pacman, rainbows, and roller s
Thất Chủng Binh Khí 5 - Bá Vương Thương - Cổ Long

Thất Chủng Binh Khí 5 - Bá Vương Thương - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 14
5 sao 5 / 5 ( 122 đánh giá )

Thất Chủng Binh Khí 5 - Bá Vương Thương - Cổ Long - Chương 14 - Hồn bay bỗng phương trời xa (Hết)

↓↓
Đinh Hỷ nói:


- Trong kế hoạch của hắn, các ông đáng lý ra đã chết ở trong tháp, chỉ tiếc là...


Đặng Định Hầu bỗng cười lên một tiếng, nói:


- Chỉ tiếc ngươi tấu xảo lại là con của Bách Lý Trường Thanh, tấu xảo là người bạn của ta, lại tấu xảo là Đinh Hỷ thông minh.

bạn đang xem “Thất Chủng Binh Khí 5 - Bá Vương Thương - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Đinh Hỷ nhìn y, ánh mắt lộ một nụ cười.


Chính ngay lúc đó, từ trong tầng thứ hai của bảo tháp bỗng vọng ra một tiếng gầm thật lớn, tiếp theo đó, ầm lên một tiếng, một phiến đá lớn bay xuống, vách tường trên tầng tháp đó đã bị lũng một lỗ lớn.


Trong lỗ hỗng đen ngòm đó, vẫn không thấy gì cả.


Đặng Định Hầu thay đổi sắc mặt:


- Bách Lý Trường Thanh đâu rồi? Lúc ngươi ra đây, có thấy y ở đâu không?


Đinh Hỷ lắc lắc đầu.


Đặng Định Hầu lại hỏi:


- Có phải hiện giờ y đang giao thủ với tên Ngũ tiên sinh ấy không?


Đinh Hỷ lại lắc lắc đầu, gương mặt cũng lộ vẻ nghiêm trọng.


Đặng Định Hầu nói:


- Chúng ta cũng không nên đứng đây nhìn, có phải ỵ..


Y nói chưa dứt lời, trên tháp lại có tiếng la nhỏ, rồi một tiếng gầm lớn, xuống tới lầu thứ hai.


Tiếp theo đó, một tiếng ầm nữa lại vang lên, một phiến đá lớn nữa lại rớt xuống, cơ hồ đụng vào người bọn họ.


Tuy bọn họ không thấy tình huống trong tháp ra sao, có điều trên tháp hai tay cao thủ đang giao chiến với nhau, vũ công cao cường, sức lực hung mãnh, không cần thấy cũng tưởng tượng được ra.


Vũ công của Bách Lý Trường Thanh tuy không phải là đệ nhất thiên hạ, thanh danh và địa vị của y cũng không phải là dựa vào vũ công, thậm chí có rất nhiều người trong giang hồ cho rằng, y cũng không phải là một tay cao thủ hạng nhất trong liên doanh tiêu cuộc.


Nhưng người hiểu rõ y tường tận đều biết rằng, khí lực y giữ bên trong, không lộ ra ngoài, thật ra là nội công ngoại công của y đã luyện tới mức độ hầu như lư hỏa thuần thanh, đối với các thứ vũ học của các môn phái, rất ít người bì kịp với y.


Cái điểm đó Đặng Định Hầu còn rành rọt hơn ai cả, lúc nãy y vừa giao thủ với Bách Lý Trường Thanh.


Lúc này, người đang đánh nhau với y trên tháp, vũ công không kém y tý nào, vì vậy mới đánh nhau kịch liệt đến như vậy.


Nếu người này quả thật là Ngũ tiên sinh, vậy Ngũ tiên sinh là ai nhĩ?


Ai có thể có vũ công tương đương như Bách Lý Trường Thanh?


Nếu gã Ngũ tiên sinh này là gian tế bán đứng liên doanh tiêu cuộc, là hung thủ giết hại Vương lão gia tử, thì hắn không phải là Quy Đông Cảnh, cũng là Khương Tân, không phải Khương Tân, cũng là Tây Môn Thắng.


Ba người ấy vốn không phải chẳng còn đáng nghi ngờ gì nữa sao?


Bao nhiêu vấn đề ấy, trong khoảnh khắc vụt thoáng qua đầu của Đặng Định Hầu, dĩ nhiên y không có thì giờ ngồi suy nghĩ.


Chính ngay lúc y đang chuẩn bị xông lên tháp, bỗng lại có tiềng ầm thật lớn vang lên.


Bảo tháp vốn đã bị sập mất đi một nửa, bây giờ đã sập xuống hoàn toàn!


Hai người đang đánh nhau trên đó, có phải đã táng mạng dưới tháp?


Bụi bặm, gỗ vụn, ngói vỡ, như một đám mây đen, đem theo sấm sét kinh hồn cùng mưa rơi tầm tả, bỗng từ trên cao ụp xuống.


Đặng Định Hầu tính thoái lui, Đinh Hỷ đã kéo tay y, nhảy lùi ra phía sau.


Lúc y còn trẻ tuổi, trong chùa Thiếu Lâm cổ sát trang nghiêm ấy, đã có biết bao nhiêu cao tăng từng khen y.


... Tuy tính tình của ngươi có chỗ nóng nảy, vũ công khó mà luyện đến chỗ đăng phong tạo cực, nhưng lúc ngươi giao thủ với người khác, dù họ có vũ công cao hơn ngươi, cũng chắc gì là đối thủ của ngươi, bởi vì phản ứng của ngươi rất nhanh.


Bất cứ ai, đối với những lời người khác khen thưởng mình, đều nhớ rất rõ trong tâm khảm.


Những câu đó, Đặng Định Hầu trước giờ không bao giờ quên, có điều hiện giờ, y phát hiện ra, phản ứng của mình chẳng còn nhanh như mình tưởng tượng.


Đinh Hỷ còn nhanh hơn y, không những vậy, còn nhanh hơn nhiều.


... Một người tuổi tác lớn dần, có phải phản ứng cũng chậm đi không?


... Tuổi già, không lẽ lại bi ai đến như vậy?


Đặng Định Hầu lùi lại năm ba trượng, đứng ngây người ra, bụi cát sỏi đá rớt lào rào trước mặt y. Y hoàn toàn không hay biết gì.


Mỗi người ai ai cũng đều xem mình cao giá lắm, vì vậy, mỗi khi phát hiện ra giá trị chân chính của mình, sẽ không khỏi có cảm giác như bị đánh mất cái gì đó.


Đấy cũng là một trong những thứ bi ai của loài người.


Cơn hỗn loạn đã trở lại bình thường, trời đất đã biến thành một màn yên tĩnh, sự yên tĩnh đó ngược lại làm Đặng Định Hầu choàng tỉnh giấc.


Trước mặt vẫn là một màn bóng tối, nhưng chỗ có tòa bảo tháp to lớn đồ sộ ấy, bây giờ đã biến thành bằng phẳng.


Trong một khoảnh khắc nó đang còn là một người khổng lồ đứng sừng sững ở đó, nhìn cây cỏ đất đai phía dưới chân mình.


Nhưng bây giờ nó đã đổ ầm xuống, đổ ầm xuống vào cây cỏ đất đai nó đã từng nhìn khinh nhạo.


... Bảo tháp cũng như người vậy, người càng bò lên cao, càng dễ té xuống.


Đặng Định Hầu bất giác thở ra một tiếng.


... Bách Lý Trường Thanh và gã Ngũ tiên sinh đó, không phải họ là những người đã bò lên cao quá hay sao?


Nghĩ đến Bách Lý Trường Thanh, Đặng Định Hầu mới hoàn toàn tỉnh lại, y la lên thất thanh:


- Bọn họ đã ra khỏi đó chưa?


Đinh Hỷ nói:


- Chưa.


Người còn chưa ra khỏi, không lẽ đã táng mạng hết dưới bảo tháp hay sao?


Đặng Định Hầu biến hẳn sắc mặt, lập tức xông lại, trong bóng tối, y chỉ thấy cát đá chồng chất thành một đống, như một cái mồ.


Bất kỳ ai bị chôn dưới cái mồ ấy, đừng hòng tưởng còn sống mà chui lên. Đặng Định Hầu tay chân đều lạnh cứng như đá.


Bách Lý Trường Thanh không hẳn là bạn thân lắm của y, nhưng hiện tại, trong lòng y rất đau đớn.


Bởi vì y cảm thấy trong lòng mình có lỗi với y lắm.


Đinh Hỷ cũng chạy lại, đang nhìn y, hình như nhìn xuyên qua tâm sự của y.


Những hiểu lầm và hoài nghi của y đối với Bách Lý Trường Thanh, hiển nhiên đã bị trừ bỏ.


Ánh mắt của Đinh Hỷ lộ vẻ vui mừng, y vốn rất mong chuyện đó xảy ra.


Đặng Định Hầu quay đầu lại, nhìn biểu tình trên gương mặt Đinh Hỷ, y tức giận hỏi:


- Bách Lý Trường Thanh có phải là cha ruột của ngươi không?


Đinh Hỷ nói:


- Phải.


Đặng Định Hầu vênh mặt lên nói:


- Vậy mà y táng mạng dưới tháp, ngươi không thấy đau đớn gì, còn lộ vẻ cao hứng nữa?


Đinh Hỷ không trả lời câu hỏi, y hỏi ngược lại:


- Ông có biết tòa bảo tháp này tại sao lại dễ bị sụp như vậy không?


Đặng Định Hầu nói:


- Tại vì nó quá cao.


Đinh Hỷ lắc đầu nói:


- Trên đời này còn có bao nhiêu tòa tháp cao hơn đó, mà có sụp xuống đâu.


Đặng Định Hầu hỏi:


- Không lẽ còn có nguyên do gì trong đó sao?


Đinh Hỷ nói:


- Tòa tháp này trống không.


Đặng Định Hầu nói:


- Tòa tháp nào cũng trống không ở giữa.


Đinh Hỷ nói:


- Nhưng giữa tường cũng trống không, thậm chí ngay cả nền đất phía dưới cũng trống lỗng.


Đặng Định Hầu chợt hiểu ra:


- Không lẽ tòa tháp này có địa đạo trong ruột?


Đinh Hỷ nói:


- Mỗi tầng đều có.


Đặng Định Hầu chau mày:


- Bảo tháp vốn là chỗ của Phật gia, tại sao lại có địa đạo trong ruột?


Đinh Hỷ nói:


- Tòa bảo tháp này vốn không phải đệ tử nhà Phật xây lên.


Đặng Định Hầu hỏi:

Chương trước

↑↑
Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Nếu mọi nhà ở thành Lạc Dương nao nức chờ đến một ngày mới trong cái Tết ròng

11-07-2016 51 chương
Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Văn án: Mưa càng lúc càng nặng hạt. Đêm đã khuya, trên đường cũng đã vắng khách

10-07-2016 20 chương
Trả Thù Gấu Chó

Trả Thù Gấu Chó

Tên truyện: Trả Thù Gấu ChóTác giả: Tokyo.Bu0nThể loại: Truyện VOZTình trạng: Hoàn

18-07-2016 16 chương
Màu đỏ

Màu đỏ

Bất ngờ Tuấn đặt một nụ hôn lên đôi má bầu bĩnh của An. An cũng cảm thấy thật

30-06-2016
Vọng cổ

Vọng cổ

(khotruyenhay.gq) Tham gia viết bài cho tập truyện "Ai cũng có một chuyện tình để

28-06-2016
Hiện thân

Hiện thân

"Tôi, hay chúng ta, bất kỳ ai cũng có thể là hiện thân cho sự tốt lành và ấm áp" (-

25-06-2016