pacman, rainbows, and roller s
Tam quốc diễn nghĩa - La Quán Trung

Tam quốc diễn nghĩa - La Quán Trung


Tác giả:
Đăng ngày: 09-07-2016
Số chương: 118
5 sao 5 / 5 ( 129 đánh giá )

Tam quốc diễn nghĩa - La Quán Trung - Hồi 23

↓↓

Rồi gọi bọn ngục tốt:

bạn đang xem “Tam quốc diễn nghĩa - La Quán Trung” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Ðiệu ra đây cho ta!


Chốt lát đã thấy Cát Bình cổ đeo cái gông thật lớn, bị lính điệu tới dưới thềm.


Tháo nói:


- Các quan chưa biết: tên này kết liên ác đảng, toan phản triều đình, mưu hại Tào mỗ. Nay thiết yến mời các quan đến, cùng nghe lời khai vậy.


Dứt lời liền sai quân đánh một trận, Bình đau quá ngất lăn ra đất.


Quân lính lấy nước phun vào mặt.


Bình dần dần tỉnh lại, trợn mắt nghiến răng mắng rằng:


- Tào tặc! Không giết ta đi, còn đợi tới bao giờ?


Tháo hỏi:


- Trước đã có sáu đứa đồng mưu. Ðến mày nữa là bảy, phải không?


Bình chỉ một mực mắng lớn.


Bọn Vương Tử Phục ngồi chết điếng, như ngồi trên bàn chông vậy. Tháo lại sai đánh, rồi lại phun nước, Bình ngất đi tỉnh lại mấy lần, mà không hề có ý xin khoan.


Tháo thấy Bình không chịu xưng, sai dẫn đi giam lại.


Mãn tiệc, các quan đều xin lui về hết.


Tào Tháo lại mời riêng bọn Tử Phục bốn người ở lại, nói rằng để dự... dạ yến.


Bọn Vương Tử Phục, hồn bay phách lạc, đành phải ở lại.


Tháo bảo bốn người:


- Vốn cũng không muốn giữ lại làm gì, ngặt vì có chuyện muốn hỏi: Chẳng hay bốn ông đã cùng Ðổng Thừa bàn tính việc gì?


Vương Tử Phục chối:


- Tịnh không bàn tính việc gì cả.


Tháo lại hỏi:


- Thế thì những chữ trong bức lụa trắng nói về việc gì?


Bọn Tử Phục đều giữ kín, cố chối.


Tháo bèn sai gọi Tần Khánh Ðồng ra đối chứng.


Tử Phục hỏi Ðồng:


- Mày ở đâu mà nhìn thấy?


Khánh Ðồng nói:


- Các ông giữ kín, không cho ai vào. Rồi sáu người ngồi trong nhà xúm lại viết ngầm với nhau. Còn chối sao được?


Tử Phục bảo Tháo:


- Thằng giặc này thông gian với thị nữ của Ðổng Quốc cựu, bị phạt tột nên thù mà vu cho chủ như thế, thật không nên nghe nó.


Tháo nói:


- Cát Bình hạ độc ta, không phải Ðổng Thừa sai nó thì ai xúi?


Bọn Tử Phục đều chối không biết, Tháo nói:


- Nội trong đêm nay hãy thú đi, còn có thể tha thứ. Nếu để sự thực phát ra, thì không thể dung được nữa!


Bọn Vương Tử Phục đều vẫn một hai chối rằng không có âm mưu ấy.


Tháo thét tả hữu đem bốn người giam lại.


Hôm sau, Tháo thân đem mọi người đến thẳng nhà Ðổng Thừa thăm bệnh.


Thừa phải ra nghinh tiếp.


Tháo hỏi:


- Chiều hôm qua sao Quốc cựu không đến dự yến?


Thừa nói:


- Tôi vì còn bệnh, không dám khinh xuất. Xin Thừa tướng lượng thứ cho.


Tháo cười mai mỉa:


- Ta biết đó là bệnh quốc gia phải không?


Thừa tỏ vẻ ngạc nhiên không hiểu.


Tháo hỏi:


- Quốc cựu đã biết việc Cát Bình chưa?


Ðổng Thừa đáp rằng không, Tháo cười nói:


- Lẽ nào Quốc cựu lại không biết!


Nói rồi, thét tả hữu:


- Ðiệu nó vào đây để Quốc cựu xem cho đỡ bệnh!


Thừa chết điếng người, chẳng còn biết làm sao.


Phút chốc, tên ngục tốt điệu Cát Bình tại dưới thềm.


Cát Bình lại gào thét lên, mắng Tháo là thằng nghịch tặc.


Tháo trỏ Bình bảo Thừa:


- Tên này khai ra bọn Vương Tử Phục bốn người. Ta đã sai bắt giao cho quan Ðình úy rồi. Chỉ còn một người chưa bắt được!


Rồi quay xuống hỏi Cát Bình:


- Ai sai mày bỏ thuốc độc hại ta? Mau khai ra lập tức!


Bình mắng lớn:


- Trời sai ta giết đứa nghịch thần đó!


Tháo nổi giận, lại sai đánh, khắp mình Bình không còn chỗ da thịt nào lành nữa. Thừa ngồi trên trông xuống, lòng đau như cắt.


Tháo lại hỏi Bình:


- Trước kia mày có đủ mười ngón tay, sao giờ chỉ còn chín?


Cát Bình đáp:


- Ta đã cắn đi để thề với trời đất quyết giết thằng quốc tặc là mày đó.


Tháo sai lấy dao, ghè tay Bình xuống thềm, chặt hết luôn chín ngón còn lại, rồi bảo:


- Chặt hết chín ngón tay này để mày có sức mà thề.


Bình chửi:


- Ta còn miệng để nuốt sống được tên phản tặc, còn lưỡi đây để chửi vào mặt tên phản tặc.


Tháo lại truyền xẻo lưỡi! Nhưng Bình kêu lên rằng:


- Chớ vội ra tay! Giờ ta đau quá rồi, không chịu hình được nữa. Ðể ta cung khai. Hãy cởi trói cho ta!


Tháo bèn sai mở trói. Bình đứng dậy, hướng về Cung khuyết, bái lạy mà tâu vọng vua rằng:


- Hạ thần không trừ được giặc cho nước, thật là tại số trời. Mong Thánh Hoàng hiểu thấu cho lòng này.


Tháo còn căm hận, sai phân thây Cát Bình làm lệnh. Bấy giờ là năm Kiến An thứ năm, tháng giêng.


Sử quan có thơ rằng:


Nhà Hán suy vi, khí sắc tàn,


Cát Bình làm thuốc cứu giang san.


Quyết thề một dạ phò vua yếu,


Hạ độc, liều thân giết tướng gian.


Dẫu chịu cực hình, luôn mắng giặc,


Cam đành thảm tử chẳng kêu than.


Hãi hùng mười ngón tay tuôn máu,


Rạng rỡ ngàn thu một lá gan...


Cát Bình đã chết.


Tháo lại gọi tả hữu dẫn Tần Khánh Ðồng đến trước mặt, rồi hỏi Ðổng Thừa:


- Quốc cựu có biết tên này không?


Thừa nổi giận nói:


- Thằng ở phản chủ bỏ trốn? Hãy giết ngay nó đi!


Tháo nói:

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Nếu mọi nhà ở thành Lạc Dương nao nức chờ đến một ngày mới trong cái Tết ròng

11-07-2016 51 chương
Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Giới thiệu: "Tru Tiên " là tiểu thuyết huyễn tưởng thuộc thể loại tiên hiệp của

09-07-2016 258 chương
Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Trích đoạn: Dưới Địa Song, là một sơn cốc hình như cái bồn, từ miệng động nhìn

11-07-2016 72 chương
Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Trích đoạn: Mặt trời sắp lặn, đàn quạ đang bay về tổ. Trên con đường cái quan

11-07-2016 1 chương
Ngày về

Ngày về

Nghĩ lại ngày trước lúc còn mang trong mình nhiều ước mơ, hoài bão chỉ muốn vẫy vùng

25-06-2016
Chú hề

Chú hề

Người ta nói rằng người lạc quan là người cô độc vì họ lúc nào cũng tỏ ra vui

28-06-2016