Tam quốc diễn nghĩa - La Quán Trung

Tam quốc diễn nghĩa - La Quán Trung


Tác giả:
Đăng ngày: 09-07-2016
Số chương: 118
5 sao 5 / 5 ( 50 đánh giá )

Tam quốc diễn nghĩa - La Quán Trung - Hồi 4

↓↓

Quan huyện bèn đuổi cả tả hữu đi rồi bảo Tháo rằng:

bạn đang xem “Tam quốc diễn nghĩa - La Quán Trung” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Anh đừng coi thường tôi. Tôi đây không phải là bọn tục lại đâu... Cũng vì chưa gặp được chủ đấy thôi!


Tháo nói:


- Ông cha ta, đời đời ăn lộc nhà Hán. Nếu ta không biết nghĩ cách báo quốc, có khác gì giống muông thú! Ta phải hạ mình thờ thằng Đổng Trác là muốn tìm cơ hội thuận tiện giết nó. Nay việc không xong, cũng là lòng trời!


Quan huyện nói:


- Mạnh Đức bây giờ định đi đâu?


Tháo nói:


- Ta muốn về làng, phát lời kêu gọi, vời cả chư hầu trong thiên hạ khởi binh giết Đổng Trác. Đó là sở nguyện của ta!


Quan huyện nghe nói, bèn cởi trói cho Tháo, mời ngồi lên trên rồi thụp xuống lạy hai lạy mà nói rằng:


- Ông thực là người trung nghĩa ở đời này!


Tháo cũng lạy đáp lại, rồi hỏi tên họ, quan huyện nói:


- Tôi họ Trần, tên Cung, tên chữ là Công Đài; tôi có mẹ già và vợ con ở Đông Quận. Nay cảm bụng trung nghĩa của ông, xin bỏ chức quan này, theo ông đi trốn.


Tháo mừng lắm. Ngay đêm hôm ấy, Trần Cung thu xếp hành trang và lộ phí, cả hai người thay quần áo, mỗi người đeo một thanh kiếm; cưỡi một con ngựa, đi về quê Tào Tháo.


Đi được ba hôm đến Thành Cao, trời đã xâm xẩm tối. Tháo cầm roi ngựa, trỏ vào một đám cây cối um tùm bảo Cung rằng:


- - trong này có Lã Bá Sa là bạn kết nghĩa với cha tôi. Tôi muốn vào hỏi thăm tin nhà, rồi ngủ đấy một đêm; nên không?


Cung nói:


- Thế thì hay lắm!


Hai người, đến cửa trại xuống ngựa vào chào Lã Bá Sa, Sa hỏi Tháo rằng:


- Ta nghe triều đình tầm nã anh gấp lắm. Cha anh phải lánh sang ở Trần Lưu rồi. Sao anh đến được đây?


Tháo bèn đem chuyện đầu đuôi kể với Lã Bá Sa, rồi lại trỏ vào Trần Cung nói:


- Nếu không gặp được quan huyện đây, thì bây giờ đã thịt nát xương tan rồi.


Lã Bá Sa vái Trần Cung rồi nói:


- Cháu nó không gặp được ngài, thì họ Tào còn gì! đêm nay xin ngài hãy thong thả nghỉ lới đây.


Nói xong, đứng dậy vào trong nhà, một chốc trở ra, bảo Trần Cung:


- Nhà tôi không có rượu ngon. để tôi sang xóm tây, mua một bình rượu ngon về uống.


Nói rồi lật đật cưỡi lừa ra đi.


Tháo với Cung ngồi ở nhà, chợt nghe thấy sau nhà có tiếng mài dao. Tháo bảo Trần Cung rằng:


- Lã Bá Sa đối với tôi không thân thiết gì lắm. Chuyện nầy đáng nghi đấy!


Hai người sẽ rón rén bước vào sau nhà tranh, chỉ nghe thấy có tiếng người nói:


- Trói lại mà giết!


Tháo bảo Trần Cung:


- Đúng rồi! Nếu ta không hạ thủ trước, thì sẽ bị bắt mất!


Tháo và Cung hai người cùng rút kiếm đi thẳng vào, gặp người nào trong nhà giết người ấy; giết một lúc tám người. Khi vào đến bếp, chỉ thấy một con lợn trói bốn vó, sắp đem chọc tiết.


Cung giật mình nói:


- Mạnh Đức ơi! Ta đa nghi quá, giết nhầm phải người tử tế rồi.


Hai người vội vàng trở ra lên ngựa đi. đi được độ hai mươi dặm gặp Lã Bá Sa cưỡi lừa về, trước yên treo hai bình rượu, tay xách một nắm rau quả. Lã Bá Sa hỏi hai người rằng:


- Hiền đệ với sứ quân sao lại đi?


Tháo nói:


- Tôi là người có tội, không dám ở lâu.


Lã Bá Sa nói:


- Ta đã dặn người nhà làm thịt con lợn rồi. Sứ quân với hiền đệ ngại gì một đêm, xin quay ngựa lại cho!


Tháo cứ tế ngựa đi. đi được vài bước, rút kiếm ra, quay ngựa trở lại, gọi Lã Bá Sa hỏi:


- Ai đi đằng sau ông đấy?


Sa quay đầu lại xem. Tháo chém ngay, Sa ngã xuống chết.


Cung cả sợ hỏi Tháo:


- Lúc nãy lầm đã đành, bây giờ sao lại còn đang tay như thế?


Tháo nói:


- Bá Sa về nhà, thấy nhiều người chết, tất nhiên không để im, nếu đem người đi đuổi thì ta bị vạ ngay.


Cung nói:


- Biết rằng mình lầm rồi, lại còn cố ý giết người nữa thực là đại bất nghĩa!


Tháo nói:


- Thà ta phụ người, không để người phụ ta!


Cung im lặng, không nói gì nữa.


Đêm trăng sáng ròi rọi, hai người cứ phóng ngựa đi. đi được vài dặm, hai người vào nhà hàng ngủ. Sau khi cho ngựa ăn no, Tháo đi ngủ trước.


Cung suy nghĩ:


- Ta những tưởng Tào Tháo là người tốt, cho nên bỏ quan đi theo hắn. Ai ngờ hắn là hạng người tàn nhẫn. Nếu để hắn sống ở đời, tất có ngày hắn gây ra vạ lớn.


Nghĩ vậy bèn rút kiếm toan giết Tào Tháo...


Ấy thực rõ là:


Mang tâm hiểm độc người đâu thế,


Trác, Tháo hai tên cũng một phường!


Chưa biết Tào Tháo sống chết thế nào, xem đến hồi sau sẽ tỏ.


Chương trước | Chương sau

↑↑
Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Giới thiệu: Giọng ca của ca nữ, điệu múa của vũ giả, kiếm của kiếm khách, bút

11-07-2016 20 chương
Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Giới thiệu: Trung Nguyên Tứ Tuyệt là bốn người có võ công siêu tuyệt trong võ

11-07-2016 40 chương
Điệu múa thiên thần

Điệu múa thiên thần

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Những thiên thần ngồi trên cán

26-06-2016
Ngôi nhà hoa vàng

Ngôi nhà hoa vàng

Trước kia, trong mảnh vườn đó và ở hiên ngôi nhà được trồng rất nhiều hoa cánh

24-06-2016
Yêu xa

Yêu xa

- Chồng!   - Anh nghe đây.   ***   - Sáng nay đại ca nhà mình gọi mãi không chịu

30-06-2016
Cánh cửa của niềm tin

Cánh cửa của niềm tin

Nói chung, về một phương diện nào đó, tôi khá giỏi về học tập. Trở thành lớp phó

01-07-2016
Cúc áo của mẹ

Cúc áo của mẹ

Buổi trưa về đến nhà, trước mặt khách đến thăm, cậu cắt nát vụn chiếc áo mới

30-06-2016
Ma

Ma

Ma....ma.................. Tiếng thằng Tuấn la thất thanh khi đi qua bụi duối trước cửa

24-06-2016

The Soda Pop