Pair of Vintage Old School Fru
Thất chủng binh khí 4 - Đa tình hoàn - Cổ Long

Thất chủng binh khí 4 - Đa tình hoàn - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 14
5 sao 5 / 5 ( 20 đánh giá )

Thất chủng binh khí 4 - Đa tình hoàn - Cổ Long - Hồi 11 - Ám sát 2

↓↓
Cát Đình Hương nói:


- Nhưng hiện tại ngươi còn chưa chết, còn hắn thì đã để lộ ra thân phận của mình.


Tiêu Thiếu Anh bật cười, giọng cười đầy vẻ giễu cợt:


- Ông đã biết thân phận của hắn rồi sao ?

bạn đang xem “Thất chủng binh khí 4 - Đa tình hoàn - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Ừm.


Tiêu Thiếu Anh hỏi:


- Thân phận của hắn ra sao ?


Cát Đình Hương nói:


- Người hắn có một cặp Thất Tinh Thấu Cốt Châm.


Cát Đình Hương nói tiếp:


- Đó là thân phận của hắn.


Nụ cười giễu cợt trên mặt Tiêu Thiếu Anh đã biến mất:


- Vì vậy chúng ta chỉ cần tìm cặp cơ quan phóng châm đó, là có thể tìm ra được hắn ?


Cát Đình Hương nói:


- Ngươi cũng hiểu ý ta rồi đó.


Tiêu Thiếu Anh nói:


- Nhưng cơ quan đâu phải mọc trên người hắn, hắn có thể tùy lúc ném nó đi.


Cát Đình Hương nói:


- Nhất định là hắn không nỡ lòng nào.


Cát Đình Hương lại nói:


- Bất kỳ ai có được thứ ám khí này, cũng đều nhất định sẽ không nỡ lòng ném nó đi.


Tiêu Thiếu Anh nói:


- Hắn có thể nào giấu nó đi nơi khác được không ?


Cát Đình Hương nói:


- Không thể.


Tiêu Thiếu Anh hỏi:


- Tại sao ?


Cát Đình Hương nói:


- Bởi vì đây là lợi khí phòng thân của hắn.


Cát Đình Hương cười lạt nói tiếp:


- Nếu ta muốn đến nằm vùng ở Thanh Long hội, ta cũng nhất định sẽ đem lợi khí của ta trong mình bất cứ lúc nào.


Tiêu Thiếu Anh thở ra một hơi, xem ra rốt cuộc gừng già vẫn cứ cay hơn.


Y bỗng phát hiện ra Cát Đình Hương thật không thể xem thường được, y nói:


- Chỉ tiếc là những thứ này, không thể nào tra xét ngoài mặt, mà chỉ có thể truy xét trong bóng tối.


Cát Đình Hương nói:


- Vì vậy chúng ta phải lúc nào cũng mở to mắt, và còn phải nhẫn nại nữa.


Tiêu Thiếu Anh nói:


- Bất kể ra sao, hiện tại dù sao chúng ta cũng đã biết trong Thương Hương Đường đích xác là có người của Thanh Long hội.


Cát Đình Hương nói:


- Đúng vậy.


Tiêu Thiếu Anh nói:


- Chúng ta cũng biết, trong người hắn nhất định có một cặp Thất Tinh Thấu Cốt Châm.


Cát Đình Hương nói:


- Vì vậy nhiệm vụ của ngươi tuy chỉ mới bắt đầu, mà đã có thu hoạch rồi đó.


Cát Đình Hương lại lộ vẻ mỉm cười.


Tiêu Thiếu Anh nói:


- Không lẽ bọn chúng đã biết ông giao cho tôi nhiệm vụ gì, thành ra mới lại ám toán tôi ?


Cát Đình Hương nói:


- Không chừng bọn chúng chỉ bất quá nghi ngờ thôi.


Cát Đình Hương nói tiếp:


- Làm chuyện mờ ám, trong lòng run rẩy, hạng người đó nghi tâm lúc nào cũng nặng.


Tiêu Thiếu Anh cười khổ nói:


- Cái bệnh nghi tâm của tôi cũng nặng lắm, lúc nãy tôi cứ nghi ngờ vào Tôn Tân.


Hiện tại dĩ nhiên bọn họ đã ra khỏi nhà của Tôn Tân.


Gió thổi qua lá dung, thân cây còn dính mười ba cây ngân châm.


Bọn họ đứng ngay gốc cây dung đó, gió thổi qua lá dung, che giấu được câu chuyện bọn họ đang nói.


- Nhất định không phải Tôn Tân.


- Tại sao ?


- Y đã theo ta được mười lăm năm nay, trước giờ vốn là người bạn trung thực nhất của ta.


Giọng nói của Cát Đình Hương rất khẳng định.


- Nhưng bốn vị phân đường chủ của Thương Hương Đường đã chết đi mất ba người.


Tiêu Thiếu Anh vẫn còn đang nghi ngờ:


- Tại sao y lại may mắn hơn những người kia ?


Cát Đình Hương cười cười:


- Bởi vì y theo bên cạnh ta từ đầu đến cuối.


Cát Đình Hương nói tiếp:


- Nếu không e rằng y đã chết dưới tay Lý Thiên Sơn !


- Ông giết Lý Thiên Sơn ?


Cát Đình Hương than thở:


- Chỉ tiếc là ta xuất thủ chậm đi một bước, y thụ thương quá nặng.


- Vì vậy ông lại thiếu đi một tay trợ thủ giỏi !


Cát Đình Hương buồn rầu gật đầu:


- Nhưng ta nhất định sẽ kiếm cách cho y sống qua được lần này, dù có chém mất ta một cánh tay trái, ta cũng không tiếc.


- Tôi cũng hy vọng y qua được, để làm bạn với y.


Tiêu Thiếu Anh thở ra, nói tiếp:


- Được ông coi trọng như vậy, hình như không có mấy ai.


Cát Đình Hương nói:


- Quả là không nhiều.


Cát Đình Hương bỗng vỗ vỗ vào vai y:


- Vì vậy ngươi cũng nhất định phải sống giùm cho ta một cái.


Tiêu Thiếu Anh lộ vẻ cảm kích ra mặt:


- Tôi nhất định sẽ tìm cho ra tên này.


Y nói giọng rất kiên quyết:


- Tôi nhất định sẽ làm cho hắn hối hận.


- Bởi vì hắn ám toán ngươi ?


Tiêu Thiếu Anh gật gật đầu nói:


- Tôi không thích bị người ta ám toán.


- Chẳng ai thích bị người khác ám toán.


- Bất kể ra sao, tên này ông nhất định phải giao cho tôi.


- Không những ta có thể giao hắn cho ngươi, ta còn có rất nhiều chuyện đều giao hết cho ngươi.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Nắng không mùa

Nắng không mùa

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp hết yêu nhau

26-06-2016
Yêu đơn phương

Yêu đơn phương

Chú mày biết không, anh đã từng yêu đơn phương 1 cô gái trong 10 năm. Đến tận mấy

23-06-2016
Vợ và bão

Vợ và bão

 Viết cho N và những điều bất khả của tình yêu. *** Nhà tôi và vợ cùng thành phố.

27-06-2016
Đại dương bay lên

Đại dương bay lên

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp yêu nhau

26-06-2016
Áo bông chần ngày Tết

Áo bông chần ngày Tết

Hồi bà nội tôi còn sống, gần đến tết, vào những ngày nắng ráo, nội thường mang

27-06-2016