XtGem Forum catalog
Thất chủng binh khí 4 - Đa tình hoàn - Cổ Long

Thất chủng binh khí 4 - Đa tình hoàn - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 14
5 sao 5 / 5 ( 45 đánh giá )

Thất chủng binh khí 4 - Đa tình hoàn - Cổ Long - Hồi 7 - Mật mưa

↓↓

Tiêu Thiếu Anh hững hờ nói:

bạn đang xem “Thất chủng binh khí 4 - Đa tình hoàn - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Không phải tôi vốn là người rất giống kẻ bán bạn cầu vinh sao ?


Dương Lân nhìn lom lom vào y, hỏi:


- Ngươi không phải vậy ?


Tiêu Thiếu Anh nói:


- Anh xem tôi ra sao ?


Dương Lân bỗng đổi qua chuyện khác:


- Không ai biết ngươi lại đây tìm bọn ta ?


Tiêu Thiếu Anh nói:


- Nhất định không có ai.


Dương Lân hỏi:


- Ngươi từ Thương Hương Đường ra, phía sau không có ai theo sao ?


Tiêu Thiếu Anh nói:


- Vốn là có đấy, nhưng đã bị tôi bỏ lại dọc đường.


Y vỗ nhẹ lên vết đao chém trên mặt, rồi nói tiếp:


- Tuy vì thế mà tôi phải chịu một đao, cái vị Cát nhị ca này trở về lại e rằng ngày tháng không còn được mấy tươi đẹp.


Dương Lân hỏi:


- Cát nhị ca ?


Tiêu Thiếu Anh nói:


- Gia đinh của Thương Hương Đường đều họ Cát.


Dương Lân hỏi:


- Bí mật trong Thương Hương Đường, ngươi đã biết được bao nhiêu rồi ?


Tiêu Thiếu Anh nói:


- Biết chắc cũng đủ rồi.


Bản đồ y vẽ ra, quả nhiên rất tường tận:


- Cái cửa bên góc này là lối duy nhất cho các anh vào. Các anh không được nhảy tường vào, nhất định phải tìm cách mở cái cửa sổ ở đây.


Dương Lân hỏi:


- Tại sao ?


Tiêu Thiếu Anh nói:


- Bởi vì trên đầu tường rất có thể có người canh giữ, mở cửa vào, nhiều khi người khác lại không ngờ.


Dương Lân hỏi:


- Sau đó rồi sao ?


Tiêu Thiếu Anh nói:


- Sau đó các anh bèn đi dọc theo con đường trải sỏi, đến chỗ này, rồi đợi ở trên cây cổ thụ này. Con đường trải sỏi và cây cổ thụ đều đã được chỉ rõ ràng trên đây, ở trên cây cổ thụ này, có thể thấy cái cửa sổ đó.


Dương Lân nói:


- Đèn trong cửa sổ tắt đi, chúng ta lập tức động thủ ?


Tiêu Thiếu Anh gật gật đầu, nói:


- Cát Đình Hương đã là một lão già, nhãn lực người già, không khỏi tệ đi một chút, trong bóng tối, võ công của lão nhất định sẽ bị giảm đi rất nhiều.


Y chầm chậm nói tiếp:


- Nhưng các anh thì mấy ngày nay, cư trú trong bóng tối, đối với bóng tối chắc là quen hơn người khác nhiều lắm, không những vậy, các anh vốn sẽ ngồi núp trong bóng tối bên ngoài, vì vậy ánh đèn tuy có tắt đi, các anh còn có thể phân biệt ra được hình ảnh ai ai trong phòng, người trong phòng thì đang ở trong ánh đèn, ánh đèn bỗng tắt đi, sẽ chắc gì nhìn thấy được các anh.


Dương Lân nhìn lom lom vào y nói:


- Ngươi suy nghĩ cũng chu đáo lắm đấy.


Tiêu Thiếu Anh cười cười:


- Tôi không thể không suy nghĩ cho chu đáo một tí, tôi cũng chỉ có một cái đầu.


Dương Lân thở dài một hơi, nói:


- Hình như chúng ta đã nhìn lầm ngươi quá.


Tiêu Thiếu Anh mỉm cười nói:


- Cát Đình Hương hình như cũng đã nhìn lầm tôi luôn.


Dương Lân nói:


- Ta chỉ hy vọng ngươi không nhìn lầm lão ta ! Và cũng không nhìn lầm Quách Ngọc Nương và Cát Tân.


o O o Cát Tân thỏng tay, cúi đầu, đứng bất động ngoài cửa, cũng ra chiều mệt mỏi như hai hôm trước.


Cửa đang mở, trong hành lang cũng u ám mù mờ.


Hiện tại còn chưa tới giờ Tí, Tiêu Thiếu Anh đã đến rồi, y đi một mạch vào trong, chẳng ai ngăn trở y, cũng chẳng nghe có tiếng người.


Thương Hương Đường như một căn nhà trống không.


Y lại mỉm cười vỗ vỗ vào vai Cát Tân, nói:


- Ta lại đến nữa đây.


Cát Tân nói:


- Vâng.


Tiêu Thiếu Anh nói:


- Hình như ngươi ít ngủ lắm phải không ?


Cát Tân nói:


- Vâng.


Tiêu Thiếu Anh nói:


- Trừ tiếng "vâng" ra, ngươi không biết nói gì khác sao ?


Cát Tân nói:


- Vâng.


Tiêu Thiếu Anh nói:


- Hai hôm trước ta lại, hình như ngươi nói có nhiều hơn một chút mà.


Cát Tân nói:


- Vâng.


Tiêu Thiếu Anh nói:


- Lần này sao ngươi biến đổi rồi ?


Cát Tân nói:


- Bởi vì ông cũng biến đổi rồi.


Cửa bỗng hé ra một chút, bên trong có tiếng Quách Ngọc Nương vọng ra:


- Lần trước lại đây, anh chỉ bất quá là một tên bần cùng, hiện tại anh đã là phân đường chủ Thương Hương Đường.


Tiêu Thiếu Anh nói:


- Làm phân đường chủ của Thương Hương Đường, người khác sẽ không nói chuyện với tôi nữa sao ?


Quách Ngọc Nương nói:


- Người khác ít nhiều gì cũng cẩn thận hơn một chút.


Tiêu Thiếu Anh thở ra, lẩm bẩm:


- Xem ra, làm chức phân đường chủ này, cũng chẳng có chuyện gì hay ho cho lắm.


Quách Ngọc Nương kéo cửa ra, mỉm cười nói:


- Ít nhất anh cũng có thể tùy tiện tiểu vào trong tô canh người ta.


Cát Đình Hương quả nhiên đã bắt đầu uống rượu.


Lão uống rất chậm, rất ít, nhưng trong tay lúc nào cũng có ly rượu.


Vương Đồng không có trong phòng, không có ai khác, tối đến là thời điểm thuộc về riêng lão ta.


Tiêu Thiếu Anh đã đứng trước mặt lão, toàn thân bộ đồ trắng như tuyết.


Cát Đình Hương nhìn y, ánh mắt đầy nụ cười:


- Ngươi mặc bộ đồ này ngày đầu tiên đấy à ?

Chương trước | Chương sau

↑↑
Ngày chủ nhật của ba

Ngày chủ nhật của ba

(khotruyenhay.gq) - Ba, ba... mày muốn giống như ba mày hả??? Mẹ My lườm My một cái rồi

29-06-2016
Yêu một con ma

Yêu một con ma

Mãi đến một lúc sau Hoàng mới tới nơi như trong tờ giấy ghi địa chỉ. Điều bất

30-06-2016