Polaroid
Thất Chủng Binh Khí 5 - Bá Vương Thương - Cổ Long

Thất Chủng Binh Khí 5 - Bá Vương Thương - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 14
5 sao 5 / 5 ( 106 đánh giá )

Thất Chủng Binh Khí 5 - Bá Vương Thương - Cổ Long - Chương 14 - Hồn bay bỗng phương trời xa (Hết)

↓↓

Đinh Hỷ nói:

bạn đang xem “Thất Chủng Binh Khí 5 - Bá Vương Thương - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Hiện tại chúng ta lên núi.


Đặng Định Hầu ngẫn mặt ra:


- Hình như lúc nãy ngươi có nói, ngươi không thể lên đó.


Đinh Hỷ nói:


- Tôi không lên được, lão Sơn Đông lên được, nhất là còn đem theo hai người mới bắt được, lại càng phải vội vàng lên mau.


Đặng Định Hầu rốt cuộc cũng hiểu ra:


- Hai người đó là ta và Vương đại tiểu thơ.


Đinh Hỷ gật đầu.


Đặng Định Hầu nói:


- Lão Sơn Đông là ngươi!


Đinh Hỷ cười nói:


- Cái lão quỹ háo sắc ấy cải trang được thành lão Sơn Đông thì tiểu quỷ háo sắc cũng làm được vậy.


Đặng Định Hầu hỏi:


- Ngươi có thể giấu được cặp mắt của bao nhiêu đó người?


Đinh Hỷ nói:


- Mỗi người có một điểm đặc biệt, bởi vậy người khác mới nhận ra họ.


Y lại giải thích tường tận hơn:


- Điểm trọng yếu nhất, dĩ nhiên là tướng mạo. Sau đó là thân hình, vẻ mặt, cử động, và mùi vị.


Đặng Định Hầu hỏi:


- Mùi vị?


Đinh Hỷ nói:


- Mỗi người ai cũng có một mùi, có người trời sinh ra thơm phức, có người lại thúi rùm.


Đặng Định Hầu nói:


- Điều đó cũng không khó, lão Sơn Đông chỉ có một mùi thịt gà nướng.


Đinh Hỷ nói:


- Tôi mặc bộ đồ này vào, ngửi ngửi cũng không sai bao nhiêu.


Đặng Định Hầu nói:


- Thân hình của ngươi cũng rất giống, chỉ cần bỏ vào bụng thêm vài cái bao bố, rồi khòm lưng lại tý đỉnh là quá được rồi.


Đinh Hỷ nói:


- Tôi từ nhỏ đã lại quán này ăn cắp bánh bao, cái vẻ mặt cử động của lão, tôi chắc chắn có thể học giống y như vậy.


Vương đại tiểu thơ bỗng nói:


- Anh vốn là một thiên tài chuyện đó, nếu anh đổi nghề xướng ca, nhất định sẽ nổi tiếng.


Đinh Hỷ hững hờ nói:


- Tôi vốn đã tính đổi nghề rồi. Ở trên hý đài xướng ca còn an toàn hơn ở dưới xướng ca nhiều.


Vương đại tiểu thơ hỏi:


- Anh xướng ca dưới đài?


Đinh Hỷ nói:


- Kiếp người không phải là một trò hề sao? Không phải tôi đang xướng ca đây sao?


Vương đại tiểu thơ câm miệng lại.


Đinh Hỷ nói ra câu gì, hình như thường làm cho cô phải câm miệng lại.


Đặng Định Hầu nói:


- Nhưng gương mặt của ngươi...


Đinh Hỷ nói:


- Nét mặt không giống nhau, có thể dùng dị dung. Dị dung thuật của tôi tuy không cao minh gì, may sao lão Sơn Đông mặt mày cũng không có gì làm người ta chú ý, dù ông có muốn người ta nhìn kỹ, nhất định cũng chẳng ai thèm.


Y cười lên một tiếng, nói tiếp:


- Huống gì, tôi còn đem theo ba thứ lễ vật rất là long trọng, người tống lễ, ắt là phải được hoan nghênh.


Đặng Định Hầu gật gật đầu:


- Ta và Vương đại tiểu thơ dĩ nhiên là lễ vật ngươi muốn mang lên.


Đinh Hỷ nói:


- Các người là hai thứ.


Đặng Định Hầu hỏi:


- Còn một thứ nữa là gì?


Đinh Hỷ nói:


- Gà nướng.


Phòng xá xây bằng những cây gỗ lớn khổng lồ, tuy rất thô lậu, nhưng đượm đầy vẻ chất phác nguyên thủy, xem ra lại có vẻ có khí thế trấn áp người ta.


Người nơi đây cũng vậy, man dã, kiêu hãn, dũng mãnh, giống như những con dã thú thời sơ khai.


Chỉ có một người ngoại lệ.


Người này mặc y phục màu đen, mặt mày trơ trơ không một tý biểu tình, cặp mắt ngược lại loang loáng sáng rực.


Người này xem ra không dã man, cũng không hung mãnh, nhưng còn đáng sợ hơn người khác.


... Người khác là dã thú, y là người thợ săn, người ta là cây côn, y là cây thương.


Người này dĩ nhiên chính là Ngũ tiên sinh.


Bách Lý Trường Thanh đứng chính giữa đại sảnh, đối diện với một bầy dã thú, đối diện với một cây thương. Y là người, y chỉ có một người.


Nhưng y không dễ dãi thuận tòng như dã thú, y không kém gì cây thương.


Ngũ tiên sinh đang nhìn y chăm chú, bỗng nhiên thở ra một hơi thật dài, nói:


- Ngươi không nên lại đây, thật tình không nên lại đây.


Bách Lý Trường Thanh cười nhạt.


Ngũ tiên sinh nói:


- Đáng lý ra ngươi đã là người chết, thân thể đều đã cứng đơ, ngươi và Đặng Định Hầu chết hết rồi, không phải thiên hạ thái bình cả sao?


Bách Lý Trường Thanh nói:


- Chúng ta chết hết rồi, vẫn còn có Đinh Hỷ.


Ngũ tiên sinh nói:


- Đinh Hỷ không đáng sợ lắm.


Bách Lý Trường Thanh nói:


- Sao?


Ngũ tiên sinh nói:


- Vũ công của y không chừng không kém hơn ngươi, thậm chí còn thông minh hơn cả ngươi, nhưng vẫn không đáng sợ.


Bách Lý Trường Thanh nói:


- Tại sao?


Ngũ tiên sinh nói:


- Bởi vì ngươi là một tay đại hiệp khách, còn y là một tên tiểu cường đạo.


Bách Lý Trường Thanh nói:


- Chỉ tiếc là đại hiệp có lúc cũng biến thành cường đạo.


Ngũ tiên sinh nói:


- Ngươi đang nói ta đấy à?


Bách Lý Trường Thanh không hề phủ nhận.


Ngũ tiên sinh hỏi:


- Ngươi biết ta là ai rồi sao?


Bách Lý Trường Thanh nói:


- Ngươi là bạn lâu năm của Bá Vương Thương, ngươi biết chuyện trong liên doanh tiêu cuộc rõ như lòng bàn tay, đối với chuyện của ta cũng rất thông thạo, vũ công của ngươi vốn trước giờ thâm tàng không lộ ra, bởi vì ngươi có một gã tổng tiêu đầu năng cán che trước mặt, ngươi không phải tự mình phải xuất thủ.

Chương trước

↑↑
Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Giới thiệu: Giọng ca của ca nữ, điệu múa của vũ giả, kiếm của kiếm khách, bút

11-07-2016 20 chương
Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Văn án: Mưa càng lúc càng nặng hạt. Đêm đã khuya, trên đường cũng đã vắng khách

10-07-2016 20 chương
Bản tình ca tháng 6

Bản tình ca tháng 6

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Ba năm

25-06-2016
Một mái nhà

Một mái nhà

"Có lần đi công tác, đứng trong nhà vệ sinh khách sạn, chực nghẹn ngào, trời ơi, chỉ

24-06-2016
Ông đa tình

Ông đa tình

Mà ai thì cũng phải vậy thôi! Những người mình càng thương thì mình càng ít đề

23-06-2016
Ấm đỏ

Ấm đỏ

- Tụi mình chơi trò giả vờ đi! - Như hai còn đười ươi? – Một bên mắt cô nhướn

27-06-2016
Cơn nắng mơ màng

Cơn nắng mơ màng

Đôi khi, mở lòng mình với một người xa lạ lại thấy an yên đến lạ thường. Chỉ

26-06-2016
Thời đại số

Thời đại số

"Tắt hết! Thoát hết! Ra ngoài mà hít thở không khí của cuộc đời!"   *** "Bỏ cái

26-06-2016
Hẹn hò trục trặc

Hẹn hò trục trặc

Quang còn khác với hầu hết những thằng con trai bình thường ở một sự đãng trí quái

25-06-2016
Gió lạnh miền Nam

Gió lạnh miền Nam

"An có thể... chạm tóc Kỳ được không?" *** Hết tiết học đầu tiên mới thấy An

25-06-2016