Tam quốc diễn nghĩa - La Quán Trung

Tam quốc diễn nghĩa - La Quán Trung


Tác giả:
Đăng ngày: 09-07-2016
Số chương: 118
5 sao 5 / 5 ( 79 đánh giá )

Tam quốc diễn nghĩa - La Quán Trung - Hồi 25

↓↓
Núi Thổ San, Quan Công Giao Ba Việc


Thành Bạch Mã, Tào Tháo Mở Trùng Vây


Lúc ấy Trình Dục dâng kế:


- Vân Trường sức đánh muôn người, không dùng kế khó thắng. Nay phải sai quân của Lưu Bị mới đầu hàng vào Hạ Bì ra mắt Quan Công, và nói dối là: "Trốn được mà về", rồi dùng chúng làm nội ứng. Lại sai người khiêu chiến dụ hắn đến một chỗ xa, chận đường về mới mong dụ hắn được.

bạn đang xem “Tam quốc diễn nghĩa - La Quán Trung” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Tào Tháo nghe theo kế ấy liền sai mấy mươi binh Từ Châu trở về Hạ Bì đầu Quan Công.


Quan Công thấy binh của mình, lưu dùng ngay không nghi ngờ gì cả.


Hôm sau, Hạ Hầu Ðôn dẫn năm ngàn binh đến khiêu chiến, Quan Công không thèm ra.


Hạ Hầu Ðôn truyền quân sĩ đứng ngoài thành kêu Quan Công nhiếc mắng cả ngày.


Quan Công tức giận dẫn ba ngàn quân ra thành đánh.


Ðánh được chừng vài mươi hiệp, Hạ Hầu Ðôn quày ngựa bỏ chạy.


Quan Công rượt theo được chừng hai mươi dặm, sợ Hạ Bì sơ thất nên quày ngựa trở lại không theo nữa. Nhưng đã muộn!


Một tiếng pháo lệnh nổ vang.


Bên tả có Từ Hoảng đổ ra, bên hữụ có Hứa Chữ đánh chận. Hai cánh quân bít hẳn đường về.


Quan Công mở đường máu thoát thân, nhưng hai bên cung nỏ đã chực sẵn, bắn như mưa, không sao qua thoát.


Quay binh lại thì Từ Hoảng, Hứa Chữ lại tiếp chiến kịch liệt.


Quan Công ráng sức đánh vùi, hai tướng phải lui, rồi toan dẫn quân về Hạ Bì.


Nhưng Hạ Hầu Ðôn lại chận đường tiếp đánh Quan Công đánh từ sáng đến tối, không tìm ra đường về, đành lên chót núi Thổ San đóng binh lại đó tạm nghỉ.


Binh của Tào Tháo trùng trùng điệp điệp kéo đến vây chặt Thổ San.


Quan Công đứng trên núi, trông về Hạ Bì thấy trong thành ánh lửa rực trời.


Thì ra, lúc ấy quân trá hàng đã mở trộm cửa.


Tào Tháo thân hành đem đại quân tiến vào thành, sai đốt lửa, cốt làm cho Quan Công nao lòng rối ruột.


Quả nhiên, Quan Công thấy lửa cháy ở Hạ Bì rất sợ hãi, một đêm xung sát mấy lần xuống núi, nhưng đều bị loạn tên từ dưới bắn lên không sao thoát khỏi vòng vây.


Ðến lúc mờ sáng, lới toan xông xuống phá vây nữa, bỗng thấy một người cỡi ngựa chạy lên.


Nhìn ra mới biết là Trương Liêu, Quan Công đón hỏi:


- Ngươi là tướng của Tào Tháo, đến đây đánh với ta chăng?


Trương Liêu liền bỏ thương xuống đất, bước xuống ngựa thi lễ, trả lời:


- Không phải.


Quan Công lại hỏi:


- Như vậy thì ngươi đến đây để giúp ta chăng?


Trương Liêu trả lời:


- Không phải.


Quan Công lại hỏi:


- Như vậy ngươi đến đây để dụ ta chăng?


Trương Liêu nói:


- Cũng không phải nữa.


Quan Công đang ngạc nhiên chưa biết ý định của Trương Liêu như thế nào, Trương Liêu đã nói:


- Vì cảm nghĩ ngày trước anh cứu tôi nên tôi đến đây đem tin cho anh rõ.


Quan Công hỏi:


- Tin gì vậy?


Trương Liêu nói:


- Hoàng thúc hiện nay lưu lạc nơi đâu chưa rõ, còn Trương Phi chẳng biết mất còn. Hôm qua Tào Tháo lại lấy được thành Hạ Bì rồi, binh dân đều không bị hại. Gia quyến của Hoàng thúc lại được Tào Tháo bảo vệ tử tế, nên em đến đây đưa tin.


Quan Công nổi giận hét lớn:


- Người lại dám đến đây dụ ta sao? Ta thà chết chớ nhất định không đầu hàng ai cả. Ngươi hãy lập tức về đi, nếu nói một lời nào nữa, ta chém đầu ngay đấy.


Trương Liêu cười, nói:


- Anh nói như vậy anh không sợ người ta cười hay sao? Tôi vì thiên hạ cười anh, đến đây nói cho anh rõ chứ đâu dám dụ anh hàng.


Quan Công hỏi:


- Ngươi nói thiên hạ cười ta việc gì?


Trương Liêu nói:


- Tôi biết anh dõng lực có thừa, song hiện nay thế binh của anh đã tan vỡ, nếu liều chết thật là có tội.


Quan Công hỏi:


- Ta bình sanh không chịu nhục, nay ta ra trận quyết ăn thua với địch, nếu chẳng may thất cơ, ta liều chết để đền nợ nước, sao lại có tội?


Trương Liêu nói:


- Nếu anh liều chết, anh sẽ phạm ba tội.


- Là tội gì, nói thử ta nghe?


Trương Liêu bắt đầu thuyết:


- Anh thử nghĩ xem, Hoàng thúc hiện nay thất lạc, nhưng chí cả chưa đoạt, thế nào cũng cần người nghĩa dũng, nếu sau này Hoàng thúc cần đến mà không có anh tức là anh có tội thứ nhất. Hoàng thúc đã phó thác gia quyến cho anh, nay anh liều chết để mất chỗ nương tựa, không có ai bảo vệ, ấy là tội thứ hai. Anh là một kẻ võ nghệ siêu quần há lại không khuôn phò nhà Hán để danh muôn thuở lại liều thác như thế phỏng có ích gì, đó là tội thứ ba vậy.


Quan Công nghe Trương Liêu nói, thở dài, suy nghĩ giây lát rồi hỏi:


- Ngươi nói ta có ba tội, vậy anh bảo bây giờ ta phải làm thế nào?


Trương Liêu nói:


- Nay bốn phía đều có binh của Tào Công, nếu chống cự e sơ thất, chi bằng hãy tạm đầu hàng Tào Công để nghe ngóng tin tức của Hoàng thúc. Nếu người còn ở nơi nào, anh sẽ đến đó tìm người. Như vậy, một là bảo vệ được hai vị phu nhân, hai là chẳng phụ lời ước thệ ngày xưa, ba là để dành được cái thân hữu dụng này ngày sau giúp nhà Hán. Ba điều ấy xin anh xét lại.


Quan Công nói:


- Ngươi nói ba điều tiện, ta lại có ba điều ước. Nếu Thừa Tướng bằng lòng khứng chịu, ta sẽ cởi giáp hàng, bằng thiếu một điều, ta quyết liều chết mà thôi.


Trương Liêu nói:


- Thừa Tướng độ lượng lắm, có điều chi mà người chẳng chịu.


Quan Công nói:


- Một là, ta với Hoàng thúc có thề với nhau một lòng giúp nhà Hán, nay ta có đầu là đầu Hán đế chớ chẳng phải đầu Tào Tháo. Hai là, xin lấy bổng lộc của Hoàng thúc cấp cho nhị tẩu của ta, lại không một ai được bén mảng đến chỗ ở của nhị tẩu ta. Ba là, khi nào hay được tin anh ta ở đâu, ta lập tức đến đó, dù đường xa ngàn dặm.


Trương Liêu ưng chịu, liền trở về ra mắt Tào Tháo và nói:


- Quan Công chịu đầu song bắt buộc Thừa Tướng nhận chịu ba điều: Thứ nhất là "Ðầu Hán chứ chẳng đầu Tào".


Tào Tháo cười:


- Ta làm Thừa Tướng cho nhà Hán, đầu Hán tức là đầu ta, việc ấy không can hệ gì.


Trương Liêu lại nói:


- Thứ nhì là xin bổng lộc của Hoàng thúc cấp dưỡng cho nhị tẩu của hắn, lại cấm không cho một kẻ nào được bén mảng đến chỗ ở của nhị tẩu hắn.


Tào Tháo cũng cười, nói:


- Ta sẽ cấp cho gấp hai lần bổng lộc của Hoàng thúc! Còn như việc nghiêm cấm trong ngoài, thì gia pháp xưa nay vẫn thế. Còn phải nghi ngại gì nữa?


Trương Liêu kể tiếp:


- Ðiều thứ ba là lúc nào hắn nghe được Lưu Bị ở đâu, hắn đi ngay dù cho đường xa muôn dặm.


Tào Tháo ngẫm nghĩ một lúc rồi nói:


- Ðiều ấy thực là khó! Nếu hay được tin Huyền Ðức ở đâu, hắn ra đi, như thế ta nuôi hắn có ích gì?


Trương Liêu lại nói:


- Quan Công sở dĩ trung thành với Huyền Ðức là vì hắn cảm cái tình đối xử của Huyền Ðức mà thôi! Nay nếu Thừa Tướng đối đãi với hắn cũng như Huyền Ðức thì hắn ắt mến phục Thừa Tướng như đã mến Huyền Ðức vậy.


Tào Tháo suy nghĩ một hồi rồi nói:


- Lời Văn Viễn nói rất hay! Ta ưng thuận ba điều ấy.


Tào Tháo liền sai Trương Liêu đến thỉnh Quan Công về.


Trương Liêu liền đến thuật hết các việc cho Quan Công nghe, Quan Công liền nói:


- Tuy vậy, xin Thừa Tướng hãy lui binh, để ta trở về thành hỏi ý kiến của nhị tẩu ta đã rồi sẽ đầu hàng.


Trương Liêu về nói lại. Tào Tháo truyền lui binh hơn hai mươi dặm.


Tuân Húc thất kinh, vào nói với Tào Tháo:


- Không nên, tôi e nó trá hàng chăng?


Tào Tháo nói:


- Vân Trường là người nghĩa khí, hắn chẳng dối gạt đâu.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Âm công - Cổ Long

Âm công - Cổ Long

Lời tựa: Bạch Bất Phục, người con hiếu thảo, lấy việc "đổi của chôn người"

12-07-2016 1 chương
Đẹp trai

Đẹp trai

Không gì đẹp cho bằng đẹp trai! *** Người con gái đẹp như hoa, người con trai đẹp

25-06-2016
Thư ngăn bàn

Thư ngăn bàn

Cả hai đứa lăn đùng ra ghế, nhưng trước khi một trong 2 đứa... giãy chết thì đứa

28-06-2016
Mùa đông lặng lẽ

Mùa đông lặng lẽ

(khotruyenhay.gq) Thời gian đang lấy đi thời thanh tân của em, còn em thì không thể nào

28-06-2016
Đĩ hay là gái bao?

Đĩ hay là gái bao?

Tôi cặp kè với hai người đàn ông cùng một lúc. Họ chu cấp cho tôi thừa thãi tiền

30-06-2016
Xin lỗi cậu

Xin lỗi cậu

Ngày nào cậu cũng đến như mang cả thế giới đến cho tớ, hôm thì những hạt mưa

25-06-2016
Me hài ola ngày 28-06-2016

Me hài ola ngày 28-06-2016

Có lẽ những status hài hước mà me ola đả cập nhật chúng ta sẽ không bao giờ quên

28-06-2016

XtGem Forum catalog