80s toys - Atari. I still have
Thất chủng binh khí 4 - Đa tình hoàn - Cổ Long

Thất chủng binh khí 4 - Đa tình hoàn - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 14
5 sao 5 / 5 ( 91 đánh giá )

Thất chủng binh khí 4 - Đa tình hoàn - Cổ Long - Hồi 14 - Thù hận 2 (Hết)

↓↓
Trái tim của Cát Đình Hương chìm xuống.


Người Cát Tân muốn giết, chẳng phải là Tiêu Thiếu Anh, mà là lão.


Lúc trước tuy lão nhất định không thể nào ngờ được, nhưng bây giờ lão bỗng hoàn toàn hiểu ra. Gian tế trong Thương Hương Đường, chẳng phải là Vương Đồng, lại càng không phải là Quách Ngọc Nương.


- Thì ra kẻ gian tế duy nhất trong Thương Hương Đường lại là ngươi.

bạn đang xem “Thất chủng binh khí 4 - Đa tình hoàn - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Cát Tân thừa nhận:


- Người bạn duy nhất của tôi, chính là Tiêu Thiếu Anh !


Cát Đình Hương hỏi:


- Có phải y kêu ngươi lại đây ?


Cát Tân cười lạt nói:


- Nếu không phải vì y, làm sao tôi chịu đi làm nô tài cho họ Cát của ông ?


Cát Đình Hương thở dài nói:


- Chỉ hận lúc đó ta không tra xét rõ ràng lai lịch của ngươi.


Cát Tân lạnh lùng nói:


- Lúc đó ông đâu tính trọng dụng tôi, cũng chẳng ai bỏ công đi điều tra lai lịch một đứa nô tài.


Cát Đình Hương nói:


- Ngươi tính cũng đúng lắm đấy.


Cát Tân nói:


- Nếu không tính đúng, tôi cũng chẳng lại đây.


Cát Đình Hương hỏi:


- Hai phong thơ kia là do ngươi viết ra ?


Cát Tân nói:


- Đúng, không sai một chữ.


Cát Đình Hương thở ra:


- Ta phải nghĩ ra mới phải, muốn vào thư phòng của ta, không ai dễ dàng bằng ngươi.


Cát Tân nói:


- Chỉ tiếc là ông chưa bao giờ nghĩ đến.


Tiêu Thiếu Anh cười cười nói:


- Bởi vì ông cứ lo lắng chuyện Thanh Long hội, để hết tâm trí ra đề phòng bọn họ, vì vậy chẳng còn tâm tư đâu mà đi chú ý chuyện khác.


Cát Tân nói:


- Ông cho rằng Song Hoàn Môn đã bại trận hoàn toàn, không còn gì đáng lo nữa.


Tiêu Thiếu Anh nói:


- Nhưng ông quên mất, trong Song Hoàn Môn, còn có một Tiêu Thiếu Anh !


Cát Đình Hương hỏi:


- Không lẽ Thanh Long hội không hề lại tìm ta sao ?


Cát Tân nói:


- Không.


Tiêu Thiếu Anh nói:


- Chúng tôi chỉ bất quá lợi dụng ba tiếng Thanh Long hội, để dẫn khai sự chú ý của ông, để ông khẩn trương lên.


Bất kỳ ai tâm tình đã khẩn trương lên, đều không khỏi bị sơ xuất.


Bất kỳ sơ xuất nhỏ cách mấy, đều có thể tạo thành lầm lỗi trí mệnh.


Tiêu Thiếu Anh nói:


- Vương Đồng không hề đi tìm tôi, chính là tôi đi tìm y, tôi kêu Cát Tân tìm cách giữ y lại.


Cát Tân nói:


- Tôi là kẻ thân tín của ông, y cũng như ông vậy, y nằm mộng cũng không ngờ gì đến tôi.


Tiêu Thiếu Anh nói:


- Trong Thương Hương Đường, chỉ có y là người tôi chân chính cố kỵ nhất.


Cát Đình Hương nói:


- Vì vậy, ngươi đã quyết định hạ độc thủ với ta, ngươi nhất định phải giết y trước.


Tiêu Thiếu Anh nói:


- Thật ra, tôi cũng có thể chờ thêm vài ngày nữa, nhưng ...


Cát Đình Hương nói:


- Nhưng ngươi không chờ.


Tiêu Thiếu Anh nói:


- Bởi vì tôi không thể nào chờ được nữa.


Cát Đình Hương hỏi:


- Tại sao ?


Tiêu Thiếu Anh thở ra nói:


- Bởi vì lòng dạ tôi không cứng rắn nổi, bởi vì ông đối với tôi, thật tình quá tử tế, tôi sợ tôi sẽ đổi ý.


Cho đến bây giờ, Cát Đình Hương mới hiểu ra, tại sao lúc Tiêu Thiếu Anh nhìn lão, vẻ mặt lại kỳ quái như vậy.


Đây đúng là chuyện đáng sợ, đáng sợ cho lòng tin của mình.


Cát Đình Hương nói:


- Có phải ngươi sợ ngươi sẽ không thể nhẫn tâm hạ độc thủ vào ta ?


Tiêu Thiếu Anh thở dài nói:


- Đúng là tôi sợ, sợ muốn chết luôn. Tôi đã bỏ ra cái giá quá đắt rồi.


Cát Đình Hương hỏi:


- Ngươi bỏ ra cái giá gì ?


Tiêu Thiếu Anh nói:


- Ít nhất tôi đã bỏ mất bàn tay.


Cát Đình Hương hỏi:


- Bàn tay đó cũng là chính ngươi tự tay chặt đi ?


Tiêu Thiếu Anh gật gật đầu nói:


- Tôi không khi nào để ông nghi ngờ tôi, tôi cũng biết Vương Đồng rất có giá trị trong đầu ông, tôi bỗng giết y đi, ông sẽ không khỏi nghi ngờ tôi.


Cát Đình Hương nói:


- Ngươi là một đối thủ thật phi phàm, ta muốn đối phó ngươi, phải dùng thủ đoạn phi phàm, cũng phải bỏ ra cái giá thật phi phàm.


Lão chầm chậm nói tiếp:


- Bất kể ra sao, lấy một bàn tay đổi lấy cái mạng của Vương Đồng, cũng đáng giá lắm.


Cát Tân nói:


- Không những y là một trợ thủ đắc lực nhất của ông, y còn là người bạn trung thực của ông nữa.


Cát Đình Hương buồn rầu nói:


- Nhưng ta lại lấy mắt nhìn y chết về tay ngươi.


Cát Tân lạnh lùng nói:


- Tôi không thể nào để y có cơ hội mở miệng.


Tiêu Thiếu Anh hững hờ nói:


- Thật ra, dù y có cơ hội mở miệng, ông cũng chắc gì đã tin vào lời của y.


Cát Đình Hương nói:


- Ta ...


Tiêu Thiếu Anh ngắt lời lão:


- Quách Ngọc Nương không phải là có cơ hội mở miệng ra sao, nhưng lời cô ta nói, không phải ông chẳng tin được chữ nào sao ?


Gương mặt của Cát Đình Hương nhăn nhúm lại vì thống khổ. Cả đời lão, làm chuyện gì trước giờ không bao giờ hối hận, nhưng hiện tại, trong lòng lão, hối hận tựa như con rắn độc, đang cắn xé lấy trái tim lão.


Tiêu Thiếu Anh nói:

Chương trước

↑↑
Đi về phía biển

Đi về phía biển

Tặng Khoa. Con sóng lớn ngoài biển khơi. Em không cần một vị trí có thể gọi tên trong

24-06-2016
Bên khung cửa sổ

Bên khung cửa sổ

Đôi khi, người ta hay chạy theo hạnh phúc xa xôi mà không biết rằng. Được sống và có

25-06-2016
Lá thư gửi bố

Lá thư gửi bố

Cuộc đời quá ngắn mà yêu thương thì quá dài! Lá thư viết sau khi bố mất. Mạnh

29-06-2016
Lần đầu tiên

Lần đầu tiên

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tuyển tập truyện ngắn "Ai cũng có một chuyện tình

28-06-2016
Khu vực cấm FA

Khu vực cấm FA

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp hết yêu nhau

26-06-2016
Mương rộng hào sâu

Mương rộng hào sâu

Hồi đầu cũng không ai nghĩ tới chuyện làm một ranh giới giữa hai nhà. *** Con mương

24-06-2016
Gửi gió cho ngày nắng

Gửi gió cho ngày nắng

(khotruyenhay.gq) Tham gia viết bài cho tập truyện "Chuyện đời sinh viên" "Mai tớ đi rồi,

24-06-2016
Mẹ nghèo

Mẹ nghèo

"Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc. Đừng để buồn lên mắt mẹ nghe không?" *** Có

24-06-2016