XtGem Forum catalog
Tam quốc diễn nghĩa - La Quán Trung

Tam quốc diễn nghĩa - La Quán Trung


Tác giả:
Đăng ngày: 09-07-2016
Số chương: 118
5 sao 5 / 5 ( 5 đánh giá )

Tam quốc diễn nghĩa - La Quán Trung - Hồi 46

↓↓

- Tạ ơn Thừa Tướng đã tặng tên.

bạn đang xem “Tam quốc diễn nghĩa - La Quán Trung” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Tào Tháo nghe quân báo lại, tức giận vô cùng.


Còn Khổng Minh thu thuyền về đến bến, bảo Lỗ Túc:


- Trên mỗi chiếc thuyền ước chừng năm, sáu ngàn mũi tên. Thật là bên Giang Ðông chẳng nhọc sức tí nào mà có hơn mười vạn mũi tên. Nay mai đem bắn "trả lại" quân Tào thì chẳng tiện lợi lắm ư?


Lỗ Túc tấm tắc khen:


- Tiên sinh thật là thần nhân đó! Làm sao lại biết trước đêm nay có sương mù lớn?


Khổng Minh nói:


- Làm tướng mà không biết xem thiên văn, không thông địa lý, không có thuật lạ, không biết âm dương, không thạo binh thư, không biết trận đồ, không rõ binh thế... đó là tướng dỡ. Trước ba ngày, Lượng này coi khí tượng và đã đoán biết đêm nay có sương mù dày đặc, nên mới dám chịu một thời hạn gấp như vậy. Chứ Công Cẩn cho ta mười ngày để làm tên, mà thợ thuyền bê trễ, vật liệu không cấp đủ, thì mấy tháng cũng không xong! Rõ ràng Công Cẩn muốn giáng cho ta cái tội "phong lưu" vạ miệng, cố ý giết ta, nhưng làm sao hại ta được? Số mệnh ta tại trời!


Lỗ Túc hết lòng bái phục. Lúc thuyền về đến bến, thì đã thấy năm trăm quân lực lưỡng của Châu Du đến nơi mé sông để chở tên về.


Khổng Minh liền chỉ tay xuống thuyền bảo:


- Chúng bây xuống đó nhổ tên đem về nạp cho Ðô Ðốc.


Ba quân tuân lệnh, xuống thuyền nhổ hết, cộng cả thấy hơn mười vạn, rồi chở về nạp cho Châu Du.


Lỗ Túc lại trở về ra mắt Châu Du, và thuật lại việc Khổng Minh đi lấy tên bên Tào Tháo cho Châu Du nghe.


Châu Du kinh ngạc, ngước mặt than:


- Gia Cát Lượng thật là thần cơ diệu toán, ta thật không bằng!


Người sau có thơ rằng:


Trường giang sương đặc, đất trời mờ,


Giáp mặt khôn nhìn, tựa giấc mơ.


Tên bắn như mưa vào chiến hạm,


Chu lang đã phục Khổng Minh chưa?


Sau đó, Khổng Minh lại vào trướng ra mắt Châu Du.


Châu Du vội vã ra rước vào và nói:


- Tiên sinh toán liệu như thần, ai cũng kính phục.


Khổng Minh nói:


- Cái quỷ kế nhỏ mọn ấy, có gì là lạ?


Châu Du lại mời Khổng Minh vào ngồi cùng uống rượu rồi nói:


- Hôm qua Chúa công tôi sai sứ tới thúc giục tiến binh. Nhưng Du chưa có kế gì lạ. Mong tiên sinh dạy bảo cho?


Khổng Minh nói:


- Lượng là kẻ tầm thường, làm gì có diệu kế?


Châu Du ngẫm nghĩ... rồi hạ giọng bảo:


- Hôm trước, tôi quan sát thủy trại của quân Tào, thấy thật là nghiêm chỉnh đúng phép, không dễ mà phá được. Tôi có nghĩ được một kế mà không biết có nên dùng chăng? Xin tiên sinh quyết định dùm cho...


Khổng Minh vội nói:


- Ấy, Ðô Ðốc đừng nói vội. Ta hãy cùng viết vào bàn tay rồi giơ ra xem thử coi có hợp ý nhau chăng?


Châu Du mừng rỡ, liền bảo đem nghiên bút ra, rồi m ngầm viết vào lòng bàn tay mình, rồi đưa bút cho Khổng Minh. Khổng Minh cũng bí mật viết một chữ vào tay mình. Xong rồi, hai người cùng nhích lại gần, xòe tay ra cho nhau xem, bất giác cùng cười ha hả.


Thì ra cái chữ trong lòng bàn tay Châu Du là chữ "hỏa", và Khổng Minh cũng đã viết vào tay mình một chữ "hỏa".


Châu Du đắc ý cười ngất, nói:


- Ý kiến của hai ta đã giống nhau, không còn ngại gì nữa, vậy xin chớ tiết lộ nhé.


Khổng Minh nói:


- Việc công tối hệ trọng của hai nhà, lẽ nào để tiết lộ? Lúc tôi còn ở Tân Dã đã dùng lửa đốt binh Tào đã hai phen, song đến nay nó vẫn chưa đề phòng. Ðô Ðốc cứ dùng cho hết sức là phải được.


Uống rượu xong, hai bên chia tay. Các tướng thấy thế, chẳng hiểu là mưu định việc gì?


Nói về Tào Tháo, từ ngày mất một lúc mười lăm, mười sáu vạn mũi tên, lòng buồn rầu vô cùng.


Tuân Du dâng kế rằng:


- Bên Ðông Ngô có Gia Cát Lượng và Châu Du, hai người hợp trí bầy mưu, thực khó đánh gấp cho được. Vậy phải sai người qua Ðông Ngô trá hàng để làm nội ứng, để thông báo tin tức chắc chắn về, rồi mới mong phá giặc được.


Tào Tháo nói:


- Lời ấy rất hay, ngươi liệu thử xem trong quân đây, ai có thể làm kế ấy được?


Tuân Du nói:


- Thái Mạo bị giết, mà anh em họ Thái còn ở đây cả. Hiện có Thái Trung, Thái Hòa là hai anh em họ của Mạo đang làm Phó tướng. Thừa tướng nên thỉnh hai người đến hậu đãi, và sai đến trá hàng, ắt địch không nghi ngờ gì.


Tào Tháo y kế, ngay đêm ấy bí mật truyền đòi Thái Trung, Thái Hòa vào trướng an ủi, dặn dò:


- Hai anh em ngươi hãy dẫn chừng một ít binh sĩ sang Ðông Ngô trá hàng, dò la động tĩnh, kễ có tin gì thì cho người mật báo về. Sau khi việc thành, sẽ được trọng thưởng rất lớn. Chớ có hai lòng nhé!


Hai người bẩm:


- Vợ con, quyến thuộc chúng tôi đều ở Kinh châu cả, đâu dám hai lòng? Xin Thừa Tướng đừng ngờ. Hai chúng tôi quyết chém đầu Châu Du, Gia Cát Lượng về dâng nạp dưới trướng.


Tháo thưởng cho rất hậu. Hôm sau, hai người đem năm trăm quân với vài chiếc thuyền, thuận buồm xuôi gió, lướt sang bờ phía Nam.


Hôm ấy, Châu Du đang họp chư tướng nghị kế khởi binh, bỗng có quân vào báo:


- Thuyền bên Giang bắc có hai người đều xưng là em của Thái Mạo là Thái Trung và Thái Hòa đến xin đầu hàng.


Châu Du truyền quân đòi vào.


Hai người vào đến nơi khóc lạy nói:


- Anh tôi là Thái Mạo chẳng có tội chi, mà Tào Tháo nỡ giết đi. Hai chúng tôi muốn báo thù cho anh, xin tới bái hàng, mong được Ðô Ðốc thu dùng. Chúng tôi tình nguyện đi tiền bộ.


Châu Du mừng ra mặt, liền trọng thưởng hai người, rồi sai Cam Ninh dẫn hai người ấy theo làm Tiên phong.


Hai người lạy tạ và nghĩ thầm:


- Châu Du đã trúng kế ta.


Châu Du lại lén đòi Cam Ninh đến dặn nhỏ:


- Hai tên ấy không đem vợ con theo, tức là không thực bụng đầu hàng, ắt là Tào Tháo sai đến đây trá hàng. Nay ta muốn "nhân kế nó làm kế mình", để cho chúng thông báo tin tức. Ngươi phải ân cần đối đãi chúng nó cho tử tế, và cũng phải đề phòng chúng nó thật cẩn thận. Ðợi đến ngày xuất quân rồi sẽ chém đầu hai đứa làm lễ tế cờ. Ngươi phải lưu tâm cẩn mật, chớ để lỡ việc...


Cam Ninh lãnh mạng lui ra. Lỗ Túc vào nói với Châu Du:


- Thái Trung và Thái Hòa hàng đây là dối trá, chớ có thâu dụng.


Châu Du nạt:


- Chúng nó bị Tào Tháo giết anh, nên đến đây hàng ta để lo kế báo cừu, còn dối trá vào đâu! Tử Kính cứ đa nghi như thế, còn dung kẻ sĩ thiên hạ sao được?


Lỗ Túc lặng thinh lui ra, rồi qua nói với Khổng Minh.


Khổng Minh chỉ cười không đáp.


Lỗ Túc hỏi:


- Cớ chi tiên sinh không nói, lại cười như vậy?


Khổng Minh nói:


- Tôi cười Tử Kính không rõ kế của Công Cẩn. Sông Trường giang rộng lớn mênh mông, đôi bờ xa cách, quân tế tác khó đi lại, nên Tào Tháo sai hai tướng ấy giả hàng để dò trộm việc quân của ta. Công Cẩn đã "tương kế tựu kế", để cho chúng nó thông báo tin tức... theo ý mình. Việc binh càng lừa dối được nhiều thì càng hay. Ấy là mưu của Công Cẩn đó.


Chừng ấy, Lỗ Túc mới biết mình lầm.


Một đêm kia, Châu Du đang ngồi trong trướng, bỗng thấy Hoàng Cái vào ra mắt. Châu Du hỏi:


- Công Phúc đêm hôm đến đây chắc có mưu kế hay dạy ta chăng?


Hoàng Cái đáp:


- Hạ đông mình ít, cự sao cho lại. Sao không dùng lửa đốt chúng nó cho rồi?


Châu Du liền hỏi:


- Ai dạy ông dâng kế ấy?


Hoàng Cái đáp:


- Xuất ý tự tôi, chẳng ai dạy cả.


Châu Du nói:


- Ta muốn làm kế ấy nên để bọn Thái Trung, Thái Hòa ở đây thông tin tức, ngặt vì chẳng có người nào làm kế trá hàng cho ta.


Hoàng Cái hăng hái nói:


- Tôi xin chịu làm kế ấy cho.


Châu Du nói:


- Nếu chẳng chịu đòn thì làm sao cho Tháo tin được?


Hoàng Cái nói:


- Tôi mang ơn họ Tôn rất hậu, dù phơi gan trải mật cũng chẳng sờn.


Châu Du nghe nói, liền chấp tay cảm tạ và nói:

Chương trước | Chương sau

↑↑
Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Mở đầu: Bốn đại cao thủ Thiên giáo vận y phục bó chẽn, màu xám ngoét sầm sập

12-07-2016 50 chương
Khát vọng về cha

Khát vọng về cha

Khi không còn có mẹ, giữa nỗi đau lớn và mất mát vô kể ấy, con hiểu mình là niềm

29-06-2016
Mưa cuối mùa

Mưa cuối mùa

Đó là ngày mưa dài giăng phố cổ. Con đường Hà Nội nhòe theo lối. Nguyên đếm từng

01-07-2016
When you're gone

When you're gone

Chợt thấy trong lòng chẳng còn buồn, có chăng chỉ là một chút những cảm xúc mang tên

23-06-2016
Nhà giả kim - Paulo Coelho

Nhà giả kim - Paulo Coelho

Trích đoạn: Fatima "Nếu em là một phần của vận mệnh anh thì sẽ có một

15-07-2016 43 chương