80s toys - Atari. I still have
Thất chủng binh khí 2 - Khổng Tước Linh - Cổ Long

Thất chủng binh khí 2 - Khổng Tước Linh - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 6
5 sao 5 / 5 ( 82 đánh giá )

Thất chủng binh khí 2 - Khổng Tước Linh - Cổ Long - Hồi 2 - Nước mắt lãng tử

↓↓

Tiểu Vũ nói:

bạn đang xem “Thất chủng binh khí 2 - Khổng Tước Linh - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Một nơi có rượu.


Nếu người nào cho rằng rượu chỉ bất quá là một chất nước làm người ta sung sướng, người đó đã lầm.


Nếu hỏi tôi, rượu là thứ gì ?


Thì tôi sẽ nói rằng:


- Rượu là cái vỏ, giống một cái vỏ ốc sên, để ta có thể trốn vào đó. Rồi thì, dù cho người ta có muốn đạp vào nó, mình cũng không thấy gì cả.


oo Nơi đây không những có rượu, còn có đàn bà.


Rượu là rượu ngon, đàn bà cũng đẹp tương đương, ít nhất là dưới ánh đèn, cũng xem ra đẹp tương đương vậy.


- Anh đến đây bao giờ chưa ?


- Chưa.


- Tôi cũng chưa.


Bọn họ phải hỏi nhau kỹ càng rồi mới dám vào, bởi vì chỉ ở những nơi bọn họ chưa từng qua lại mới là chỗ an toàn.


- Mình chưa đến đây bao giờ, bọn họ chắc là sẽ không tìm ra nơi này nhanh lắm.


- Nhưng những người đàn bà này hình như biết mặt anh sao đó.


Tiểu Vũ cười cười nói:


- Bọn họ không biết mặt tôi, bọn họ biết mặt đồng tiền của tôi.


Y vừa bước vào, đã đặt một thỏi bạc lớn lên bàn.


Đám đàn bà đã đi bày dọn rượu thịt, tô son điểm phấn lại.


- Hôm nay ai không say là con rùa đen.


Cao Lập ngần ngừ một lúc, rốt cuộc nhịn không nổi, hỏi:


- Rượu ở đây có mắc tiền không ?


Tiểu Vũ bỗng ngẩn mặt ra.


Thật tình y cảm thấy kinh ngạc hết sức, câu nói đó không phải là lời nói hạng người như Cao Lập sẽ nói ra.


Hạng người lang bạt góc trời như bọn họ, những kẻ lãng tử tùy thời tùy lúc đem sinh mạng của mình ra đánh bạc, cơ hồ ai ai cũng xem tiền tài còn rẻ mạt hơn cả phân, hơn cả bùn.


"Mười lăm tháng bảy" quản lý rất nghiêm ngặt, nhưng giết người không phải là không kiếm ra tiền, không những vậy, trả tiền lại rất cao.


Vì vậy mỗi khi bọn họ xong chuyện, bọn họ đều đi tận tình phát tiết luôn hai ba ngày... chuyện tiêu tiền chính nó cũng là cách phát tiết.


Đấy cũng là chuyện tổ chức cho phép.


Nhưng Tiểu Vũ sực nhớ ra, hình như Cao Lập không hề đi ra ngoài say sưa cuồng nhiệt với bọn họ lần nào.


Không lẽ y là người coi tiền quý như sinh mạng ?


Cao Lập dĩ nhiên đoán được y đang nghĩ gì, y bỗng cười lên một tiếng, nói:


- Nơi đây rượu mà mắc quá, đành phải để anh mời tôi, nếu anh không mời, tôi cũng ngồi một bên nhìn anh uống, không sao.


Tiểu Vũ hỏi:


- Anh không có tiền sao ?


Cao Lập nói:


- Tôi là một con quỷ hà tiện.


Tiểu Vũ nhịn không nổi, bật cười, nói:


- Ít nhất anh còn thừa nhận mình hà tiện, chỉ có bao nhiêu đó thôi, cũng đủ cho tôi mời anh.


Cao Lập cũng bật cười nói:


- Tôi cũng có chỗ không giống những con quỷ hà tiện khác nữa.


Tiểu Vũ hỏi:


- Sao ?


Cao Lập nói:


- Tôi còn là tửu quỷ nữa.


Trên đời này đã là tửu quỷ mà còn hà tiện nữa, quả thật hiếm thấy, nhưng Cao Lập quả thật là một tửu quỷ.


Y uống rượu y hệt như một con ngựa.


- Rượu không trả tiền, uống vào càng ngon đặc biệt.


- Rượu phải trả tiền thì sao ?


- Tôi rất ít uống.


- Tôi bỗng phát giác ra, con người anh sao quá thản bạch.


- Trừ chuyện đó ra, tôi chẳng còn chuyện gì tốt hơn cả.


Tiểu Vũ cười lớn, Cao Lập cũng cười lớn, bởi vì lúc này hai người đã có vẻ quá say.


Phải chăng vì gương mặt bọn họ đang lộ vẻ tươi cười, trong lòng họ lại cười không muốn nổi ?


Lúc nãy có năm sáu người đàn bà đang bồi tiếp bọn họ, bây giờ chỉ còn thừa hai người.


Hai người già nhất, xấu nhất.


Đàn ông, uống rượu say rồi, vốn không được đàn bà hoan nghênh cho lắm, huống gì bọn họ đã từ từ phát hiện ra, một người trong bọn rất hà tiện, còn người kia cũng không hào nhoáng lắm.


- Băng Băng đâu ? Lúc nãy cô tên Băng Băng đâu rồi ?


- Cô ta ra ngoài rồi, có khách quen tìm cô ấy.


Khác quen có nghĩa thường thường là khách sộp, khách sộp có nghĩa thường thường là hào nhoáng.


- Còn cô tên là Hương Khuê đâu ?


- Cũng đang tiếp khách.


Phách lên một tiếng, bình rượu trên bàn đã bị cái đập mạnh làm đổ xuống.


- Tiếp khách ? Không lẽ bọn ta không phải là khách đây sao ?


Hét lên một tiếng, ly rượu đã rớt xuống đất, vỡ tan tành ra.


Bỗng nhiên, cửa phòng có ba bốn gã đại hán lực lưỡng đội mũ lệch lạc, áo quần xốc xếch, đang đứng trừng mắt nhìn bọn họ.


Hai người, một mặc áo đạo sĩ, một mặc áo dân lao động, dĩ nhiên chẳng phải là khách sộp, cũng không phải là khách hào nhoáng.


Những thứ khách đó, thêm một người sợ nhiều, ít đi một người cũng không gọi là ít.


Bọn đại hán cười nhạt:


- Hai vị đến đây uống rượu, hay là đánh lộn ?


Tiểu Vũ nhìn nhìn Cao Lập, Cao Lập nhìn nhìn Tiểu Vũ.


Hai người bỗng cười lớn lên.


Trong tiếng cười vang, một trận loạt xoạt vang lên, bàn ghế đổ ngã tứ tung.


Bọn đàn bà vừa la lên kinh hãi, vừa chạy ra ngoài, bọn đại hán la hét giận dữ xông vào.


Tuy hai người chưa luyện qua Bách Bộ Thần Quyền của Thiếu Lâm, nhưng tay quyền của họ còn cứng hơn các vị nhân huynh đội mũ lệch lạc ấy rất nhiều.


Hai người chỉ đông đánh tây, chỉ nam đánh bắc, đánh một trận cho nơi đó một phen trời long đất lở, gà vịt bay tứ tung.


Sau đó hai người bèn chạy một hơi ra ngoài.


Thật ra phía sau chẳng có ai đuổi theo, nhưng bọn họ vẫn chạy thật nhanh.


Bọn họ cảm thấy chạy như vậy thật quá đã ngứa.


Chạy một hồi, bỗng chạy vào một con hẻm cụt, hai người dừng chân lại, bắt đầu cười lên, cười ra nước mắt, cười khom cả lưng lại.


Không ai nói được tại sao bọn họ buồn cười quá như vậy, ngay cả chính bọn họ cũng không nói được.


Không biết đã cười được bao lâu, bỗng nhiên không ai cười nữa.


Tiểu Vũ nhìn nhìn Cao Lập, Cao Lập nhìn nhìn Tiểu Vũ.


Hai người bỗng cảm thấy muốn khóc.


Cả hai, những kẻ lãng tử không gốc rễ, có ai hiểu được tâm tình của họ, có ai biết được nổi thống khổ của họ.


Trừ khi ngẫu nhiên uống một trận thỏa thích như vậy, cả hai còn có cách gì khác phát tiết ra ?


May mà lúc bọn họ muốn cười, họ còn cười được, muốn khóc còn khóc được.


Vì vậy bọn họ còn sống đó.


oo Đêm đã khuya lắm.


Cao Lập đã nằm soài ra, nằm ngay bên cạnh cống rãnh trong con hẻm cụt.


Trên trời, các vì sao đang lấp lánh rực rỡ.


Sao trời lấp lánh trong ánh mắt của y, cặp mắt của y thật đen, thật sâu.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Trích đoạn: Dưới Địa Song, là một sơn cốc hình như cái bồn, từ miệng động nhìn

11-07-2016 72 chương
Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Giới thiệu: Lộc Đỉnh Ký là bộ truyện tranh hành động nói về một cậu bé sống

09-07-2016 248 chương
Yêu lắm cơ

Yêu lắm cơ

Hắn quyết định đi tìm cọc. Hắn chán rồi! Chán hết rồi! *** Chán những cuộc chơi

01-07-2016
Tình đầu!!!

Tình đầu!!!

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tuyển tập truyện ngắn "Ai cũng có một chuyện tình

28-06-2016
Mở ngăn kí ức

Mở ngăn kí ức

Đời mới hai mươi Đời mới ra đời Thì cứ vui – Q.B., "Ngày hai mươi" *** Em, Anh

23-06-2016
Binh pháp tỏ tình

Binh pháp tỏ tình

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Tháng năm có

27-06-2016