Insane
Thất chủng binh khí 2 - Khổng Tước Linh - Cổ Long

Thất chủng binh khí 2 - Khổng Tước Linh - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 6
5 sao 5 / 5 ( 101 đánh giá )

Thất chủng binh khí 2 - Khổng Tước Linh - Cổ Long - Hồi 5 - Cố nhân tình thâm

↓↓
Bóng đêm lê thê mù mịt.


Sương mù không biết đã hiện ra từ lúc nào, một người đang đứng yên lặng trong đó.


Một người rất âm trầm, một gương mặt rất âm trầm, ánh mắt bén ngót như con diều hâu chuyên môn ăn thịt người chết.


Cao Lập vừa mở cửa, lập tức thấy gã ở đó.

bạn đang xem “Thất chủng binh khí 2 - Khổng Tước Linh - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Gã cơ hồ không khác gì hai năm về trước.


Cao Lập chưa từng bao giờ nghĩ gã sẽ đứng ngoài cửa đợi ! Thật như một người đi đến nhà bạn thăm viếng, đợi chủ nhân ra mở cửa vậy.


Nhưng ánh mắt gã lúc nhìn Cao Lập lại giống như một con diều hâu đang nhìn thây người chết.


Cao Lập nói:


- Ngươi đã đến.


Ma Phong nói:


- Đúng vậy, ta đã đến. Sớm muộn gì ta cũng đến. Bất cứ ai đâm cho ta một mũi kiếm vào bụng cũng đừng hòng sống bình an thoải mái.


Cao Lập lạnh lùng nói:


- Ngươi còn sống cho tới bây giờ, đại khái cũng không phải dễ dàng.


Ma Phong nói:


- Đúng là không dễ dàng, ngươi vĩnh viễn không ngờ được cái mạng này của ta phải trả bao nhiêu giá mới đổi lại được, vì vậy hiện tại ta càng không chết được, nhất định không chết được.


Đồng tử con mắt của gã thu nhỏ lại, ánh mắt đầy vẻ oán độc, gã hỏi lại:


- Tiểu Vũ đâu ?


Cao Lập hỏi:


- Ngươi muốn tìm y ?


Ma Phong hững hờ nói:


- Ta đang nghe đây.


Cao Lập nói:


- Thứ nhất, ngươi không nên đến một mình. Thứ hai, ngươi nên dùng Song Song uy hiếp ta. Hiện tại ngươi đã đánh lỡ mất cơ hội. Thứ ba, ngươi càng không nên đến gõ cửa nhà ta như thế này.


Ma Phong gật gật đầu nói:


- Có đạo lý lắm.


Cao Lập nói:


- Ngươi vốn có rất nhiều cơ hội ám toán ta.


Ma Phong bỗng ngắt lời y. Gã lạnh lùng nói:


- Ta chẳng cần gì ám toán ngươi, cũng chẳng cần phải lấy con mụ vợ bảo bối của ngươi ra uy hiếp làm gì, bởi vì ta tùy thời tùy lúc có thể giết ngươi.


Cao Lập cười lớn.


Ma Phong nói:


- Hai năm nay, ta khổ luyện mỗi ngày sáu tiếng đồng hồ, còn ngươi ...


Tiếng cười của Cao Lập bỗng ngưng bặt.


Ma Phong lạnh lùng nhìn y nói:


- Ngươi hiện tại còn sống đó, bởi vì ta hiện tại còn chưa muốn cho ngươi chết.


Cao Lập không nói năng gì, cũng không có cử động gì.


Y bỗng cảm thấy người không thoải mái tí nào. Thái độ của Ma Phong càng trấn tĩnh chừng nào, y càng không thoải mái chừng đó.


Ánh mắt khiếp người của Ma Phong bỗng rời khỏi người y, hướng ra bóng đêm lê thê mù mịt ngoài kia, một hồi thật lâu mới chầm chậm nói tiếp:


- Ngươi còn có bảy ngày để sống.


Giọng nói của gã đượm vẻ tự tin thật kỳ dị mà đáng sợ, làm như quan tòa đang xử tội phạm nhân.


Cao Lập lại bật cười lên, y phải tốn bao nhiêu là sức lực mới làm cho mình cười được lên tiếng.


Nhưng Ma Phong chẳng thèm nhìn tới y, gã nhẫn nhịn nói:


- Thêm bảy ngày nữa là trăng tròn, ta giết người thông thường thích đợi tới trăng tròn.


Cao Lập cười nhạt nói:


- Không chừng ngươi không chờ được lâu tới như vậy.


Ma Phong hững hờ nói:


- Không chừng, nhưng ta nghĩ ngươi cũng cần gì phải nôn nóng chết cho được.


Nhất định ngươi còn bao nhiêu chuyện hậu sự phải lo, mụ vợ của ngươi nhất định cũng không nguyện ý ngươi chết ngay bây giờ.


Câu cuối cùng tựa như mũi kim đâm thẳng vào dạ dày Cao Lập.


Y cảm thấy dạ dày của mình đang co rút lại, như muốn mửa ra.


Ma Phong nói:


- Ta có thể chờ ở đây bảy ngày, ít ra nơi đây cũng có vẻ sạch sẽ lắm.


Cao Lập nói:


- Ngươi nói sao ?


Ma Phong nói:


- Ta nói là bất kể ra sao, sống thêm được bảy ngày cũng là chuyện tốt.


Cao Lập nhìn gã.


Thật ra gã không cười nhưng gương mặt xem ra có vẻ âm hiểm, độc ác, lại có vẻ như đang lộ một nụ cười đầy tự tin.


Cũng chính vì cái thứ tự tin thật kỳ dị đó mà làm cho cả con người gã biến thành âm hiểm đáng sợ hơn.


Ma Phong chầm chậm nói:


- Bảy ngày, đúng bảy ngày bảy đêm. Như vậy cũng đã đủ làm rất nhiều chuyện rồi.


Nếu ngươi đã có an bày ổn thoa? rồi thì dù ngươi có chết đi, mọi sự của ngươi vẫn còn tiếp tục, chẳng sao cả.


Cao Lập cúi gầm đầu, nhìn cây thương của mình.


Bụi bặm trên cây thương đã được chùi sạch nhưng ngay cả ánh thép lấp loáng xem ra cũng thật là yếu ớt.


Y ngẩng đầu lên, mồ hôi lạnh đang chảy ròng ròng xuống hai bên má.


Giọng nói của y khàn khàn, ấm ớ:


- Ngươi đợi được bảy ngày thì tại sao ta lại không đợi được ?


Ma Phong bật cười. Lần này y cười thật sự.


Y mỉm cười nói:


- Tốt lắm. Sáng sớm hôm sau ta sẽ trở lại đây. Ta thích ăn miến buổi sáng.


Gã không để Cao Lập nói thêm, quay người lại đi luôn. Chỉ một thoáng đã biến vào trong sương mù.


Cao Lập cũng chẳng nhìn gã. Y vừa xoay người lại đã nhịn không nổi, khom lưng lại mửa một trận.


Y mửa không ngớt một hồi, ngay cả mật cũng muốn mửa hết ra. Sau đó y cảm thấy một bàn tay nhỏ nhắn, lạnh ngắt mà ôn nhu đang ôm lấy mặt mình.


Một hồi thật lâu, Song Song mới dịu dàng nói:


- Có phải anh cảm thấy mình làm chuyện này sai rồi ?


Cao Lập lắc đầu.


Y không hề sai. Bảy ngày quả thật không thể coi là ngắn ngủi, đã đủ để làm rất nhiều chuyện.


Y phải nhẫn nại.


Y vốn có rất nhiều ưu điểm để đánh bại kẻ khác nhưng bây giờ y chỉ còn thừa có một thứ. Đó là nhẫn nại.


Song Song cũng không hỏi gì nữa.


Chỉ cần y cho là đúng thì nàng sẽ vui lòng chấp nhận.


Nàng nhỏ nhẹ nói:


- Hiện tại chắc anh muốn đi ngủ. Ngày mai chúng ta đi ăn miến. Miến sợi lớn.


Miến đã nguội.


Cao Lập nhìn chăm chú vào tô miến trên bàn. Gương mặt y không có lấy một chút biểu hiện. Sau đó y thấy Ma Phong ung dung đi vào.


Song Song hỏi:


- Có phải Ma đại gia đấy không ?


Ma Phong nói:


- Ta đây.


Song Song nói:

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Cất anh vào nỗi nhớ

Cất anh vào nỗi nhớ

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") ''Cứ ngỡ đã

27-06-2016
Mất búa

Mất búa

Có một anh chàng tiều phu làm mất cây búa, anh ta nghi ngờ cậu bé nhà hàng xóm ăn

24-06-2016
Một thời Yahoo

Một thời Yahoo

Nhớ yahoo, nhớ cả một chặng đường đời của mình gắn với nó... *** 1. Nhớ nhất

23-06-2016
Học trò đầu tiên

Học trò đầu tiên

Vào đại học được 2 tháng tôi tình nguyện dạy kèm tiếng Anh cho 4 học sinh lớp 6 ở

24-06-2016