80s toys - Atari. I still have
Thất chủng binh khí 3 - Bích ngọc đao - Cổ Long

Thất chủng binh khí 3 - Bích ngọc đao - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 5
5 sao 5 / 5 ( 1 đánh giá )

Thất chủng binh khí 3 - Bích ngọc đao - Cổ Long - Hồi 2 - Thiếu niên giang hồ 2

↓↓

Vương Phi lại nhìn nhìn Đoàn Ngọc và Nghiêm Cửu rồi nói:

bạn đang xem “Thất chủng binh khí 3 - Bích ngọc đao - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Món tiền này có phải là đồ ăn trộm không ?


Nghiêm Cửu nói:


- Không phải.


Vương Phi cười nói:


- Người trong giang hồ đều biết rằng, Cố lão đạo không chừng lai lịch có chỗ không được rõ ràng, nhưng y không phải là thứ ăn trộm ăn cướp.


Cố đạo nhân hỏi:


- Chúng ta đánh bạc đây là thật hay giả vờ vậy ?


Vương Phi nói:


- Bất cứ ai cũng đều biết, nơi đây bài bạc dữ dằn nhất, nếu không trong thành Hàng Châu đâu đâu cũng có sòng bài, tại sao chúng ta cứ thích lại cái nơi dơ dáy này làm gì ?


Cố đạo nhân bấy giờ mới quay đầu lại, trừng mắt nhìn Đoàn Ngọc nói:


- Món tiền này không phải đồ ăn trộm, đánh bạc không giả vờ, chú đã thắng rồi, tại sao lại không đem đi được ?


Đoàn Ngọc lại càng đỏ cả mặt lên, ấp úng nói:


- Tôi ... Tôi ...


Cố đạo nhân nói:


- Chú thua không chừng không trả được, nhưng chú có thua đâu, bởi vì vận khí chú tốt, vì vậy chú bèn thắng tiền người ta, do đó nên khoan khoái hơn người khác chứ.


Vương Phi cười nói:


- Không sai tí nào, người có vận khí tốt, đi trên đường, đá lên được thỏi bạc như chơi.


Nghiêm Cửu mỉm cười nói:


- Trên đời này quả thật không có chuyện gì hay hơn là vận khí tốt.


Vương Phi lại nói tiếp:


- Trên đời này hạng người có vận khí tốt cũng không nhiều.


Cố đạo nhân nói:


- Huống gì không những vận khí của chú rất tốt, chú lại là người rất thành thực, ông trời đối với hạng người như chú, vốn rất đặc biệt chiếu cố, không chừng món tiền này đã là đồ của chú, nếu chú không nhận, chúng ta đều bị xui xẻo cả.


Đoàn Ngọc nói:


- Nhưng tôi ...


Cố đạo nhân lại ngắt lời y, sa sầm nét mặt nói:


- Nếu chú còn khách khí không nhận, là chú không muốn kết giao bạn bè với chúng ta đó.


Đoàn Ngọc ngần ngừ một hồi, rốt cuộc thở ra nói:


- Nếu vậy tôi xin nhận đây.


Y đỏ mặt cười khổ nói tiếp:


- Nói thật với các ông, không phải là tôi không muốn thật, chỉ bất quá cả đời tôi trước giờ chưa có bao nhiêu đây tiền bạc, thật tôi không biết phải tiêu làm sao cho phải.


Cố đạo nhân bật cười nói:


- Chuyện đó chú khỏi lo, ta bảo đảm sau này chú sẽ học được ngay.


Vương Phi cũng cười nói:


- Một người đàn ông có thể không tiêu tiền tùy tiện, nhưng nhất định không thể không hiểu cách tiêu tiền.


Cố đạo nhân cười nói:


- Đàn ông không biết tiêu tiền, nhất định là một gã đàn ông vô dụng.


Vương Phi nói:


- Bởi vì mình phải hiểu làm sao tiêu tiền trước, mới hiểu được làm sao đi kiếm tiền tiêu.


Đoàn Ngọc cũng bật cười nói:


- Tôi bảo đảm sau này sẽ nhất định chuyên cần học chuyện đó.


Vương Phi cười nói:


- Ta cũng có thể bảo đảm, học những thứ đó, không những so với thứ khác học nhanh hơn nhiều, còn thoải mái hơn nhiều nữa.


Đoàn Ngọc nói:


- Tôi cũng tin vậy.


Nghiêm Cửu nãy giờ đang để ý quan sát y, bỗng hỏi:


- Chú lại đây đâu phải để đánh bạc phải không ?


Đoàn Ngọc nói:


- Không phải.


Nghiêm Cửu hỏi:


- Vậy thì, có phải chú có chuyện gì rắc rối phải không ?


Đoàn Ngọc ngẫn mặt ra hỏi:


- Tiền bối làm sao biết được ?


Nghiêm Cửu mỉm cười nói:


- Nếu không có phiền phức, ai mà lại tìm cái gã đạo nhân này ?


Vương Phi giành nói:


- Hiện tại chúng ta đã là bạn bè với nhau, bất kể chú có gì phiền phức, cứ nói ra thôi.


Cố đạo nhân cười nói:


- Chắc chú còn chưa biết người này lai lịch ra sao.


Đoàn Ngọc nói:


- Xin thỉnh giáo.


Cố đạo nhân nói tiếp:


- Nói ra, lai lịch người này cũng không nhỏ, Giang Nam có một chỗ lấy hỏa khí danh chấn giang hồ là Phích Lịch đường, chắc chú có nghe ?


Đoàn Ngọc nói:


- Đã nghe đại danh từ lâu.


Cố đạo nhân nói:


- Y chính là đường chủ hiện nhiệm của Phích Lịch đường, người giang hồ gọi y là Phích Lôi Hỏa.


Vương Phi vỗ vào ngực, nói:


- Vì vậy chuyện phiền phức của chú nếu ngay cả ba người chúng ta còn không có cách gì giải quyết giùm cho, Giang Nam chỉ e không có kẻ nào giải quyết được cho xong.


Đoàn Ngọc thở ra nói:


- Thật ra, tôi chỉ bất quá, vô tình đắc tội phải một người.


Vương Phi hỏi:


- Chú đắc tội với ai ?


Đoàn Ngọc nói:


- Nghe nói y tên là Tăng Vương Thiết Thủy.


Vương Phi chau mày hỏi:


- Chú làm sao đắc tội tới y ?


Đoàn Ngọc đỏ mặt lên nói:


- Cũng vì một người.


Vương Phi hỏi:


- Vì ai ?


Đoàn Ngọc nói:


- Nghe nói cô ta tên là Hoa Dạ Lai.


Vương Phi hỏi:


- Có phải là con nữ tặc Hoa Dạ Lai ?


Đoàn Ngọc nói:


- Đại khái là vậy.


Vương Phi lập tức sa sầm nét mặt nói:


- Con nhỏ đó có liên hệ gì với chú ? Nó là người như thế nào với chú ?

Chương trước | Chương sau

↑↑
Nhà hoang

Nhà hoang

(khotruyenhay.gq) - Có lẽ phải đưa mẹ về quê! Ở thế này mệt mỏi lắm – Anh nói -

27-06-2016
Cậu thuộc về nơi ấy

Cậu thuộc về nơi ấy

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") An à,

25-06-2016
Chúng nó

Chúng nó

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Chuyện đời sinh viên") Ngày 08/11/2014:

24-06-2016
Mẹ nghèo

Mẹ nghèo

"Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc. Đừng để buồn lên mắt mẹ nghe không?" *** Có

24-06-2016
Ký ức gió và Vì sao xa

Ký ức gió và Vì sao xa

Giữa biển người xuôi ngược mênh mông, họ có trở về và lại tìm thấy nhau? Mong manh

29-06-2016