XtGem Forum catalog
Lưu tinh hồ điệp kiếm - Cổ Long

Lưu tinh hồ điệp kiếm - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 08-07-2016
Số chương: 32
5 sao 5 / 5 ( 68 đánh giá )

Lưu tinh hồ điệp kiếm - Cổ Long - Chương 6 - Lần đầu nghi ngại

↓↓

- Còn ngươi?

bạn đang xem “Lưu tinh hồ điệp kiếm - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Hiện tại thì không ai tìm giết ta nữa.


- Còn có ai được như ngươi nữa không?


Diệp Tường chợt nhìn vào đôi mắt Mạnh Tinh Hồn hỏi :


- Chẳng phải là ngươi từng biết một kẻ giết người rất đáng sợ hay sao?


Mạnh Tinh Hồn gật đầu.


Diệp Tường lại hỏi :


- Hắn là loại người thế nào?


Mạnh Tinh Hồn ngẫm nghĩ một lúc rồi nói :


- Nhìn qua hắn không cao không thấp, không béo không gầy, chỉ như người bình thường thôi...


- Ngươi không thấy rõ mặt hắn?


- Không.


Diệp Tường lại hỏi :


- Có phải lúc đó giết người, hắn bận một bộ y phục màu xám không?


Mạnh Tinh Hồn hỏi lại :


- Ngươi cũng biết hắn sao?


Diệp Tường không trả lời, tiếp tục hỏi :


- Có phải giết người xong, hắn lấy máu nạn nhân bôi đầy lên mặt mình để không ai thấy rõ diện mạo?


- Chính thế.


Diệp Tường chậm rãi nói :


- Chưa từng ai biết hắn là người thế nào, chỉ là... lần sau nếu ngươi gặp phải nhân vật đó thì nên tránh càng xa càng tốt.


Mạnh Tinh Hồn hỏi :


- Vì sao?


Diệp Tường đáp :


- Vì làm công việc nguy hiểm này không phải chỉ có chúng ta, thậm chí có người còn đáng sợ hơn chúng ta nữa!


- Ừm... ta biết.


Diệp Tường lại tiếp :


- Nghề nghiệp của chúng ta hết sức kỳ quặc, tàn bạo. Và chính sự tàn bạo và chết chóc cũng đồng hành với chúng ta.


Mạnh Tinh Hồn nói :


- Ngươi từng bảo rằng trong nghề chúng ta, nếu đã nổi danh tức là một sát thủ không giỏi!


Diệp Tường gật đầu :


- Chính thế! Chẳng những thế, chúng ta buộc phải khước từ những nhu cầu khác của cuộc sống: thanh danh, gia đình, bằng hữu, địa vị, vợ con... Cho nên chẳng có ai nguyện ý làm việc này, ngoại trừ kẻ điên.


Mạnh Tinh Hồn chợt nghĩ tới câu nói của Tiểu Điệp :


- Ngươi đã từng sống bao giờ chưa?


Bỗng buột miệng :


- Cho dù không phải kẻ điên thì dần dần cũng thành người điên thôi...


- Thật ra có người thiên tính là kẻ máu lạnh, hoàn toàn không có tình cảm và lương tâm. Đó mới thật là sát thủ thượng thặng. Hắn giết người không chút động tâm. Những kẻ đó không bao giờ chán ghét nghề nghiệp của mình và không bao giờ run tay.


Diệp Tường mân mê chén rượu, nói thêm :


- Người mà ngươi vừa nói là một tên trong số đó, vì thế ngươi nên coi hắn là một kẻ có thiên tính giết người.


Mạnh Tinh Hồn hỏi :


- Ngươi cho rằng hắn là một tên sát thủ đáng sợ nhất?


- Không sai! Theo ta biết thì trên thế gian không tìm đâu ra được một người thứ hai có thể sánh được với hắn. Cả ngươi cũng vậy. Có thể ngươi bình tĩnh hơn, thông minh hơn và nhanh nhẹn hơn hắn. Nhưng ngươi không bằng được hắn, vì ngươi không phải là kẻ điên hay thiên tính sinh ra giết người.


Mạnh Tinh Hồn trầm ngâm một lúc rồi hỏi :


- Ngươi đã từng thấy qua hắn giết người bao giờ chưa?


Diệp Tường gật đầu :


- Có thấy! Trừ phi tận mắt thấy hắn giết người, nếu không chẳng bao giờ hình dung người ta có thể giết người phàm tốc và chính xác đến như vậy. Lúc hắn giết người chắc chỉ coi nạn nhân của mình chỉ là loài vật nào đó đáng ghê tởm.


Mạnh Tinh Hồn tán thành :


- Phải! Lúc đó chính hắn không phải là người.


Diệp Tường chợt hỏi :


- Ngươi thấy hắn giết người ở đâu?


Mạnh Tinh Hồn đáp :


- Ở Cúc Hoa viên của Tôn Ngọc Bá.


- Á... Hắn giết ai vậy?


- Hoàng Sơn tam hữu!


- Vì sao?


- Vì ba lão quái vật đó đắc tội với Tôn Ngọc Bá.


Diệp Tường gật đầu, trầm ngâm nói :


- Thật ra, Hoàng Sơn tam hữu cũng chẳng phải là giống tốt lành gì. Trước đây ta vẫn ngỡ rằng phía sau hắn phải có một thế lực nào đó, nhưng không ngờ là Tôn Ngọc Bá.


Hắn chợt cầm tay Mạnh Tinh Hồn khẩn thiết nói :


- Ngươi hãy nhanh chóng quên chuyện về Tôn Ngọc Bá đi, quên sạch cả đi!


Mạnh Tinh Hồn lắc đầu đáp :


- Ta không thể quên được!


- Không quên được cũng phải quên! Nếu không ngươi sẽ chết! Mà chết rất nhanh. Cho dù ngươi có giết được Tôn Ngọc Bá chăng nữa, rốt cuộc cũng bị người kia giết chết!


Mạnh Tinh Hồn trầm mặc không đáp.


Diệp Tường lại tiếp :


- Người khác thì không thể biết ai giết Tôn Ngọc Bá, lại càng không thể tìm được ngươi nhưng người đó thì có thể.


Mạnh Tinh Hồn nín lặng hồi lâu rồi chợt nhìn vào mắt Diệp Tường hỏi :


- Hắn biết ngươi là người thế nào chứ?


Diệp Tường chậm rãi gật đầu :


- Biết! Chỉ cái nhìn đầu tiên, hắn đã biết ta là người thế nào.


Mạnh Tinh Hồn tin lời hắn. Dù trên đời không ai với cái nhìn đầu tiên đã đoán ra một sát thủ đầy kinh nghiệm như Diệp Tường nhưng nhân vật đáng sợ đó có thể nhìn ra cái mà người khác không thể.


Diệp Tường nói thêm :


- Hắn đã nhận được ta, tất cũng có thể đoán ra ngươi.


- Ta sẽ không để cho hắn trông thấy, tuy nhiên...


- Tuy thế nào?


Mạnh Tinh Hồn nói :


- Nếu hắn đã nhận ra ngươi là một sát thủ, sau khi Tôn Ngọc Bá chết, thế nào hắn cũng tìm đến đây.


- Bởi thế ta khuyên ngươi hãy quên việc này đi.


Mạnh Tinh Hồn nhắc lại :


- Ta không thể quên được.


Hắn nói điều đó tới hai lần, và thái độ rất kiên quyết.


Diệp Tường hỏi :


- Ngươi không tin rằng hắn nhất định sẽ giết được ngươi hay sao?


Mạnh Tinh Hồn không đáp.


Diệp Tường lại nói :


- Cho dù hắn không giết được ngươi chăng nữa, nhưng sau khi biết hắn là người thế nào, mọi lúc đều lẩn quất bên cạnh mình, ngươi còn sống nổi không?


Mạnh Tinh Hồn trầm ngâm một hồi lâu rồi chợt nghiến răng nói :


- Bởi thế trước tiên ta cần giết hắn!


Diệp Tường nhíu mày :


- Giết hắn ư? Ngươi thật muốn giết hắn?

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Giới thiệu: Giọng ca của ca nữ, điệu múa của vũ giả, kiếm của kiếm khách, bút

11-07-2016 20 chương
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Hoa nở đường về

Hoa nở đường về

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Không biết

27-06-2016
Người ăn táo

Người ăn táo

Vinh chết rồi. Ba hôm trước. Em đã gắng liên lạc với anh, nhưng không thể

24-06-2016
Tin tốt lành

Tin tốt lành

"Ý nghĩa cuộc sống không phải ở chỗ nó đem đến cho ta điều gì, mà ở chỗ ta có

24-06-2016
Điều đặc biệt

Điều đặc biệt

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Panda bảo

27-06-2016
Mảnh vá

Mảnh vá

Khi họ gọi điện kêu cơm dưới lầu - thường là vậy, căn bếp trong nhà luôn sạch

30-06-2016