XtGem Forum catalog
Tam quốc diễn nghĩa - La Quán Trung

Tam quốc diễn nghĩa - La Quán Trung


Tác giả:
Đăng ngày: 09-07-2016
Số chương: 118
5 sao 5 / 5 ( 111 đánh giá )

Tam quốc diễn nghĩa - La Quán Trung - Hồi 46

↓↓

- Uống vài chén cho vui rồi sẽ đi lấy tên cũng chẳng muộn.

bạn đang xem “Tam quốc diễn nghĩa - La Quán Trung” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Lỗ Túc hỏi:


- Ði lấy ở đâu?


Khổng Minh cười:


- Tử Kính đừng hỏi nữa. Cứ ra đi rồi sẽ thấy...


Sau đó, lại sai người lấy dây chạc dài, buộc hai mươi chiếc thuyền liền lại với nhau, rồi bảo quân nhắm bờ phía Bắc thẳng tới.


Ðêm ấy, sương mù xuống mịt trời.


Trên mặt nước Trường Giang sương lại càng dày đặc hơn nữa, giáp mặt không trông thấy nhau.


Khổng Minh thúc đoàn thuyền lướt tới thẳng tới phía Bắc, như tiến vào chỗ mù mịt vô tận vậy.


Người xưa có bài phú "Sương mù Trường giang" như sau:


Sông Trường giang vĩ đại thay!


Mân nga (1) muôn dặm trời Tây bắt nguồn.


Quanh co sóng nước trào tuôn,


Xuống Tam Ngô để đổ dồn về Ðông.


Bắc phương trút chín cửa sông,


Thêm trăm nhánh nhỏ, nước cùng ra khơi.


Sóng dân đã trải ngàn đời,


Rồng thiêng uốn khúc khi rời Thủy cung.


Cá kình trăm trượng vẫy vùng,


Thuồng luồng ba miệng, ngô công chín đầu.


Muôn loài thủy tộc đâu đâu,


Cùng về tụ họp, dòng sâu thỏa tình.


Quỷ thần càn rõ oai linh,


Anh hùng cát cứ, nương mình nơi đây.


Bốn phương binh lửa tơi bời,


Âm dương hỗn loạn, đêm ngày khôn phân.


Trời xanh xanh ngắt mấy tầng,


Bỗng đâu cuồn cuộn, sương dâng mịt mùng.


Dẫu thuyền trước mặt khó trông,


Chỉ nghe chiêng trống đùng đùng bên tai.


Mịt mờ từ lúc sơ khai,


Núi Nam hổ báo nép vai ẩn hình.


Dần dần đông đặc như mành,


Buông chìm đáy nước, nghê, kình hôn mê...


Cuối cùng trời đất liền kề,


Sương dày như thể thời kỳ Hỗn mang.


Hỗn mang vô tận không gian,


Kình, nghê vọt nước sóng tràn nhấp nhô.


Giảo long sủi bọt đáy sâu,


Sương dầy quyện nước, đục ngầu núi sông.


Như rừng mơ đắp đầy sông,


Như hơi khói rượu đang đông giữa vò.


Mịt mùng một cỷi hư vô,


Phía Ðông trùm kín bến bờ Sài tang.


Phía Nam trông lại ng ỡ ngàng,


Còn đâu Hạ khẩu, núi ngàn nhấp nhô?


Chiến thuyền ngàn chiếc thấy đâu?


Sóng rung muốn nuốt thuyền câu giữa giòng.


Chỉ còn một khối mông lung,


Rạng đông bỗng hóa hoàng hôn bất ngờ.


Trời liền với nước đục lờ,


Dẫu tài Ðại Vũ (2) khôn dò nông sâu.


Mờ mờ ảo ảo một màu,


Nhn ra một thước, dễ hầu thấy chi?


Sóng im nhờ phép Bằng Di (3),


Nhờ thần Bình Hệ (4) dễ bề lập công.


Cá rùa chìm lỉm đáy sông,


Chim muông ẩn tích biệt tung hết rồi.


Bồng lai tiên đảo cách vời,


Sương vây kín cả cửa Trời ngất ngư.


Ðùng đùng kéo tới như mưa,


Cuộn tròn như thể mây thưa trộn dầy.


Ðộc xà dễ ẩn nơi đây,


Khí sinh chướng lệ bệnh lây nặng nề.


Chứa đầy yêu quỷ gớm ghê,


Rình chờ gieo họa bất kỳ cho dân.


Ải quan gió lộng bất thần,


Người thường trúng bệnh, đại nhân cảm hoài.


Vo tròn một khối đất trời,


Sương gây hỗn loạn như thời Hồng hoang...


Ðầu canh năm đêm ấy, tiến sát đến thủy trại của Tào Tháo, Khổng Minh sai thủy thủ dàn ngang đoàn thuyền ra, đầu bên Ðông, đuôi bên Tây, rồi đánh trống vang trời, hò reo ầm ĩ.


Lỗ Túc sợ hãi nói:


- Nếu binh Tào kéo ra thì liệu làm sao?


Khổng Minh cười đáp:


- Tôi liệu trời đang sương mù, Tào Tháo chẳng dám ra, chúng ta cứ việc uống rượu chơi cho vui. Ðợi tan sương hãy về.


Bấy giờ, Tào Tháo đang ở trong trại, chợt nghe trống đánh, quân reo vang dậy ngoài sông, thì giật mình.


Rồi hai tướng Mao Giới, Vu Cấm lật đật chạy vào cấp báo.


Tào Tháo bèn truyền lệnh:


- Sương mù mờ mịt, chúng bất thần kéo đến, ắt có phục binh, không nên khinh mà ra đánh. Phải truyền quân sĩ dùng cung nỏ bắn cho nhiều.


Hai tướng vâng lệnh lui ra. Tào Tháo lại sai người thẳng lên trại bộ đòi Trương Liêu và Từ Hoảng, mỗi người phải đem ba ngàn quân cung tên sẳn sàng bắn giúp.


Bấy giờ Vu Cấm, Mao Giới sợ Nam quân đánh rấn vào thủy trại, đã huy động thủy quân dàn ra trước mà bắn như mưa. Chốc lát, quân trên trại bộ lại kéo đến giúp sức.


Thế là hai quân thủy bộ hơn một vạn người cứ nhắm ra mặt sông, chỗ có tiếng reo hò mà bắn loạn xạ!


Ai nấy giang thẳng cánh, hì hà hì hục bắn tên như mưa rào.


Khổng Minh đợi một lát, lại ra lệnh cho đoàn thuyền trở mình, đầu quay về Tây, đuôi lộn về Ðông, rồi sấn gần mãi vào trại Tào, đưa hông bên kia ra... chịu bắn! Lại sai đánh trống mạnh liên hồi, hò thét dữ dội hơn nữa.


Quân Tào càng hoảng sợ, càng bắn nhanh, bắn loạn bội phần.


Cho đến khi mặt trời lên cao, sương mỏng rồi tan dần, Khổng Minh liền truyền quân lui thuyền ra xa lập tức.


Bấy giờ, hai "bức thành cỏ" trên hai mươi chiếc thuyền đã cắm chi chít những tên như lông chim.


Quân Tào xem lại thì chỉ thấy chừng hai chục chiếc thuyền toàn là rơm với cỏ.


Vu Cấm tức giận muốn đuổi theo, nhưng lúc đó thuyền của Khổng Minh đi đã lướt theo đà nước chạy về như bay, cách xa hơn hai mươi dặm, không tài nào đuổi kịp nữa.


Khổng Minh lại sai hết thảy quân sĩ trong thuyền hô lớn lên một loạt rằng:

Chương trước | Chương sau

↑↑
Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Giới thiệu: Giọng ca của ca nữ, điệu múa của vũ giả, kiếm của kiếm khách, bút

11-07-2016 20 chương
Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Trích đoạn: Mặt trời sắp lặn, đàn quạ đang bay về tổ. Trên con đường cái quan

11-07-2016 1 chương
Anh Đừng Đi

Anh Đừng Đi

Cô luôn luôn vui vẻ,nụ cười lúc nào cũng được nở trên đôi môi của cô,hồn nhiên

24-07-2016 1 chương
Căn nhà bí mật

Căn nhà bí mật

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Tớ

25-06-2016
Bốn ngón tay

Bốn ngón tay

Cậu quyết định hỏi mẹ: "Làm sao Bill biết điều sắp xảy ra cho con trước khi chính

30-06-2016
Xa vắng những mùa mưa

Xa vắng những mùa mưa

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện: Tháng năm không ở lại) "Có những kỷ

27-06-2016
Đơn giản là...thích

Đơn giản là...thích

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp yêu nhau

26-06-2016
Yêu tinh rừng sâu

Yêu tinh rừng sâu

Từ nhỏ tôi vốn khác người, không thích nghe kể truyện cổ tích mà chỉ thích chuyện

30-06-2016