Bệnh nhân nằm trên giường đã ngồi dậy, ngồi dưới ánh đèn, chờ đợi.
bạn đang xem “Thất chủng binh khí 4 - Đa tình hoàn - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!
Ánh đèn chiếu trên mặt y gương mặt xương xẩu vàng vọt, quả nhiên là bệnh lâu ngày chưa khỏi.
Nhưng cặp mắt của y thì sáng rực, còn sáng hơn cả ánh đèn.
Cửa để mở.
Y nhìn Tiêu Thiếu Anh và Cát Tân bước vào, bỗng cười lên một tiếng rồi nói:
- Quả nhiên ngươi đã lại.
Tiêu Thiếu Anh hỏi:
- Ngươi biết chúng ta sẽ lại sao ?
Bệnh nhân gật gật đầu.
Tiêu Thiếu Anh lạnh lùng nói:
- Tại sao ngươi còn chưa chạy đi ? Có phải ngươi biết không còn đường nào để trốn không ?
Bệnh nhân lại bật cười lên, lúc y cười, gương mặt vẫn hoàn toàn không một chút biểu tình, tiếng cười hình như nghe từ viễn phương lại.
Tiêu Thiếu Anh nhìn y lom lom, lạnh lùng nói:
- Cái mặt nạ da người trên mặt ngươi làm không được tốt lắm.
Bệnh nhân nói:
- Vì vậy ta cũng chẳng muốn để ai thấy mặt.
Tiêu Thiếu Anh cười nói:
- Ngươi không ngờ ta nhận ra ?
Bệnh nhân mỉm cười nói:
- Nhưng ta biết nhất định ngươi sẽ suy đoán ra được, ta vẫn cho rằng ngươi là một người thông minh tuyệt đỉnh trước giờ.
Y bỗng xoay mặt lại, cúi đầu xuống, đợi đến lúc y xoay mặt qua nhìn Tiêu Thiếu Anh, gương mặt xương xẩu vàng vọt đã biến thành trắng bệch mà thanh tú, lúc y còn thiếu niên, y vốn là một tay mỹ nam tử phong độ.
Lý Thiên Sơn, quả nhiên là Lý Thiên Sơn.
Tiêu Thiếu Anh bỗng thở ra, nói:
- Chúng ta đã chưa gặp nhau được hai năm nay, không ngờ lại gặp mặt trong hoàn cảnh như thế này.
Lý Thiên Sơn nói:
- Ta cũng không ngờ.
Trên bàn có rượu, rượu mạnh, y rót ra một ly, uống nhâm nhi một mình.
Lý Thiên Sơn nói:
- Ngươi không sợ trong rượu có độc, ta cũng có thể rót cho ngươi một ly.
Tiêu Thiếu Anh nói:
- Ta sợ.
Cát Tân bỗng nói:
- Tôi không sợ.
Y rót một ly rượu ra thật, uống một hơi cạn.
Tiêu Thiếu Anh nhìn y, bỗng hỏi:
- Ngươi còn nhớ chúng ta quen nhau như thế nào không ?
Cát Tân nói:
- Năm xưa ta cũng tính đầu nhập Song Hoàn Môn, ta bị kẻ thù truy nã gắt quá.
Tiêu Thiếu Anh nói:
- Nhưng có một người kiên trì không chịu cho, bởi vì y đã thấy ra ngươi vì tỵ cừu mà lại, y không muốn phiền phức vào thân.
Cát Tân nói:
- Vì vậy tôi chỉ còn nước bỏ đi.
Tiêu Thiếu Anh nói:
- Nhưng ta thì rất đồng tình với ngươi, vì vậy ngươi đi rồi, ta còn đi theo ngươi một khúc thật xa, lén lút giết giùm ngươi ba kẻ thù từ Trung Nguyên theo đuổi ngươi lại.
Cát Tân nói:
- Vì vậy chúng ta bèn kết bạn với nhau.
Tiêu Thiếu Anh nói:
- Ngươi còn nhớ cái người kiên trì không chịu nhận ngươi vào Song Hoàn Môn là ai không ?
Cát Tân nói:
- Lý Thiên Sơn, hiện tại có phải ông muốn tôi giết y giùm cho ông không ?
Tiêu Thiếu Anh thở ra nói:
- Y dù gì cũng là huynh đệ đồng môn với ta.
Cát Tân nói:
- Vì vậy ông không muốn tự tay mình động thủ ?
Tiêu Thiếu Anh không hề phủ nhận.
Tiêu Thiếu Anh hỏi:
- Hiện tại ngươi đã chuẩn bị giết người ?
Cát Tân gật gật đầu nói:
- Chỉ bất quá người tôi muốn giết không phải là y.
Tiêu Thiếu Anh hỏi:
- Không phải là y thì ai bây giờ ?
Cát Tân nói:
- Ông.
Tiêu Thiếu Anh thộn mặt ra, gương mặt của y thậm chí còn kinh ngạc hơn cả của Cát Đình Hương lúc nãy.
Cho đến bây giờ, y mới hiểu được tâm tình của Cát Đình Hương lúc đó, nhưng y còn chưa hiểu, tại sao Cát Tân muốn giết y.
Lý Thiên Sơn lại bật cười, y cười lớn nói:
- Ta biết ngươi nhất định không hiểu đây là chuyện gì.
Tiêu Thiếu Anh kinh ngạc nhìn y, rồi lại nhìn Cát Tân, y nói:
- Các ngươi ...
Cát Tân lạnh lùng nói:
- Chúng ta chẳng phải bạn bè, chỉ bất quá, lúc y muốn ta giết người, ta sẽ giết.
Tiêu Thiếu Anh nói:
- Bởi vì một con rồng ?
- Thanh Long ...
Tiêu Thiếu Anh rốt cuộc hiểu ra:
- Không lẽ các ngươi đều là người của Thanh Long hội ?
Lý Thiên Sơn mỉm cười, ngâm lên:
- Vốn thuộc Thanh Long hội Đến đây làm gian tế Mồng chín tháng chín tới Bay lượn lên cửu thiên.
Cát Tân nói:
- Y kiên trì không cho ta vào Song Hoàn Môn, chỉ vì y muốn ta gia nhập Thanh Long hội.
Tiêu Thiếu Anh hỏi:
- Ngươi đã vào Thanh Long hội từ lâu ?
Lý Thiên Sơn gật gật đầu nói:
- Vì vậy Cát Đình Hương muốn lại câu kết ta, dĩ nhiên là ta chịu.
Tiêu Thiếu Anh nói:
- Bởi vì ngươi đang tính thừa cơ lợi dụng lão, đi tiêu diệt Song Hoàn Môn.
Lý Thiên Sơn nói:
- Đúng vậy.
Tiêu Thiếu Anh nói:
- Xong rồi ngươi lại lợi dụng ta, đi tiêu diệt Thương Hương Đường.
Chương trước