Polly po-cket
Thất chủng binh khí 3 - Bích ngọc đao - Cổ Long

Thất chủng binh khí 3 - Bích ngọc đao - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 5
5 sao 5 / 5 ( 49 đánh giá )

Thất chủng binh khí 3 - Bích ngọc đao - Cổ Long - Hồi 5 - Đêm trăng đi câu con rồng xanh 2 (Hết)

↓↓
Đoàn Ngọc còn nhớ trước khi ra khỏi cửa tối hôm qua, còn thấy bộ y phục nằm ở đó.


Hoa Hoa Phong hạ giọng cười nhạt nói:


- Anh không cần phải giấu em, em biết anh nhất định cũng thấy rõ y là cái vị nhân huynh bị người ta bắt bỏ trong rương đó.


Đoàn Ngọc hững hờ nói:

bạn đang xem “Thất chủng binh khí 3 - Bích ngọc đao - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Em không thấy rõ mặt của y, tốt nhất là đừng nên tùy tiện nghi ngờ người khác.


Hoa Hoa Phong trề môi, cười nhạt nói:


- Em cứ hoài nghi y đấy, không chừng y có liên hệ lớn lao đến chuyện này lắm, nếu không tại sao lại đi lén lén lút lút không dám gặp ai ?


Đoàn Ngọc cười cười, y chỉ bất quá cười cười, ngay cả một tiếng cũng không nói thêm. Y đã sớm thêm vào bảy điều giới của cha mẹ mình một điều nữa ... nhất định không cãi cọ với Hoa Hoa Phong.


Nhưng Hoa Hoa Phong vẫn còn chưa chịu buông tha, cô còn đang cười nhạt nói tiếp:


- Người ta vừa nói anh thông minh, có phải anh thấy mình thông minh thật phải không ? Không lẽ người khác thành ra ngốc cả sao ? Không lẽ em cũng ngốc lắm sao ?


Đoàn Ngọc tuy không thừa nhận, nhưng y cũng không phủ nhận.


Hoa Hoa Phong càng tức giận, cô chống nạnh, lớn tiếng nói:


- Nếu anh nghĩ anh là người thông minh thật, anh lầm rồi đấy, thật ra chuyện anh biết, còn không bằng một nửa của em đâu.


Đoàn Ngọc vẫn còn quyết định không mở miệng ra. Cố đạo nhân tấu xảo vừa bước lại, y đang mỉm cười nói:


- Cô nương còn biết chuyện gì nữa ? Có thể nói cho mọi người nghe được không ?


Hoa Hoa Phong hằn học trừng mắt nhìn Đoàn Ngọc một cái, rồi nói:


- Tôi vốn không muốn nói, nhưng cái gã này thật xem thường tôi quá, tôi thật chịu không nổi cái kiểu của y !


Cố đạo nhân tuy không nói theo, nhưng ánh mắt đầy vẻ đồng tình, hình như đang vì cô bất bình giùm.


Hoa Hoa Phong nói:


- Muốn gỡ mối ra còn cần phải tìm đầu mối, muốn điều tra ra cái bí mật này, nhất định phải tìm tới Hoa Dạ Lai trước.


Cố đạo nhân lập tức lộ vẻ đồng ý.


Ý kiến này vốn không ai có thể phản đối được.


Hoa Hoa Phong lạnh lùng nói tiếp:


- Nhưng các người có tìm được Hoa Dạ Lai được không nhỉ ? Các người có ai biết cô ta đang ở đâu không ?


Cố đạo nhân ánh mắt đã bắt đầu sáng lên, y hỏi dò:


- Có phải cô nương biết cô ta đang ở đâu ?


Hoa Hoa Phong lấy đuôi mắt liếc Đoàn Ngọc nói:


- Hiện tại dù tôi có biết, các người cũng có chịu tin đâu bởi vì các người còn chưa biết tôi rốt cuộc là ai, rốt cuộc lai lịch ra làm sao ?


Cô rốt cuộc là ai vậy ? Không lẽ cô còn có lai lịch gì kinh người sao ?


Mọi người đều đành phải quay đầu qua Đoàn Ngọc, hình như hy vọng y có thể trả lời được câu hỏi này.


Đoàn Ngọc chỉ còn nước cười khổ. Y cũng không biết.


Hoa Hoa Phong nói:


- Tôi biết cách suy nghĩ của mấy người cũng giống như y vậy, nhất định là nghĩ rằng tôi chỉ là một cô bé chuyện gì cũng không biết, chỉ thích đi cãi lộn với người khác.


Cô lại đang cười nhạt:


- Nhưng các người sao không thử nghĩ xem tại sao tôi bỗng nhiên xuất hiện nơi đây ? Tại sao lại tấu xảo xuất hiện ngay lúc này ? Chuyện này vốn không liên hệ một tí nào với tôi, tại sao tôi cứ xen vào chuyện này vậy ?


Mọi người suy nghĩ kỹ lại, lập tức đều phát hiện ra chuyện này quả thật rất kỳ quái.


Cái tên Hoa Hoa Phong trước giờ cũng chưa từng ai nghe qua, cũng chẳng có ai từng gặp cô bao giờ.


Con người cô làm như bỗng từ trên trời rớt xuống vậy, không những thế, tấu xảo còn rớt ngay xuống hôm mồng chín hoàng hôn đó, tấu xảo rớt xuống bên cạnh Đoàn Ngọc.


Thiên hạ làm gì có chuyện tấu xảo quá như vậy ?


Chuyện này dĩ nhiên là có bí mật gì khác trong đó.


Ngay cả Nghiêm Cửu cũng nhịn không nổi, phải hỏi:


- Cô nương rốt cuộc lai lịch ra sao ? Thân phận thế nào ?


Hoa Hoa Phong ngần ngừ một lát, hình như còn đang suy nghĩ, không biết có nên nói ra chân tướng hay không.


Rốt cuộc cô cũng nói ra:


- Các người có bao giờ nghe qua, trong Lục Phiến Môn, có một nữ bộ đầu độc nhất vô nhị, không tiền tuyệt hậu, nổi danh là tay đệ nhất bộ đầu, Thất Trảo Phụng Hoàng ?


Mọi người dĩ nhiên toàn bộ đều có nghe qua. Bọn họ vốn là kẻ kiến thức uyên bác trong giang hồ, huống gì, cái vị Thất Trảo Phụng Hoàng này cũng nổi danh thật.


Nghe nói mấy năm gần đây đã phá được không biết bao nhiêu vụ án lớn, không kém gì tay đệ nhất bộ đầu Thần Nhãn Ưng năm xưa.


Hoa Hoa Phong lại hỏi:


- Các người có thấy qua cái vị Thất Trảo Phụng Hoàng này chưa ?


Mọi người đều lắc đầu:


- Chưa.


Hoa Hoa Phong ung dung nói:


- Vậy thì hiện tại các vị đã thấy rồi đó.


Cố đạo nhân thay đổi sắc mặt hỏi:


- Cô chính là Thất Trảo Phụng Hoàng ?


Hoa Hoa Phong hững hờ nói:


- Chính là Khu Khu, tại hạ.


Cố đạo nhân nói:


- Cô đến đây, là để tróc nã con nữ tặc Hoa Dạ Lai ?


Hoa Hoa Phong gật gật đầu nói:


- Cô ta đã làm quá nhiều vụ án, chúng tôi đã để ý cô ta từ lâu rồi.


Cố đạo nhân thở ra, y cười khổ nói:


- Xem ra chúng ta thật có mắt mà như mù, cô nương thật là kẻ chân nhân không lộ mặt.


Hoa Hoa Phong nói:


- Thật ra tôi đã đến nơi này lâu rồi, đã theo dính con nữ tặc đó, chỉ bất quá, đây vốn là chuyện của Lục Phiến Môn chúng tôi, tôi vốn không muốn các người dính vào.


Cố đạo nhân hỏi:


- Không lẽ cô nương đã điều tra ra được con nữ tặc ấy đang trốn ở đâu ?


Hoa Hoa Phong lộ vẻ kiêu ngạo nói:


- Con nữ tặc ấy quả thật còn giảo hoạt hơn cả hồ ly, chỉ tiếc là năm nay xui xẻo đụng phải vào tôi.


Cô lại lấy đuôi mắt liếc qua Đoàn Ngọc:


- Anh cho là anh biết giả vờ ngu ngốc lắm, thật ra tài giả vờ của em còn hay hơn anh cả trăm lần, con nữ tặc ấy cũng cứ ngỡ em chỉ bất quá là một cô bé chẳng biết gì, hoàn toàn không hề đề phòng, vì vậy mới lọt vào tay em.


Đoàn Ngọc cũng vẫn còn cười khổ.


Hiện tại dĩ nhiên y lại càng không có chuyện gì để nói.


Hoa Hoa Phong nói:


- Tôi biết hai hôm nay cô ta vì muốn tạm giấu tung tích, sẽ không đi đâu cả, vì vậy tôi vốn đang chuẩn bị chờ trợ thủ của tôi lại là lập tức cùng động thủ, bắt giữ cô ta !


Cô lại thở ra, nói tiếp:


- Chỉ tiếc là hiện tại tôi đã đem bí mật này nói ra, cho nên không thể chờ cho đến lúc đó nữa.


Cố đạo nhân nói:


- Chúng ta cũng nhất định không để cô nương chờ đến lúc đó, nếu cô nương muốn tìm tay trợ thủ, chúng tôi đều nguyện ý giúp đỡ.


Hoa Hoa Phong nói:


- Tôi biết, vì chính các người, các người sẽ không thỏng tay đứng một bên nhìn.


Cố đạo nhân nói:


- Không biết cô nương muốn chừng nào thì động thủ vậy ?


Hoa Hoa Phong bỗng lộ vẻ nghiêm trang, nói:


- Tôi biết các người sẽ không tiết lộ bí mật này ra, nhưng vì đề phòng lỡ vạn nhất có chuyện, tối hôm nay tôi không động thủ không được, không những vậy, từ lúc này trở đi, những người nghe bí mật này, đều không được rời khỏi một bên tôi, cũng không cho nói chuyện với ai khác.


Cô bỗng tựa hồ biến thành một người khác, biến thành vừa thận trọng vừa già dặn.


Nghiêm Cửu nghiêm mặt nói:


- Từ đây trở đi, mọi người chúng tôi, nhất định đều nghe theo mệnh lệnh cô nương.


Hoa Hoa Phong lại trừng mắt nhìn Đoàn Ngọc hỏi:


- Còn anh ?

Chương trước

↑↑
Liên Thành quyết - Kim Dung

Liên Thành quyết - Kim Dung

Giới thiệu: Liên thành quyết là câu chuyện kể về chàng trai Địch Vân thật thà,

08-07-2016 49 chương
Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Mở đầu: Bốn đại cao thủ Thiên giáo vận y phục bó chẽn, màu xám ngoét sầm sập

12-07-2016 50 chương
Khi đang giận dữ...

Khi đang giận dữ...

Ông nhẹ nhàng đi vào nhà vì không muốn đánh thức vợ, nhưng ông ta rất bất ngờ khi

30-06-2016
Cây Nhung Nhớ

Cây Nhung Nhớ

Em gặp Anh vào một đêm khi Em đã chuếnh choáng hơi men. *** Người nóng hừng hực, Em

24-06-2016
Bố và con gái

Bố và con gái

Bố dạy con gái tập xe máy... - Mạnh vào! Vào số! Ga

29-06-2016