Old school Easter eggs.
Thất chủng binh khí 2 - Khổng Tước Linh - Cổ Long

Thất chủng binh khí 2 - Khổng Tước Linh - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 6
5 sao 5 / 5 ( 144 đánh giá )

Thất chủng binh khí 2 - Khổng Tước Linh - Cổ Long - Hồi 3 - Song song

↓↓

Kim Khai Giáp nói:

bạn đang xem “Thất chủng binh khí 2 - Khổng Tước Linh - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Dĩ nhiên.


Thu Phong Ngô nói:


- Vì vậy nếu ông tìm Khổng Tước sơn trang báo thù, tùy lúc ông có thể đánh nhau với tôi.


Kim Khai Giáp lạnh lùng nói:


- Tại sao ta đi tìm Khổng Tước sơn trang báo thù ?


Thu Phong Ngô hỏi:


- Ông không tính báo thù sao ?


Kim Khai Giáp nói:


- Không tính.


Thu Phong Ngô nói:


- Tại sao ?


Kim Khai Giáp nói:


- Trận chiến đó rất công bình, chết sống gì cũng không có gì oán hận, huống gì ta chỉ bị đứt đi một cánh tay !


Lão bỗng thở dài một tiếng, chầm chậm nói tiếp:


- Thu lão đầu vốn có thể lấy mạng của ta, lão chỉ lấy một cánh tay, ta còn muốn đi phục thù, thành ra là phục ân, chẳng phải phục thù.


Thu Phong Ngô nhìn lão, phảng phất như rất kinh ngạc, mà cũng phảng phất như bội phục, y rốt cuộc thở dài một tiếng nói:


- Thảo nào gia phụ thường nói, Đại Lôi Thần là một trang hán tử siêu quần, thắng là thắng, thua là thua, chỉ có điểm đó thôi, trong giang hồ không mấy ai bì kịp.


Kim Khai Giáp lạnh lùng nói:


- Đúng là không mấy ai đủ sức so đo.


Thu Phong Ngô nói:


- Tuy gia phụ thắng được tiền bối, nhưng Đại Lôi Thần vẫn là thiên hạ đệ nhất !


Kim Khai Giáp nói:


- Không phải.


Thu Phong Ngô nói:


- Phải, bởi vì gia phụ không phải lấy vũ công thắng được tiền bối, mà sử dụng ám khí.


Kim Khai Giáp sa sầm nét mặt, gằn giọng nói:


- Ám khí cũng là vũ khí, ta dùng Phong Lôi Phủ, lão dùng Khổng Tước Linh, lão ta tránh khỏi Phong Lôi Phủ của ta, ta tránh không khỏi Khổng Tước Linh của lão, vậy là lão ta thắng rồi. Bất kỳ ai cũng không nói được là lão ta thắng không công bình, ngươi lại càng không thể.


Thu Phong Ngô cúi đầu, gương mặt ngược lại lộ vẻ hân hoan:


- Vâng, tôi đã lầm.


Kim Khai Giáp nói:


- Ngươi biết mình sai thì mau mau về nhà thôi.


Thu Phong Ngô nói:


- Hiện tại tôi còn chưa về được.


Kim Khai Giáp hỏi:


- Tại sao ?


Thu Phong Ngô cười cười nói:


- Bởi vì tôi còn đợi uống ly rượu mừng của Cao Lập trước đã.


Rượu bày lên bàn.


Mỗi một người tâm tình khích động, hình như đều thích đi tìm rượu uống.


Thu Phong Ngô nâng ly lên than thở:


- Anh hùng là anh hùng, vĩnh viễn không bao giờ già đi, thật không ngờ rằng Đại Lôi Thần đến bây giờ vẫn còn cái hào khí nam nhi đội trời đạp đất đó.


Cao Lập than thở:


- Nhưng mấy năm nay, lão trải qua những ngày tháng quá khổ, tôi hầu như chưa thấy lão cười bao giờ.


Thu Phong Ngô cười nói:


- Nhưng lúc lão nghĩ đến lúc anh mời chúng tôi uống rượu mừng, lão sẽ cười thôi.


Cao Lập nói:


- Vì vậy ly rượu này tôi càng không mời không được.


Thu Phong Ngô nói:


- Tôi cũng không uống không được.


Cao Lập cười nói:


- Trên đời này còn có mấy người mời được Đại Lôi Thần và thiếu trang chủ của Khổng Tước sơn trang uống rượu mừng của y ?


Thu Phong Ngô uống một hơi cạn ly rượu, y bỗng đặt mạnh ly rượu xuống nói:


- Tôi không phải là thiếu trang chủ của Khổng Tước sơn trang.


Cao Lập ngạc nhiên hỏi:


- Anh không phải sao ?


Thu Phong Ngô nói:


- Tôi không phải, vì tôi không xứng đáng.


Y lại rót đầy một ly rượu thở dài nói:


- Tôi chỉ đáng làm một tên kiếm tử thủ trong một tổ chức giết người.


Cao Lập thở ra nói:


- Thật tình tôi cũng không ngờ được, sao anh lại gia nhập "Mười Lăm Tháng Bảy" ?


Thu Phong Ngô nhìn đăm đăm vào ly rượu, y chầm chậm nói:


- Bởi vì tôi khinh thường Khổng Tước Linh, xem thường thanh danh có được nhờ ám khí, tôi không muốn cả đời sống dưới cái bóng của Khổng Tước Linh, như đứa bé núp dưới yếm phần của bà mụ, đứa bé không làm nên nổi gì.


Cao Lập nói:


- Vì vậy anh tính chỉ nhờ vào bản lãnh của mình, kiếm lấy cho mình cái thanh danh.


Thu Phong Ngô gật gật đầu, y cười khổ nói:


- Bởi vì tôi phát hiện ra, người giang hồ tôn kính Khổng Tước sơn trang, không phải vì họ tôn kính người trong sơn trang, mà là tôn kính ám khí của chúng tôi, nếu không có Khổng Tước Linh, họ coi chúng tôi làm như không đáng giá một đồng.


Cao Lập nói:


- Không ai nghĩ như vậy.


Thu Phong Ngô nói:


- Nhưng tôi không thể không nghĩ như vậy, tôi gia nhập "Mười Lăm Tháng Bảy" vốn là để tìm hiểu triệt để tổ chức đó, tôi vẫn đang chờ đợi cơ hội.


Y lại thở ra một tiếng nói:


- Nhưng về sau tôi mới phát hiện, dù có hiểu rõ "Mười Lăm Tháng Bảy", cũng không ích lợi gì !


Cao Lập hỏi:


- Tại sao ?


Thu Phong Ngô nói:


- Bởi vì cái tổ chức "Mười Lăm Tháng Bảy" bản thân của nó, cũng chỉ bất quá là một cái hình nộm thế thôi, phía sau nó hiển nhiên còn có một lực lượng thần bí còn mạnh mẽ hơn chỉ huy nó, chi phối nó.


Cao Lập chầm chậm gật gật đầu, gương mặt y cũng biến thành trầm trọng, y hỏi:


- Anh không suy ra được ai chỉ huy nó ?


Ánh mắt của Thu Phong Ngô lấp loáng, y hỏi:


- Anh đã đoán ra được ?


Cao Lập nói:


- Ít nhất cũng đoán ra được bảy phần.


Thu Phong Ngô hỏi:


- Ai ?


Cao Lập ngần ngừ một lát, rốt cuộc chầm chậm nói ra ba chữ:


- Thanh Long Hội.


Thu Phong Ngô lập tức đập mạnh tay xuống bàn một cái, nói:


- Đúng vậy, tôi đoán nhất định là Thanh Long Hội.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Thời để nhớ

Thời để nhớ

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Chuyện đời sinh viên") Người ta nói

24-06-2016
Thằng bạn vàng

Thằng bạn vàng

"Dậy đi nhóc, dậy đi, chưa dậy hả? Con gái gì mà ngủ nướng vậy? Ế chồng cho mà

23-06-2016
Em yêu anh, phẩy!

Em yêu anh, phẩy!

Khi người ta yêu, sẽ có hai loại người: những người dám thổ lộ và những người

30-06-2016
Khắc tinh của tôi

Khắc tinh của tôi

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Khắc

25-06-2016
Diễn

Diễn

Cô đau, nhưng đôi chân vẫn không ngừng dấn tiếp. Rốt cuộc thì cô cần gì nhỉ? Rốt

29-06-2016
Người bạn tham lam

Người bạn tham lam

Hai người đang đi bộ cùng nhau trên một con đường thì một người bỗng nhặt được

24-06-2016