XtGem Forum catalog
Thất chủng binh khí 4 - Đa tình hoàn - Cổ Long

Thất chủng binh khí 4 - Đa tình hoàn - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 14
5 sao 5 / 5 ( 66 đánh giá )

Thất chủng binh khí 4 - Đa tình hoàn - Cổ Long - Hồi 6 - Hỏi cung 2

↓↓
Y phục trên người của Tiêu Thiếu Anh, vốn là thứ hàng mới, chất liệu quý giá, cắt xén hợp người, tinh xảo, chỉ tiếc là hiện tại, nó đã biến ra vừa hôi vừa dơ dáy, còn bị lủng mấy cái lỗ.


Túi tiền dĩ nhiên cũng trống lổng, trống trơn như một trái dừa đã bị hút hết nước.


Nhưng y đứng trước mặt Cát Đình Hương, lại giống như một viên đại tướng vừa đi chinh chiến bốn phương, đắc thắng khải hoàn về triều lãnh thưởng vậy.


Cát Đình Hương nhìn y, nhìn từ đầu đến chân, nhìn tới ba lần, rồi bỗng hỏi:

bạn đang xem “Thất chủng binh khí 4 - Đa tình hoàn - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Bộ y phục trên người của ngươi trị giá bao nhiêu tiền ?


Câu đầu tiên lão ta hỏi là một câu như vậy, thật tình ai cũng phải bất ngờ.


Tiêu Thiếu Anh thì hình như chẳng có gì bất ngờ, y lập tức trả lời:


- Vừa vải vừa công may, mất năm chục lượng.


Cát Đình Hương nói:


- Bộ y phục này hình như không tới bao nhiêu đó.


Tiêu Thiếu Anh nói:


- Trước giờ tôi vẫn rất rộng rãi chuyện tiền bạc.


Cát Đình Hương nói:


- Ngươi có biết năm chục lượng bạc, đủ để một nhà tám người ăn uống no đủ trong vòng hai ba tháng không ?


Tiêu Thiếu Anh nói:


- Không biết.


Cát Đình Hương nói:


- Ngươi không biết ?


Tiêu Thiếu Anh nói:


- Trước giờ tôi không hề nấu ăn bao giờ.


Cát Đình Hương nói:


- Ngươi mặc bộ đồ này đã bao lâu rồi ?


Tiêu Thiếu Anh nói:


- Ba ngày.


Cát Đình Hương nhìn vết bùn, vết rượu, và lỗ thủng trên y phục của y rồi nói:


- Mặc bộ đồ như vậy, đi uống rượu bất kỳ chỗ nào cũng nên cẩn thận một chút.


Tiêu Thiếu Anh nói:


- Tôi không tính mặc bộ đồ này ăn tết.


Cát Đình Hương hỏi:


- Ngươi mặc một bộ đồ thường thường được bao lâu ?


Tiêu Thiếu Anh nói:


- Ba ngày.


Cát Đình Hương hỏi:


- Chỉ có ba ngày ?


Tiêu Thiếu Anh nói:


- Bất kể y phục ra sao, tôi mặc xong hai ngày, đều sẽ biến thành ra như thế này.


Cát Đình Hương nói:


- Y phục dơ rồi có thể giặt sạch lại.


Tiêu Thiếu Anh nói:


- Y phục mặc qua rồi tôi chưa bao giờ mặc lại.


Quách Ngọc Nương bật cười.


Tiêu Thiếu Anh cũng bật cười.


Cặp mắt của y nãy giờ vẫn cứ chuyển động chung quanh người Quách Ngọc Nương.


Cát Đình Hương phảng phất như không chú ý chuyện đó lắm, nét mặt không những không thấy có gì tức giận, ngược lại ánh mắt còn đượm vẻ cười cợt, lão lại hỏi:


- Mỗi tháng thông thường ngươi xài mất bao nhiêu tiền ?


Tiêu Thiếu Anh nói:


- Có bao nhiêu, tiêu hết bấy nhiêu.


Cát Đình Hương hỏi:


- Nếu không có gì hết ?


Tiêu Thiếu Anh nói:


- Không có thì mượn, mượn không được thì thiếu.


Cát Đình Hương hỏi:


- Có người chịu cho ngươi mượn tiền sao ?


Tiêu Thiếu Anh nói:


- Ít nhiều gì cũng có vài người.


Cát Đình Hương hỏi:


- Đều là những người như thế nào ?


Tiêu Thiếu Anh thản nhiên nói:


- Đều là những người đàn bà.


Cát Đình Hương hỏi:


- Bà chủ quán Lão Hổ Lâu là một trong những người đó ?


Tiêu Thiếu Anh nói:


- Bà ta là người rất rộng rãi.


Cát Đình Hương hỏi:


- Không những bà ta chịu đưa cho ngươi, bà ta còn thường hay thông đồng với ngươi đi gạt người khác ?


Tiêu Thiếu Anh nói:


- Chúng tôi gạt cũng không mấy ai.


Cát Đình Hương nói:


- Nhưng các ngươi gạt đúng Vương Đồng, không những vậy, còn nghĩ ra được cái bẫy thật xảo diệu, ép y phải cởi Kim Ty giác hộ thân ra giao cho ngươi mặc, còn ép y đem ngươi lại đây gặp ta.


Tiêu Thiếu Anh hình như rất kinh ngạc:


- Hình như ông biết chuyện không ít ?


Cát Đình Hương nói:


- Ngươi không ngờ y nói hết mọi chuyện cho ta nghe ?


Tiêu Thiếu Anh nói:


- Mấy chuyện đó vốn là thứ làm mất mặt người ta lắm.


Cát Đình Hương lạnh lùng nói:


- Bất kỳ chuyện gì, y đều chưa bao giờ giấu ta, vì vậy hiện tại, không những y còn sống sót đó, mà còn sống thoải mái nữa.


Tiêu Thiếu Anh nói:


- Tôi nhìn ra được, tôi cũng muốn sống như y vậy.


Cát Đình Hương hỏi:


- Vì vậy ngươi muốn lại đây gặp ta ?


Tiêu Thiếu Anh nói:


- Đúng vậy.


Cát Đình Hương bỗng sa sầm nét mặt, nhìn y lom lom, nói từng tiếng một:


- Không phải ngươi lại đây tìm cơ hội báo thù ?


Tiêu Thiếu Anh thở ra nói:


- Ông hỏi tôi mấy câu lúc nãy, câu nào cũng rất xảo diệu, tôi ngỡ ông đã biết tôi là hạng người thế nào rồi.


Cát Đình Hương nói:


- Hạng người như ngươi, không lẽ sẽ không biết báo thù cho người khác sao ?


Tiêu Thiếu Anh hững hờ nói:

Chương trước | Chương sau

↑↑
Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Giới thiệu: Giọng ca của ca nữ, điệu múa của vũ giả, kiếm của kiếm khách, bút

11-07-2016 20 chương
Điệp khúc trên tóc em

Điệp khúc trên tóc em

"Nơi ấy từng in dấu chân,Có mấy lần trên phố quen, em đến và mang phút giây diệu kì,

23-06-2016
Sẽ có người cần em

Sẽ có người cần em

Mưa cứ thế rầm rì rả rích, như thể len lỏi sâu vào tận đáy lòng cô. Một nỗi đau

24-06-2016
When you're gone

When you're gone

Chợt thấy trong lòng chẳng còn buồn, có chăng chỉ là một chút những cảm xúc mang tên

23-06-2016
Chỗ nào cũng nắng

Chỗ nào cũng nắng

Quá cái tuổi háo hức những món quà miệt vườn trong giỏ xách mẹ, mỗi bận bà lên

24-06-2016
Binh pháp tỏ tình

Binh pháp tỏ tình

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Tháng năm có

27-06-2016
Ba em có một cánh tay

Ba em có một cánh tay

"Ba em có một cánh tay Bao năm tay vẫn hàng ngày bên em Tay cùng em thức thâu đêm Tay

24-06-2016