão tổ đã viên tịch rồi nên không hỏi ai được. Nhị tổ nghĩ rằng Ðạt Ma lão tổ diện bích chín năm mới lưu lại cuốn kinh này thì dù kinh văn sơ sài, song nhất định không phải chuyện tầm thường. Thế rồi ngài đeo kinh lên lưng đi khắp danh sơn thắng cảnh tìm kiếm cao tăng để nhờ giải thích. Nhưng hồi đó nhị tổ đã là một vị cao tăng đắc đạo đương thời, khổ tâm suy nghĩ còn chưa hiểu được. Vậy thì việc tìm kiếm một bậc diệu pháp cao thâm hơn Nhị tổ lại càng khó khăn. Vì thế mà hơn 20 năm những điều bí ẩn trong kinh văn thủy chung vẫn không sao hiểu được. Một hôm Nhị tổ gặp tuyệt đại pháp duyên được cùng một nhà sư Thiên Trúc pháp hiệu là Ban Thích Mật Ðế trụ trì ở núi Nga Mi tỉnh Tứ Xuyên đàm luận phật học rất ý hiệp tâm đầu. Nhị tổ liền lấy "Dịch cân kinh" ra để cùng Ban Thích Mật Ðế nghiên cứu. Hai vị cao tăng ở trên đỉnh núi Nga Mi suy luận trong 19 ngày mới hiểu hết.


Phương Sinh chắp tay niệm:


- A Di Ðà Phật! Ðức Phật từ bi!


Phương Chứng phương trượng kể tiếp:


- Nhưng Ban Thích Mật Ðế chỉ là một vị cao tăng về Thiên Tôn Phật học. Mãi đến 12 năm sau, Nhị tổ trên đường đi Trường An gặp một chàng thanh niên tinh thông võ nghệ. Nhị tổ cùng y đàm luận ba ngày ba đêm mới thấu đáo được đến chỗ ảo diệu về "Dịch cân kinh".


Nhà sư ngừng lại một chút rồi tiếp:


- Chàng thanh niên đó là một vị khai quốc đại công thần của Ðường triều tên gọi Lý Tĩnh. Sau Lý Tĩnh phò tá vua Thái Tôn bình định rợ Ðột Quyết ra ngoài làm tướng soái, vào triều làm tướng văn, được phong chức Vệ Công. Sở dĩ Lý Vệ Công mà lập được kỳ công tuyệt thế cũng một phần nhờ ở "Dịch cân kinh" mà thành.


Lệnh Hồ Xung "ồ" lên một tiếng, chàng lẩm bẩm:


- Té ra "Dịch cân kinh" có nhiều lai lịch đến thế!


Phương Chứng nói:


- "Dịch cân kinh" tuyệt diệu ở chỗ bao quát các mạch lạc con người, liên hệ với tinh thần ngũ tạng. Khắp mà không tan, đi mà không dứt. Khí ở trong sinh, huyết ở ngoài thân. Luyện được kinh này rồi thì tâm động là nội lực tự phát huy như nước triều dâng. Thiếu hiệp ơi! Luyện "Dịch cân kinh" khác nào bơi thuyền trên làn sóng dữ. Ðợt sóng dâng lên hạ xuống thì con thuyền dĩ nhiên lúc cao lúc thấp, cần chi phải dùng sức?


Lệnh Hồ Xung gật đầu lia lịa. Chàng nhận thấy lý luận của Phương Chứng về Dịch Cân Kinh cũng nhiều chỗ ám hợp với kiếm lý của Phong Thanh Dương. Quả nhiên là một môn võ học tinh thâm bát ngát.


Phương Chứng lại nói:


- Vì "Dịch Cân Kinh" có uy lực ghê gớm như vậy nên mấy trăm năm nay nếu không gặp người xứng đáng là không truyền thụ, không có cơ duyên cũng không truyền thụ. Dù là đệ tử bản phái tư cách siêu quần xuất chúng mà không đủ phúc duyên cũng chẳng được truyền thụ. Tỷ như Phương Sinh sư đệ võ công đã cao thâm, chí tu hành lại nghiêm cẩn. Ðúng là một nhân vật xuất sắc nhất trong bản tự mà không được sư phụ đời trước truyền thụ kinh này cho.


Lệnh Hồ Xung nói:


- "Dịch Cân Kinh" đã không thể truyền thụ một cách khinh xuất. Lời đại sư thật quá rõ ràng! Vãn bối không có phúc duyên, chẳng dám tham cầu.


Phương Chứng lắc đầu đáp:


- Không phải đâu! Thiếu hiệp là người có duyên.


Lệnh Hồ Xung nghe nhà sư nói vậy không khỏi hồi hộp trong lòng. Chàng không thể ngờ một thiên bí lục của phái Thiếu Lâm đến vị cao tăng như Phương Sinh đại sư còn không được truyền thụ mà mình lại đủ phúc duyên.


Phương Chứng thủng thẳng nói:


- Cửa phật bao la chỉ độ người có duyên. Thiếu hiệp là truyền nhân của Phong lão tiên sinh về môn "Ðộc cô cửu kiếm", đó là một điều phúc duyên. Thiếu hiệp đến chùa Thiếu Lâm là hai điều phúc duyên.


Không luyện "Dịch Cân Kinh" tất phải uổng mạng, đó là ba điều phúc duyên.


Phương Sinh chắp tay nói:


- Lệnh Hồ thiếu hiệp phúc duyên thâm hậu, bần tăng cũng được an ủi rất nhiều.


Phương Chứng nói:


- Nhưng trung gian còn có một điều chướng ngại hiện giờ chưa thể bước qua được. Nguyên từ Ðạt Ma lão tổ đến nay, "Dịch Cân Kinh" chỉ truyền thụ cho đệ tử bản môn chứ không truyền ra người ngoài. Lão tăng chẳng thể tự mình phá bỏ thể lệ đó. Vì thế mà thiếu hiệp cần phải qui đầu bản tự làm một đệ tử tục gia của phái Thiếu Lâm.


Lão ngừng lại một chút rồi tiếp:


- Nếu thiếp hiệp không tị hiềm thì làm môn hạ lão tăng tức làm đệ tử vào hàng chữ Quốc và như vậy sẽ đổi tên là Lệnh Hồ Quốc Xung.


Phương Sinh lộ vẻ mừng vui nói:


- Cung hỉ thiếu hiệp! Phương trượng sư huynh của bần tăng bình sinh mới thu hai tên đệ tử từ 30 năm về trước. Thiếu hiệp là đệ tử chân truyền của phương trượng sư huynh thì chẳng những được truyền thụ "Dịch Cân Kinh" mà còn 12 môn tuyệt nghệ của phái Thiếu Lâm, sư huynh sẽ tùy tài truyền thụ thêm cho. Khi ấy thiếu hiệp nhất định sẽ làm cho bản môn thêm phần rạng rỡ. Trong võ lâm nảy một bông hoa lạ.


Lệnh Hồ Xung đứng dậy nói:


- Mỹ ý của Phương trượng đại sư khiến vãn bối cảm kích vô cùng! Nhưng vãn bối đã là đệ tử phái Hoa Sơn, không tiện cải đầu phái khác.


Phương Chứng tủm tỉm cười nói:


- Thiếu hiệp! Hiện thời thiếu hiệp không phải là đệ tử phái Hoa Sơn nữa. E rằng thiếu hiệp chưa biết đó thôi.


- Sao vãn bối... lại không còn là đệ tử phái Hoa Sơn?


Phương Chứng rút phong thư trong tay áo ra nói:


- Thiếu hiệp coi đây sẽ rõ!


Nhà sư khẽ phóng bàn tay một cái. Phong thư bằng bặn bay đến trước mặt Lệnh Hồ Xung.


Lệnh Hồ Xung đưa hai tay đón lấy, không khỏi chấn động tâm thần nghĩ bụng:


- Nội công Phương trượng đại sư quả nhiên cao thâm khôn lường! Phong thơ mỏng dính mà cũng truyền nội lực vào được. May mà nội lực trong mình ta đã mất hết. Giả tỷ như ngày trước ta vận lực đón lấy thì hai luồng xung kích có khi hất mình ra đến mấy bước.


Trên phong thơ có kiềm ấn tín chưởng môn phái Hoa Sơn và đề: "Kính cẩn đệ trình chưởng môn đại sư phái Thiếu Lâm".


Chữ viết đoan chính, nét bút nghiêm trang. Ðúng là thủ bút của Nhạc Bất Quần.


Lệnh Hồ Xung hai tay run lên bóc thơ ra coi một lượt rồi tưởng chừng trời đất quay cuồng, ngã huỵch xuống đất, không biết gì nữa.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Giới thiệu: Trung Nguyên Tứ Tuyệt là bốn người có võ công siêu tuyệt trong võ

11-07-2016 40 chương
Phong Vân - Đan Thanh

Phong Vân - Đan Thanh

Giới thiệu: Bạn là người yêu thích truyện kiếp hiệp? Bạn là người yêu thích đến

09-07-2016 70 chương
Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Giới thiệu: Trung Nguyên Tứ Tuyệt là bốn người có võ công siêu tuyệt trong võ

11-07-2016 40 chương
Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Giới thiệu: Lộc Đỉnh Ký là bộ truyện tranh hành động nói về một cậu bé sống

09-07-2016 248 chương
Đôi bạn nhiều chuyện

Đôi bạn nhiều chuyện

Audio - Huy nè? Dì ghẻ có ghẻ thật không ? - Thảo ngu quá! Môi đỏ, mắt xanh, da trắng,

28-06-2016
Ở lại phía sau

Ở lại phía sau

Anh luôn quay lại sau lưng để nhìn tôi đi từng bước. Từ khi tập đi cho đến khi vào

24-06-2016
Hotboy dự bị

Hotboy dự bị

Cường – theo bọn con gái trong lớp nhận xét thì có khuôn mặt ưa nhìn, tuy chiều cao

28-06-2016
Đồ khốn!..Em yêu anh

Đồ khốn!..Em yêu anh

Hai mươi ba tuổi, tôi vẫn còn là một thằng con trai chưa chịu lớn. Tôi phóng túng, yêu

26-06-2016
Người tình xứ núi

Người tình xứ núi

Gùi hàng gỡ xuống từ đôi vai hao gầy như trút đi gánh nặng khó gọi tên trong giây

23-06-2016
Gặp Anh Trong Chiều Mưa

Gặp Anh Trong Chiều Mưa

Tên truyện: Gặp Anh Trong Chiều MưaTác giả: Himasu RinThể loại: Truyện TeenTình trạng:

27-07-2016 25 chương

The Soda Pop