Disneyland 1972 Love the old s
Tam quốc diễn nghĩa - La Quán Trung

Tam quốc diễn nghĩa - La Quán Trung


Tác giả:
Đăng ngày: 09-07-2016
Số chương: 118
5 sao 5 / 5 ( 16 đánh giá )

Tam quốc diễn nghĩa - La Quán Trung - Hồi 4

↓↓
Phế Hán Ðế Trần Lưu lên ngôi


Lừa Ðổng tặc Mạnh Ðức dâng kiếm.


Đổng Trác muốn giết Viên Thiệu, Lý Nho can rằng:


- Việc chưa định xong không nên giết càn.

bạn đang xem “Tam quốc diễn nghĩa - La Quán Trung” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Viên Thiệu tay cầm thanh bảo kiếm, cáo từ các quan trở ra, treo trả cờ tiết ở cửa đông rồi bỏ về Ký Châu.


Trác bảo với quan thái phó Viên Ngỗi rằng:


- Cháu ngươi vô lễ, ta tha cho hắn cũng là nể ngươi. Việc phế vua lập Trần Lưu, ngươi nghĩ thế nào?


Ngỗi thưa rằng:


- Thái úy nghĩ thế phải đấy!


Trác lới nói:


- Ai dám ngăn trở việc lớn này, thì ta sẽ lấy phép quân trị tội.


Các quan sợ hãi, đều nói:


- Ngày dạy thế xin vâng!


Cuộc yến tan, Trác hỏi quan Thị Trung là Chu Bật và quan Hiệu úy là Ngũ Quỳnh rằng:


- Viên Thiệu phen này đi, rồi sẽ ra sao?


Chu Bật đáp:


- Viên Thiệu câm giận mà đi, hễ truy nã riết quá tất sinh biến. Vả lại họ Viên, đã bốn đời làm quan đến bậc tam công, thiên hạ được nhờ nhiều lắm; học trò, đầy tớ đâu đâu củng có. Nếu hắn thu dùng hào kiệt, tập họp đồ đảng, rồi những anh hùng trong thiên hạ nhân đó khởi lên, đất Sơn Đông sẽ không ở trong tay ông nữa. Không bằng ông tha tội hắn, cho hắn một chức quận thú gì đấy, thì hắn mừng được khỏi tội, sẽ không gây ra hậu hoạn nữa.


Ngũ Quỳnh nói:


- Viên Thiệu là người thích mưu kế, nhưng không quyết đoán, không đánh lo cho lắm. Bất nhược cứ cho hắn một chức quận thú để thu phục lòng dân!


Trác nghe lấy làm phải, ngay hôm ấy sai người đến phong cho Thiệu làm thái thú quận Bột Hải.


Đến mồng một tháng chín, Trác rước vua ra ngự đền ôn Đức, họp hết cả văn võ lại.


Trác tay cầm kiếm nói rằng:


- Thiên tử ngu yếu, không trị vì được, nay có một bài sách văn đọc cho các quan nghe.


Rồi sai Lý Nho tuyên đọc:


"Vua Hiếu Linh mất sớm, vua sau nối ngôi, bốn bề ai ai cũng trông mong.


Nay xét ra vua ta, thiên tử mỏng mảnh, kém vẻ uy nghi nghiêm chỉnh, cư tang biếng nhác, đức xấu đã rõ, không xứng ngôi lớn.


Hoàng thái hậu không có uy nghi của người mẹ, nhiếp chính rối tung. Việc bà Vĩnh Lạc thái hậu mất, dân chúng có nhiều dị nghị. Đối với đạo tam cương và đường Trời đất, phải chăng có thiếu sót nhiều?


Trần Lưu Vương tên Hiệp, đức hạnh nghiêm trang, khuôn phép kính cẩn, cư tang thương xót, nói năng chính đính, lời hay tiếng tốt, thiên hạ ai ai cũng biết. Nên nối ngôi vua, làm phép cho vạn thế!


Nay phế vua ra làm Hoằng Nông Vương, thái hậu thì phải trả quyền chính.


Xin tôn Trần Lương Vương lên làm hoàng đế,


Ứng thiên, thuận nhân, để yên bụng thiên hạ!"


Lý Nho đọc xong bài chiếu, Trác thét tả hữu vực vua xuống điện, lột tỉ thụ, bắt quỳ, ngoảnh mặt về phương Bắc, xưng thần nghe chiếu, lại bắt Hà thái hậu, cởi đồ phẩm phục ra mà đợi chiếu.


Vua và Thái hậu kêu khóc, quần thần trông thấy ai cũng xót xa bi thảm.


Lúc ấy ở dưới thềm có một viên quan to, tức tối thét to lên rằng:


- Thằng giặc Đổng Trác kia, ngươi dám lập mưu lừu trời dối đất, ta lấy máu cổ họng bôi vào mặt ngươi bây giờ!


Nói rồi cầm cái hốt ngà xông thẳng vào đánh Đổng Trác.


Trác giận lắm, sai võ sĩ bắt lại xem ai, thì là quan thượng thư Đinh Quản. Trác sai đem ra chém. Quản cứ luôn mồm chửi mắng Đổng Trác cho đến lúc chết; chết rồi, thần sắc vẫn như lúc sống.


Người sau có thơ than rằng:


Giặc Đổng lòng mang dạ khuyển lang


Cơ đồ nhà Hán đổ tan hoang,


Trong triều văn võ mồm câm ca?


Chỉ có Đinh công thực giỏi giang!


Trác mời Trần Lưu Vương lên điện, Quần thần làm lễ mừng xong rồi. Trác sai bắt Hà thái hậu, vua và vợ vua là Đường thị giam ở cung Vĩnh An, khóa cửa cung, cấm quần thần, không ai được vào thăm.


Thương thay! Thiếu đế mới lên ngôi tháng tư, đến tháng chín đã phải phế.


Trầu Lưu Vương, nhờ Trác được lên ngôi trời, vốn tên là Hiệp, tên chữ là Bá Hòa, là con thứ vua Linh đế, tức là Hiến đế về sau. Lúc lập lên, Hiến đế mới lên chín tuổi, đổi niên hiệu năm đầu là Sơ Bình.


Đổng Trác làm tướng quốc, lạy vua không phải xưng tên, vào chầu không phải bước rảo, lên điện được đeo kiếm, tác uy tác phúc, không ai bì được.


Lý Nho khuyên Trác nên dùng những người có danh vọng để thu phục lòng người; nhân thể Lý Nho tiến cử tài năng Sái Ung. Trác cho mời Sái Ung, Ung không chịu đến. Trác giận sai người bảo Ung hễ không đến thì giết cả họ. Ung sợ, phải đến. Trác thấy Ung đến, mừng lắm, một tháng thăng chức ba lần, làm đến chức Thị Trung. Trác rất hậu đãi Ung.


Thiếu đế, Hà thái hậu và Đường phi bị giam ở cung Vĩnh An, đồ ăn, thức mặc, mỗi ngày một kém. Thiếu đế không lúc nào ráo nước mắt.


Một hôm Thiếu đế trông thấy hai con chim én bay ở trong sân, ngâm một bài thơ rằng:


Xanh xanh khóm cỏ dày


Cặp én phất phơ bay.


Trong veo dòng lạc thủy,


Người đồng nội khen hay.


Xa trông mây thăm thẳm,


Cung điện cũ ta đây.


Biết ai kẻ trung nghĩa,


Gỡ cho oán hận này!


Đổng Trác thường sai người đến dò ý tứ; hôm ấy có kẻ bắt được bài thơ đem trình Đổng Trác, Trác nói rằng:


- Làm bài thơ oán vọng này, đem giết đi là có cớ rồi!


Bèn sai Lý Nho và mười võ sĩ vào cung giết vua!


Vua, thái hậu và Đường phi đương ở trên lầu, thấy người cung nữ báo rằng có Lý Nho đến, vua sợ giật mình.


Nho đem rượu thuốc độc dâng vua.


Vua hỏi việc gì. Nho thưa:


- Ngày xuân mát mẻ, Đổng tướng quốc sai tôi đem dâng chén rượu thọ.


Thái hậu bảo Lý Nho:


- Có phải rượu thọ thì ngươi thử uống trước đi!


Nho giận lắm, hỏi vua:


- Ngươi không uống phải không?


Rồi gọi tả hữu cầm con dao với tấm lụa trắng, để trước mặt vua, mà nói rằng:


- Rượu thọ chẳng uống, thì phải chọn hai thứ này.


Đường phi quỳ xuống nói rằng:


- Thiếp xin thay vua uống chén rượu này, xin ngài để toàn mệnh cho hai mẹ con vua.


Lý Nho quát mắng:


- Ngươi là đứa nào, mà dám đòi chết cho vua?


Nho cầm chén rượu đưa cho Hà thái hậu và bảo rằng:


- Bà phải uống trước đi!


Hà thái hậu nhiếc mắng Hà Tiến là đồ vô mưu, đem giặc vào kinh đô, để có cái vạ ngày nay.


Nho bức vua phải uống rượu.


Vua nói:


- Hãy khoan! Để ta cùng thái hậu từ biệt đã.


Vua đau xót lắm, làm bài ca như sau:


Trời đất chao, trăng sao cũng đô?


Bỏ ngôi cao, ra chỗ phiên phong


Bởi ai nên sự lạ lùng?


Việc đời ngán ngẩm, ròngròng châu tuôn.


Đường phi cũng làm bài ca rằng:


Trời nghiêng đất lại lở tan,


Phận mình thê thiếp, trái oan lạ thường!


Tử sinh nay đã khác đường,


Một người một bóng xót thương tấm lòng!

Chương trước | Chương sau

↑↑
Liên Thành quyết - Kim Dung

Liên Thành quyết - Kim Dung

Giới thiệu: Liên thành quyết là câu chuyện kể về chàng trai Địch Vân thật thà,

08-07-2016 49 chương
Phong Vân - Đan Thanh

Phong Vân - Đan Thanh

Giới thiệu: Bạn là người yêu thích truyện kiếp hiệp? Bạn là người yêu thích đến

09-07-2016 70 chương
Âm công - Cổ Long

Âm công - Cổ Long

Lời tựa: Bạch Bất Phục, người con hiếu thảo, lấy việc "đổi của chôn người"

12-07-2016 1 chương
Chị tôi. Mẹ tôi

Chị tôi. Mẹ tôi

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Mẹ

25-06-2016
Lá Bài Cuối Cùng

Lá Bài Cuối Cùng

Lá Bài Cuối Cùng là một trong 2 tiểu thuyết ngôn tình của tác giả Trương Đỉnh Đỉnh

23-07-2016 94 chương
Lát cắt của tình yêu

Lát cắt của tình yêu

Người ta nói: Chia tay xong mong làm bạn. Nhưng với anh, tình bạn ấy quá mong manh mà

29-06-2016
Sắc lính trong tôi

Sắc lính trong tôi

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Ai cũng có một chuyện tình để

28-06-2016
Nhớ thầy

Nhớ thầy

Tôi còn nhớ như in hình hài thầy tôi nằm đó, trên chiếc giường trắng, vẫn còn mặc

24-06-2016
Nhím xù tóc đỏ

Nhím xù tóc đỏ

Một nụ hôn... Một điều gì đó đã xuất hiện... *** "Dậy về kìa bạn ơi". Ai đó

24-06-2016
Giá như...

Giá như...

(khotruyenhay.gq) Thoa đã đánh đổi tuổi xuân cho cái sự nghiệp vô nghĩa này mà, giá như

30-06-2016