Pair of Vintage Old School Fru
Thất chủng binh khí 3 - Bích ngọc đao - Cổ Long

Thất chủng binh khí 3 - Bích ngọc đao - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 5
5 sao 5 / 5 ( 105 đánh giá )

Thất chủng binh khí 3 - Bích ngọc đao - Cổ Long - Hồi 3 - Huyết tửu

↓↓

Hoa Hoa Phong nói:

bạn đang xem “Thất chủng binh khí 3 - Bích ngọc đao - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Không.


Đoàn Ngọc hỏi:


- Cô có biết nấu ăn không ?


Hoa Hoa Phong nhoẻn miệng cười nói:


- Không, nhưng tôi biết mua.


Lần này cô cũng không nói dóc, cô biết mua thật.


Đoàn Ngọc vừa dìu bệnh nhân vào trong phòng nghỉ ngơi, ngồi đợi chưa bao lâu, cô đã mua bao lớn bao nhỏ đầy một giỏ đem về.


Cô mở bọc thứ nhất ra, một món tôm.


Đoàn Ngọc sáng rỡ mắt lên, cười nói:


- Nhất định là tôm rang muối ở Thái Hòa lâu.


Bao thứ hai là sườn nướng.


Đoàn Ngọc nói:


- Đây chắc là sườn chiên ở quán Khuê Nguyên đây.


Bao thứ ba là bánh bao.


Đoàn Ngọc nói:


- Đây có phải là bánh bao của Hựu Nhất Thôn không ?


Bao thứ tư là thịt, mỗi miếng ít ra cũng dày ba tấc.


Đoàn Ngọc liếm mép, cười nói:


- Chắc đây là thịt bò ở Thanh Hòa Phường Vương Nhuận Hưng rồi.


Bao thứ năm là chả cá.


Đoàn Ngọc nói:


- Đây là chả cá ở Đắc Nguyệt lâu.


Bao thứ sáu là ngó sen chua.


Đoàn Ngọc nói:


- Đây là ngó sen chua.


Hoa Hoa Phong phì cười nói:


- Không ngờ anh cũng là chuyên gia.


Đoàn Ngọc nói:


- Tôi dù cho chưa ăn thịt heo bao giờ, ít nhất cũng thấy heo đi qua đi lại.


Thật ra những món ăn này, y chưa từng thấy qua, chỉ bất quá nghe nói qua thế thôi.


Món thịt bò và ngó sen ở Tây hồ, vốn là món ăn lừng danh thiên hạ.


Còn bao cuối cùng là món Bát Khối ở hẻm Thái Bình Phường, thêm vào Trúc Diệp Thanh lâu năm ở Hạnh Hoa Thôn, trừ phi ở Tây hồ, đại khái chỉ còn nước nằm mơ mới ăn được những thứ này.


Thật ra, Khuê Nguyên quán, Vương Phạn nhi, Đắc Nguyệt lâu mấy chỗ đó cũng là những nơi kẻ xa nhà thường mơ về.


Đoàn Ngọc đang chọn món ngon ăn trước, y cầm miếng thịt bò bỏ vào miệng, Hoa Hoa Phong bỗng lấy từ trong giỏ ra một xếp giấy, gương mặt đượm một nụ cười thật thần bí, cô nói:


- Anh có nhận ra cái gì đây không ?


Trên miếng giấy có vẽ một người, một gã thiếu niên trẻ tuổi mày thanh mắt sáng, mặt lộ vẻ tươi cười.


Phía dưới hình có đề một hàng chữ lớn:


- Thưởng tiền năm ngàn lượng.


Đoàn Ngọc không quen biết nhiều người lắm, nhưng người này y đại khái nhận ra được.


Bởi vì người này chính là y.


Y nhìn bức hình trên tờ giấy, sờ sờ mặt mình, rồi cười khổ lẩm bẩm:


- Vẽ không giống lắm. Người trong hình đẹp trai hơn tôi.


Hoa Hoa Phong nhoẽn miệng cười nói:


- Chắc anh cũng không ngờ rằng, mình còn đáng giá tới năm ngàn lượng bạc nhỉ.


Đoàn Ngọc thở ra nói:


- Ai chịu bỏ ra năm ngàn lượng đi tìm tôi vậy ?


Hoa Hoa Phong nói:


- Anh không nghĩ ra thật sao ?


Đoàn Ngọc hỏi:


- Không lẽ là Thiết Thủy sao ?


Hoa Hoa Phong nói:


- Đúng rồi.


Đoàn Ngọc cười khổ nói:


- Tôi với người này không có oan, không có cừu gì, thật tôi nghĩ không ra tại sao y cứ đeo theo tôi làm phiền.


Hoa Hoa Phong nói:


- Xem ra quả thật y không chịu tha cho anh. Chắc y đã phát ra ít nhất vài ngàn tờ giấy thưởng như thế này, nơi đây mỗi quán rượu, quán ăn, đều ít ra cũng treo vài tấm lên tường.


Cô cười cười, nói tiếp:


- Hiện tại, trong thành Hàng Châu, còn chưa nhận được tôn dung của các hạ, e không còn bao nhiêu người.


Đoàn Ngọc nói:


- Năm nghìn lượng bạc cũng không thể xem là quá ít.


Hoa Hoa Phong nói:


- Dĩ nhiên là không ít, vì năm ngàn lượng bạc, có những người ngay tổ tông bài vị cũng chịu bán đứng hết.


Đoàn Ngọc nói:


- Vì vậy hiện tại, tôi không còn cách gì hơn.


Hoa Hoa Phong nói:


- Hiện tại anh khó mà đi đâu được một bước, dù không có năm ngàn lượng đó, kẻ hung thủ giết người ai ai cũng thù hận, anh chỉ cần ra ngoài một bước, lập tức sẽ có người lại chỗ Thiết Thủy báo tin ngay.


Đoàn Ngọc cười khổ lẩm bẩm trong miệng:


- Hung thủ giết người ... ngay cả tôi cũng không nghĩ thấu làm sao tôi lại thành ra hung thủ giết người, không lẽ đây cũng là một thứ vận khí ?


Hoa Hoa Phong nói:


- Anh nghĩ không ra thật sao ?


Đoàn Ngọc rót ra một ly rượu, uống một hơi cạn sạch.


Hoa Hoa Phong nói:


- Anh nghĩ lại xem, tốt nhất là nghĩ lại từ đầu.


Đoàn Ngọc lại rót thêm ly nữa, uống xong rồi nói:


- Hôm ấy cô thấy tôi lúc đó, tôi vừa đến nơi đây.


Hoa Hoa Phong nói:


- Sau đó rồi sao ?


Đoàn Ngọc nói:


- Sau đó tôi bèn tấu xảo gặp ngay chuyện đó, Hoa Dạ Lai cũng tấu xảo xuất hiện hôm đó.


Hoa Hoa Phong nối lời:


- Sau đó anh bèn theo cô ta đến phòng riêng của cô ta.


Đoàn Ngọc nói:


- Lúc tôi trở ra, tấu xảo gặp phải cái gã Kiều lão tam chuyên môn thích xen vào chuyện người khác.


Hoa Hoa Phong nói:


- Y bèn kêu anh đến chùa Phong Lâm tìm gã đạo sĩ họ Cố.


Đoàn Ngọc nói:


- Tôi vốn chưa chắc đã tìm ra được, nhưng tấu xảo lại gặp phải cô.


Hoa Hoa Phong nói:


- Tôi tấu xảo biết chùa Phong Lâm ở đâu.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Phong Vân - Đan Thanh

Phong Vân - Đan Thanh

Giới thiệu: Bạn là người yêu thích truyện kiếp hiệp? Bạn là người yêu thích đến

09-07-2016 70 chương
Tiếng chuông

Tiếng chuông

"Bố mày rất tàn bạo, tao nói thật lòng. Một con quỷ." "Ông ấy rất thích máu, nên

29-06-2016
Dư vị

Dư vị

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Nếu như trên

27-06-2016
Là của riêng mình thôi

Là của riêng mình thôi

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tuyển tập truyện ngắn "Ai cũng có một chuyện tình

28-06-2016
Ông đa tình

Ông đa tình

Mà ai thì cũng phải vậy thôi! Những người mình càng thương thì mình càng ít đề

23-06-2016
Bây giờ ba ở đâu?

Bây giờ ba ở đâu?

Mẹ làm thư ký văn phòng nên dễ bị lôi cuốn. Tôi hơi khó chịu vì chiếc váy đầm mẹ

30-06-2016